Ta :
"Còn  đủ rõ ràng ? Đương nhiên là ."
Môi  run run, còn  kịp mở miệng, hai tay    đè chặt qua đầu.
"Còn động đậy,  sẽ  khách khí."
Trên đầu  hiện  hết hàng chữ  đến hàng chữ khác.
【"Ngủ" mạnh  cho , hội viên tôn quý chính là  xem cảnh nóng!】
【Chỉ cần cô  lệnh một tiếng,  lập tức giúp cô lột quần  .】
【Hắn còn  bộ  tịch, rõ ràng "cái đó" to như .】
【Khăn tay giấu trong n.g.ự.c sắp  vò nát ,  sẵn   dám dùng.】
Ta nhếch môi, lập tức thở   thở nóng bỏng, dán  dái tai lạnh lẽo của , hỏi:
"Đường đường là Đại tướng quân, dám giấu khăn tay của  trong ngực,   dám ' trận' thật ?"
Hắn run lên, đang định ngụy biện,    ngậm lấy dái tai.
Hút mạnh, mút nhẹ, khi   nhịn  run rẩy,  hung hăng cắn một cái.
Bên tai vang lên một tiếng rên khẽ,  chỉ cảm thấy một trận choáng váng, cơ thể  xoay .
Ta  Bùi Hành giữ eo đè xuống chiếc giường nhỏ hẹp.
Hắn như ngọn núi cao sừng sững, ôm trọn   lòng.
Bình luận phát điên:
【Uống ngụm nước xong,  chuyển sang kênh nào ?】
【Hoa hải đường ở quê hương nở .】
【Anh còn   , quần  cởi  mà  còn dây dưa?  , để  lên.】
Bùi Hành  phụ sự mong đợi, trong tiếng kêu kinh ngạc, đè  xuống, đôi môi đỏ mọng dần dần đến gần, ngay khi chỉ còn cách đôi môi run rẩy của  một   gần,  nghiêng ...
Hơi thở nóng bỏng của rượu  phả  cổ .
"Ta   là  tùy tiện như ."
【Nói thì  , nhưng đôi tay đang giữ chặt vòng eo nhỏ nhắn của     hề  ý buông .】
【"Bạn " sắp nổ tung ,  còn ở đây giả bộ?】
【Miệng thì  cứng rắn, "bạn " còn cứng hơn.】
Nuốt nước bọt,  hiểu .
Ngón tay sơn móng đỏ, run rẩy từ bụng  của  dần dần leo lên, cho đến cổ áo.
Xoẹt ~
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Ta nắm lấy vạt áo  kéo  đến  ngực.
Hơi thở giao ,  lấy  chiếc khăn tay  giấu trong ngực, nhướng mày hỏi:
"Dám   dám nhận?
"Ôn gia và Bùi gia  hôn ước, Bùi Vân Châu  thể, Bùi Hành    thể?"
Dán  yết hầu của ,  mang theo tiếng thở dốc ái , dùng đôi môi nóng bỏng cọ xát:
"Là chỗ nào  ,   cho  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khuoc-thuong-tam-dau/chuong-2-giai-duoc-tren-nguoi-huynh-ta-muon-roi.html.]
Bình luận nổ tung:
【Đàn ông    ,    cũng  .】
【Dây da dây dưa,   là dáng  vận động viên mà kích thước "mầm đậu" chứ,  dám khoe ?】
【Mũi nam chính  to,  giống "mầm đậu".】
Quả thật...
Vật nóng bỏng   cọ  đùi  đau nhức.
Ta cử động đôi chân tê dại, liền  thấy tiếng rên khẽ của Bùi Hành.
"Đừng nhúc nhích!"
【Cứ nhúc nhích, cứ nhúc nhích, để   nhịn  mà tự bạo mà chết.】
【Nam chính vô dụng, quần nữ chính sắp tụt ,  cho  xem cảnh .】
【Chỉ cần nữ chính rên một tiếng,  dám đảm bảo,  lập tức cởi quần.】
Ta thu hồi tầm mắt, rơi  vành tai đỏ bừng của Bùi Hành, đầu ngón tay nhẹ nhàng vẽ vòng tròn  bộ n.g.ự.c rắn chắc của , ánh mắt ngấn nước, đáng thương cầu xin:
"A Hành ca ca, cầu xin ."
Trong khoảnh khắc, ngọn đèn dầu  dập tắt, chiếc áo choàng ném qua rơi xuống đất.
Ta chỉ cảm thấy n.g.ự.c mát lạnh, một mùi hương thông tuyết tùng nồng đậm áp lên môi .
Bình luận đang chửi rủa:
【Được,  lắm, nạp hội viên cho  xem cảnh .】
【Có bản lĩnh lái xe,  bản lĩnh bật đèn lên.】
【Cũng     xem, ha ha,  gì ghê gớm, chẳng lẽ còn phá phòng ngự  thành? Trời đánh, trả  hội viên trả phí hàng năm của  đây.】
Đôi mắt phượng hẹp dài của Bùi Hành chứa ý  đùa cợt, từng chút một áp sát  tai :
"Ta , nó cũng ,  đủ thì vẫn còn, đều thỏa mãn nàng."
【Được bao nhiêu,  bật đèn lên,  giúp  xem xem.】
【Thỏa mãn cô   thì  thể thỏa mãn  ?】
【Có vợ là quên đám chúng .】
Ngoài phòng gió lớn gào thét,  như chiếc thuyền nhỏ chao đảo  đầu sóng ngọn gió, hết   đến  khác chìm nổi trong cơn mưa gió của Bùi Hành.
Mỗi một tấc da thịt đều run rẩy trong tiếng thở dốc.
Mười lăm năm quy củ, mười ba năm nhẫn nhịn giả ngoan, trong đêm mưa gió ,   xé nát thành từng mảnh.
Mây tan mưa tạnh,   liệt  bộ n.g.ự.c rắn chắc của Bùi Hành, nghịch ngợm mái tóc mai của .
Ngoài phòng bóng cây lay động, trong phòng một mảnh tĩnh mịch.
Khi sợi tóc  thứ ba vô thức quét qua bông hoa mai  n.g.ự.c Bùi Hành, tay    nắm chặt:
"Thuốc giải cho nàng ,  cũng cho nàng . Nàng định báo đáp  thế nào?"
Cá, mắc câu .
"Ta..."
"Rầm!"
Cửa viện  Bùi Vân Châu đá văng.