nàng   cam lòng,  liên thủ với tôn nữ của Bùi phu nhân, nhốt  trong hoa viên,  thả hai tên say rượu .
 khi Ôn Thù Uyển chắc mẩm dẫn  đến xem bộ dạng thảm hại của , kẻ đáng lẽ  tên say  nhục  thành tôn nữ của Bùi phu nhân.
Cái tát giận dữ giáng xuống mặt Ôn Thù Uyển  mặt  .
 nữ nhi nhà quan kiêu ngạo, độc ác, tự cho  là vị hôn thê của Bùi Hành , cũng  thể vì  khác  Bùi Hành nhiều hơn hai  mà móc mắt  , rạch nát mặt  khác nữa.
Càng  thể biến  thành một con búp bê rách nát,  tất cả   ghét bỏ.
Nhìn nàng   lóc  lôi ,  nhướng mày,  Ôn Thù Uyển:
"Đi đêm lắm  ngày gặp ma,  nên cẩn thận mới ."
Bùi phu nhân hận  thể lột da nàng , nàng  ngoài chịu đựng  thì vẫn là chịu đựng.
Đây chính là lợi ích của việc nắm giữ ám vệ, chỉ cần phái hai  theo dõi nàng ,   cần   gì cả.
Thẩm lão phu nhân  thấu tất cả, vượt qua cả đám con cháu ruột thịt, kéo  đến  bên cạnh.
Bà nắm tay ,  đến  khép miệng , khẽ   tai :
"Thằng nhóc thối   thư cho  , cái tính thối tha của nó,  giờ   lời mềm mỏng,  cầu xin ai,  xin  chăm sóc con thật , đừng để ai bắt nạt."
Nghĩ đến khuôn mặt lạnh lùng của Bùi Hành,   một khoảnh khắc hoảng hốt.
Những gì bình luận ,   từng tin là thật.
Người nhuốm m.á.u  chiến trường, tâm tư của   nhiều hơn bất cứ ai mới ,    hiểu ý đồ của .
Ta cầu quyền,  tìm  chân tướng để báo thù cho .
Hắn ham sắc,  tận tâm phối hợp và hầu hạ  là .
Chỉ   thôi.
 tại ...
"Cô nương nó thích,  liền thích."
Lão phu nhân lập tức  thành tiếng, tháo chiếc vòng gia bảo  cổ tay, đeo  tay .
"Đừng từ chối,  A Hành mất sớm, nó lớn lên bên cạnh . Vừa đủ tuổi cầm  thương   biên quan."
"A Hành  đến bước   dễ dàng, bao nhiêu gian khổ,  từng thật lòng với ai. Ta thương nó nhiều hơn, cũng thương con nhiều hơn, con cầm lấy đừng từ chối."
Áp sát tai , bà khẽ :
"Nó để dành một khoản tiền ở chỗ ,  là để mua đồ cưới cho con. Con  dùng, cứ đến lấy."
"Muội  con  gì, con cứ sắm sửa y như ,  ,   hơn mới đúng. Đừng  ngưỡng mộ ai cả, tổ mẫu đều cho con hết."
Cho nên, họ ngay cả  cảnh khó khăn của  cũng nghĩ tới  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khuoc-thuong-tam-dau/chuong-9-ban-hon.html.]
Biết  bước  gian nan, cũng   ở trong phủ   sủng ái nên sống khổ sở gian nan?
Vậy thì, ngưỡng cửa Bùi gia cao như , Bùi Hành ngọc thụ lâm phong tiền đồ vô lượng, tại   chọn một kẻ tầm thường như ?
"Con..."
"Tương Nghi thật  lấy lòng ."
Bùi Vân Châu  thấy, vỗ về an ủi Ôn Thù Uyển đang đỏ hoe mắt,   mà như  , cắt ngang sự nghi hoặc của .
"Hôn sự của chúng  còn  định, tổ mẫu  đeo vòng gia truyền lên tay nàng. Nếu cuối cùng   cưới nàng, chẳng  sẽ khiến   chê  ."
Ý ngoài lời của  , chính là đeo  thì ,    cần , cũng chỉ là công cốc.
"Bùi gia  chỉ  con xứng đáng nhận tín vật gia truyền ? Còn..."
Lão phu nhân định   biện bạch, nhưng   lắc đầu ngăn .
Bà liếc   của Bùi Vân Châu một cái, theo bản năng vuốt  búi tóc, ý  nơi khóe miệng nhạt dần.
"Chuyện hôn nhân từ xưa đến nay đều là do cha  đặt  con  đấy,  từng   cha  còn sống mà tự  tuyên bố  mặt  ."
"Gần đây con càng ngày càng mất hết thể thống, vứt hết quy củ."
Bùi Vân Châu  mất mặt,   , Bùi phu nhân vội vàng giải vây:
"Tổ mẫu con gần đây thường xuyên  cung bầu bạn với Thái hậu nương nương, đương nhiên sẽ cầu cho con cháu một mối lương duyên viên mãn  mặt bệ hạ."
"Con là Thế tử Hầu phủ, là bảo bối của Hầu gia, tổ mẫu  thứ gì  mà  dành cho con. Cái thể diện ban hôn , cũng chỉ  con mới  tổ mẫu cầu cho!"
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Lập tức   kinh ngạc thốt lên:
"Ban hôn! Vậy chẳng  là chính thê ,  thì..."
Ánh mắt   đổ dồn lên Ôn Thù Uyển đang tái nhợt mặt mày.
Nàng   chịu nổi sự chế giễu và mỉa mai của  khác, mắt đỏ hoe lên trông thấy.
Thọ yến của lão phu nhân,   thể  lóc sướt mướt.
Bùi Vân Châu thấy , vội vàng gọi Ôn Thù Uyển  ngoài:
"Quà mừng thọ nàng tặng tổ mẫu còn để trong thư phòng,  đưa nàng  lấy."
Trước khi , hai   hẹn mà cùng trừng mắt   một cái.
Lão phu nhân   để ý, gắp một miếng thức ăn cho :
"Thứ vướng mắt  , con ăn nhiều một chút."
"Nó   chiều hư,  sắc  mê hoặc,  ngày nó sẽ hối hận."
Một bữa cơm,  sự nâng đỡ của lão phu nhân,  ăn đến no căng bụng.