KHƯƠNG BẤT KHỨ HÀN - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-12-20 17:02:16
Lượt xem: 3,461

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người hầu truyền lời lau mồ hôi lạnh, e là cũng thấy chủ t.ử … bất .

 

Chưa dừng ở đó, cùng thêm một bộ váy lăng cẩm màu xanh ngọc điểm hoa lài — màu nhã nhặn, kiểu dáng đắn.

 

Người hầu gượng, chủ t.ử giải thích:

 

“Quận vương gia màu nhạt quá thì e công chúa thấy xui xẻo, màu xanh ngọc thì , chỗ nào bắt bẻ.”

 

Ta hứng thú lật qua ba bộ váy .

 

Cảm giác như đang trông thấy hai bán cầu não của Vệ Trác tự đ.á.n.h — thật sự thú vị.

 

Chỉ cần trần truồng bước , Trọng Huy Trưởng công chúa kỳ thực cũng chẳng mấy bận tâm mặc gì — điều bà để tâm, là Lâm Tẫn Nhiễm.

 

Cô gái thường theo Vệ Trác phủ Công chúa, tranh thủ từng cơ hội nhỏ để hầu hạ lấy lòng, hy vọng một ngày bằng sự ngoan ngoãn khéo léo sẽ khiến Trưởng công chúa đổi cách .

 

🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻

Nàng tin rằng, càng hiền thục cung kính, Trưởng công chúa sẽ càng yêu quý.

 

Và cũng tin rằng, chỉ cần mặc sai một màu váy, Trưởng công chúa sẽ thấy chướng mắt.

 

Hôm nay nàng chờ ngoài nhị môn cùng Vệ Trác.

 

Nhìn thấy vận một lăng cẩm màu xanh ngọc, vẻ mặt nàng kinh ngạc, lập tức đầu chằm chằm Vệ Trác.

 

Vệ Trác tránh ánh mắt .

 

Lâm Tẫn Nhiễm tức giận sang , môi run lên, nước mắt ngân ngấn, đầu chạy mất.

 

“Biểu tỷ!” Vệ Trác gọi với theo một tiếng, nhưng đuổi theo.

 

Hắn vẫn theo diện kiến công chúa, nhưng công chúa lập tức sai ngoài.

 

“Yên tâm, sẽ ăn tươi nuốt sống lương phối của con .”

 

Ta cũng khẽ với :

 

“Ta nhất định sẽ thể hiện cho thật — để nổi bật sự của Lâm cô nương.”

 

Vệ Trác càng do dự, thấp giọng dặn một câu “đừng bậy” mới chịu rời .

 

Trưởng công chúa nghiêng nhuyễn tháp, ung dung trò chuyện cùng .

 

“Ban đầu còn tưởng chỉ mấy lời thoại bản ngươi là thú vị, ngờ bản ngươi cũng tệ.”

 

Bà chống cằm, thản nhiên :

 

“Để ngươi hết chuyện Vệ Trác cùng Lâm Tẫn Nhiễm bàn mưu tính kế, là nể mặt Chung Bất Ly, cho ngươi một con đường lui. Miễn cho ngươi mê hoặc bởi thứ gọi là tình yêu.”

 

“Không ngờ ngươi mượn thế mà , chẳng những giải quyết mấy việc, còn khiến Vệ Trác nảy lòng riêng.”

 

“Con trai , ngươi dùng cũng trơn tay đấy. Nếu mấy việc xử lý thỏa, cũng dễ dàng tha cho ngươi .”

 

Ta vội quỳ xuống:

 

“Thần nữ đáng tội, xin Trưởng công chúa điện hạ trách phạt.”

 

Trưởng công chúa khẽ , nhưng hề tỏ vẻ tức giận:

 

“Ngươi cũng nghĩ như đám , cho rằng phản đối là vì xuất của Lâm Tẫn Nhiễm quá thấp?”

 

Ta nghiêm túc trả lời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khuong-bat-khu-han/chuong-7.html.]

“Thần nữ rằng, Vệ tướng quân hy sinh nơi sa trường, lấy mạng đổi lấy tước vị An Định hầu cho Vệ gia. Vệ lão tướng quân nhờ công lớn của trưởng t.ử mà giữ Hầu vị suốt mười mấy năm, đến nay sinh lòng thương xót cho Nhị phòng — đứa con công trạng.”

 

Trưởng công chúa thoáng kinh ngạc lời phân tích của , liền thẳng dậy.

 

Ta tiếp lời:

 

“Quận vương gia là cháu ruột hoàng thất, sinh phong Quận vương. Vệ lão tướng quân cùng phu nhân lấy cớ ‘cân bằng’, đem tước vị An Định hầu trao cho Nhị phòng. Vệ gia chậm chạp lập Thế tử, hẳn là vì chuyện mà xảy bất đồng với công chúa điện hạ.”

 

“Lâm cô nương là thích bên nhà đẻ của Nhị thái thái Vệ gia, tất nhiên về phía Nhị phòng. Quận vương gia sinh và lớn lên đều ở Vệ gia, phận tôn quý, bên cạnh một Lâm cô nương luôn khuyên nhủ, nên thấy việc truyền Hầu vị cho Nhị phòng .”

 

“Tước vị của Hầu phủ là Vệ tướng quân liều mạng lấy về, điện hạ phẫn hận Vệ gia, phẫn hận Lâm cô nương — cũng là điều dễ hiểu.”

 

Chỉ tiếc, Lâm Tẫn Nhiễm bao giờ hiểu điều đó, cứ mãi tốn công vô ích.

 

“Ngươi rõ lắm, quả là lanh lợi.”

 

Trưởng công chúa giơ tay hiệu cho lên.

 

“Nếu Vệ gia thành tâm thành ý đến cầu xin , còn thể vì tình xưa mà suy xét. Đằng , bọn họ âm thầm ly gián tình cảm mẫu t.ử giữa và Trác nhi, còn nuôi dưỡng nó thành một đứa cháu trai tay trói gà chặt — đáng hận đến cực điểm.”

 

Trưởng công chúa , bất chợt bật :

 

“Cái nhà đó, dạy dỗ Trác nhi như nuôi một đồng dưỡng tức, chỉ mong ép đồng ý hôn sự, ẩn phía mà bày mưu tính kế, lấy ngươi bệ phóng.”

 

“Hừ, Trác nhi khăng khăng cưới ngươi, thì cưới . Ít ngươi so với Lâm Tẫn Nhiễm — còn thuận mắt hơn nhiều.”

 

Ta bất ngờ, nhưng quá mức.

 

Vệ Trác và Trưởng công chúa, vì chuyện Lâm Tẫn Nhiễm, vì chuyện nhà họ Vệ, từ lâu nảy sinh mâu thuẫn.

 

Trưởng công chúa theo ý Vệ gia, càng khiến tình cảm con rạn nứt thêm.

 

Vừa khéo lúc , thể hiện đủ .

 

Mà quan trọng nhất… là Vệ Trác — thực sự động lòng với .

 

À, tất nhiên, cũng vẫn thích Lâm Tẫn Nhiễm.

 

Không ai ngờ — Trưởng công chúa sảng khoái tác thành đến như .

 

cho Vệ Trác cơ hội lật lọng, trực tiếp cung thỉnh chỉ.

 

Nghe ban đầu Hoàng thượng cũng chẳng mấy hài lòng, nhưng khi xem xong bản sách luận do ca ca — kinh tài tuyệt diễm, khiến kinh ngạc — cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.

 

Thánh chỉ ban xuống, tổ mẫu, mẫu và bốn vị di nương đều ngây .

 

“Hoa tỷ nhi chơi lớn thật đó…”

 

Ta gọi Vệ Trác .

 

“Ngài kháng chỉ, kháng chỉ? Thôi là ngài , Hoàng thượng là cữu cữu ruột của ngài, nỡ trị tội ngài .”

 

Bên bờ sông phủ đầy hoa đào rơi, đếm ngón tay:

 

chuyện , e rằng… càng khó lấy chồng hơn nữa.”

 

“Ngài chịu trách nhiệm tìm cho một phu quân — trẻ trung tài giỏi, tuấn phong lưu, cùng đ.á.n.h , đ.á.n.h bạc. Có thể cùng trèo lên mái nhà uống rượu ngắm trăng, khoác vai kể chuyện. Sáng dậy thì giúp kẻ mày tô môi, tối đến thì chải tóc gỡ trâm, thoại bản —”

 

“Khương Triều Hoa, nàng đừng mơ!”

 

Vệ Trác mặt mày đen sì, cúi đầu hôn mạnh, chặn ngang miệng .

 

 

Loading...