Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Quá Mức Quyến Rũ - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-12-12 10:42:47
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 10: Thiếu niên áo đỏ (4)
Ngu Thanh Thiển để tâm đến thái độ của . Tâm trí nàng trầm tĩnh, từng luồng khí xanh lục từ lòng bàn tay nàng thoát , chui cơ thể đối phương.
Thời gian trôi qua từng chút một, trán Ngu Thanh Thiển lấm tấm mồ hôi, khuôn mặt Hỏa Ly Nhã méo mó vì đau đớn.
“Phụt!” Hơn một giờ , Hỏa Ly Nhã phun một ngụm m.á.u đen ngòm.
Ngu Thanh Thiển rời tay khỏi lưng , dậy đến mặt , dùng d.a.o găm của rạch một vết ngón tay trỏ .
Nàng bóp nhẹ, từng giọt m.á.u đen từ ngón trỏ Hỏa Ly Nhã rơi xuống, cho đến khi m.á.u màu đỏ tươi bình thường nàng mới dừng .
Sau đó nàng lấy một gói bột t.h.u.ố.c nhỏ rắc lên ngón trỏ của , vết thương đang rỉ m.á.u lập tức ngừng chảy.
Hỏa Ly Nhã chậm rãi mở mắt, trong mắt tràn đầy kinh ngạc và nghi hoặc: “Ngươi kích hoạt tu luyện Linh Thực Sư hệ Trị liệu ? tại d.a.o động linh lực?”
“Ngươi nghĩ sẽ ngu ngốc đến mức kích hoạt tu luyện Linh Thực Sư năm mười ba tuổi ?” Đương nhiên Ngu Thanh Thiển cho dị năng trị liệu: “Đây là do thiên phú bẩm sinh của .”
Hỏa Ly Nhã hề nghi ngờ lời nàng. Dù việc kích hoạt tu luyện Linh Thực Sư năm mười ba tuổi là hành động tự hủy căn cơ, tin rằng ít nhất thiếu nữ thông minh mặt sẽ như .
Hắn từng những Linh Thực Sư bẩm sinh trời ban cho ân huệ đặc biệt, khi sinh mang theo một loại thiên phú phi thường nào đó, lẽ thiếu nữ cũng là một trong họ.
“Ngươi tên gì?” Khuôn mặt tái nhợt của Hỏa Ly Nhã hồng hào đôi chút: “Ta sẽ ba việc cho ngươi.”
Hắn ngờ nàng thể giải độc tố ẩn chứa trong gần mười năm, đây là điều mà ngay cả những Linh Thực Sư hệ Trị liệu cao cấp trong cung cũng .
Tuy tò mò nhưng hỏi nhiều.
Điều quan trọng nhất là hiện tại nàng vẫn là một Linh Thực Sư, dù thể tưởng tượng năng lực bẩm sinh của thiếu nữ , nhưng nàng lợi với . Hắn ngại bày tỏ thiện ý và kết giao với như .
“Ngu Thanh Thiển.” Tất nhiên Ngu Thanh Thiển cũng cảm nhận sự đổi trong thái độ của thiếu niên. Người hoàng thất trọng lợi quả sai, nhưng cũng chẳng gì là đúng: “Ngoài chuyện ba việc cho , ngươi còn đồng ý với một điều kiện nữa.”
“Ngươi chuyện hôm nay ?” Hỏa Ly Nhã ngước mắt hỏi.
“Ngươi thông minh.” Ngu Thanh Thiển việc giải độc mang rắc rối cho .
Nàng nhận thấy dù đối phương chỉ là một thiếu niên mười ba, mười bốn tuổi, nhưng tâm cơ, mưu lược và thủ đoạn đều tinh vi hơn nhiều so với hai vị hoàng t.ử gặp ở thành nhỏ đó.
Hỏa Ly Nhã nhẹ một tiếng, khuôn mặt tuấn tú nhuốm vẻ gian manh: “Yên tâm, sẽ .”
Một nữ nhân thú vị như , càng ít phát hiện càng , nếu thể thu về cho riêng thì càng .
“Độc của ngươi giải, giao dịch của chúng tạm thời kết thúc, đây.” Ngu Thanh Thiển dậy, lười biếng .
Dị năng trị liệu của nàng mới chỉ cấp một, việc loại bỏ độc tố cho Hỏa Ly Nhã vẫn tốn sức. Nàng cần ăn chút gì đó để bổ sung thể lực, đó luyện hóa tinh hoa độc tố hấp thu từ .
“Ngươi cũng thi Học viện Hoàng gia ?” Hỏa Ly Nhã hỏi khi nàng bước .
“Ừm.” Ngu Thanh Thiển gật đầu.
“Không ngại cùng chứ.” Hỏa Ly Nhã dậy, vẻ cùng nàng.
Ngu Thanh Thiển một cái đầy ẩn ý, vô tư : “Tùy ngươi.”
Nói xong, nàng cất bước về phía khu rừng xa, ngựa Xích Diễm của nàng vẫn đang đợi ở bên ngoài.
Khuôn mặt tuấn tú sắc sảo của Hỏa Ly Nhã thoáng nở một nụ , nhanh chóng theo nàng.
Cả hai đều hề phát hiện, ở một khu rừng khác xa, một nam t.ử mặc áo trắng tuấn tú như ngọc đang dựa một đại thụ, ánh mắt lạnh lùng chứng kiến bộ sự việc . hoèn
Chương 11: Hắn là quá khứ đáng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khuynh-thanh-tuyet-sung-thai-tu-dien-ha-qua-muc-quyen-ru/chuong-6.html.]
Ngu Thanh Thiển tìm một hang động yên tĩnh, thả ngựa Xích Diễm tự kiếm ăn.
“Ngươi nướng đồ ăn ?” Nàng đầu Hỏa Ly Nhã.
Hỏa Ly Nhã gật đầu: “Biết.”
Trên đường , hết đồ ăn khô mà mang theo thì tự săn b.ắ.n và nướng ăn.
Ngu Thanh Thiển ném hai con thỏ săn đường và vài gói gia vị cho : “Giao cho ngươi đó, đừng nướng cháy nhé.”
Mặt Hỏa Ly Nhã tối sầm: “Ngươi đừng coi thường khác.”
“Ngươi là thái t.ử nuông chiều, việc khác nghi ngờ khả năng việc của ngươi cũng là chuyện bình thường mà?” Ngu Thanh Thiển nhẹ một tiếng.
“Sao ngươi tự ?” Hỏa Ly Nhã nhướng mày.
“Ta tốn nhiều tinh lực để giải độc cho ngươi, cần nghỉ ngơi một chút.” Ngu Thanh Thiển thích đồ ăn ngon, nếu vì nhanh chóng luyện hóa tinh hoa độc tố, nàng cũng tự tay . Nàng nghi ngờ tay nghề của Hỏa Ly Nhã.
“Hừ.” Hỏa Ly Nhã hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng tranh cãi vấn đề nữa, sang bên cạnh nhặt củi.
Ngu Thanh Thiển hang động khoanh chân xuống, ép giọt tinh hoa độc tố màu đen hút từ cơ thể Hỏa Ly Nhã từ đan điền , bắt đầu dùng dị năng luyện hóa hấp thu từng chút một.
Khoảng một giờ , một mùi thơm bay từ bên ngoài hang động. Nàng mở mắt vươn vai.
Độc tố trong cơ thể Hỏa Ly Nhã kém xa so với bé gặp hồi nhỏ. Luyện hóa xong cũng chỉ giúp dị năng trị liệu hệ Mộc của nàng tiến bộ thêm một chút, thậm chí còn đột phá lên cấp hai.
Tuy nhiên, châu chấu nhỏ bé thì cũng là thịt, dị năng của nàng tiến bộ thì việc giải độc cho khác sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Nàng bước khỏi hang động thấy ánh lửa trại ban đêm, thiếu niên áo đỏ đang chuyên tâm lật nướng hai con thỏ.
Ánh lửa nhảy múa và lay lắt phản chiếu lên Hỏa Ly Nhã, khuôn mặt tuấn tú sắc sảo, phóng khoáng, khó phân biệt nam nữ của lúc ẩn lúc hiện, toát lên một vẻ mơ hồ.
Hỏa Ly Nhã ngẩng đầu thì thấy Ngu Thanh Thiển bước tới, bắt gặp ánh mắt kinh ngạc thuần túy và tán thưởng của nàng, khóe môi vô thức mà nhếch lên.
“Của ngươi đây.” Hắn đưa một con thỏ nướng cho nàng.
Ngu Thanh Thiển thấy món thịt thỏ nướng vẻ ngoài khá mắt, c.ắ.n một miếng, mắt sáng lên: “Không ngờ ngươi cũng tài đấy.”
“Ta thường xuyên ngoài rèn luyện, khi ở ngoài hoang dã để sinh tồn, cái gì cũng học mà.” Hỏa Ly Nhã lấy một con d.a.o găm , tao nhã cắt thịt ăn.
“Ngươi là thái t.ử của nước Hỏa Văn mà cũng thường xuyên một ngoài rèn luyện ?” Ngu Thanh Thiển ung dung .
Nàng cảm thấy Hỏa Ly Nhã là một quá khứ đáng .
Khóe môi Hỏa Ly Nhã nhếch lên một nụ mỉa mai: “Nếu tự ngoài rèn luyện trưởng thành, thì hôm nay c.h.ế.t từ lâu .”
Ngu Thanh Thiển bình tĩnh : “Thật cũng gì là . Suy cho cùng con vẫn dựa chính . Chỉ cần đủ mạnh mẽ, những oan ức từng chịu đựng đều thể trả hết, khiến những kẻ từng hành hạ sống bằng c.h.ế.t, giành tất cả những gì thuộc về .”
Ở tận thế, nàng luôn là tính cách ơn báo ơn, oán báo oán. Nàng cảm thấy Hỏa Ly Nhã cũng là giống .
“Ngươi đúng, phụ hoàng cũng từng như .” Nhắc đến phụ hoàng, vẻ mặt vốn lạnh nhạt của Hỏa Ly Nhã trở nên ôn hòa hơn vài phần.
Ngu Thanh Thiển thấy sắc ấm trong mắt thì chút kinh ngạc. Ban đầu nàng cứ nghĩ Hỏa Ly Nhã rơi cảnh phụ thương, kế mẫu hãm hại. Xem , nhưng nàng cũng hỏi thêm.
Ấn tượng của Hỏa Ly Nhã về Ngu Thanh Thiển . Hắn ghét nhất những nữ nhân giả vờ hiền lành nhưng thực chất lòng độc ác. Tính cách dứt khoát và sắc sảo như nàng dễ mến hơn.
“À đúng , ba ngày nữa chúng sẽ đến Học viện Hoàng gia.” Hắn dừng một chút : “Ngày mai chúng tách riêng nhé.”
Dù nữ nhân độc ác dám phái cao thủ đến g.i.ế.c , nhưng chắc chắn sẽ cài cắm ở Học viện Hoàng gia. Hắn việc Ngu Thanh Thiển cứu bại lộ.
“Ừm.” Ngu Thanh Thiển hiểu rõ ý , nàng cũng thích rắc rối.