Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 105

Cập nhật lúc: 2025-03-30 01:37:06
Lượt xem: 98

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không giống như bây giờ.

Ngay cả khi cô ở bên Khánh Vân Diên nữa, nhưng thấy ân cần như , cô khỏi nghĩ nếu lúc như , lúc cô còn yêu hết lòng, liệu…

“Mấy thứ lộn xộn , nhanh cút khỏi đầu !!!” Lý trí của Lý Xuân Lan cô nghĩ những thứ vô nghĩa , cho nên lập tức nhắm mắt “cầu nguyện”.

“Cút cút cút… cút khỏi đầu !”

Lý Xuân Lan “cầu nguyện” một lúc lâu cuối cùng cũng bình tĩnh , tỉnh táo trở .

Kẹo bọc đường hết hạn sử dụng đều là phân chó!

Tuy cô thông minh, nhưng cũng ngốc nghếch đến mức vì tiếc nuối tình yêu qua mà nhận phân chó!

, đều là phân chó!”

Lý Xuân Lan trực tiếp hét lên.

Sau khi nghĩ thông suốt, ba thứ đồ cô ném xuống đất thể khuấy động bất kỳ gợn sóng nào trong lòng cô nữa, cô cũng thể yên tâm ngủ ngon.

Tuy Lý Xuân Lan cảm thấy bản xe lửa vô cùng thoải mái, nhưng khi về nhà nghỉ ngơi, cô mệt mỏi ngủ đến tận sáng hôm .

Sáng sớm, cô cảm giác như ngủ ba ngày ba đêm, mơ màng bước xuống giường, giường ngẩn hồi lâu.

Căn phòng quá yên tĩnh, thuận lợi cho việc suy nghĩ, lúc cô phát hiện bản giống như nghĩ thông suốt một chuyện nữa.

Đó là cuối cùng cô cũng lý do tại kiên quyết văn phòng nhân viên văn phòng khi sống .

Trong khoảnh khắc, những ký ức về bản mặc những bộ quần áo quê mùa, cả trông như một bà thím già, thấy thư ký bên cạnh Khánh Vân Diên tự tin và phóng khoáng, trong lòng sinh sự ghen tị, hâm mộ.

Mà chờ khi những thư ký đó cô chính là vợ hờ của Khánh Vân Diên, ánh mắt càng ngạc nhiên và khinh thường của bọn họ khiến cô cảm thấy tự ti.

Cô còn nhớ, lúc đó cô ngưỡng mộ mấy thứ ký đó, bao gồm cả Quan Di, sẽ trở thành thư ký của , lúc đó Quan Di mặc bộ váy công sở màu đen, mang tất và giày cao gót xinh , tóc buộc cao, còn tô son, ngang qua cô, ngay cả khí cũng mang theo mùi hương nước hoa… thật sự cho ấn tượng.

Lý Xuân Lan tại sáng sớm nhớ đến những chuyện , lẽ cách quên nỗi đau của kiếp chính là dần dần buông bỏ những thứ cô từng để ý, từng theo đuổi trong kiếp .

Cô thở hắt một dài, đó mang chút cảm xúc nào nhặt sợi dây chuyền vàng, sổ tiết kiệm và bức thư đất lên.

Bức thư cô trực tiếp ném đống giấy vụn dùng đến để đốt lò, còn sợi dây chuyền vàng và sổ tiết kiệm, lấy thì phí, cô cao thượng đến !

Vì cả ngày việc gì , Lý Xuân Lan ung dung đốt lò nấu bữa sáng.

Sau khi ăn xong, cô giống như thành thói quen học hành, đến gần bàn học.

Tuy khi Lục Tế Thanh giảng đạo lý, cô tỉnh ngộ nữa, nhưng đến giờ cô vẫn nghĩ kế hoạch của , nhưng cô hiểu, học thêm kiến thức chính là một chuyện .

TBC

Cô nhanh chóng bước trạng thái học tập, bàn học ghi kế hoạch học tập mới, ngoài việc học chữ, bài văn, sách học đạo lý đối nhân xử thế, còn một dòng chữ đánh dấu nhiều dấu chấm than: Đừng quên chọn ngày giờ đến nhà họ Khánh đòi tiền!!!

Cốc cốc cốc…

"Có ai ở nhà ? Đây là nhà của đồng chí Lý Xuân Lan ?"

Tiếng gõ cửa vang lên từ bên ngoài, là giọng của một phụ nữ trung niên.

Lý Xuân Lan thu suy nghĩ đang học, dậy mở cửa.

"Ai ?"

"Là Xuân Lan ? là cô giáo Dương đây."

Lý Xuân Lan nghi ngờ mở cửa , thấy đúng là giáo viên của lớp học xóa mù chữ của cô.

"Cô Dương, cô đến đây ? Mời cô !"

Lý Xuân Lan mời giáo viên nhà, vì tôn trọng giáo viên, cô dùng nước thường để tiếp đãi, mà đến tủ đựng thức ăn lấy sữa bột pha một cốc sữa đưa cho giáo viên.

pha sữa nhiệt tình hỏi: "Cô Dương, cô đến nhà em ? Có chuyện gì ? May mà cô đến đúng lúc, em trở về từ về quê một thời gian ngắn thôi, nếu cô đến sớm hơn chắc sẽ tìm em !"

Cô Dương thấy cô bận rộn pha sữa, cảm thấy ngại: "Xuân Lan, em đừng khách khí thế, ngại quá. Lần đến đây là để mang tin vui cho em!"

Lý Xuân Lan nghi ngờ, đưa cốc sữa pha xong bằng hai tay cho cô giáo: "Có chuyện gì ạ?"

Hỏi xong, cô còn nhắc nhở: "Còn nóng, cô cẩn thận một chút."

Cô Dương cốc sữa tràn đầy, thôi thấy đặc sánh, thực sự ngại.

Bà lịch sự cảm ơn một tiếng, nhận lấy cốc sữa, đặt lên bàn mới lấy một tập tài liệu từ trong túi .

"Em học nghề ở trường ban đêm nhưng buồn bực vì nhiều chữ . Này, em xem đây là gì?" Cô Dương đưa tập tài liệu giống như đưa bảo vật cho cô.

Lý Xuân Lan nhận lấy tài liệu, liếc mắt , là đơn đăng ký học ban đêm.

Cô Dương nhẹ nhàng nhấp một ngụm sữa, đó bắt đầu giới thiệu về lớp học ban đêm : "Xuân Lan, em đừng xem thường, ở thủ đô nhiều lớp học ban đêm, nhưng chất lượng thì đồng đều! lớp học ban đêm mà em đang cầm đơn đăng ký là do Đại học Thanh Hoa tổ chức, trường đại học danh tiếng tổ chức lớp học ban đêm, chất lượng giáo dục chỉ cao hơn các lớp học ban đêm thông thường vài bậc!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-105.html.]

“Nói cách khác, những học sinh học ở lớp học ban đêm đều nền tảng văn hóa , vì lượng học nhiều nên lớp học ban đêm cũng cạnh tranh lớn!"

Lý Xuân Lan cô Dương giới thiệu, ngạc nhiên đến mức há hốc mồm: "Lợi hại như ?"

Cô Dương : "Đối với sinh viên Đại học Thanh Hoa, lẽ lớp học ban đêm chỉ là hoạt của Đại học Thanh Hoa hướng đến cộng đồng, trong mắt bọn họ, học sinh lớp ban đêm chẳng là gì cả.”

đối với em, một từng học nhưng nâng cao văn hóa, nỗ lực tìm kiếm cơ hội, đây là cơ hội nhất mà em thể tiếp cận trong thời gian ngắn."

Lý Xuân Lan xong, gạt bỏ sự ngạc nhiên ban đầu, đó là sự im lặng kéo dài, đó mới gật đầu.

"Sao ? Em lớp học ban đêm ? Sao vui thế?" Phản ứng của Lý Xuân Lan khiến cô Dương bất ngờ.

Lý Xuân Lan suy nghĩ một lúc trả lời: "Em sắp rời khỏi thủ đô, về quê , chắc chắn học lớp học ban đêm ."

"Sao tự dưng em về quê? Em đăng ký hộ khẩu thường trú ở thủ đô cùng chồng ?" Cô Dương ngạc nhiên.

Lý Xuân Lan đơn giản kể việc sắp ly hôn và kế hoạch về quê khi ly hôn, thể sẽ cùng gia đình mở tiệm cắt tóc.

Lúc đến lượt cô Dương im lặng...

Một lúc lâu , cô Dương mới lẩm bẩm một câu: "Thảo nào..."

"Thảo nào cái gì ạ?!" Lý Xuân Lan hỏi.

Cô Dương lắc đầu với Lý Xuân Lan, : "Không gì?"

trong lòng bà nghĩ, thảo nào... thảo nào chồng Lý Xuân Lan lấy danh sách của lớp học ban đêm của Đại học Thanh Hoa, đột nhiên tìm đến bà , nhờ bà lấy danh nghĩa của đưa cho Lý Xuân Lan.

Chuyện của hai vợ chồng , bà rõ lắm.

với tư cách là giáo viên lớp học xóa mù chữ của Lý Xuân Lan, cô Dương coi trọng những như Lý Xuân Lan, những bỏ lỡ tuổi học, nhưng vẫn đổi vận mệnh bằng kiến thức.

Hơn nữa, bà thấy Lý Xuân Lan thành công, thực hiện ước mơ của bằng kiến thức học .

"Ý cô là... chuyện... chuyện vợ chồng các em cô rõ lắm, nhưng cô nghĩ chắc em lý do riêng để ly hôn. chỉ vì ly hôn mà từ bỏ thủ đô, từ bỏ việc học và lý tưởng mà em thề nguyện khi đến lớp xóa mù chữ ?”

“Cô chỉ thấy, dù ly hôn nữa, tin , hộ khẩu thủ đô cũng giá trị, nguồn lực giáo dục và cơ hội ở thủ đô còn quý giá hơn nữa!"

Lý Xuân Lan thẳng mắt cô giáo Dương, lập tức sững sờ!

Xung quanh cô ít học thức.

Ngoài Khánh Vân Diên thì chỉ Lục Tế Thanh, những khác đều là dân quê mù chữ, cho nên khi đưa những quyết định , cô bao giờ ai về nguồn lực nọ.

Thậm chí bản cô tự nhận là chút học thức cũng từng nghĩ đến những điều... thể gọi là "cao siêu" như .

Cô cảm thấy bản vốn tưởng nhảy khỏi giếng, nháy mắt một cái, hóa vẫn còn trong giếng!

Cô giáo Dương nghiêm túc: "Xuân Lan , cô cũng sinh ở một nơi nhỏ bé, việc cô thể sống ở thủ đô như bây giờ là nhờ nhiều nỗ lực khi còn trẻ mới thành công ở . Bây giờ em thể theo chồng kiếm hộ khẩu thủ đô mà từ bỏ như , suy nghĩ kỹ! Sau cơ hội như thế nữa là thể!"

"Còn việc học, chắc trong lòng em nghĩ, dù về quê cũng thể cố gắng học, cũng thể học đêm. em nghĩ , cơ hội ở quê nhà nhiều bằng thủ đô ? Nếu em theo gia đình mở tiệm cắt tóc, liệu thể kiên trì học bao lâu?"

"Em còn là đứa trẻ nữa, rời xa ba sống nổi. Em tin là khi về quê, chẳng bao lâu sẽ đồng hóa trở . Rồi em sẽ thấy học nhiều kiến thức ở quê cũng chẳng chỗ dùng, kiếm tiền bằng tiệm cắt tóc như em , đó tìm phù hợp để kết hôn."

Lý Xuân Lan dự đoán của cô giáo Dương, đầu tiên suy nghĩ sâu sắc về việc ở thành phố lớn về quê nhỏ.

Ngay lập tức, cô cảm giác nếu về quê, cuộc đời tương lai sẽ như sẵn .

Đối với cô thể sáng tạo tất cả khả năng, đây là chuyện .

Lý Xuân Lan buồn bã cô giáo Dương ai oán : "Cô Dương, Khánh Vân Diên nhờ cô đến chuyện ? Nếu em hiểu em ở đây!"

Cô giáo Dương sững , khỏi chút lúng túng.

Sau đó, bà thành thật : "Lớp học đêm đúng là giúp xin, nhưng những lời cô là thật lòng vì em mà suy nghĩ. Chuyện ly hôn là việc riêng của em, cô chỉ em thực sự thể những điều em từng mong , đổi phận thông qua kiến thức."

Ánh mắt cô giáo Dương kiên định và nghiêm túc, còn Lý Xuân Lan thì vô cùng đau khổ.

Tất nhiên, vì cô thấy những gì cô giáo Dương lý, nên mới đau khổ.

"Những nhiều sách như các gì cũng lý cả." Lý Xuân Lan buồn rầu .

Lục Tế Thanh là như , cô giáo Dương cũng .

Sau chuyến thăm của cô giáo Dương, Lý Xuân Lan lo lắng nhiều ngày, lo đến mức còn tâm trạng gây rắc rối cho nhà họ Khánh.

Thời gian cứ thế trôi qua từng chút một, chớp mắt một cái, cô đợi Khánh Vân Diên nửa tháng , vẫn về.

Lý Xuân Lan đợi đến mất kiên nhẫn, cơn giận dữ và phiền muộn tích tụ trong lòng như hóa thành một con quái thú khổng lồ, giống như sắp bùng nổ bất cứ lúc nào.

Cô tức giận đùng đùng chạy thẳng đến trường đại học của Khánh Vân Diên để tìm !

Trước đây Lý Xuân Lan cũng đến trường đại học của gây rối vài , cũng quen đường quen lối .

Trước tiên cô đến ký túc xá nam nơi Khánh Vân Diên từng ở để tìm nhưng thấy, đó thành thạo hỏi thăm phòng học hôm nay lớp tiết, lao đến đó như cơn gió.

Loading...