Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 147

Cập nhật lúc: 2025-03-31 04:45:04
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật sự ảnh hưởng đến hình ảnh.

Ông tức tối nghĩ, lấy bát đũa của trong tủ đựng bát đĩa chuẩn ăn tối.

Từ khi bà phát điên đánh gãy chân ông , bọn họ gầnnhư đều ăn riêng.

Đến bếp, thấy bếp còn để một món ăn riêng, tâm trạng ông khá hơn một chút, im lặng bưng đĩa thức ăn đến một bàn khác.

"Không ghét bẩn ?! Còn ăn đồ xào gì?"

Anh kịp cầm đũa, thấy tiếng chế giễu lạnh lùng của Vương An Na.

Sau đó, Vương An Na : "Trên bếp là để dành ăn sáng mai đấy."

"Ai thèm!"

Phương Thiên Hựu tức tối đập vỡ bát.

trong nhà chỉ một bộ bát đũa riêng, đập vỡ thì ông còn gì dùng nữa.

Ông vui, dậy định cầm đĩa thức ăn đó về bếp, tự , nhưng khi cầm lên, ông đột nhiên cảm thấy thiệt thòi quá!

Nghĩ một lúc, ông đặt xuống bàn, cãi với Vương An Na.

" ăn thì ? Đồ trong nhà kiếm tiền mua, quyền ăn ?! Hơn nữa, chỉ ăn bây giờ mà còn ăn về , quần áo cũng do cô giặt!"

Hôm nay, Vương An Na dạy kèm một đối một cho Ngũ Minh, ăn bánh ngọt buổi chiều cũng chỉ no bụng, bây giờ Phương Thiên Hựu cho khó chịu, tâm trạng ăn tối của bà biến mất.

Bà sầm mặt, cầm lấy chiếc bát đựng thức ăn thừa và bát cơm của bàn, đến bên Phương Thiên Hựu, đổ thức ăn thừa và cơm thừa trực tiếp lên đĩa thức ăn động đến.

"Cô điên ? ! Làm bẩn như , buồn nôn ?"

Vương An Na : "Buồn nôn , cũng buồn nôn như thức ăn thừa và cơm thừa trong đĩa đấy!"

Phương Thiên Hựu ném đũa xuống, dậy định ngoài.

Ở trong nhà ăn , đành ngoài ăn.

"Hôm nay chắc là ngày các nhận lương đúng ? Nộp lương !"

"Không thể!"

"Được, nộp thì mai đến trường của , lúc đó..."

Phương Thiên Hựu tức giận đến mức mặt mày biến sắc, ông móc tiền lương từ túi ném xuống đất: "Tiện nhân! Cô chờ đấy."

Lúc , ông quyết tâm tìm cách dạy cho con đàn bà kiêu ngạo một bài học!

Nếu , cuộc sống như thật sự thể nào chịu nổi.

Sau khi ném tiền xuống đất, ông khỏi nhà, thấy hàng xóm bên ngoài dùng ánh mắt tò mò , điều khiến ông cảm thấy tôn trọng.

"Giáo sư Phương, hai cãi ?"

Phương Thiên Hựu trả lời, bước nhanh khỏi nơi ngột ngạt , buộc lang thang bên ngoài.

Thời gian gần đây, Vương An Na nghiêm khắc đòi tiền lương của ông , ông vay mượn một vòng tiền từ hàng xóm, đồng nghiệp quen .

Lúc , đến nương nhờ đồng nghiệp cũng khinh thường.

Ông mang theo tâm trạng bực bội lang thang, vô tình đến một nơi quen thuộc.

Suy nghĩ một lúc, ông vẫn nán .

"Thiên Hựu."

Phía , một giọng gọi ông .

Phương Thiên Hựu đầu , ông cảm thấy giống như đó là cơ duyên do trời định, thể trùng hợp gặp Khánh Ngữ Cầm.

Khánh Ngữ Cầm tủi cứng đầu : "Đã lâu như , chịu đến tìm em ?"

"Em... em... Anh còn tưởng em sẽ hận ." Phương Thiên Hựu thấy Khánh Ngữ Cầm đáng thương như , trái tim ông lập tức tan chảy.

trẻ , trong mắt chỉ ông , lúc thấy cô , tim ông như nhảy khỏi lồng ngực, đây mới là tình yêu đích thực.

Bầu khí đẩy lên đến mức , lúc hai giống như nam nữ chính trong phim truyền hình, trong mắt và trong tim chỉ .

Hai đầy tình cảm, Khánh Ngữ Cầm trực tiếp xúc động lao đến, đó ôm chặt Phương Thiên Hựu.

Rất tiếc là Phương Thiên Hựu vốn còn trẻ, thể lực bằng thời trẻ, thêm đó gần đây nhà "tra tấn", cả già ít so với giáo sư trai phong lưu đây, chuyện cho Khánh Ngữ Cầm xông lên nhào đến, eo ông chịu nổi.

Khánh Ngữ Cầm thấy ông chống eo, cố nhịn đau, vội vàng hỏi han lo lắng: "Sao ? Đau chỗ nào?"

Phương Thiên Hựu thở dốc một lúc mới : "Không , , chuyện nhỏ."

Nghe , Khánh Ngữ Cầm mới đỏ hoe mắt, tiếp tục lao lòng ông .

"May mà đến, may quá! Phương Thiên Hựu, ly hôn với bà vợ già nhà và cưới em , mau cưới em ! Em ở trong nhà đó thật sự sắp ép c.h.ế.t !"

Phương Thiên Hựu Khánh Ngữ Cầm nũng nịu, cả sảng khoái vô cùng.

Ông dùng tay vuốt ve mái tóc của Khánh Ngữ Cầm, đó an ủi: "Đừng sợ, đây!"

Nghe lời , Khánh Ngữ Cầm lập tức phấn chấn!

Lúc , cô như quên hết những tủi mà cô chịu đựng trong nhà Phương Thiên Hựu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-147.html.]

"Em tin ! Anh nhất!"

Nói , cô rời khỏi lòng ông , ánh mắt kiên định : "Đi, em dẫn về nhà gặp ba em."

"Cái gì? Gấp ?" Phương Thiên Hựu chút luống cuống.

Khánh Ngữ Cầm thật sự còn cách nào khác, hai ngày nay cô nhà ép dẫn bạn trai về nhà, nếu thật sự sẽ coi là công cụ đổi tiền sính lễ.

"Anh yêu em thì với em!" Khánh Ngữ Cầm kiên quyết , kéo ông về nhà.

...

Lúc , phòng khách nhà họ Khánh đông nghịt .

TBC

Trong đó bốn chị gái và rể của Khánh Vân Diên đều đến.

Trước khi sinh con trai, Phan Quế Vân là cực kỳ trọng nam khinh nữ.

, bốn con gái đầu lòng của bà khi còn nhỏ chịu ít oan ức từ Phan Quế Vân, khi trưởng thành, dù mối quan hệ cải thiện phần nào, nhưng khi kết hôn, bọn họ ít khi về nhà đẻ.

Có thể như mà đều đến đủ là Phan Quế Vân Lý Xuân Lan tạt nước tiểu, Phan Quế Vân đến từng nhà từng nhà mời đến trừng phạt Lý Xuân Lan. Khi đó, bốn cặp vợ chồng thiếu vắng ai.

Còn hôm nay là để thảo luận về một vấn đề nghiêm trọng hơn.

Ngoài bốn cặp vợ chồng, nhà họ Khánh chỉ còn Khánh Ngữ Cầm tức giận bỏ nhà , Khánh Vân Diên mặt, thằng bé vô ơn tìm , một nữa chuyển về nhà họ Khánh, còn Phùng Chỉ cũng mặt.

bộ phòng khách vẫn còn vương mùi khét của vụ cháy, vì đó cháy mất khá nhiều đồ đạc, nhiều như , bàn ghế đủ dùng, gần như đều .

"Vậy tiền sính lễ của Chí Bình xong ? Quyết định ? Sẽ dùng tiền sính lễ của Ngữ Cầm để lấy vợ. Vậy chuyện coi như xong, chúng tiếp tục bàn chuyện dưỡng già của ba !" Anh rể cả nhà họ Khánh .

Trong lòng Khánh Chí Bình chút bất mãn: " mà còn thiếu nhiều so với tiền sính lễ mà yêu yêu cầu! Cô tiền sính lễ đủ thì sẽ lấy. Nhà chúng trì hoãn lâu như , giờ cô tin lời nữa, bắt đầu bí mật xem mắt với đàn ông khác."

"Chí Bình , thật, em thể tìm một con gái ngoan ngoãn mà tiền sính lễ ít hơn ?”

“Con gái mà, tắt đèn đều như , em nhất định chọn một yêu cầu cao như gì?"

" ! Đây thật sự là của em! Em nhà bây giờ thế , em ;àm con trai cũng thông cảm một chút chứ."

Tất nhiên Khánh Chí Bình : "Nhà thế là do gây ? Liên quan gì đến ? còn tính sổ với thằng nhóc đốt nhà đất, đám cưới nữa!"

Khánh Chí Bình một bụng lửa giận, Khánh Vân Diên đang lạnh lùng bên cạnh, càng tức giận hơn.

"Mẹ, !" Khánh Chí Bình xong yêu cầu, liền chuyển vấn đề cho Phan Quế Vân.

Lúc Phan Quế Vân còn gầy hơn cả Lý Xuân Lan thấy bà ở bến xe buýt gần nhà thuê đây. Cả gầy đến nỗi trông như xác khô, mặt lõm sâu đến mức đáng sợ.

ho khan vài tiếng, : "Để ! Khánh Vân Diên, nhà cháy thành thế là do con trai con gây , thiệt hại của nhà chúng cùng với việc bồi thường cho hàng xóm, cái con bồi thường, điểm , chắc vấn đề gì ?!"

Khánh Vân Diên còn kịp trả lời, Khánh Chí Bình đồng ý: " ! Tỉnh Bách là con trai của , pháp luật cũng quy định chịu trách nhiệm. Lúc đó, sửa nhà cho chúng , tiện thể để cưới vợ!"

Phan Quế Vân xong, tiếp tục : "Như thì chuyện nhà cửa và nợ nần cũng giải quyết xong, giờ chỉ còn vấn đề tiền sính lễ.”

“Về tiền sính lễ, tiền sính lễ của Ngữ Cầm góp , còn Khánh Vân Diên, cùng với bốn các con, các con cùng góp một chút! Cả nhà thể để Chí Bình cưới vợ."

"Tại chứ!" Chị hai nhà họ Khánh phản bác: "Hồi đó, tiền sính lễ của bốn chị em chúng đều thu hết, chúng cũng giống Ngữ Cầm, ngoài tiền sính lễ , còn đóng thêm một nữa ?! Tiền , nhà đóng!"

" đồng ý với lời của chị hai, cũng ý như !"

“Bây giờ các con lớn chịu lời nữa ? Đó là em trai ruột của các con!” Khánh Quốc Cường gầm lên, “Có các con đều nhận ba nữa đúng ?!”

Cả phòng im phăng phắc.

Sau đó, Khánh Quốc Cường bày bộ dạng đầy gia đình: “Vậy cứ theo ý các con. Có ai phản đối ?!”

Khánh Vân Diên lên tiếng: “ phản đối!”

Rầm!

Khánh Quốc Cường đập mạnh tay lên tay vịn xe lăn.

“Cả cái nhà đều con phá hoại đến mức , con cũng vì con dâu bất hiếu và cháu trai ngoan ngoãn mà trở nên như , con còn dám phản đối?! Con , chính vì mùa đông năm ngoái bà liều cứu con của con, mà thể bà mới yếu đuối như . Tất cả là do con nợ con, nợ bà cả đời!”

Nếu là khi về quê, lẽ Khánh Vân Diên những lời ràng buộc về đạo đức.

Nếu lúc về thành phố, lẽ Khánh Vân Diên sẽ vì lười lãng phí thời gian tranh cãi mà chọn nhượng bộ một chút.

bây giờ, sẽ nữa.

“Lúc đầu, đưa đứa trẻ về cho Phùng Chỉ , thủ tục cũng tất. đó là các hỏi ý kiến của , tìm cách ghi đứa trẻ sổ hộ khẩu của .”

“Vậy là chúng sai ?!” Khánh Quốc Cường , “Bây giờ con trở thành lương tâm như !”

Mà bên cạnh, của đốt nhà, Phùng Chỉ là một ngoài cách nào chuyện.

Bây giờ cô tay trắng trở về thủ đô tay trắng, dựa nhà họ Khánh mới thể sống, đành chịu đựng.

Dù trong lòng cô vô cùng oán hận, ngay với căn nhà là do ba cô bố trí cho nhà họ Khánh, mà Phan Quế Vân âm thầm nhận tiền của ba đưa cho cô , v.v...

rõ ràng, những chuyện vạch mặt giành tiền , nếu đến lúc cuối cùng thì nhất đừng .

“Dù chuyện cũng cần con chịu trách nhiệm, dù bây giờ gọi cảnh sát đến phân xử, cũng là của một ba như con!” Khánh Quốc Cường quyết định cứng rắn.

Sau khi Khánh Quốc Cường quyết định về vấn đề , những khác cũng thiệt thòi gì, tự nhiên ý kiến.

Mục tiếp theo là thảo luận về vấn đề dưỡng lão của hai già.

Điều đáng là, Phan Quế Vân nhiều chịu nổi, trong nhập viện để lừa tiền đó, thủ tục chuyển công việc tại nhà máy cho Khánh Chí Bình.

Loading...