Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 167
Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:56:14
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Hôm nay về, sẽ bảo cô em chồng và em gái ruột thứ năm nhà suốt ngày khinh thường mua sắm ở cửa hàng tổng hợp với !"
Lý Xuân Lan: !!!
"Đến lúc đó, lấy tiền lương mà bà chủ cho , mua cho một bộ váy liền giống cô giáo An Na, cũng mua một bộ cho con và chồng .”
“Nếu còn dư tiền, cũng mua thêm chút mỹ phẩm, chính là hình ảnh của lớp phụ nữ, cũng sửa soạn .”
Có lẽ Lý Xuân Lan từng chứng kiến mặt nhất của Trương Quế Hoa, cả hai từ chỗ ghét đến nay trở thành bạn , Trương Quế Hoa hề ngại ngần mà thẳng với Lý Xuân Lan cách trở về khoe khoang như thế nào để nổi tiếng.
Lý Xuân Lan thấy ánh mắt của chị sáng lên vì phấn khích, nhưng nghĩ đến việc chị gọi dạo cửa hàng bách hóa để khoe khoang, thì thật là… Lý Xuân Lan cảm thấy tổn hại!
Đứng lập trường của , chắc chắn sẽ tức giận đến mức mấy tháng cũng nguôi ngoai, thể tối nay hai đang tính toán đến mức ngủ , nửa đêm lật dậy tức giận hét lên: “Có mỗi công việc thôi mà, gì mà khoe khoang!”.
Sau khi hét lên, chắc chắn sẽ nguyền rủa Trương Quế Hoa xui xẻo.
“Rất , chị Quế Hoa, thủ đoạn của chị tuyệt đối thể tức chết!” Lý Xuân Lan .
Trương Quế Hoa khóa cửa, hí hí : “Tốt nhất là tức chết! Bây giờ ngẩng cao đầu !”
Lý Xuân Lan âm thầm thương tiếc cho hai trong miệng Trương Quế Hoa.
…
“Cô giáo Lý, cô định ngoài ? ! May quá tìm cô!”
Lý Xuân Lan tạm biệt Trương Quế Hoa lên xe ba bánh phóng khoáng rời , chuẩn xe buýt, một học viên của lớp phụ nữ ở gần đó vội vã chạy đến.
Lý Xuân Lan thấy đối phương mới thẳng đến nhà , lúc mặt cũng chút vẻ lo lắng, liền lên tiếng hỏi: “Có chuyện gì cần tìm ?”
“Cô giáo Lý, cô đúng ! Có chuyện xảy .” Người phụ nữ , “Cô còn nhớ học viên tên Anh Tử trong lớp phụ nữ của chúng ?!”
Lý Xuân Lan suy nghĩ một chút mấy học viên trong lớp phụ nữ, một học viên cũ thì ấn tượng sâu sắc, học viên mới thì chỉ một chút ấn tượng.
Hơn nữa, tên chữ “Anh” ở thời đại cũng là một trong những cái tên phổ biến, chữ thì cô chỉ nhớ hai .
“Là hai má ửng hồng, mập, thấp, lên trông như một em bé ở tranh tết đúng .”
Lý Xuân Lan nhanh chóng xác định nhân vật: “Là Anh Tử đó , học viên mới, nhớ lúc cô đăng ký học phí là tiền lẻ một hào, năm hào.”
Dùng tiền lẻ để đăng ký học loại lớp học ăn mặc , nếu gia đình còn thiếu ăn thiếu mặc thì bao giờ dám đăng ký.
Như học viên chỉ dùng tiền lẻ để đăng ký, mà quần áo cũng vá nhiều chỗ… Hiện tại gần như sắp bước thập niên 80 , ở thủ đô mặc như , ít!
“Chính là cô ! Chính là cô !” Người phụ nữ vội vàng , “Cô giáo Lý, cô giúp cô !”
Lý Xuân Lan vội vàng hỏi: “Cô đừng vội, rõ ràng xem rốt cuộc xảy chuyện gì?”
Người phụ nữ liền vắn tắt kể sự việc: “Cô giáo Lý, là như , Anh Tử là ở nông thôn gả thủ đô, kết hôn mấy năm nay luôn chồng đánh đập thường xuyên. Lúc đầu cô đến lớp phụ nữ là học cách điều khiển đàn ông, cho nên gom góp đủ tiền để đăng ký.”
“Nội dung chính của lớp học cô học về nhà hề giúp cô đổi tình hình. Trước đây cô giáo trưởng thành, năng lực thì mới thể ngẩng cao đầu, nhưng cũng thể trưởng thành trong một hai ngày , đúng ?”
“Sau đó chồng cô hung dữ, dù Anh Tử học cách phản kháng, nhưng cũng đánh ! Hơn nữa… Vì phản kháng, nên suýt nữa đánh chết! Chồng cô đánh cô hư hỏng ở bên ngoài, còn định đến tìm cô giáo để đòi bồi thường nữa!”
Lý Xuân Lan ngờ chuyện nghiêm trọng như .
“Vậy Anh Tử bây giờ thương thế nào?” Cô vội vàng hỏi.
“Cả cô đều thương, chân gãy. Bây giờ đang ở cửa lớp chờ cô giáo.” Người phụ nữ .
Lý Xuân Lan cũng còn tâm trí nào thư viện nữa, vội vàng cùng phụ nữ đến lớp học.
Cửa lớp tập trung khá nhiều học viên của lớp phụ nữ ở xung quanh.
Vì cửa khóa, chỉ ở sân hoặc bậc thềm, ghế, hoặc , bàn tán xôn xao đầy phẫn nộ.
Nhiều phụ nữ lớn tuổi hơn Lý Xuân Lan, nhưng khi thấy Lý Xuân Lan đến, tất cả đều cảm giác an , giống như chỗ dựa vững chắc.
“Cô giáo Lý, cuối cùng cô cũng đến !”
“Cô giáo Lý, chúng đang bàn bạc cùng giúp Anh Tử trừng trị gã chồng bạo hành !”
“ , cô từng phụ nữ chúng giúp đỡ lẫn , gã đàn ông hung dữ thế nào nữa thì cũng chẳng ! Chúng đông !”
“ đấy!”
Vài vẻ hăng hái.
Một phụ nữ ghế, bao quanh bởi , chính là Anh Tử. Không chỉ bầm tím, mà những chỗ da thịt lộ đều chỗ nào lành lặn.
Anh Tử thấy Lý Xuân Lan, lập tức nước mắt tuôn rơi: “Cô giáo Lý, gây phiền phức cho cô!”
Lý Xuân Lan thấy lời , trong lòng cảm thấy khó chịu, thậm chí tự trách bản .
Bởi vì khi tin chạy đến, trong lòng cô vô thức đoán, bỏ tiền học, khiến bản đánh nặng hơn, cho nên đến tìm cô để hỏi tội, giải quyết phiền phức.
Dù , bỏ tiền mà đạt hiệu quả hoặc gây thiệt hại cho lợi ích bản , đòi bồi thường, chẳng là quyền lợi cơ bản của tiêu dùng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-167.html.]
“Cô giáo Lý, chồng tìm cô tính sổ, ngăn , … thật sự xin cô… khiến cô gặp nguy hiểm.” Anh Tử vô cùng tự trách.
Lý Xuân Lan vỗ nhẹ trấn an cô , gì về việc chồng cô đến gây chuyện, mà hỏi: “Cô thương thế nào, chân gãy ? đưa cô bệnh viện khám thử.”
Nhìn thấy Lý Xuân Lan như , Anh Tử càng thêm tự trách.
Cũng giống như , những phụ nữ khác vốn kể câu chuyện của học viên đòi tiền, sự độ lượng tha thứ của Lý Xuân Lan cho cô bọn họ đặt vị trí sùng bái như thánh mẫu, bây giờ thấy tình huống càng kính nể tôn kính Lý Xuân Lan hơn.
Có một cô giáo lương thiện và bụng như , bọn họ đều yên tâm!
“ , chỉ là cô giáo, sợ cô gặp nguy hiểm.” Anh Tử .
Những khác lập tức bắt đầu huyên thuyên, kể những phương án bàn bạc với Lý Xuân Lan, đại khái là những gì Lý Xuân Lan thấy, để lớp học phụ nữ cùng hợp sức, đánh gã chồng bạo hành ngã sõng soài!
“Lúc học với các chị , quên? Muốn đánh thì tự đánh chồng , còn đánh ngoài thì chịu trách nhiệm pháp luật! Hơn nữa, nếu chúng bạo lực tập thể, chắc hơn việc phóng viên nào đó loan tin thất thiệt, lớp học phụ nữ sẽ đóng cửa!”
Lý Xuân Lan nhắc nhở mới hỏi Anh Tử: “Anh Tử, chồng cô luôn đánh cô, còn nặng như , Hội phụ nữ đến giải quyết ?”
Anh Tử : “Cũng nào cũng đánh nặng như , nhưng năm ngoái vì thấy đồng nghiệp thăng chức mắt nên đánh nặng, Hội phụ nữ chuyện cũng công tác tư tưởng với .”
“Sau đó thì ?!” Lý Xuân Lan hỏi.
Hỏi xong, cô cảm thấy câu hỏi ngu ngốc, bởi nếu Hội phụ nữ tác dụng thì Anh Tử bây giờ sẽ bầm tím như .
“Hội phụ nữ đến cũng hiệu quả, mấy đánh nhẹ hơn.”
“Cô giáo Lý, cô bảo chúng giúp đỡ, ? Người đàn ông hung dữ như , nếu thật sự đến đánh cô, nhà cô đàn ông.”
“Nhà cô giáo Lý đàn ông, nhà chúng ! Về nhà với chồng , dù chúng thể tay đánh , nhưng chúng dẫn theo chồng , đông như cũng đủ khiến gã chồng bạo hành sợ c.h.ế.t khiếp!”
Mọi huyên thuyên bàn luận, lúc Lý Xuân Lan nảy một kế: “Các chị em, đánh thì chúng thể đánh, nhưng kế hoạch khác.”
“Học viên của lớp chúng , thời gian giúp đỡ Anh Tử, thông báo, gọi tất cả đến, chúng cùng bàn bạc, đó cùng chung sức giúp Anh Tử trừng phạt gã chồng bạo hành!”
“Đây chính là trận chiến đầu tiên của lớp học phụ nữ chúng giúp đỡ lẫn ! Mọi nhiệt tình, hăng hái lên!”
Mặc dù Lý Xuân Lan nghĩ kế hoạch gì, nhưng vì tin tưởng cô, cho nên lúc Lý Xuân Lan xong, lập tức cảm thấy việc thành công.
Mọi vô cùng phấn khích, nhanh chóng gọi .
Một giờ , phòng học của lớp học phụ nữ lập tức đầy ba mươi mấy phụ nữ.
Anh Tử vốn còn đau khổ và tuyệt vọng, giờ phút bỗng nhiên xúc động đến nghẹn ngào.
…
Sau khi bàn bạc xong, dù Anh Tử xong kế hoạch, nhưng khi tạm biệt với các chị em, bỗng nhiên cảm thấy lo lắng.
TBC
“Anh Tử, cô đừng sợ! Cứ theo những gì chúng bàn bạc, ngày mai chúng sẽ cùng giúp cô!”
“ đúng, cô về nhà cứ theo lời cô giáo Lý, cứ thuận theo lời chồng cô, để vui vẻ lên, đừng để đánh nữa!”
Mọi vây quanh an ủi chân thành khiến Anh Tử ứa nước mắt. Nhà đẻ cô như tồn tại, kết hôn nhiều năm như , cô tìm thấy sự tự tin từ những chị em mới quen .
Cô gật đầu chắc nịch: “ , cô giáo Lý, các chị em, ân tình của các chị em dành cho , sẽ nhớ suốt đời!”
Trên hiện trường diễn một cảnh tượng cảm động sâu sắc.
Sau đó, Lý Xuân Lan đặc biệt đưa Anh Tử khám bác sĩ, đó mới gọi một chiếc xe ba bánh đưa cô về nhà.
“Con đàn bà c.h.ế.t tiệt, chân tao đánh gãy , còn ngoan ngoãn ở nhà, chạy lung tung khắp nơi!”
Anh Tử lê chân đẩy cửa nhà, liền chồng mắng mỏ.
Tiếp theo là một cái chai bay nhanh về phía mặt cô .
Cô nếu tránh né, chắc chắn sẽ kích thích chồng hành động hung dữ hơn.
Cô xoay , khiến cái chai đập trúng mặt, nhưng má trái vẫn lập tức nóng ran.
“Em… em ngoài mua đồ ăn nấu cơm.” Anh Tử nhịn đau, hiền lành .
Cô giáo Lý dạy cô , bây giờ đánh chồng bạo hành, cũng khó dọn tự nuôi con, thể tạm thời nhún nhường, chờ thời cơ.
Tiền mua thức ăn chính cô giáo Lý đưa cho cô …
Chồng Anh Tử, Trịnh Đại Quyền liếc mấy đống rau trong tay của Anh Tử mới lên tiếng: "Mua rau mà mất nhiều thời gian thế?! Còn mua thịt nữa?! Tiền mà mua?"
Anh Tử nắm chặt túi rau, ngượng ngùng những lời Lý Xuân Lan dạy : "Đại Quyền, bảo em cái lớp phụ nữ nào đó dạy hư ? Hôm nay dạy bảo em, em cũng hối hận . Để vui, em cố tình đến cửa nhà cô giáo mà gây chuyện, thế là cô trả hết tiền cho em. Chân em thương, tiếc tiền xe, nên mất thời gian."
Anh Tử đưa tiền trong tay cho Trịnh Đại Quyền xem.
Hành động khiến Trịnh Đại Quyền khá hài lòng, tâm trạng cũng vui hơn hẳn.
"Biết thì ! Mau nấu thịt cho tao!" Trịnh Đại Quyền , "Nhà cửa cũng dọn dẹp sạch sẽ cho tao!"
"Vâng! Anh nghỉ ngơi , em ngay!"
Anh Tử lê chân việc. Trong góc bếp, cô con gái chín tuổi của hai sợ hãi trốn tránh, mặt cũng nhiều vết thương.