Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 169

Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:56:18
Lượt xem: 68

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một cô gái khác : "Hắn qua đây , nhanh ném , sẽ dám đến !"

Xem kìa, cớ! Toàn là những chuyện nhỏ gây sóng gió gì khi truy cứu.

Sau đó, nhiều quả trứng thối liên tiếp bay đến đập , mặt Trịnh Đại Quyền... Lúc mùi hôi gã... thật khó mà miêu tả .

...

Một cơn gió thổi qua, Trịnh Đại Quyền cảm thấy sắp ngất vì mùi hôi của chính .

"Ọe..." Gã khó chịu nôn ọe.

Kết quả là cơn buồn nôn thể dừng , cảm giác như cả dày sắp nôn ngoài.

"Bọn mày cùng một phe với mấy con đàn bà già lúc nãy ?!” Cuối cùng Trịnh Đại Quyền cũng phát hiện vấn đề, "Không bọn màu đều là học viên của cái lớp phụ nữ gì đó chứ?"

Gần đây gã cũng chọc ghẹo đắc tội với ai cả.

Nếu thật sự tìm vấn đề, ngoài cái lớp phụ nữ đó thì còn ai nữa?

"Ông đây sẽ báo cảnh sát! Bọn mày c.h.ế.t chắc !" Trịnh Đại Quyền gầm lên giận dữ.

Mấy cô gái trẻ trong lớp phụ nữ dù vạch trần cũng tỏ sợ hãi.

"Anh là kẻ bạo hành gia đình, bản lĩnh thì báo cảnh sát ! Chúng gì? Chỉ là điên điên khùng khùng dọa sợ nên ném vài quả trứng thối thôi. Chẳng lẽ cảnh sát phân biệt trái mà bắt chúng ?"

TBC

" ! Nếu bắt thì cũng bắt như , đánh vợ ở nhà, ngoài dọa chúng !"

"Nhanh lên, nhanh báo cảnh sát !"

Mấy cô gái trẻ trong lớp phụ nữ chuyện gay gắt như nhóm "tiên phong" đầu tiên, thậm chí còn mang tâm trạng đùa giỡn thúc giục Trịnh Đại Quyền báo cảnh sát.

chính thái độ thoải mái của bọn họ khiến Trịnh Đại Quyền càng thêm nổi điên.

"Đáng chết!" Trịnh Đại Quyền nghiến răng, nắm chặt tay.

vì tay cũng dính đầy chất lỏng từ trứng thối, nắm c.h.ặ.t t.a.y cảm thấy nhớp nháp.

Rất kinh tởm.

"Bọn mày giúp con vợ thối của tao trả thù ? Hôm nay tao , nỗi nhục mà bọn mày gây cho tao, tao sẽ đánh gấp mười gấp trăm lên con đàn bà đó!"

Đối mặt với lời đe dọa của Trịnh Đại Quyền, mấy cô gái trẻ vẫn hề sợ hãi, thậm chí trong mắt còn lộ vẻ tôn sùng giống như cô giáo Lý và các chị em các dì hôm qua thực sự khả năng tiên tri.

Nhìn thái độ và ý trong lời của Trịnh Đại Quyền lúc , hôm qua bọn họ học cách đối phó .

"Anh bản lĩnh thì về đánh vợ , nếu dám đánh, lớp phụ nữ chúng nhiều như , mỗi ngày một nhóm đến, ngày nào cũng thể khiến như mới bò từ hố phân !"

" đúng đúng, lúc nãy đám thím Liêu về còn sẽ mang cái loãng hơn, chắc chắn sẽ hôi hơn!"

"Mỗi ngày đều bẩn thối, nghĩ nên ở nhà máy đậu phụ thối."

"Đậu phụ thối đắc tội với cô , hôm nay mới mua một chai ở cửa hàng, thế ăn đó!"

Mấy cô gái đùa rôm rả, sắc mặt của Trịnh Đại Quyền càng thêm méo mó.

"Đám đàn bà bọn mày!"

Nói gã lao thẳng về phía mấy cô gái.

mà, gã thật sự rút kinh nghiệm!

Trước đó cũng từng xảy tình huống tương tự nhưng gã rút bài học nào, lao , mấy cô gái nhỏ vẫn giống như mấy bà chị đó, tản tứ phía.

Sau đó, hành động giống hệt như mấy bà chị, chạy đến cửa xưởng nước tương tìm bảo vệ.

"Đồng chí bảo vệ ơi, cứu mạng, điên cạnh xưởng các định đánh ."

"Người điên đó hung dữ lắm! Còn bệnh nữa, chúng sợ quá ném trứng , sợ chút nào, còn lao chúng !"

"Hu hu hu, chúng sợ quá! Đồng chí bảo vệ thể cho chúng ở đây trốn một lúc, gọi điện báo cảnh sát ?"

Bảo vệ đầy tinh thần chính nghĩa thể từ chối lời cầu cứu của mấy cô gái trẻ, lập tức bảo mấy phòng bảo vệ trốn , cầm chổi chạy .

"Sao nữa?!" Bảo vệ Trịnh Đại Quyền lúc còn thảm hại và bẩn thỉu hơn lúc , khỏi bất lực, "Anh bệnh thật ? Có bệnh thì khám bác sĩ , đừng bắt nạt mấy cô gái!"

"Anh năng kiểu gì ?" Trịnh Đại Quyền giận dữ .

" sai ?! Sáng nay gây sự với mấy bà chị, giờ quấy rối mấy cô gái nhỏ, mà cứ tiếp tục như nữa là sẽ coi là lưu manh đấy, tù đó!" Bảo vệ quát.

Trong phòng bảo vệ, một cô gái thò đầu : " đúng, điên, mà quấy rối chúng nữa là sẽ đồn cảnh sát đấy!"

Trịnh Đại Quyền thực sự mấy trong lớp phụ nữ cho tức điên .

Bây giờ, lý lẽ thì giải thích , dùng hành động thì cho là bắt nạt khác.

"A... Á á á..." Gã như thực sự giống như điên, kêu gào giậm chân loạn xạ để giải tỏa sự ức chế của .

"Thật sự điên ?!" Bảo vệ do dự, "Này, cần gọi bác sĩ bệnh viện tâm thần đến ?"

"Cút!" Trịnh Đại Quyền giận dữ, trong giọng ẩn chứa một sự tức giận đầy oan ức, "Bọn đàn bà chúng mày, thật sự là bắt nạt quá đáng!"

Bảo vệ mấy cô gái trong phòng bảo vệ ngây thơ thò đầu , Trịnh Đại Quyền đang kích động phát điên, cuối cùng vẫn quyết định: "Vẫn nên báo cáo với lãnh đạo !"

...

Chiều hôm đó Trịnh Đại Quyền về nhà với một đầy mùi hôi thối.

Lý do tại về thời điểm , tất nhiên là vì bảo vệ bụng, Trịnh Đại Quyền đến chỗ lãnh đạo chạy một vòng.

Đến cửa nhà, gã dùng chân đạp mạnh cửa, gần như túm lấy vợ ngay lập tức đánh cho một trận để giải tỏa sự hổ và ức chế ngày hôm nay, cũng quan tâm đến lời đe dọa của mấy phụ nữ .

Kết quả là, con đàn bà c.h.ế.t tiệt nhà.

Rất nhanh, trong nhà vang lên những tiếng động ầm ầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-169.html.]

Lúc , con phố nhiều quầy hàng nhỏ nhất ở gần nhà Trịnh Đại Quyền, Anh Tử đang dẫn con gái bán kẹp tóc và dây buộc tóc.

Đây là phương pháp thứ hai mà Lý Xuân Lan dạy cô , nhanh chóng độc lập về kinh tế thể loại buôn bán nhỏ .

Trước đây, cô thấy ngày càng nhiều kinh doanh tự do đường cũng cảm giác gì, chỉ thấy mua đồ tiện lợi hơn .

Còn hôm nay, cô công việc đầu tư rẻ nhất và dễ dàng nhất, cả ngày cũng thể bán mấy đồng tiền hàng nhỏ.

Nhìn trời sắp tối, cô vui mừng cẩn thận đếm tiền một hào một xu trong tay, trong mắt đầy hy vọng.

"Mẹ ơi, bán hàng vui quá, mai chúng còn nữa ?" Con gái vui vẻ hỏi.

Anh Tử kiên định : "Chắc chắn !"

Tiền thuốc của cô , cùng với tiền mua rau ngày hôm qua và tiền nhập hàng nhỏ hôm nay đều là cô giáo Lý cho vay.

Coi như cô chuyện kinh doanh , cũng bán hết đồ lấy vốn, trả tiền cho cô giáo Lý.

xong, thấy con gái bán bánh nướng qua, nhịn nuốt nước bọt.

Anh Tử gọi bán hàng : “Chú ơi, cho cháu một cái bánh nướng.”

“Được.”

“Chờ , cho cháu hai cái.” Anh Tử sửa .

Nghĩ đến việc mua cho con gái, cô cũng mua cho con trai ở nhà một cái.

“Được .”

“Chờ ...” Anh Tử sửa , “Chỉ một cái thôi.”

Người bán bánh nướng chút bất lực: “Cô gái , cô bao nhiêu cái ?!”

Lúc thứ Anh Tử đang băn khoăn trong lòng là vài cái bánh nướng, mà là vấn đề lựa chọn giữa con gái và con trai.

“Chỉ một cái thôi. Thật sự chỉ một cái.” Anh Tử kiên định .

“Cô gái , cô quyết định ?!” Người bán hàng chắc chắn hỏi.

Anh Tử gật đầu, cuối cùng mua một cái bánh nướng thơm phức, cẩn thận đưa cho con gái.

Trong nháy mắt, con gái cô đều sững sờ, “Mẹ, đây là cho con ?”

Anh Tử gật đầu, đồng thời nhỏ giọng : “Nhanh ăn , về nhà đừng với ba và em trai con về chuyện chúng ngoài bán hàng.”

Cô bé sợ hãi, mãi dám ăn.

“Sao thế?” Anh Tử hỏi, “Sao ăn?”

“Mẹ, con ngoan, đừng bán con nhé?” Cô bé cẩn thận .

Anh Tử xong sửng sốt, đó lập tức nước mắt lưng tròng.

Nhìn thấy dáng vẻ của con gái lúc , trong lòng cô càng thêm quyết tâm lời của cô giáo Lý!

Cô giáo Lý và các chị em đang giúp đỡ cô , cô cắn răng mà bước tiếp!

Nhớ thời gian khi cô tham gia lớp phụ nữ, cô cảm thấy cả đời cứ sẽ như .

Mỗi ngày cô mong đợi nhất là chồng vui vẻ, như sẽ đánh nhẹ nhàng hơn.

Mà mong lớn nhất của cô là thời gian trôi qua nhanh hơn, bởi vì đây cô từng thấy những đàn ông trong thôn đánh vợ, lúc già thì còn sức đánh nữa, đó đàn ông liệt, vợ chỉ thỉnh thoảng mới cho ăn một miếng, cũng giúp vệ sinh cá nhân.

Nghe đó đàn ông đó ruồi nhặng bám đầy !

Cho đến khi cô tham gia lớp phụ nữ, cô mới ly hôn đáng sợ, miễn là năng lực!

Dưới sự giáo dục của cô giáo Lý, cô cũng nhận bản chỉ đáng thương mà còn đáng ghét!

Nếu tiếp tục dạy con theo cách cũ, con trai sẽ trở nên đáng ghét như ba, còn con gái sẽ đáng thương như .

Nếu đổi vấn đề , ly hôn cũng chẳng tác dụng gì!

kiếm tiền, thì cũng chỉ là cô và con gái vất vả kiếm tiền để nuôi hai ba con mà thôi!

"Con trai là gốc rễ của gia đình" - đây là nhận thức mà cô tiếp xúc cả đời, giờ bảo cô đổi thì khó, giống như dùng d.a.o cạo thịt thối cơ thể .

mỗi khi kìm sai, cô đều thầm nhắc nhở lời dạy của cô giáo Lý.

"Mẹ bán con , chỉ con ăn thôi." Anh Tử kìm nước mắt.

Trước khi Anh Tử dẫn con gái tập tễnh trở về, cô gửi hàng hóa nhập và tiền kiếm ở chỗ một bạn gần đó.

Lúc về đến nhà, thứ còn bừa bộn hơn cả khi cô đánh hôm qua, trông như trải qua một trận động đất .

"Mẹ kiếp, con đĩ mày chạy hả?! Chân gãy mà còn chịu yên ?!" Trịnh Đại Quyền tức giận hỏi.

Anh Tử trả lời theo cách Lý Xuân Lan dạy: "Lãnh đạo Hội phụ nữ tìm em, đây hứa đánh em dã man như nữa, nhưng tái phạm, thế gọi là dạy mãi ."

Anh Tử cẩn thận quan sát biểu hiện của gã, thấy sắc mặt gã càng thêm khó coi.

vẫn cố gắng tiếp: "Bọn họ bảo giáo dục nhưng , nhưng vụ việc như thế xảy trong khu vực bọn họ quản lý sẽ ảnh hưởng , cũng tác động tiêu cực đến công việc của bọn họ. Nên bọn họ công tác tư tưởng với nữa, mà sẽ trực tiếp báo cáo với cấp của ."

"Cái gì?!" Trịnh Đại Quyền sợ đến tái mặt.

"Mấy con đàn bà đó rảnh quá ?! Quản đông quản tây còn quản cả chuyện vợ chồng !"

"Em cũng !" Anh Tử đáp, "Đại Quyền , trong nhà mới là trụ cột, nếu vì chuyện đơn vị xử phạt thì cả nhà ăn gì uống gì?! Nên em c.h.ế.t sống chịu nhận!"

Trịnh Đại Quyền nghi ngờ Anh Tử: "Mày thật chứ?"

"Đương nhiên!" Anh Tử thành khẩn , "Chỉ là vết thương em quá rõ ràng, bọn họ tin, còn bảo mấy ngày tới sẽ thường xuyên đến nhà kiểm tra."

Trịnh Đại Quyền : "Mày đang dọa tao để tao đánh mày chứ?"

"Em sự thật! Không tin ngày mai chị Lương của Hội phụ nữ đến nhà, tự hỏi."

Loading...