Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 206

Cập nhật lúc: 2025-03-31 23:22:19
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Xuân Lan thấy nổi giận, cẩn thận hỏi: "Ừm, ..."

Nói nửa chừng, cô do dự một chút, lén xung quanh.

Bây giờ vẫn còn sớm, chỉ một vài học viên đến Nửa Bầu Trời, nhưng đều ở trong phòng, xung quanh ai lén.

Sau khi xác nhận xong, cô mới hạ thấp giọng : "Có vấn đề gì ?"

"Vấn đề gì?" Cố Thanh Phong hỏi.

Lý Xuân Lan cảm thấy lời định trong thời đại quá tế nhị, thấy trả lời to tiếng như , vội vàng hiệu im lặng.

Sau đó cô còn tiến gần hơn, cách gần như đang thầm: "Ví dụ, so với nữ đồng chí, thích nam đồng chí hơn."

Cố Thanh Phong: !!!

Lý Xuân Lan c.h.ế.t ?!

"Hoặc thể bây giờ vẫn phân thích giới tính nào, nhưng nhanh chóng nhớ , lúc cơ thể bồn chồn trong tuổi dậy thì, thầm tưởng tượng về cơ thể phụ nữ đàn ông?”

“Ví dụ như lớn thế , từng nắm tay con gái ? Khi nắm tay cảm thấy khó chịu ? Khi nắm tay con trai cảm giác tê tê ngứa ngứa ? Anh hãy nhớ kỹ , yên tâm, kín miệng lắm, sẽ với ai !"

"Lý! Xuân! Lan! Chúng thiết đến mức những chuyện ?!" Cố Thanh Phong nghiến răng , " là đàn ông, nắm tay đàn ông gì?!"

Lý Xuân Lan : " ý gì khác, giận vì bà nội phiền phức, còn đau lòng vì bà cướp hết những cô gái gặp đây !”

“Nếu tình trạng như thì với , sẽ tìm cách khuyên bà nội . Nhà chỉ là cháu trai, hơn nữa bà nội học thức, khả năng tiếp nhận thông tin mới mạnh. Anh đừng lo!"

Lý Xuân Lan giải thích xong bỗng nhận câu trả lời của Cố Thanh Phong xu hướng lệch lạc.

"Vậy từng nắm tay phụ nữ? Đã lớn thế ..." Lý Xuân Lan càng nghi ngờ vấn đề.

Cố Thanh Phong vốn đến tìm Lý Xuân Lan gây rắc rối, bắt cô giải quyết chuyện bà nội cố chấp ép xem mắt.

Kết quả... cảm thấy xúc phạm.

Lý Xuân Lan gần , chỉ cần đưa tay là thể nắm tay cô, hơn nữa cũng như ngay lập tức.

Ban đầu chứng minh từng nắm tay con gái, nhưng nắm , bàn tay một chút chai sạn và thịt thịt đó, còn bóp thích.

Thì tay của nữ đồng chí là như thế ?!

Lý Xuân Lan rõ ràng hành động của cho sợ hãi, vội vàng giật tay : "Anh ! Muốn đùa giỡn lưu manh !"

"... là... đùa giỡn lưu manh thì !" Cố Thanh Phong với vẻ ngượng ngùng, " là một đàn ông bình thường, đùa giỡn lưu một chút thì !"

Lý Xuân Lan chỉ , tức giận để cho hết: "Anh đúng là bệnh! điên mới tận tâm hỏi han tình hình của ."

"Cô tận tâm? Cô như mà là tận tâm?!" Cố Thanh Phong càng thêm tức giận.

, so với sự cởi mở của thế hệ , trong thời đại khi tư tưởng về đồng tính nam vẫn còn bảo thủ, đàn ông như thường cảm thấy xúc phạm nặng nề.

"Cô Lý, chúng còn chuyển bàn trang điểm qua ? Có nặng quá ?"

Trong đại sảnh Nửa Bầu Trời, một học viên kiểm tra thông tin bảng thông báo, ngoài hỏi Lý Xuân Lan.

" nặng một chút, nhưng chuyển bày phố, bàn trang điểm gương sẵn đó đặt đầy dụng cụ, như rông mới chuyên nghiệp!"

Lý Xuân Lan xong liếc Cố Thanh Phong bên cạnh: "Giúp một tay nhé?"

"Cút ! với cô lắm ?! Ai giúp cô chứ!" Cố Thanh Phong cần suy nghĩ từ chối.

Lý Xuân Lan : “Dù sức của nữ đồng chí cũng bằng nam đồng chí, giúp chuyển vài món nặng, sẽ giúp khuyên bà nội ."

" hết nước hết cái cô chịu giúp, bây giờ sai việc thì chịu ?"

" cũng vì cho thôi."

Lý Xuân Lan bắt đầu dụ dỗ: "Tình trạng của , ngoài mà còn nghi ngờ điều bất thường, bà nội chắc chắn cũng vì nghi ngờ nên mới gấp gáp như . Anh đến giúp đỡ sẽ tạo ấn tượng các chị em vây quanh, ít nhất là về thái độ. Bà nội sẽ vui mừng và còn ép nhiều nữa! ?"

Đáng chết

Cố Thanh Phong cảm thấy hình như thuyết phục!!!

Lý Xuân Lan thấy thái độ của thì hài lòng, " giao bàn trang điểm cho đấy, nào, cùng lên lầu chuyển đồ thôi!"

...

Cố Thanh Phong cứ thế mơ hồ trở thành giúp việc, từ lúc Lý Xuân Lan sai bảo, nghỉ ngơi lấy một lúc.

Chuyển đồ từ tầng của Nửa Bầu Trời xuống cửa , nơi chuẩn sẵn xe ba gác.

Một xe ba gác đầy ắp đồ đạc vốn do một chị em khỏe mạnh chở đến cửa cửa hàng bách hóa, nhưng tự nhiên chen , nên giờ đây đó là công việc của .

"Các chị em, đây là áo thun ngắn tay in logo Nửa Bầu Trời. Màu đỏ tươi, mặc đồng phục sẽ nổi bật hơn!"

TBC

Lý Xuân Lan bận rộn phát áo thun chuẩn sẵn cho .

Áo thun màu đỏ tươi, phía in chữ "Nửa Bầu Trời" bằng thư pháp.

"Phía n.g.ự.c một đám mây nhỏ, về nhà thể thêu tên lên đó bằng kim chỉ. Mọi mặc xong, buộc tóc đuôi ngựa đồng đều, như tinh thần!”

“Lát nữa ngoài trình diễn cho đường xem kết quả tập luyện cường độ cao một tuần qua của các nhé!"

"Được! Được!! Được!!!" Tiếng hô vang dội trong sảnh vang lên.

Cố Thanh Phong mệt lử, dựa cửa tình hình bên trong, khỏi lẩm bẩm phàn nàn một câu gì đó.

vì tiếng ồn bên trong quá lớn, ngay cả cũng gì.

"Cô Lý, chất lượng áo thun quá, mỗi chúng chia bao nhiêu tiền?" Tôn Như do học tóc mà hết sạch tiền của và bạn bè nên ngập ngừng hỏi.

Mặc dù nhiều dụng cụ quý giá trong lớp đều do Nửa Bầu Trời cung cấp, nhưng một vật dụng tiêu hao do góp tiền mua.

Ví dụ như keo xịt tóc, mỹ phẩm v.v.

Đột nhiên phát sinh thêm chi phí, cô lấy tiền.

Lý Xuân Lan : "Tính chi phí của lớp phụ nữ, đặt hàng lượng lớn, tất cả học viên đều !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-206.html.]

Nghe hò reo phấn khích.

Bên cạnh, các học viên đội múa trang phục biểu diễn, mắt sáng lên.

"Cô Lý, là bộ lớp tóc, bộ lớp phụ nữ?"

"Thấy mấy thùng đó thì đương nhiên là bộ lớp phụ nữ ." Lý Xuân Lan đáp.

"Vậy thì quá, chúng mặc đồng phục lớp để biểu diễn !"

" , đúng !"

Mọi vui vẻ bàn tán, Lý Xuân Lan cũng lớn tiếng chỉ đạo: "Lần chúng mang theo hai cái bàn, hôm qua khi tan học các cô phân công ai ?"

"Đã phân công ạ."

"Ra ngoài giữ trật tự cho , đó đặt hai cái bàn mang ở phía để trình diễn, tính theo thành tích, một bàn cho Lý Hà Lệ trình diễn tóc, một bàn cho Tôn Như trình diễn trang điểm, vấn đề gì chứ?"

Lý Xuân Lan tiếp tục lớn tiếng chỉ đạo, Cố Thanh Phong vốn miệng còn than phiền đủ thứ, nhưng càng càng thấy thú vị.

Cứ thế, thậm chí còn say sưa xem lớp phụ nữ mở cuộc họp sáng.

"Được , đến giờ , áo thun, mang theo đồ đạc cần thiết xuất phát!"

Sau khi chỉ đạo áo thun, Lý Xuân Lan liếc thấy Cố Thanh Phong ở cửa xem bao lâu, cũng lấy một cái áo thun về phía .

"Xuất phát ?" Cố Thanh Phong hỏi, "Một đạp xe ba gác? bọn họ bằng cách nào?"

"Bọn họ xe buýt, cùng ." Lý Xuân Lan đề nghị.

Giao nhiều đồ đạc như cho Cố Thanh Phong, một quá quen thuộc giúp đỡ, cô vẫn lo lắng.

Nhà điều kiện , tất nhiên lo lén lút lấy cắp, mà vì trông đáng tin cậy lắm, lỡ như gặp chuyện gì trì hoãn, kịp thời chuyển đồ đến thì ?

"Này..."

Lý Xuân Lan đưa chiếc áo thun trong tay cho : "Anh cũng ."

" mặc ?! Màu đỏ nữ tính quá, cất cất ." Cố Thanh Phong ghét.

Lý Xuân Lan : "Đồng phục thống nhất, hào phóng tặng một cái áo thun mà còn chê ?"

Nói xong, cô dúi tay , bên trong, đoán chừng nhà vệ sinh và phòng học bên trong đều các học viên khác chiếm để đồ .

"Bên ngoài ai, ở ngoài , ."

Nói xong, cô lưng .

Cố Thanh Phong: !!!

Anh còn đồng ý mặc mà!

Hơn nữa bảo đồ ở ngoài cửa, chẳng là tụt quần ?

"Nhanh lên, sắp hết giờ , xong chúng ngay."

Cố Thanh Phong lầm bầm vài câu, nhưng vẫn miễn cưỡng chiếc áo thun màu đỏ .

"Xong ?!"

"Vẫn xong ?"

"Anh cái áo mà lâu như ?"

Lý Xuân Lan đợi mãi thấy tiếng động phía , đầu , Cố Thanh Phong leo lên xe ba gác chuẩn .

“Ê ê ê, đợi , lên xe !”

Lý Xuân Lan vội vàng đuổi theo, dù cũng giúp đỡ miễn phí, những lời khen ngợi cần thì vẫn .

“Đồng chí Cố, đây luôn ăn mặc quá trầm lặng, hôm nay mặc áo thun đỏ thật trai đấy!”

Da của Cố Thanh Phong màu đồng, mặc màu đỏ hẳn là nổi bật, nhưng cô vẫn cố gắng khen ngợi.

Cố Thanh Phong vốn đang kiên nhẫn, nhưng chỉ một câu đó thôi, trong lòng lập tức chút tự hào: “ vốn dĩ luôn trai!”

đúng đúng, nhưng hôm nay trai hơn! Không chỉ trai vì mặc áo mới, mà còn bởi vì dù ý kiến với nhưng vẫn sẵn lòng giúp đỡ , khiến cảm nhận sự trai về phẩm chất của ! Còn nữa, lúc nãy khiêng bàn, cơ bắp đó, sức lực đó, thật là phong độ, những cô gái nhỏ đều hổ dám !”

“Trời ạ, một đàn ông xuất sắc như tìm yêu chắc chắn của , rõ ràng là quá xuất sắc , những phụ nữ bình thường như chúng xứng với !”

Cố Thanh Phong khen ngợi đến nỗi lâng lâng, cả như điện giật, tê rần.

Ngồi xe, lưng về phía Lý Xuân Lan, khóe miệng sắp đến rách. Anh hiểu tại chú tư quan của thích khen ngợi như .

Thật đấy, là cố ý khen ngợi, nhưng dễ chịu!

“Cô !”

Giọng trả lời của đầy tự hào, hai mươi mấy tuổi mà vẫn còn trẻ con, còn thích mấy trò nữa.

Xe ba gác chạy về phía cửa hàng bách hóa, hai mặc áo thun màu đỏ rực rỡ đặc biệt thu hút sự chú ý, những học viên xe buýt bên càng nổi bật hơn, một nhóm mặc đồng phục, thật sự là rực rỡ đến mức thu hút ánh !

Nhìn từ xa, một màu đỏ rực rỡ!

...

Một đất trống bên ngoài cửa hàng bách hóa, khu vực trang điểm đơn giản dựng lên nhanh chóng.

Hai bàn trang điểm đặt ở vị trí nổi bật nhất, bàn đặt đầy đủ các dụng cụ chuyên nghiệp.

Bên cạnh bàn trang điểm, hướng về phía khán giả là một tấm bìa cứng, đó : Lớp học phụ nữ Nửa Bầu Trời - Khu vực trang điểm của Đội múa quảng trường.

Phía hai hàng ghế nhựa, mỗi hàng đều đầy học viên.

Một bên là trang điểm, một bên là tóc. Những học viên biểu diễn ghế đều mặc đồng phục, những học viên và tạo mẫu tóc việc thì cũng thống nhất đồng phục và kiểu tóc.

Không bàn đến trình độ như thế nào.

Chỉ riêng cảnh tượng , so với thời đại , trông thật là thời thượng!

Không bao lâu , xung quanh tập trung một đám đông xem trang điểm và tóc.

Loading...