Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 224
Cập nhật lúc: 2025-03-31 23:24:46
Lượt xem: 72
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Gia đình nhà các ý gì ? Chơi đùa với nhà chúng ?” Thấy tình hình trở nên tệ như , của Vương Ngọc Đình lập tức tức giận.
Sự tức giận của Vương Ngọc Đình hề cho Xuân Lan nao núng chút nào.
Vợ chồng Lý Tam Giang và Dương Văn Trân giống như lính chỉ theo mệnh lệnh của Xuân Lan, bọn họ để ý đến gia đình nữa.
Lý Xuân Lan thờ ơ liếc nhà họ Vương, đó với Lý Vệ Quân:
“Thằng hai, thứ nhất, chị thích ai cũng tùy tiện gọi chị là chị cả.”
“Thứ hai, hôm nay chị thấy em chẳng giúp gì cho chị, như cũng đừng dẫn theo nhà yêu em đến phiền chị việc! Dẫn bọn họ cút khỏi nhà chị !”
“Cô là đàn bà gì , tự đàn ông bỏ rơi, còn em trai và con gái của hạnh phúc…”
Mẹ của Vương Ngọc Đình hết lời, Dương Văn Trân tức giận bước tới tát mặt bà hai cái.
“Bà dám mắng con gái nữa thử xem?” Dương Văn Trân đe dọa.
Mẹ của Vương Ngọc Đình Dương Văn Trân dọa sợ đến mức run, nhưng vẫn cố chấp: “Cô … cô là khác hạnh phúc, các là ba mà yêu thương con trai , yêu thương một đàn bà ly hôn…”
Một nữa, bà hết lời tát hai cái nữa.
Xuân Lan xoăn cổ tay: “Lâu đánh , kỹ năng của yếu ! Có vẻ như tập luyện thường xuyên hơn!”
Mẹ của Vương Ngọc Đình đánh đến mức tủi , thấy chồng và con gái bên cạnh giúp đỡ.
Trong khoảnh khắc , bà càng thêm tủi .
“Bắt nạt mà, cả nhà các quá đáng lắm!” Bà hét lên.
Xuân Lan càng thêm ghét bỏ, đó với Lý Vệ Quân: “Là chị tự tay ném vợ tương lai của em ngoài, là cho em chút mặt mũi, để em tự đưa bọn họ ngoài?”
Lúc Lý Vệ Quân c.h.ế.t cho .
Trước đây, , là buổi trưa hôm nay, bao giờ nghĩ mối tình đầu của sẽ kết thúc như , sẽ gặp một gia đình như !!!
“Chị, để em, để em, em sẽ đuổi bọn họ ngoài!” Lý Vệ Quân .
“Tùy em.”
Lý Xuân Lan đáp lập tức lên tầng hai, dù những kỳ quặc cũng liên quan gì đến cô.
…
“Bức tường một tấm gương to một chút, giống như phòng tập nhảy , lắp một hàng đèn xung quanh, dùng loại đèn trắng và vàng pha trộn với , chiếu sẽ trông hơn.”
“Được , ba nhớ , đến lúc đó kéo dây điện đến đây để lắp đèn, công tắc đặt ở vị trí ?”
“Con nghĩ đặt ở phía bên cạnh sẽ hơn.”
“Được.”
TBC
Lý Vệ Quân vất vả đuổi nhà họ Vương khỏi cửa hàng, mồ hôi nhễ nhại lên tầng hai, thấy chị gái và ba đang bàn bạc chuyện trang trí.
Mặc dù cố gắng nhẹ nhàng, nhưng vẫn phát hiện.
Ba Lý Xuân Lan nghiêng đầu một cái.
Sau đó, bọn họ im lặng để ý đến nữa.
Lý Tam Giang tiếp tục với Xuân Lan: “Xuân Lan, tường cũng sơn màu trắng hết ?”
“Vâng, bộ là màu trắng!” Lý Xuân Lan trả lời.
Thời đại hiện tại, về mặt phong cách trang trí, nhiều sơn tường là trắng ở , xanh ở .
Như , ở khu vực hoạt động của con , sẽ dễ bẩn tường.
điều phù hợp với phong cách trang trí mà Lý Xuân Lan .
“ , Xuân Lan, ba một đề nghị, đây ba đặc biệt tìm hiểu, những chiếc ghế sofa ở tiệm cắt tóc, bàn gương, giá cả đều rẻ! Vì , ba mua một ít gỗ, bọt biển và da để tự bàn ghế. Như thể tiết kiệm một khoản tiền kha khá! Đến lúc đó, gọi cả bác cả và của con đến giúp.”
“Ba, con thấy đó! Con cũng thấy những bộ bàn ghế đó quá đắt!” Lý Xuân Lan lập tức đồng ý.
Tư duy tiết kiệm của ba giống hệt với thái độ kinh doanh của cô.
“ mà mua vật liệu bằng thép gỉ để , vẻ cao cấp hơn.” Lý Xuân Lan đề nghị.
Bây giờ là thời đại , trang trí nhà cửa cũng quan tâm đến nghệ thuật phục cổ gì đó.
Ngày nay, những chất liệu hiện đại như thép gỉ, da thuộc là những gì mà thích nhất.
Hai càng càng nhiều, sớm quên mất Lý Vệ Quân đang cẩn thận đó.
Dương Văn Trân rành về việc trang trí, vốn dĩ chỉ yên lặng lắng hai ba con thảo luận.
Lúc , thấy Lý Vệ Quân trở , cảm thấy khó chịu.
Nói thật, Dương Văn Trân lười quan tâm đến Lý Vệ Quân.
, bà là đánh !
“Con trai, lên tầng ba với , thấy tầng ba chổi?”
“Vâng.” Lý Vệ Quân đáp, “Mẹ, con dọn dẹp rác ở tầng ba, lát nữa ba và chị lên mới dễ .”
Nói xong, Lý Vệ Quân liền chạy lên tầng ba.
Dương Văn Trân mỉm , theo .
Chưa đầy một phút, đột nhiên, từ tầng ba vọng xuống tiếng hét đau đớn của Lý Vệ Quân.
“Á á á… Mẹ, nhẹ tay, đánh c.h.ế.t mất!”
“Cứu mạng…”
“Con thật sự sai !!!”
Cuộc thảo luận của Xuân Lan và Lý Tam Giang im lặng trong nửa giây, đó, hai như thấy gì, tiếp tục thảo luận về việc trang trí.
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-224.html.]
“Hu hu hu… Mẹ, đều tại , yêu của con, chỉ vì thúc giục con tìm đòi nhà, nên mới dẫn đến việc chia tay!”
Vương Ngọc Đình đuổi , hối hận thôi, nước mắt ngừng tuôn rơi.
“Mẹ đều là vì con! Hôm nay là cơ hội ngàn năm một. Phải lợi dụng lúc ngôi nhà ba tầng đó tên Lý Xuân Lan, để Lý Vệ Quân đòi nhà, lúc đó mới coi là của các con. Nếu , sổ đỏ mãi mãi chỉ tên của Lý Xuân Lan, lấy nhà sẽ khó khăn bao?”
Mẹ của Vương Ngọc Đình cũng thấy ấm ức, bà vất vả như chẳng là vì gia đình !
Ba của Vương Ngọc Đình mặt lạnh như tiền, giận dữ : “Con gái đúng, kết cục thành thế , chính là do bà hại. Bây giờ quan hệ của hai chị em nhà đó , lúc xem căn nhà đầu tiên, chuyện suýt nữa thì thành. Kết quả đó bà vẫn điều!”
“Bà đợi con gái lấy chồng , Lý Vệ Quân chị gái giàu như , xin một hai vạn chắc chắn thành vấn đề. Bà nhất định vội vàng như thế !”
“ đúng đúng, tất cả đều là của đúng ? Hai ba con các mỗi đều lý, lúc nãy ngăn cản ? Các chẳng cũng xem cách của thể thành công lấy nhà ? Nếu lo lắng con trai cả kết hôn nhà ở, thể vội vàng như ?”
Ba lập tức trách móc lẫn , ai cũng cho ấm ức.
…
Phía bên , ba Lý Xuân Lan định ở nhà khách tối nay.
Thứ nhất, mỗi ngày xe buýt về thôn chỉ một chuyến và một chuyến về.
Vấn đề dẫn đến việc đến Ngu Thành ở một ngày, nếu thời gian của hai chuyến xe về đủ để xử lý công việc.
Thứ hai, căn nhà ba tầng ở đơn giản như nhà mới xây ở ngoại ô.
Hôm nay Lý Xuân Lan chọn nhà và thương lượng xong giá cả, nhưng thời gian cũng muộn, vì chỉ thể hẹn với chủ nhà sáng sớm ngày mai đến thủ tục sang tên, đến lúc đó mới thanh toán tiền.
Trong nhà khách.
Bốn Lý Xuân Lan cùng , trong đó Lý Vệ Quân khập khiễng, cực kỳ buồn và đáng thương.
Lý Xuân Lan lên tiếng với nhân viên lễ tân: “Đồng chí, phiền cô cho chúng bốn phòng.”
Giường ngủ trong phòng nhà khách nhỏ, hai ngủ chật chội.
Chắc chắn là ngủ ngon!
Lý Xuân Lan vẫn ngủ một giấc ngon, dù tốn thêm một chút tiền cũng .
Dương Văn Trân bước tới : “Cần gì bốn phòng, hai phòng là đủ , đừng lãng phí tiền. Mẹ và ba con một phòng, con một phòng, vặn.”
Lý Vệ Quân bày bộ dạng ngoan ngoãn chờ một bên: ???
Một giây Lý Vệ Quân thấy lên tiếng, ban đầu còn tưởng là bà sắp xếp Lý Xuân Lan và bà chung một phòng, còn thì ở chung phòng với ba.
Kết quả…
Kết quả!!!
Cậu chằm chằm Lý Xuân Lan, trong mắt là sự cầu xin, vô cùng hy vọng Lý Xuân Lan sẽ giúp .
Lý Xuân Lan liếc vẻ đáng thương của , đó : “Mẹ, thì thuê hai phòng, chúng ngủ chung, ba ngủ với Vệ Quân.”
“Mẹ còn thằng con nữa, để nó tự ngủ ngoài đường ! Lén lút tìm yêu bậy bạ giấu chúng . Nếu chúng theo lên xem nhà mới phát hiện , khi nó còn thật sự họ hàng với nhà đó nữa! Bây giờ nghĩ còn thấy buồn nôn!”
“Được , nếu vẫn còn tức giận thì đánh nó thêm một trận nữa , đánh mệt chúng ngủ.” Lý Xuân Lan đề nghị.
Lý Vệ Quân: ???
Chị gái giúp đỡ quá đáng , sắp đánh đến da tróc thịt bong .
Dương Văn Trân ghét bỏ liếc Lý Vệ Quân, Lý Xuân Lan , dù là ánh mắt ghét bỏ nhưng trong lòng đặc biệt thương xót.
Tất nhiên bà nỡ đánh tiếp.
“Thôi, rảnh !”
Nói xong, bà chỉ mũi Lý Vệ Quân mắng: “Hôm nay dụ dỗ đến nhà cô yêu gì đó của con, con mua ít đồ đúng ! Sinh con nuôi con lớn như , con bao giờ mua cho ba con điếu thuốc rượu ngon như ?! Không lương tâm!”
Lý Vệ Quân: …
Lúc đó quá gấp rút, cũng xem đây là đầu tiên hai bên gia đình gặp mặt, đương nhiên là chuẩn bao nhiêu thì chuẩn bấy nhiêu.
Những thứ đó tiêu hết tất cả tiền tiết kiệm của !!!
“Mẹ, con thật sự sai ! Con thề, yêu đương kết hôn nhất định hỏi ý kiến .” Lý Vệ Quân cầu xin.
Dương Văn Trân lập tức vẫy tay: “Đừng đừng đừng, còn lười quản đứa con lương tâm . Mẹ thấy sinh con gái vẫn là hiểu chuyện nhất!”
“Xuân Lan từ thủ đô xa xôi cách trở mà vẫn mang những thứ nhất và đắt nhất về nhà, tiền là đưa cho hai gia chúng hưởng phúc! Hà Lệ cũng siêng năng lời, bảo gì thì ! Không giống con, hiếu kính lời, sinh con đúng là uổng phí!”
Sau khi ghét bỏ, Dương Văn Trân còn cảnh cáo: “Ngày mai con đến nhà họ Vương lấy đồ về, nếu đừng lãng vãng mặt nữa!”
“A?! Làm ? Đã tặng , con lấy thì hổ lắm!” Lý Vệ Quân lo lắng .
“Hừ!” Lúc Dương Văn Trân còn ghét bỏ Lý Vệ Quân hơn .
“Xấu hổ? Lúc nhà chúng đói đến nỗi ăn cơm ăn, con nhặt những mẩu bánh rơi xuống đất của ăn thấy hổ ? Bây giờ thể diện, mặt mũi ! Đồ đắt tiền như mất là mất, con cũng mất luôn !”
Dương Văn Trân xong về phía hành lang nhà khách.
Hôm nay bà thật sự thất vọng với Lý Vệ Quân, thấy thì cảm thấy khắp đều thoải mái.
…
Mặc dù Dương Văn Trân miệng cho Lý Vệ Quân ngủ ngoài đường, nhưng cuối cùng vẫn là ba con một phòng, con một phòng.
Phòng nhà khách nhỏ, môi trường và vệ sinh cũng .
Lúc Lý Xuân Lan cùng Lục Tế Thanh khách sạn tiếp đãi khách nước ngoài mắc tiền, lập tức cảm giác buồn rầu từ xa hoa đến nghèo khó.
Cô phịch xuống giường nhỏ hẹp, giường bỗng phát tiếng kêu rắc rắc.
“Haizz… “
Trải nghiệm quả thực là khác biệt giữa với đất.
Giường ở khách sạn cao cấp, dù lăn lộn thế nào cũng mềm mại và thoải mái.
Thời tiết bây giờ bắt đầu dần dần mát mẻ, thời tiết ở thủ đô lạnh lẽo hơn.
Lý Xuân Lan chợt chút mong chờ cảm giác thổi máy lạnh nóng trong nhà khách.