Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 241

Cập nhật lúc: 2025-04-01 23:30:14
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vâng , Lý Xuân Lan, , đảm bảo tuyệt đối sẽ đến tìm cô nữa.”

Ngô Vệ Binh đồng ý, Lý Xuân Lan trực tiếp địa chỉ cơ quan của Phùng Chỉ và nơi ở hiện tại của thằng nhóc vô ơn cho , đó nhờ hàng xóm thả .

Lý Xuân Lan lên tiếng, hàng xóm đương nhiên sẽ cưỡng ép đưa đến đồn cảnh sát.

Chỉ là khi Ngô Vệ Binh lảo đảo bỏ chạy, phụ nữ hàng xóm mới lo lắng hỏi: “Cô giáo Lý, bụng ? Người giáo dục, nên đưa đến đồn cảnh sát giáo dục vài ngày!”

Lý Xuân Lan rõ, chỉ nhiệt tình cảm ơn những giúp đỡ.

Lý Xuân Lan đương nhiên tin lời hứa của Ngô Vệ Binh.

cô càng dám đối xử quá tàn nhẫn với kẻ điên rồ như , sợ trả thù.

Kiểu lòng thù hận mạnh mẽ như , bây giờ cô đưa đồn cảnh sát nhốt vài ngày thì ?

Đối với chuyện thật sự đau ngứa.

đối với Lý Xuân Lan thì sẽ cho việc trở nên tệ hơn!

Tuy nhiên, bây giờ, vẫn là Phùng Chỉ đau đầu với tên điên !

Chẳng mấy chốc, Ngô Vệ Binh tìm đến cổng nhà máy theo địa chỉ.

"Này, tìm ai đấy?!" Ông già gác cổng nhịn kêu một tiếng.

Ánh mắt Ngô Vệ Binh vô cùng độc ác, khiến ông lão giật bật dậy từ ghế bành: " là, xin hỏi đồng chí, tìm ai?"

" là chồng của Phùng Chỉ, con đàn bà đưa con trai cùng bỏ trốn, đến đây để đưa cô về nhà!"

Ông lão thể tin tai , Phùng Chỉ mà đối phương đến chính là Phùng Chỉ mà ông ?

Ngô Vệ Binh thừa lúc ông lão ngẩn , lập tức xông cổng nhà máy.

Vừa trong một cách vênh váo, lớn tiếng la hét: "Phùng Chỉ, con đàn bà đáng chết, mau đây cho tao!"

"Con tiện nhân, ai cho phép mày mang con trai tao hỏi ý kiến tao!"

"Ra đây! Ra đây!"

Mặc dù Phùng Chỉ nhiều năm về thủ đô kể từ khi xuống nông thôn trốn sang Hương Thành.

Theo lý mà , ai trong nhà máy cũng .

thật may, do chuyện của Phùng Chỉ với nhà họ Khánh đó lan truyền khắp nơi, gần như ai trong nhà máy cũng một như .

Sau đó, bởi vì nhà họ Khánh dẫn giúp việc đến gây gổ với nhà họ Phùng, dù cô cố gắng thế nào chăng nữa, ở nơi đầy quen , lời tiếng ngày càng nhiều.

"Phùng Chỉ! Ra đây! Tao mày ở nhà máy , trả con trai cho tao!"

Lúc , trong một xưởng sản xuất nào đó, Phùng Chỉ thấy tiếng la hét vang vọng bên ngoài thì vô cùng khó tin.

"Phùng Chỉ, tên điên ngoài la hét đang tìm cô ?"

Một nữ công nhân ưa Phùng Chỉ cố tình hỏi.

Sau khi hỏi xong, cô cũng ý định chờ Phùng Chỉ trả lời, tự hỏi tự trả lời: "Này, đúng nha! con trai của Phùng Chỉ cháu của tổ trưởng Phan ? Lúc đó cũng vì chuyện mà tổ trưởng Phan mới nhường công việc cho cô mà?"

Trong nhà máy, Phùng Chỉ thường giao du với những địa vị cao hơn, đối với những công nhân bình thường như bọn họ, cô đều thèm để ý.

Dĩ nhiên, chờ gặp tình huống hiện tại, những nhạo cô càng nhiều.

"Nếu đứa bé là con nhà họ Khánh, tổ trưởng Phan nhường công việc cho cô, con trai con dâu nhà ly hôn, chẳng là quá oan uổng ?"

Đối phương thấy sắc mặt Phùng Chỉ hoảng hốt, càng thêm sự đau khổ của khác: "Haizz, thế giới ngày càng trở nên bao dung hơn , mấy đàn bà liêm sỉ, đủ thứ chuyện lộn xộn mà vẫn thể sống như chuyện gì, nếu là đây, phong cách như , vấn đề lớn đấy!"

Phùng Chỉ lạnh lùng chằm chằm phụ nữ cố ý khiêu khích: "Tốt nhất là miệng của cô nên sạch sẽ một chút, cẩn thận kiện cô tội vu khống!"

TBC

"Người Hương Thành về khác thật đấy, chuyện gì là kiện . Làm cho thật sự quen nha."

Phùng Chỉ chọc tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng hiện tại pháp luật và cách xử lý ở đại lục giống ở Hương Thành, cô thể xử lý một cách tao nhã như .

nghiến răng nghiến lợi tạm thời nhịn khiêu khích , việc cần giải quyết lúc là tiếng ồn ào bên ngoài.

thẳng về phía nơi tiếng la hét giận dữ, nhanh thấy Ngô Vệ Binh mà nhiều năm gặp ở quảng trường nhà máy.

Hai , Phùng Chỉ lập tức ngoại hình hiện tại của Ngô Vệ Binh cho giật , ngược , Ngô Vệ Binh thấy dáng vẻ hiện tại của Phùng Chỉ thì sáng mắt lên.

"Thành phố quả nhiên nuôi , năm đó nếu mày dáng vẻ mà bò lên giường tao, tao cũng từ chối cưới mày!" Ngô Vệ Binh dâm đãng.

Trước , Phùng Chỉ trong những nữ thanh niên trí thức thuộc quyền quản lý của công xã, cũng xem là một dung mạo nổi bật.

lúc đó cô mặc quần áo xám xịt, thường xuyên xuống đồng nên rám nắng, cũng bẩn thỉu, khác biệt so với vẻ ngoài rạng rỡ hiện tại.

Phùng Chỉ thấy lời , vô thức xung quanh.

Thấy mấy công nhân chạy đến định khống chế một ngoài xâm nhập nhà máy như Ngô Vệ Binh, xem đều thấy.

Cả Phùng Chỉ sắp phát điên!

Tại mỗi khi cô cố gắng bắt đầu , luôn những sự cố bất ngờ như phá hủy nỗ lực?

"Ngô Vệ Binh, cẩn thận lời của !" Phùng Chỉ nghiến răng nghiến lợi cảnh cáo.

"Tao thật, con đàn bà vô lương tâm , hồi xưa ở nông thôn về thành phố, cứ lăm le cầu xin tao ngủ với mày. Giờ mày thành đạt , nhận nữa hả?"

"Im miệng!" Phùng Chỉ quát, "Anh tìm thế nào? Làm ở thủ đô? Ai cho địa chỉ?"

"Mày quản tao thế nào, con trai tao ? Tao gặp nó, mau lên!" Ngô Vệ Binh thúc giục.

Phùng Chỉ gục ngã : "Anh , ai cho ? Có là Lý Xuân Lan ?!"

Ngoài hai Lý Xuân Lan và Khánh Vân Diên thì ai thể quen quen Ngô Vệ Binh.

", chính là cô ." Ngô Vệ Binh quan tâm thừa nhận.

Sau đó, tiến lên túm lấy tóc Phùng Chỉ: "Tao vất vả lên thủ đô, là để đưa hai con mày về!"

Bên cạnh, một công nhân chuẩn khống chế , một trong bọn họ giận dữ quát: "Buông tay khỏi nhân viên nữ của nhà máy chúng , chuyện gì thì cho tử tế!"

"Đây là chuyện nhà của bọn tao, mày là ai mà dám xen ?!"

Những năm , Ngô Vệ Binh Hồng vệ binh, lăn lộn xã hội, tạo nên một khí chất độc ác mà những công nhân bình thường sợ.

Hắn chỉ một câu khiến nhiều khiếp sợ.

Thấy công nhân lên tiếng đáp , vẫn buông tha, tiếp tục chất vấn: "Mày là đang cặp kè với con đàn bà ?"

"Anh bậy gì đấy?!" Người công nhân vội vàng phản bác.

"Không cặp kè thì mày lên tiếng gì?!" Ngô Vệ Binh hung dữ nhe răng đối phương.

Nhìn thấy ánh mắt của Ngô Vệ Binh, giống như giây tiếp theo sẽ lao g.i.ế.c , kể cả công nhân lên tiếng cũng dám gì nữa.

Ngô Vệ Binh hài lòng, thô bạo kéo tóc Phùng Chỉ, kéo cô về phía cổng nhà máy.

"Đi với tao!"

Phùng Chỉ thể chống cự, chỉ thể lớn: "Anh buông , sẽ cùng mày."

Ngô Vệ Binh chính là quyền lợi áp đảo Phùng Chỉ, thể theo lời cô ?

Phùng Chỉ kéo , nhiều công nhân trong nhà máy qua cửa kính thấy cảnh tượng , đều sợ hãi.

Trong chốc lát, nhà máy thêm nhiều lời đồn thổi về cô .

. . .

Bên , khi Lý Xuân Lan cho Ngô Vệ Binh địa chỉ của Phùng Chỉ, chiều hôm đó liên lạc với thợ ổ khóa hơn cho cửa nhà, đồng thời cũng cửa sổ chống trộm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-241.html.]

Để đề phòng trường hợp tương tự xảy nữa.

May mắn là mấy ngày liên tiếp vấn đề gì, chỉ Trần Đại Phượng cử giải quyết phiền phức của nhà họ Phùng và nhà Khánh, ngày đó vội vã đến báo cáo.

"Cô giáo Lý, chuyện lớn !" Trần Đại Phượng vội vàng gõ cửa.

Lý Xuân Lan vội vàng mời cô nhà, đang định rót , để cô từ từ , nhưng đối phương kịp chờ.

"Thật sự là chuyện lớn thật sự !" Trần Đại Phượng níu lấy Lý Xuân Lan đang lấy cốc, "Phùng Chỉ, cô phạm pháp !"

"Cái gì?!"

"Ba đứa bé của con cô tìm đến, ban đầu đưa Phùng Chỉ và Khánh Bách , kết quả là ở thủ đô hai ngày, lỳ ở nhà họ Phùng chịu nữa."

"Sau đó bọn họ đánh ? Phùng Chỉ thắng? Không thể nào ?" Lý Xuân Lan nghi ngờ.

Ngô Vệ Binh điên khùng cũng Phùng Chỉ thể giải quyết.

Trần Đại Phượng lắc đầu : "Phùng Chỉ chịu nổi, nửa đêm trộm tiền của phòng kế toán nhà máy, bỏ trốn luôn!"

"Hả?!"

Lý Xuân Lan ngờ xảy chuyện như .

"À đúng ! Hình như cô cô giáo Lý tìm đến, khi còn lén nhét một lá thư túi . Cô xem thử ."

*Hồng vệ binh là lực lượng chính trong cách mạng văn hóa ở thập niên 60 của Trung Quốc, công việc của bọn họ là đấu tranh, phá bỏ những tập tục phong kiến hủ lậu trong xã hội. do tâm lý đám đông và sự non kém về nhận thức, dần dần lực lượng trở nên quá khích, họ sử dụng bạo lực để phá hoại và cướp đoạt tài sản, gây hỗn loạn cho xã hội Trung Quốc, đình đốn sản xuất, hàng trăm ngàn đảng viên họ tấn công, nhiều bậc lão thành cách mạng, danh nhân văn hóa họ tra tấn, sỉ nhục, những tự sát vì uất ức.

Lý Xuân Lan cầm bức thư trong tay Trần Đại Phượng, quan sát kỹ lưỡng. Bức thư hề mở, chỉ bốn chữ "Gửi Lý Xuân Lan" đó, gì khác.

Phải , dù Phùng Chỉ Trần Đại Phượng là do cô đưa đến, nhưng cô tự tin như ? Trần Đại Phượng thể hiểu bốn chữ ?

"Chị Đại Phượng, thư nhét trong quần áo của chị? Dễ phát hiện ?"

Trần Đại Phượng : "Bức thư đặt trong lớp lót của chiếc áo khoác nhất của , kín đáo. Bình thường mặc ở nhà bọn họ. Sau khi Phùng Chỉ trộm tiền của nhà máy bỏ trốn, cảnh sát đến nhà thẩm vấn. Lúc đó vô tình phát hiện bức thư, sợ cô hãm hại cô Lý, nên vội vàng cất !"

Lý Xuân Lan càng thêm tò mò, trong lòng còn ẩn chứa một nỗi lo lắng.

Cô cảm thấy trong chuyện gì đó đúng.

Vậy là, Lý Xuân Lan vội vàng mở bức thư, Trần Đại Phượng cũng tò mò thư, mắt chớp.

Bên trong thư, ngoài một bức thư, còn … Lý Xuân Lan đếm thử, tổng cộng năm tờ tiền một trăm đô la Mỹ.

"Cô Lý, giấy màu mè là cái gì ?" Trần Đại Phượng từng thấy, tò mò hỏi.

Lý Xuân Lan thèm thư, vội vàng : "Chị Đại Phượng, mau báo cảnh sát! Bảo cảnh sát đến ngay!"

Phùng Chỉ đúng là quỷ kế!

Năm trăm đô la Mỹ sạch sẽ, bây giờ nó rơi tay cô, cẩn thận cô sẽ gặp chuyện lớn.

"Được, lập tức !" Trần Đại Phượng thấy sắc mặt nghiêm trọng của Lý Xuân Lan, lập tức chạy ngoài tìm Trương Quế Hoa báo cảnh sát.

Lý Xuân Lan thấy Trần Đại Phượng lưng chạy ngoài, vội vàng gọi cô : "Đợi !"

"Cô Lý, ? Nói nhanh !"

Lý Xuân Lan hoảng hốt : "Hai thứ trong tay thể rời khỏi tầm mắt của hai , chị đợi xem xong, chúng cùng !"

"Được!" Trần Đại Phượng đáp một tiếng, đầu , "Cô Lý, cô bây giờ như khiến sợ c.h.ế.t khiếp, mau mau mau, mau xem xem tình hình thế nào."

Lý Xuân Lan hít sâu một , căng thẳng mở bức thư, Trần Đại Phượng bên cạnh cũng lo lắng đến mức tim đập thình thịch.

【 Xuân Lan mến, chào cô… 】

Lý Xuân Lan thấy cách xưng hô lịch sự và mật như , càng thêm căng thẳng.

Cô vội vàng lướt qua.

Nội dung trong thư đại khái là Phùng Chỉ chủ động báo với cô, cô trộm tiền của nhà máy và sắp bỏ trốn.

Sau đó, cô thuận tiện cảm ơn cô vì chuyện nhưng báo cảnh sát, hỏng kế hoạch của cô .

Hơn nữa, cô cũng thực hiện lời hứa đó, chia cho cô năm trăm đô la Mỹ.

Lý do đưa đô la Mỹ là bởi vì tiền nhân dân tệ quá dày, dễ phát hiện khi giấu trong thư.

Hơn nữa, khi cô bỏ trốn, phận cũng thể sử dụng, càng thể ngân hàng đổi tiền, nên bộ đều chia cho cô .

Lý Xuân Lan thấy nội dung trong thư thực sự nổi điên!

"Phùng Chỉ con điên !!"

Bên cạnh, Trần Đại Phượng Lý Xuân Lan xong, sắc mặt cũng khó coi, giúp cô mắng .

"Cô Lý, đừng sợ, cô tính kế cô như , chúng trực tiếp tìm cảnh sát, cảnh sát nhất định sẽ lừa !"

Lý Xuân Lan suy nghĩ: " , cô chỉ dựa một bức thư biến thành đồng phạm, quá ẩu tả! Chuyện !"

"Cô Lý, giờ chúng tìm đồn cảnh sát ?" Trần Đại Phượng hỏi.

Lý Xuân Lan : "Đi! Phải !"

Vài tờ tiền lớn như trong tay cô, cô sợ đến mức dám thở.

Lý Xuân Lan thậm chí giày, theo Trần Đại Phượng khỏi nhà.

Lúc , một phụ nữ hàng xóm xa vội vã chạy tới.

"Cô Lý, cô định ngoài ?" Người phụ nữ hỏi.

Lý Xuân Lan : "Có chút chuyện gấp, chị chuyện gì ?"

"Hôm nhà cô trộm ? Kẻ trộm bắt hôm ."

Người phụ nữ sợ khác thấy, cúi xuống tai Lý Xuân Lan, nhỏ giọng .

"Vừa dẫn con chơi ở công viên bên cạnh, hôm nay kẻ đó lảng vảng gần đây."

Sắc mặt Lý Xuân Lan càng trở nên nghiêm trọng: "Ai thấy? Người đó kẻ trộm hôm ?"

"Kẻ trộm lẻn nhà cô Lý, cô Lý nổi tiếng như , một chuyện nhỏ nhặt gì cũng lan truyền khắp mấy con phố xung quanh, chuyện trộm cũng !"

Lý Xuân Lan: …

Người phụ nữ xong những lời , cảm thấy , vội vàng gượng: "Ý là, đều quan tâm đến cô, hình dáng kẻ trộm cũng dễ nhớ. Chuyện nhà cô trộm lan truyền, đều rõ về kẻ trộm, nên thấy nào lén lút giống như thì hỏi kể chuyện về kẻ trộm là đây."

Lý Xuân Lan : "Sao , giống ?"

"Chiều cao và khuôn mặt giống . quần áo thì khác một chút." Người phụ nữ trả lời.

Sau đó, phụ nữ lảm nhảm thêm vài câu: "Cô Lý, cô quả là quá bụng, lúc đó nên thả kẻ trộm. Cô xem tên đó sợ, mới bao lâu đến thăm dò ! lén với cô, đừng đấy. Mọi đều cho rằng cô thả kẻ trộm , bây giờ kẻ trộm đến, nhỡ nhà ai trộm thì sẽ trách cô!"

Lý Xuân Lan cảm ơn vì lời nhắc nhở, trong nháy mắt hình như cô kết nối tất cả chuyện.

"Phùng Chỉ lợi dụng Ngô Vệ Binh hại !" Lý Xuân Lan .

Cảnh sát nhất thiết thấy bức thư .

Có thể Phùng Chỉ đưa thư cho Trần Đại Phượng, đưa cho Ngô Vệ Binh một lời gợi ý.

Lời gợi ý cụ thể thể là cho Ngô Vệ Binh Lý Xuân Lan chia tiền, lấy thì cứ đến lấy.

Như là để tên biến thái Ngô Vệ Binh đến tìm cô .

Nếu lỡ hai xảy xung đột, một trong hai gặp nguy hiểm thì bức thư cũng thể coi như một bằng chứng.

Trần Đại Phượng yên lặng ở một bên hiểu, phụ nữ hàng xóm liên quan đến chuyện cũng Lý Xuân Lan đang gì.

Loading...