Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 289
Cập nhật lúc: 2025-04-02 14:23:02
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhà họ Cố.
Bà nội Cố phát hiện gần đây cháu trai ngoan chút đúng.
Đầu tiên là ở nhà bạn một đoạn thời gian sống c.h.ế.t trở về nhà, bây giờ trở về bỗng nhiên trở nên vô cùng kỳ lạ.
Rầm rầm rầm.
Cầu thang lầu vang lên tiếng bước chân.
Bà nội Cố cố gắng quan sát tình trạng của cháu trai, thăm dò hỏi: “Đây là ?”
“Tùy tiện ngoài thôi.” Cố Thanh Phong .
“Mặc như tùy tiện ngoài?” Bà nội Cố chiếc quần cháu mặc đều treo vật trang trí bằng kim loại. Loại thời trang bà xem hiểu, nhưng vẫn cháu trai chăm chú sửa soạn cho ngoài của .
“Mặc như ? Không cháu mặc bình thường ?!” Cố Thanh Phong mặt đỏ tim đập nhanh : “Bà nội, bà suốt ngày nghi thần nghi quỷ là ý gì? Thật sự là đa nghi trời sinh mà!!”
“Cháu!”
Bà nội Cố gì.
“Bà cháu gọi điện cho chú Giang của cháu, cháu sẽ phiền gì đó chứ?” Bà nội Cố hỏi.
“Người hiểu cơ mật là gì ! Bà nội, tư tưởng bây giờ của bà nha. Bà thể tin cháu chuyện ? Sao cứ thích nghĩ cháu nhờ quan hệ chuyện ? Bà nội đó! Vẫn nên học giáo dục tư tưởng một chút !”
Cố Thanh Phong lười dài dòng với bà nội của , cũng đở hỏi chuyện gì kỳ quặc nữa.
Lúc ngửi mùi thơm của cá viên chiên trong phòng bếp, vốn dĩ chuẩn cửa xoay về phía nhà bếp.
Không lâu , xách một túi cá viên chiên .
“Đây là cho ai?!” Bà nội Cố hỏi.
“Thơm như , lúc dạo thuận tiện cho hàng xóm láng giềng nếm một chút. Bà nội, bà đừng phiền cháu, cháu chỉ dạo thôi.”
Nói xong, vui vẻ xách túi khỏi nhà. Rồi thẳng đến nhà Lý Xuân Lan.
Lúc , trong nhà Lý Xuân Lan, cô đang giặt ga gối mới mua và phơi ở sân .
Cố Thanh Phong vui vẻ gõ cửa.
"Ai đấy? Cứ !" Lý Xuân Lan .
Sau khi phơi xong ga gối, cô mới về phía cửa.
"Sao đến đây?"
"Hôm nay cô học buổi sáng, bình thường trưa nào cũng dạy tiếng Anh cho cô, với tư cách là thầy giáo của cô, đương nhiên thể để cô lơ là việc học !" Cố Thanh Phong tìm một lý do chính đáng khác.
Lý Xuân Lan : "Anh đúng, nhưng mỗi ngày đều đến dạy , vẫn thấy quá lãng phí thời gian của ."
"Cô học tập giỏi sẽ lãng phí thời gian của . là khá cố chấp, dạy cô thì nhất định dạy cho cô thật giỏi." Cố Thanh Phong .
Thấy Lý Xuân Lan phơi quần áo xong đến, tiện tay đưa cho cô một túi cá viên chiên mới xong.
“Bà nội bảo mang cho cô.”
“Nhiều thế , một ăn hết.”
“Chẳng bao nhiêu, đừng giả vờ với !” Cố Thanh Phong .
Lý Xuân Lan: …
Được .
Cố Thanh Phong thoải mái bước phòng khách nhà Lý Xuân Lan, ghế sofa do ba cô tự đóng, bắt chéo hai chân như đại gia.
“Cho cô năm phút để ôn bài, lát nữa sẽ kiểm tra cô dựa tình hình học tập của ngày hôm qua. Đừng thất vọng!”
Lý Xuân Lan còn xong việc nhà!
Thôi…
Giáo viên miễn phí mà.
Có thể dùng thì dùng .
“Lập tức!” Cô trả lời xong, lau khô tay cầm lấy cuốn sổ tay bắt đầu ôn bài hội thoại ngày hôm qua.
Lúc đầu Cố Thanh Phong còn kiêu ngạo khoan chân, vẻ mặt kiêu căng.
Chẳng mấy chốc bắt đầu lén cô.
Chẳng bao lâu , mắt sắp dán chặt cô .
Lý Xuân Lan cảm nhận cảm giác kỳ lạ , ngẩng đầu lên .
Hai thẳng .
Lý Xuân Lan hỏi: “Có chuyện gì ?”
“Cô nghĩ về ?”
Lý Xuân Lan: ???
“Sao là ?”
“ là, theo sở thích của cô, cô thích kiểu như ?”
“Hả?!” Lý Xuân Lan kinh ngạc.
Hai thẳng .
TBC
Sau đó, cô : “Trước đó một cảm giác, ý gì đó với ? Phải ?”
Cố Thanh Phong: …
Chẳng lẽ phụ nữ trưởng thành đều thẳng thắn như ? Chẳng lẽ ngại ?
Vấn đề là bây giờ nên thừa nhận ?
Cố Thanh Phong liên tục suy nghĩ trong đầu, trả lời như thế nào cho hợp lý.
trong mắt Lý Xuân Lan, Cố Thanh Phong ngây ngốc tại chỗ, hai mắt vô hồn.
Lý Xuân Lan đặt quyển sách xuống, nghiêm túc hỏi: “Vậy ý của đối với , là chút hứng thú là lén lút với ?”
“… loại đó!” Cố Thanh Phong phủ nhận.
Anh là loại như Lục Tế Thanh !
“Không thì !” Lý Xuân Lan , “Gần đây cứ tỏ điệu đà khiến sợ.”
Cố Thanh Phong: !!!
Anh điệu đà?!
“ đang là thanh niên trai tráng, thời kỳ nhất trong đời, điệu đà chút ?” Cố Thanh Phong phản bác.
“Lời của cũng lý.” Lý Xuân Lan , “Anh là thật thà, quả thực thể hành vi lén lút mối quan hệ gì đó với ! Là suy nghĩ nông cạn !”
Gần đây cô mới để ý, từ khi đối phương chuyện cô và Lục Tế Thanh đến khách sạn, thì càng thêm “lộng lẫy”.
Cô còn tưởng thấy cô phóng khoáng nên dụ dỗ cô chuyện gì đó!
Thôi…
Suy nghĩ nông cạn ! Suy nghĩ nông cạn !
“ xin vì những suy nghĩ xa của .” Lý Xuân Lan .
Chủ yếu là, Cố Thanh Phong luôn mang đến cho cô những ảo giác nhất định.
Gần đây thì một , đó cũng , luôn khiến cô cảm thấy đối phương ý gì đó với cô, lẽ chỉ là chút hứng thú, chắc chắn đến mức thích.
khi nghĩ như , đối phương hành động gì chủ động, khiến cô ảo tưởng: Chẳng lẽ là nghĩ nhiều, tự biên tự diễn quá mức?
Mỗi đều như , cô cảm thấy hình như thoát khỏi sự tự kỷ, trở nên tự luyến đến mức dám thẳng mặt.
Bây giờ thì khác, cô trực tiếp hỏi , nếu thật sự chuyện gì, cô rõ ràng với sẽ “một chân đạp hai thuyền”.
Kết quả, hóa hiểu lầm là cô, quả nhiên là cô tự luyến .
Cố Thanh Phong: …
Thật , nếu cô thật sự chuyện gì đó, cũng sẽ từ chối. Cố Thanh Phong nhịn mà lén nghĩ trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-289.html.]
“Khụ khụ…” Anh cố gắng che giấu sự ngượng ngùng mà giả bộ đầy ngây thơ của , nhưng lúc mặt mang vẻ tức giận của một đàn ông trong sạch sỉ nhục.
Hình như nhấn mạnh thực sự vô sỉ như Lục Tế Thanh
“Xin xin , là nghĩ nhiều !” Lý Xuân Lan xin .
“ mà, cũng sức hấp dẫn lớn như . Những đàn ông chủ động thu hút bởi sức hấp dẫn của , là loại như Tôn Vũ loại đó, thì chính là loại như Hà Thắng.”
“Ai ! Vô vẫn sức hấp dẫn mà. Bình thường giỏi giang như , tự tin thế?” Cố Thanh Phong .
“ đúng đúng, nhất định sẽ chú ý hơn, đừng lãng phí thời gian nữa, bắt đầu kiểm tra ! Kiểm tra xong chúng học từ mới.”
Cố Thanh Phong thở dài: “Được.”
…
Kể từ khi Lý Xuân Lan cố ý giới thiệu đồng nghiệp của “ yêu” cho La Tâm, sự chú ý của La Tâm đàn ông sắp xếp đó thế .
Cụ thể như thế nào thì Lý Xuân Lan với tư cách là dân bình thường rõ lắm.
Thậm chí cả nam đồng nghiệp thực chất là của cơ quan điều tra mà cô chủ động giới thiệu cho La Tâm, Lý Xuân Lan cũng gặp qua.
Cô chỉ , đó La Tâm đến trường học ngày càng ít, thậm chí đến gần cuối học kỳ, cô còn chẳng thấy bóng dáng .
Về điều , Lý Xuân Lan đoán : Hoặc là bắt, hoặc là cô mất giá trị tiếp cận trong mắt La Tâm, nên lười tiếp cận cô thông qua việc đến lớp.
“Xuân Lan, bàn bạc hôm nay cuối cùng cũng nghỉ hè , cùng ăn món Nga ở nhà hàng Moscow để tụ họp, bạn tham gia ?”
Hết tiết học cuối cùng của học kỳ , nữ lớp trưởng chủ động tìm Lý Xuân Lan hỏi han.
Kể từ khi nữ lớp trưởng giúp Lý Xuân Lan tạo dựng hình ảnh và nhân ái trong lớp, cô lòng , vì thế cũng kết giao ít bạn học cùng chí hướng yêu thích học tập trong lớp.
“Là tất cả đều tham gia ?” Lý Xuân Lan tò mò hỏi.
nữ lớp trưởng : "Không . Cũng một bạn . Có bạn bận việc thể sắp xếp thời gian, bạn chắc là đang cân nhắc vấn đề chi phí. Nói chung là nhà hàng Moscow hề rẻ."
Lý Xuân Lan gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ.
Cả lớp bọn họ đều thuộc dạng gia đình điều kiện.
Cứ như sinh viên học nghệ thuật, dù nghèo đến mấy cũng thể nghèo đến nỗi ăn nổi, bởi vì học nghệ thuật, dù là nguyên liệu vẽ tranh nhạc cụ đều hề rẻ.
Không tiền thì học nổi.
Tương tự, ngành học của Lý Xuân Lan là quản trị kinh doanh, học xong bằng cấp cũng chẳng đáng giá, đa đến học đều là để trau dồi kiến thức cho công việc.
Vì , đa đều khả năng đến nhà hàng Moscow, nơi coi là xa hoa nhất và hot nhất hiện nay.
"Vậy tính nữa." Lý Xuân Lan , " từng ăn món Nga bao giờ!"
Nỗ lực tiến bộ của cô chính là để trải nghiệm nhiều điều mà cô từng trải nghiệm đây.
Cô thử món Tây, món Nhật , còn món Nga những món từng ăn, đều thử.
Nữ lớp trưởng : " cũng từng ăn, vốn dĩ lúc đầu còn tưởng khinh thường, nhưng lén cho bạn , nhiều trong chúng cũng đầu tiên ăn! Đừng sợ cách ăn."
Nói xong, nữ lớp trưởng hỏi: "Vậy Xuân Lan, bạn đồ ? Nếu đồ thì giờ thể về nhà ."
Lý Xuân Lan sững sờ, mất mấy giây mới phản ứng lý do đồ.
Lần hiếm hoi đến một nơi sang trọng, đương nhiên là ăn mặc thật , thật lịch sự.
Lý Xuân Lan cúi đầu xuống trang phục của , một chiếc quần lửng và áo phông bình thường, đơn giản, nhưng giờ cô cũng còn cảm thấy tự ti vì ăn mặc nữa.
" thì thôi, xong tối giặt thêm một bộ nữa. lười!" Lý Xuân Lan trả lời.
Nữ lớp trưởng che miệng : "Bạn học hành chăm chỉ như nghề trong cuộc sống thường ngày lười như thế! Vậy , bạn đồ thì lát nữa chúng cùng ."
Lý Xuân Lan đồng ý, chỗ , lấy cuốn sổ nhỏ ghi từ vựng học lén, chờ đợi cả đoàn xuất phát.
…
Hoạt động tập thể đông thì vấn đề càng nhiều.
Vì một bạn ăn diện cho thật để ăn, nên việc trang điểm cũng khiến mất thời gian, đợi bọn họ, kết quả là buổi tụ họp cũng tổ chức lúc hai giờ chiều.
Món ăn Nga hương vị khác biệt với món Tây.
Lý Xuân Lan từ nhỏ ăn kén, miễn là ngon, mặc kệ mùi vị gì cũng ăn , cô nhanh chóng ăn đến mức bụng căng tròn.
"Xuân Lan, bạn chỉ chăm chăm ăn , cùng chơi trò chơi !!"
Nữ lớp trưởng thích gì cũng kéo Lý Xuân Lan theo, thấy cô chỉ nhai nhồm nhoàm, chơi trò chơi bàn cũng quên nhắc nhở cô.
"Ừ ừ ừ, ." Lý Xuân Lan đáp, lập tức đưa miếng bánh mì nhỏ xíu phết một chút trứng cá muối gì đó miệng.
Nhai nhồm nhoàm…
Cô nhai kỹ thưởng thức vị ngon của trứng cá muối cao cấp… hình như ấn tượng như cô tưởng tượng.
Cũng chỉ bình thường thôi!
Cô lau miệng, hỏi bạn học đang thông báo luật chơi: "Chơi kiểu gì ? hiểu."
"Đồng chí Lý Xuân Lan, lúc nãy bạn chỉ chăm chăm ăn, tai để ý nên chắc chắn hiểu ! nữa, nếu chú ý , lát nữa thua chịu phạt đấy!"
Mọi cùng rộ lên, tiếng rộn rã, tràn đầy sức sống!
Lý Xuân Lan cũng theo, thích trải nghiệm tụ họp vui vẻ, tràn đầy sức sống như thế .
…
Bữa tiệc kéo dài đến tận chiều mới tan.
Lý Xuân Lan uống vài ly rượu, đường về nhà còn mơ màng.
Về đến nhà, cô lấy chìa khóa trong túi mở cửa, vì say rượu đút chìa khóa nhiều mà đút .
Két…
Cửa đột nhiên mở một cách bất ngờ.
Lý Xuân Lan sững sờ vài giây, đó vỗ mặt để tỉnh táo .
Cô nhớ… Lúc nãy chìa khóa chui ổ khóa.
?
Cô thật sự chắc chắn về câu hỏi .
Cho đến khi tiếng la hét vang lên từ trong nhà.
Lúc , Lý Xuân Lan cảm thấy cơn say tan phần lớn.
Cô vội vàng tìm chiếc chổi cạnh đó vũ khí, suy nghĩ một chút, vẫn chuẩn lao nhà.
Với tình trạng say xỉn hiện tại của cô, nếu trộm đột nhập nhà cũng thể xử lý .
"Đi tìm giúp đỡ!" Lý Xuân Lan vỗ mặt để tỉnh táo hơn.
"Đồng chí là Lý Xuân Lan."
Lúc , một giọng nữ vang lên từ trong nhà.
Lý Xuân Lan định đầu tìm hàng xóm cùng bắt trộm: …
Cô , phụ nữ đang trong nhà .
Người phụ nữ cao, da đen, tóc ngắn, ăn mặc trung tính, nhưng vì dáng khỏe khoắn, ngũ quan xinh nên trông ngầu.
" là thuê nhà tên là Đinh Yến mà lúc liên lạc qua điện thoại. Rất xin vì tự ý nhà khi cô về."
Nói , cô cầm một thứ gì đó giống như rác ném xuống đất.
Lý Xuân Lan kỹ, thứ đó là… Hà Thắng.
" đến nơi thì phát hiện nhà cô vấn đề, kết quả là tìm thấy ở trong phòng lẽ là dành cho . Hình như lén lút ở trong phòng ngủ trống dành cho nhiều ngày , thường ngày ngủ trong tủ quần áo rỗng, đó khi cô vắng thì ngoài hoạt động." Đinh Yến giải thích.
Lý Xuân Lan xong, cả lạnh toát: "Anh lén lút ở trong nhà nhiều ngày ?!"
Lý Xuân Lan tiến gần, Hà Thắng đang Đinh Yến khống chế, : "Chẳng lẽ khi đến trường, trốn trong nhà ?"
Hà Thắng trả lời, thoát khỏi sự khống chế của Đinh Yến, túm lấy Lý Xuân Lan để uy h.i.ế.p cô chạy khỏi đây.
Lúc dùng hết sức lao về phía Lý Xuân Lan, Đinh Yến hình như đoán , cho cơ hội như ý.
Lý Xuân Lan ngay cả khi say rượu, cũng phản ứng nhanh nhạy, nhanh chóng tránh .