Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 295
Cập nhật lúc: 2025-04-02 14:23:31
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , Cố Thanh Phong cũng bình tĩnh , kiềm nén cơn giận, : "Xuân Lan đúng, Hương Thành nhiều loại nịnh bợ nước ngoài, khinh thường lục địa chúng nghèo khổ. Chúng cố gắng quen với loại phong tục ở Hương Thành."
Mọi đều lời, đồng ý.
Không ai trong đoàn một câu: " chờ nước của chúng phái quân đội b.ắ.n mấy quả đến chỗ , bọn sẽ lập tức đàng hoàng ! Có tiền thì chứ?"
Lý Xuân Lan và Cố Thanh Phong cùng về phía đoàn .
Tất cả đều bàn tán xôn xào, ai những lời hùng hồn như .
Người phụ nữ xảy xung đột với đám Lý Xuân Lan lời , vẻ mặt lập tức đổi.
Có một phần lớn ở Hương Thành là những chạy loạn từ nội địa sang, gia đình cô cũng .
Cho đến bây giờ, bà nội của cô vẫn tiếng nội địa, vì cô hiểu hết những lời của đám Lý Xuân Lan.
Thấy đám phụ nữ quá khó chơi, cô run rẩy với bọn họ đừng hại cô , nếu sẽ báo cảnh sát.
Sau đó, cô ôm chặt túi xách, bỏ chạy.
Lý Xuân Lan thấy tình hình cuối cùng như , chút phản ứng kịp.
Nhìn vẫn còn phẫn nộ, cô vội : "Cố Thanh Phong đúng, ở đây quá nhiều khinh thường chúng , chúng chú ý, đừng xảy xung đột nữa."
Lần gặp một thích bắt nạt kẻ yếu, run sợ với kẻ mạnh, nhưng gặp một hung dữ hơn, tàn bạo hơn thì ?!
Cô đến để mở mang tầm mắt, học hỏi kiến thức, chứ để cãi vã với một địa phương khinh thường bọn họ.
"Vậy bà chủ, nếu chỉ thẳng mũi mắng tám đời tổ tiên của chúng thì ?!" Trương Quế Hoa lớn.
Lý Xuân Lan: . . .
Bây giờ đang nắng gắt giữa đường, cô nghĩ cách đối phó?!
Cố Thanh Phong lớn: "Chị đừng khó dễ Xuân Lan nữa, gặp loại thì đừng để ý, cùng lắm chỉ bảo chúng nghèo khổ thôi."
"Tiểu Cố, còn , lúc nãy là đầu tiên cãi với ?" Trương Quế Hoa phản bác .
Cố Thanh Phong: . . .
"Được , nhận , hướng dẫn viên , vốn dĩ nên tùy tiện cãi với , về bản kiểm điểm ." Cố Thanh Phong bất lực giơ hai tay lên tỏ ý nhận .
"Được , !" Lý Xuân Lan , "Mọi chú ý kỷ luật, mau lên, chúng tìm chỗ ở, hôm nay chơi vui vẻ, ngày mai đến địa điểm liên lạc để học!"
Mọi còn náo loạn nữa, lập tức đội hình trở nên chỉnh tề.
Mọi ở khách sạn bình thường nhất, giá cả đối với nội địa kiếm tiền sang Hương Thành tiêu, thì khách sạn cũ nát cũng đắt như cắt cổ.
ai bảo nơi đất chật đông!
Sau khi để hành lý ở khách sạn, chuyến du lịch Hương Thành một ngày chính thức bắt đầu.
Ngoài việc chi tiêu cao và thỉnh thoảng gặp một địa phương khinh thường bọn họ quê mùa, từng ngắm thế giới, thì việc du lịch vui vẻ.
Ngày hôm đó, từ lúc đặt hành lý đến tối tám giờ, bọn họ hề nghỉ ngơi!
Cuộn phim chuẩn mang theo sử dụng hết một nửa!
"Nói thật, Hương Thành quả thật vui! Nghe cuộc sống về đêm ở đây cũng khác với bên chúng !"
"Bà chủ , chúng đều là nữ đồng chí, tối ngoài tùy tiện."
"Tuy ở đây nhiều thứ đắt, nhưng đồ điện tử rẻ hơn bên chúng nhiều. chờ lúc về dạo, mua vài chiếc đồng hồ."
" cũng , còn mua đồ giúp bạn bè nữa!"
Kết thúc một ngày du lịch, vẫn còn tràn đầy năng lượng, vui vẻ trò chuyện.
...
"Hôm nay chúng chính thức bắt đầu học, đều là những nhân viên xuất sắc của chúng , hy vọng sẽ học tập chăm chỉ, về vận dụng kiến thức học công cuộc xây dựng Nửa Bầu Trời."
Sáng hôm , Lý Xuân Lan đặc biệt tổ chức một cuộc họp động viên học tập, truyền thêm tinh thần cho .
"Đương nhiên, cũng , chúng nghèo hơn địa phương ở đây, quần áo cũng bằng, thỉnh thoảng sẽ một địa phương thành kiến với ánh mắt khinh thường. Chuyện chúng thể đổi . Hơn nữa các đồng chí là thành phố pử trong nhóm thể tự nghĩ một chút, đây khi đối mặt với những nông dân nghèo hơn các bạn, các bạn tỏ khinh thường như ?”
“Hiện tại các bạn cũng chịu đựng chuyện , cho nên khi trở về đừng vì cảm thấy ưu việt mà khinh thường những nông dân nghèo hơn !”
Trước đây ở Thủ đô, Lý Xuân Lan chịu đựng sự kỳ thị giữa các vùng miền, bây giờ cũng nhân cơ hội để nhắc nhở .
Một phụ nữ sống cả đời ở thành phố hồi tưởng , quả thực nhớ từng hành động hoặc suy nghĩ tương tự như .
Ngay lập tức bọn họ cảm thấy hổ.
Lý Xuân Lan tiếp tục : “Tất nhiên, Hương Thành phát triển, chúng ở Hương Thành cũng giống như dân vùng núi nghèo đến Thủ đô, so sánh với bọn họ thì chúng đều là những quê mùa, từng thấy cảnh vật ở Hương Thành.”
“Chuyện chúng thừa nhận, nhưng chúng cũng đừng tự ti, những gì từng thấy thì khi thấy sẽ , lúc đầu một mù chữ từ nông thôn đến Thủ đô như cũng thôi! Chúng cứ nỗ lực hết là ! Mọi cùng cố gắng nhé!”
TBC
Lời của Lý Xuân Lan sức thuyết phục, ban đầu nghiêm túc với thái độ học tập , bây giờ thì ngay lập tức như tiêm thêm một liều thuốc mạnh mẽ!
“Cố lên! Cố lên!” Mọi hò reo cổ vũ.
Chủ khách sạn tò mò từ xa trộm, ban đầu còn tưởng một nhóm từ nội địa đang cái gì đó giống như tổ chức bán hàng đa cấp, nhưng khi ông xong, bản ông cũng cảm thấy hào hứng.
Nửa Bầu Trời liên lạc sắp xếp việc học tập chia thành hai phần.
Một phần là các nhân viên kỹ thuật học hỏi kỹ thuật , trọng tâm của phần là kỹ thuật ở thẩm mỹ viện và phối hợp thời trang. Đặc biệt là về mặt khuôn mặt, nội địa thẩm mỹ viện chuyên nghiệp cao cấp, đây xem là lĩnh vực mới của nội địa!
Thẩm mỹ viện vốn là nơi tiêu tiền.
Hiện tại nền kinh tế ngày càng , dân ngày càng giàu , khi đào tạo xong các nhân viên chủ chốt, đó để các nhân viên chủ chốt đào tạo thêm một nhóm nhân tài, thẩm mỹ viện Nửa Bầu Trời khai trương, tiền sẽ chảy túi như nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-295.html.]
Phần còn là các cấp lãnh đạo của văn phòng học hỏi một kỹ thuật quản lý.
Mặc dù kiến thức quản lý ở Thủ đô cũng thể tìm dạy, Lý Xuân Lan học đại học dành cho lớn cũng dạy, nhưng Lý Xuân Lan cho rằng, học hỏi các cán bộ quản lý trong xã hội tư bản về cách quản lý của tiệm tư nhân và doanh nghiệp sẽ ích hơn.
Nhân tài học về quản lý cũng sắp xếp khá nhiều chuyến tham quan các chuỗi thẩm mỹ viện nổi tiếng ở Hương Thành.
Sau cuộc họp động viên, Lý Xuân Lan chia thành hai nhóm để học tập.
Ban đầu những cơ hội học tập, tự túc đến Hương Thành, kế hoạch ban đầu là theo, thể học ít ngày, chơi nhiều ngày, uổng công đến Hương Thành một chuyến.
Kết quả là, vì bài phát biểu đầy nhiệt huyết của Lý Xuân Lan trong cuộc họp động viên, từng đều học thấu đáo kiến thức tiên tiến, uổng công đến đây một chuyến.
. . .
Trong bầu khí như , Lý Xuân Lan cần quản lý kỷ luật gì cả.
Ngay cả khi các lớp học ở hai bên kết thúc buổi chiều, những còn bồn chồn dạo chợ đêm hôm qua, lúc ai nấy đều tự giác ăn tối xong là trở về phòng ôn bài và kỹ thuật nghề nghiệp.
“Buổi tối cô rảnh ?” Sau bữa tối, Cố Thanh Phong hỏi Lý Xuân Lan.
Lý Xuân Lan : “Rảnh, chuyện gì ?”
Các nhân viên đều về phòng, cô cũng rảnh rỗi.
“ đưa cô một nơi.” Cố Thanh Phong vui vẻ .
“Bây giờ ?” Lý Xuân Lan hỏi: “Đi ?”
Bây giờ hơn sáu giờ, mặc dù mùa hè trời tối muộn, nhưng cô dặn dò ngoài một buổi tối.
“Ừ, xa, xe buýt hai bến là đến nơi.” Cố Thanh Phong .
Lý Xuân Lan ngẩn : “Anh còn giữ bí mật nữa!”
Hỏi mà , chỉ là nơi cách hai bến.
“Cô cứ với là , đảm bảo cô sẽ hối hận!” Cố Thanh Phong sợ cô từ chối.
“Đi chơi ? Hai chúng lén chơi ?” Lý Xuân Lan cảm thấy nghĩa khí lắm.
Cố Thanh Phong : “Bây giờ nhiệm vụ chính của bọn họ là học tập, khi các lớp học ở hai bên kết thúc, vẫn còn một ngày để bọn họ du lịch. Hương Thành cũng lớn, đủ để bọn họ chơi!”
Nói xong, vội vàng thúc giục Lý Xuân Lan cùng ngoài, sợ kịp gì đó.
“Vậy chúng sớm về sớm.” Lý Xuân Lan .
Mặc dù cô luôn với Hương Thành hỗn loạn như lời đồn, nhưng kiếp cô cũng từng xem phim xã hội đen, vẫn còn một chút ấn tượng cứng nhắc về Hương Thành thời kỳ .
“Được , nhanh lên, thì kịp nữa!” Cố Thanh Phong sốt ruột kéo tay cô chạy ngoài.
. . .
Hai lên xe buýt, chẳng mấy chốc đến nơi Cố Thanh Phong , hóa là một công viên giải trí.
Không từ lúc nào Cố Thanh Phong mua vé từ , dẫn cô trực tiếp xếp hàng .
Lý Xuân Lan những tòa nhà xinh và đầy màu sắc cổ tích trong công viên giải trí, mắt rời .
“Vé cửa bao nhiêu tiền ? Chúng đến đây thì cũng nên chuẩn một chút, hơn nữa đến buổi sáng, chơi cả ngày sẽ lợi hơn!” Lý Xuân Lan cảm thấy thiệt thòi.
Cố Thanh Phong : “Bây giờ đến cũng thể chơi nhiều, hơn nữa...”
Anh chỉ tay về phía vòng xoay khổng lồ ở xa : "Trời nóng thế , leo núi mệt , vòng xoay mới thoải mái."
Lý Xuân Lan về phía vòng xoay ở xa, ánh mắt đầy khát khao.
Cô chỉ từng thấy nó tivi và bưu phong cảnh.
Thật sự cảm giác khi lên nó như thế nào.
"Đi thôi, nhờ xếp hàng cho ." Cố Thanh Phong sốt ruột vì sợ đến muộn, nhờ xếp hàng sắp đến lượt.
Lý Xuân Lan cứ như , mơ màng dẫn đến chỗ xếp hàng lên vòng xoay, may mắn là hai nhờ xếp hàng vẫn còn.
Sau đó, bốn đổi chỗ, hàng dài xếp hàng, Lý Xuân Lan và Cố Thanh Phong thành công cùng nhân viên lên vòng xoay.
Vì nắng cả ngày, dù mặt trời lặn nhưng bên trong vẫn nóng.
khi vòng xoay từ từ lên cao, gió nhẹ thổi , cảm nhận sự mát mẻ.
"Nhìn kìa, hoàng hôn!" Lý Xuân Lan phấn khích chỉ ngoài cửa sổ, cô bỏ lỡ bất kỳ khung cảnh nào.
"Hóa phong cảnh từ vòng xoay như !"
Cố Thanh Phong thấy cô thích thú, vui vẻ, cảm thấy bốn tấm vé cũng đáng giá!
"Xuân Lan, cô chung vòng xoay ý nghĩa gì ?" Cố Thanh Phong lo lắng, chuyện như thở nổi.
Lý Xuân Lan lúc đang chìm đắm trong khung cảnh , trả lời mà mắt rời khỏi cửa sổ: "Ý nghĩa gì?"
"Là... là... là tượng trưng cho việc cùng phấn đấu, chung tay tạo dựng tương lai ." Cố Thanh Phong một cách ẩn dụ.
Sau đó, lo lắng hỏi: "Xuân Lan, cô hiểu ?"
Lý Xuân Lan giật , quên luôn cảnh mà đầu Cố Thanh Phong, ngạc nhiên : "Thật ? Không ngờ xã hội tư bản ý thức cao như !"
Cố Thanh Phong: ...
Anh phấn đấu là phấn đấu bình thường !
Trong mắt Lý Xuân Lan lộ vẻ hối hận tự trách: "Quả nhiên thể mang định kiến nhận thứ. Lúc còn chê mấy bản địa ở Hương Thành nịnh bợ Tây mất mặt mà còn kiêu ngạo nữa! Hóa là do định kiến! Thì bọn họ cũng phấn đấu gian khổ! Ý nghĩa ! thật là hạn hẹp! Dù tư bản bóc lột lao động, thành phố phồn hoa cũng là do hai bàn tay bọn họ xây dựng lên."