Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 297

Cập nhật lúc: 2025-04-02 14:23:35
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi hai xa, Cố Thanh Phong mới tức giận hét lên: "Mẹ, !?"

thường nghiêm khắc trong công việc, nhưng ngoài công việc bà thích vẻ.

Rõ ràng là bà cố ý.

Mẹ Cố Thanh Phong : "Bà nội của con kể cho chuyện của con. Có lẽ từ nhỏ nuôi dưỡng con , cho nên con mới những chuyện hoang đường như !"

"Con hoang đường ở chỗ nào!?" Cố Thanh Phong phản bác.

"Con thích những cô gái điều kiện tương đương, nhất quyết theo một ly hôn. Con thấy hoang đường ?"

"Ly hôn thì ? Bình thường luôn lý lẽ, tư tưởng tiến bộ. Ha, đến con thì bắt đầu phân biệt đối xử thế!?" Cố Thanh Phong hề nhường nhịn bà .

Mẹ Cố Thanh Phong tức đến nỗi đau ngực.

, nếu là ngoài tìm điều kiện kém hơn như , chỉ cần bọn họ sống , bà sẽ cảm thấy vui.

gia đình ... con trai ruột của ... bà thể chấp nhận.

"Con khi cô ly hôn, cô còn qua với những đàn ông khác !? Cô còn khách sạn bắt đồn cảnh sát?" Mẹ Cố Thanh Phong chất vấn.

"Mẹ những phân biệt đối xử, còn hiểu rõ, quen Xuân Lan, dựa điều tra ! Mẹ, hành động của thật đáng hổ!"

"Cố Thanh Phong! Con dám nữa thử xem!?" Mẹ Cố Thanh Phong tức đến tái mặt.

"Nếu vì con, cần nhiều như !? Lý Xuân Lan giống cô gái ngây thơ đơn thuần, loại sẽ bao giờ cho nhà ! Con... Thằng nhóc c.h.ế.t tiệt nhà con thể như cả của con, để cho bớt lo lắng ?"

Cố Thanh Phong đầu tiên chọc tức đến mức , ghét cuộc sống trong quân đội, nhất quyết rời , cãi với gia đình cũng tức giận như .

"Học theo trai thì nhất định sống theo những khuôn khổ của các ? Năm đó mối tình đầu của cả chỉ là xuất , thích , ăn mặc khiến thấy lòe loẹt một chút. Mẹ lập tức lạnh nhạt với , còn .”

“Nếu chỉ tham lam sản nghiệp nhà chúng , chắc chắn sẽ nhẫn nhịn chịu đựng những lời cay nghiệt của mà gả nhà chúng , nhưng khinh thường nên trực tiếp rời , kết quả là bao nhiêu năm nay, hàng xóm nhà chúng vẫn còn lưu truyền chuyện yêu cũ của cả tâm cơ như thế nào!"

"Mối tình đầu của cả cho sợ hãi, cuối cùng tìm một môn đăng hộ đối để hài lòng! Bây giờ dùng chiêu trò tương tự để kiểm soát con? Dù con theo đuổi Xuân Lan , con cũng sẽ chịu kiểm soát!"

Cố Thanh Phong để kích thích .

"Mẹ đối xử với con, suy nghĩ kỹ lưỡng vì con, con kiểm soát con!?"

Cố Thanh Phong hết những gì cần , lười cãi nữa, xách hành lý rời .

...

Cả tháng ở nhà, Lý Xuân Lan lo lắng nhất là rau củ mà cô trồng ở sân .

Nếu lâu ngày ai chăm sóc, cả vườn rau sẽ hỏng.

Lúc đẩy cửa nhà, Lý Xuân Lan thấy một vườn rau xanh mướt, sự lo lắng trong lòng cô lập tức rơi xuống.

Chỉ những cây rau xanh tươi thôi cũng đủ , bạn cùng phòng Đinh Yến tận tâm chăm sóc.

Lý Xuân Lan thấy tiếng động trong nhà, đoán Đinh Yến chắc chắn đang ở đó ở nhà, khi , cô vô cùng cảm kích : “Đồng chí Đinh Yến, cả tháng nay vất vả cho cô .”

vất vả gì , còn cảm ơn cô vì cho ở trong căn nhà thoải mái và như thế nữa!” Đinh Yến , “Về thì tắm nhanh , cô về hôm nay nên nấu nước nóng trong bếp .”

Sự ơn của Đinh Yến là chân thành.

Ban đầu khi chuyển ngành, theo lý thì cô ở ký túc xá của đơn vị.

ký túc xá cũ kỹ và chật chội, phòng đơn dành cho bốn cũng khó kiếm một giường ngủ phù hợp.

Kết quả là bây giờ cô chỉ ở phòng riêng, mà vì phụ trách một phần nhỏ nhiệm vụ chăm sóc an cho Lý Xuân Lan, nên tiền thuê nhà cũng thể xin cấp .

Điều kiện như , nhưng Lý Xuân Lan thích nấu ăn mỗi khi rảnh rỗi, cô thích ăn ngon, điều càng khiến cuộc sống của hai bạn cùng phòng thêm phần hòa hợp.

“Cảm ơn cô!” Lý Xuân Lan lịch sự .

“Việc nhỏ mà!” Đinh Yến đáp.

“À mà, một tháng nay cô ở nhà, khá nhiều thư, thậm chí còn thư gửi từ nước ngoài bằng tiếng nước ngoài nữa! Hôm nay dọn dẹp phòng cho cô, cũng để tất cả thư bàn học trong phòng của cô .”

“Thật ?” Lý Xuân Lan tò mò.

Nghĩ , duy nhất cô quen ở nước ngoài chỉ Khánh Vân Diên.

tắm rửa xong sẽ xem.”

Lý Xuân Lan trả lời vội vàng xách nước nóng tắm.

Mùa hè tàu hỏa thường xuyên như , cô cảm thấy mùi mồ hôi ngấm !

Một lúc lâu , cô tắm rửa xong, quần áo bẩn trong chậu vẫn còn vương mùi hôi khó chịu.

“Haizz...” Lý Xuân Lan mệt mỏi , thực sự còn sức để giặt quần áo nữa.

Cô đơn giản ngâm quần áo nước giặt trở về phòng, thấy phòng sạch sẽ tì vết, chiếu vẻ như mới giặt qua.

Lý Xuân Lan cầm một chồng thư lên giường, bật quạt điện, thoải mái xem thư.

Cô xem từng phong thư, xem gửi, xem hết một vòng nhưng thấy phong thư nào của Lục Tế Thanh gửi đến.

Chuyện cho cô thất vọng.

Còn thư gửi từ nước ngoài chính là Khánh Vân Diên gửi, tem nước ngoài đều là loại mà cô từng thấy, khiến cô cảm thấy vô cùng mới lạ.

Nắm chặt, thư khá dày.

Cô mở xem, mấy tờ giấy in tiêu đề bằng tiếng Anh, đầy chữ, trong đó còn kẹp vài tấm ảnh.

Cũng chính vì sự dày của những tấm ảnh , mà cảm thấy thư dày hơn.

Trong ảnh, một tấm là Khánh Vân Diên chụp ảnh đường phố, phía là tượng Nữ thần Tự do, những đường xung quanh đều là nước ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-297.html.]

Một tấm là Khánh Vân Diên chụp ảnh cổng trường.

Hai tấm còn cũng chụp ở những địa điểm du lịch nào đó, nhưng Lý Xuân Lan nhận .

Xem xong ảnh, Lý Xuân Lan lập tức cầm thư lên .

Trong thư, kể về những trải nghiệm của khi đến nước M, vui buồn.

hình như luôn thể việc như , cũng vì văn hóa, ẩm thực, học tập, và giá cả sinh hoạt cao mà bắt đầu căng thẳng đến nỗi rụng tóc.

【 Xuân Lan, mặc dù khi đến đây quá nhiều khó khăn cần vượt qua, con đường khó khăn và gian nan.

khi tách khỏi mây mù, thể đến đất nước tiên tiến nhất hiện nay cùng học tập với các bạn sinh viên khắp thế giới, trải nghiệm thực sự thú vị!

Anh cảm thấy thứ đều xứng đáng, cũng cảm thấy may mắn khi đó theo lời khuyên của em, ngoài ngắm thế giới. 】

Lý Xuân Lan xong một trang thư, vội vàng lật sang trang thứ hai.

Sau khi Khánh Vân Diên một nữa thừa nhận lợi ích của chuyện đồng ý du học, chủ động đề cập:

【 Nước ngoài phát triển, tuy 100%, nhưng thể ngoài xem xét sẽ chúng thu hoạch những điều ích vô cùng thú vị.

Xuân Lan, mong một ngày nào đó cũng sẽ thấy em đặt chân lên mảnh đất , tự ngoài xem thế giới, học hỏi kiến thức và văn hóa từ những góc khác.

Thực sự đáng giá! 】

Phải , lời khích lệ cô du học của Khánh Vân Diên khiến cô rung động hơn nhiều so với việc níu kéo cô tái hôn đây!

Loài luôn đủ, đầy tham vọng.

Bây giờ cô đạt đến đỉnh cao mà kiếp cô ngưỡng mộ, nhưng khi đến Hương Thành, mặc dù cũng như Khánh Vân Diên ở nước ngoài, , cũng một kỳ thị, nhưng chung cô phát hiện đỉnh cao hiện tại mà cô đạt thầm mong ở kiếp cũng chỉ là con ếch đáy giếng.

xong thư, những bức ảnh của Khánh Vân Diên.

TBC

Rõ ràng là những tòa nhà chọc trời tương tự, đến khác biệt thì chỉ là nhộn nhịp hơn một chút.

cô luôn cảm thấy chúng trông đặc biệt khát khao.

Sự khao khát là sự sùng bái nước ngoài, mà là sự khao khát đối với những điều mới lạ mà cô từng trải nghiệm.

Chẳng qua hiện tại cô chỉ là một sinh viên đại học chính quy, cơ hội du học như học bá Khánh Vân Diên chứ?!

Để đạt trình độ hiện tại, cô nỗ lực nhiều, đỉnh cao mà Khánh Vân Diên đang đạt giống như đỉnh Everest, khó thể chinh phục.

Sau khi xong thư của Khánh Vân Diên, Lý Xuân Lan cũng vội xem những thư khác, cô trực tiếp đến bàn học bắt đầu thư hồi âm cho .

Phía bên .

Sau khi Lao Tiểu Viên chào tạm biệt ở ga tàu lửa, tự vác ba lô và túi xách lớn nhỏ xe buýt về nhà.

Chưa về đến nhà, những hàng xóm thấy cô như thấy lạ, từng một đều vây quanh.

“Đây là Viên Viên ?! Cháu về từ Hương Thành ? Sao cháu mang nhiều đồ thế?!”

“Viên Viên, cháu đen thế ?!”

“Chị Viên Viên, Hương Thành như thế nào? Có vui ?!”

“Chị là mang đồ chơi của Hương Thành về ?!”

Mọi đều tò mò, đặc biệt là lũ trẻ, chúng đều vây quanh Lao Tiểu Viên xem đồ mới lạ.

Lao Tiểu Viên trả lời: “Hành lý phần lớn là mua đồ cho đồng nghiệp, Hương Thành phát triển lắm, đồ điện tử cũng rẻ! Đặc biệt là đồng hồ điện tử, mua sỉ, loại chất lượng cũng chỉ năm đồng một cái.”

Lao Tiểu Viên nhiệt tình giới thiệu, đến nhà , vẫn rời .

Mỗi đều xem những món đồ mới lạ mà cô mua từ Hương Thành.

Lao Tiểu Viên đành chia sẻ với , tất nhiên cũng nhấn mạnh đây là mua giúp đồng nghiệp, bản tiền mua nhiều thứ như .

Sau đó, cô tiện tay đưa chiếc đồng hồ điện tử trẻ em màu xanh dương cho em trai .

“Oa! Cái cho em ?! Aaaaa! Em đồng hồ ! Chị em mua ở Hương Thành về cho em!” Em trai Lao Tiểu Viên kích động lập tức khoe khoang.

Những đứa trẻ mặt đều ghen tị đến mức mắt sắp rơi !

Nhà bọn họ Lao và những hàng xóm xung quanh đều mối quan hệ , vì Lao Tiểu Viên cũng mang về một món đồ nhỏ quá đắt tiền cho .

Ví dụ như mua sỉ bút chì và tẩy cho bọn trẻ, mua sỉ kẹp tóc, dây chun trang trí và xà phòng mùi thơm đặc biệt cho các cô các thím.

Những thứ đều là mua chung với cùng, giá ưu đãi, chủ yếu là để tạo cảm giác mới lạ.

đưa những món đồ nhỏ cho ruột, để ruột đưa , Lao thực sự cảm thấy tự hào và kiêu ngạo.

“Viên Viên , cháu thật là hào phóng, cho chúng ngại quá.”

“Mùi thơm đầu tiên ngửi thấy, thật dễ chịu!”

“Đám trẻ tuổi trong con hẻm bây giờ chỉ Viên Viên là tiền đồ nhất!”

Ngày hôm đó, khi Lao Tiểu Viên thành nhiệm vụ học tập công tác vui vẻ về nhà, Văn Phương Phương - luôn âm thầm theo dõi, cũng lập tức tin tức.

Nghe Lao Tiểu Viên hào phóng mua quà cho hàng xóm láng giềng còn khen ngợi, bà cay cú vô cùng.

“Một đám quê mùa thấy cảnh đời, cho một ít đồ nhỏ mua chuộc !”

khinh thường, Văn Phương Phương đang giặt quần áo cho cả nhà ở cửa, càng thấy khó chịu:

“Mẹ con bé c.h.ế.t tiệt nhà con, chí tiến thủ như Lao Tiểu Viên?! Lúc đầu con học giỏi hơn cô mà!”

Loading...