Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 39

Cập nhật lúc: 2025-03-29 08:25:14
Lượt xem: 218

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chú bảo vệ mỉm , ông ? Lần cô gái đến đây đánh công khai dữ dội như , quên cũng khó!

Bảo vChú bảo vệ mỉm , ông ? Lần cô gái đến đây đánh công khai dữ dội như , quên cũng khó!

Bảo vệ trực tiếp chỉ đường cho Lý Xuân Lan, là khu giảng đường, khoa nào, là ký túc xá nam v.v.

Rồi ông thẳng: "Cô tự trong tìm ."

Lý Xuân Lan mà choáng váng, lúc bảo vệ xong cô quên ngay những chi tiết chỉ đường .

Đi hướng nào đây?

"Đây là con trai cô ?" Lúc bảo vệ cũng để ý thấy Khánh Bách ăn mặc lôi thôi, quần áo còn mặc đúng.

Lý Xuân Lan lập tức phủ nhận: "Không ."

Bảo vệ định cô dạy con thế nào, nhưng Lý Xuân Lan phủ nhận nhanh quá nên ông cũng gì thêm.

"Chú ơi, chú một nữa cho ?"

Bảo vệ: ...

...

Vài phút , sự dẫn đường của bảo vệ, Lý Xuân Lan tìm lớp học của Khánh Vân Diên.

Lần đến đại học cô chỉ tập trung việc mắng nên kịp ngắm kỹ trường , dọc đường cô cảm thấy vô cùng hâm mộ!

những câu văn hóa.

Chỉ thấy thứ đều , đều tràn đầy sức sống, đặc biệt là phòng học, hơn nơi cô học gấp nhiều !

"Thật hâm mộ!" Ánh mắt Lý Xuân Lan đầy khao khát, giống như mắt là tiên cảnh thể với tới.

"Cô tìm bạn học Khánh Vân Diên ?" Nữ sinh bảo vệ chủ động bắt chuyện hỏi thăm, thấy Lý Xuân Lan, trong đầu hiện một suy đoán, "Xin hỏi cô là ai của ?"

Lý Xuân Lan thẳng thắn thừa nhận: " là vợ ."

Đối phương kinh ngạc hít một : "Là cô vợ nông thôn hung dữ đó ?!"

Nói xong, cô mới hoảng hốt che miệng .

Sao điều nghĩ trong lòng ?

" , chính là ." Lý Xuân Lan để ý.

Kiếp cô quá quan tâm đến lời đồn đại nên sống khổ sở, bây giờ phát hiện quan tâm gì cả, gặp chuyện là nổi điên, thật sự thoải mái vô cùng!

"Chị ơi, em ý đó. Em... em... xin ." Nữ sinh vội vàng xin , "Em tìm Khánh Vân Diên ngay đây."

lớp học đầy một phút : "Chị ơi, Khánh Vân Diên ở đây, lẽ ngoài việc gì đó ."

"Vậy cô Quan Di học ở ?"

"Quan Di?" Ánh mắt tò mò của cô gái càng đậm.

Chàng trai trai ưu tú Khánh Vân Diên đó, cô gái nào từng gặp mà thích chứ?

từ khi kết hôn, hầu hết chỉ còn sự ngưỡng mộ về ngoại hình và thành tích học tập.

Tuy ngoài Quan Di cao ngạo , trường cũng những cô gái khác thích chỉ vì ngưỡng mộ, nhưng hành động "theo đuổi" rõ ràng như Quan Di.

Nữ sinh cũng hình như đây lâu Quan Di vợ hung dữ đánh .

Hôm nay... đến đánh tiểu tam chứ?

Nghĩ đến đây, nữ sinh vẫn cảm thấy vẫn nên tránh cuộc chiến phụ nữ sắp xảy !

"Quan Di... học chuyên ngành của em, em !" Nữ sinh nàynói dối.

Trong khi Quan Di mới đến lớp tìm Khánh Vân Diên, bây giờ vẫn còn ở trong lớp!

“Cô cũng ? Không Khánh Vân Diên tìm Quan Di ?" Lý Xuân Lan nhíu mày hỏi thêm.

Vì hôm qua cô Khánh Vân Diên sẽ tìm cơ hội rõ gì đó với Quan Di.

"Không ! Không , chắc chắn là , Khánh Vân Diên trong sạch." Nữ sinh sợ cuộc "chiến tranh" leo thang.

"Được ."

Lý Xuân Lan thất vọng, đang nghĩ ai ở đây cả, sắp muộn học , nên giao con nuôi vô ơn cho tên Triệu Duy khốn kiếp .

tên đó cũng là bạn của Khánh Vân Diên.

Lúc đang suy nghĩ, ánh mắt cô xuyên qua nữ sinh mặt thấy Quan Di đang chuyện với một nữ sinh trong lớp.

"Quan Di đang ở lớp ?" Lý Xuân Lan chỉ Quan Di bên trong.

Nữ sinh bụng mặt đỏ bừng, vốn giỏi dối, lúc tìm một khe nứt để chui .

"Không đúng nha! Không học nhảy gì đó ? Sao ở lớp các cô. chuyên ngành khác thì học ở phòng khác, là cùng một lớp, học chung, đúng ?"

Lý Xuân Lan cảm thấy bây giờ uyên bác, nhiều thứ!

Nữ sinh : ...

Lý Xuân Lan thấy vẻ tự nhiên của nữ sinh, từ biểu cảm hề che giấu của đối phương, cô cũng hiểu ý của đối phương.

"Bạn học, cô cần lo lắng, bây giờ cũng đang học, gì là lễ phép! Nói chung, ở nơi công cộng, sẽ cố gắng hết sức để phát điên, cô cần sợ ."

Nữ sinh: !!!

Nghe cô , nữ sinh càng sợ hãi!

"Hơn nữa, và Quan Di là chị em , tìm cô giúp đỡ thôi. Cô thật sự cần sợ."

Đôi mắt của nữ sinh sắp lồi !

Chị em ?

Vậy tin đồn Quan Di vợ cả đánh là giả ?

Ngay khi nữ sinh đang ngẩn ngơ suy nghĩ, Lý Xuân Lan gọi to Quan Di một tiếng.

Ban đầu, Quan Di cũng đến tìm Khánh Vân Diên, lúc đang quen với các bạn cùng lớp của Khánh Vân Diên, thấy giọng khiến cảm thấy phiền, trong lòng nhịn căng thẳng một chút.

Chờ cô thật sự thấy Lý Xuân Lan, cô càng run rẩy hơn.

nghĩ đến việc còn "giao dịch" với Lý Xuân Lan, khả năng đối phương phát điên đánh vẫn còn khá thấp, lập tức thả lỏng hơn nhiều.

"Dì Quan Di.”

Khánh Bách thấy Quan Di, cả phấn chấn hẳn lên.

Thậm chí, lúc phát hiện Lý Xuân Lan cản trở, nó trực tiếp lao ôm lấy cô .

Hôm nay Quan Di mặc áo khoác dài màu trắng, con nuôi vô ơn tối qua và sáng nay đều rửa mặt cho sạch, ôm một cái, áo khoác trắng của Quan Di in dấu vết bẩn.

Quan Di vô thức tức giận, nhưng khi thấy vẻ mặt vui vẻ của con nuôi vô ơn, cô chỉ thể tự nhủ trong đầu: Đây là con trai của Khánh Vân Diên, khoan dung! Phải nhẫn nhịn!!

kéo Khánh Bách còn mặc quần áo chỉnh tề, mặt mày âm trầm rời khỏi lớp học, ánh mắt khác thường của xung quanh, cô hạ giọng hỏi: "Cô đang diễn trò gì ?"

"Dì Quan Di, cô đưa con đến tìm ba." Khánh Bách là một đứa trẻ hoạt bát mặt Quan Di, cũng nhiệt tình giải thích cho Quan Di.

Hơn nữa, hiện tại nó dám gọi "đồ bỏ" mặt Lý Xuân Lan, nhưng cũng gọi .

"Cô , ba về nhà, con thể với ba cần về nhà." Khánh Bách còn vui vẻ bổ sung thêm, "Dì Quan Di, đại học quá, con ở với ba trong trường đại học."

Lý Xuân Lan nhún vai, với Quan Di: "Chính là như ."

"Chờ chút!" Quan Di thật sự sắp Lý Xuân Lan cho tức chết! "Cô... Cô đến đây với , ... Ra ngoài chuyện!"

tìm Khánh Vân Diên gửi con, gọi cô gì?!

Chuyện để ngoài sẽ nghĩ như thế nào?

những lời tiện với Lý Xuân Lan mặt nhiều bạn học quen với Khánh Vân Diên.

Lý Xuân Lan đồng hồ: " thời gian mà nhảm với cô , còn học! Khánh Vân Diên ở đây, thằng bé giao cho cô, dù cô cũng thích dẫn nó , nó cũng thích cô nhất!"

Quan Di thật sự Lý Xuân Lan cho tức chết!

Nếu từng tiếp xúc, cô phụ nữ nông thôn Lý Xuân Lan chỉ phát điên, khó kiểm soát, bộ óc trống rỗng thể nghĩ những mánh khóe cao siêu như , thể cô nghi ngờ hôm nay cô đang cố ý nhắm .

Lý Xuân Lan ném con nuôi vô ơn cho Quan Di, hề chút lo lắng lưu luyến, rời !

Nói thật, khi sống , đối mặt với kẻ g.i.ế.c hại c.h.ế.t , mà vẫn thể chu đáo như , cô thật sự quá khâm phục !

"Quan Di, đứa bé là con của Khánh Vân Diên ?" Nữ sinh giúp đỡ chỉ đường nhịn tò mò hỏi.

Quan Di vội vàng thu tâm trạng, đó xoa xoa mái tóc bẩn của Khánh Bách: "Đây là đứa trẻ mà Vân Diên thu nhận ở nông thôn."

“Nhận nuôi ?” Nữ sinh giống như phát hiện một bí mật lớn, “Không trách chị gái quan tâm đến đứa bé.”

“Lý Xuân Lan vốn là như . Lúc đầu, cô tính kế Vân Diên, rõ ràng đồng ý nhận nuôi đứa bé, nhưng đó luôn ngược đãi nó.”

và Vân Diên là bạn , thấy đứa nhỏ sống khổ sở nên đành lòng, vì cũng chăm sóc nó nhiều hơn một chút.”

“Ngược đãi?!” Nữ sinh kinh ngạc hỏi.

Nhìn thấy vẻ ngoài lôi thôi lếch thếch của Khánh Bách lúc , nữ sinh tin lời của Quan Di.

“Ngược đãi thể báo cảnh sát hoặc liên lạc với Hội liên hiệp phụ nữ!” Nữ sinh nhấn mạnh.

“Bây giờ Lý Xuân Lan thu liễm , đánh đập đứa bé nữa, nhưng cũng chăm sóc nó. Mỗi ngày Vân Diên ngoài giờ học, còn thêm để kiếm sống, về nhà còn tự chăm sóc con nữa…”

Những nữ sinh xung quanh vốn đang tò mò, lúc mỗi đều bày vẻ mặt khó tin.

Quan Di thành công chuyển hướng câu chuyện theo chiều hướng lợi cho bằng vài lời , đó mới xổm xuống sửa quần áo cho Khánh Bách, cuối cùng cũng xỏ tay áo cho đứa bé .

chạm mới phát hiện chiếc áo đó là chiếc áo nó mặc bẩn từ hôm qua, áo dính đầy những thứ nhớp nháp rõ là gì.

Lúc , Lý Xuân Lan , Khánh Bách cũng gan lớn hơn, nó lập tức mách lẻo: “Dì Quan Di, đồ bỏ mua đồ ăn sáng mà cho con ăn. Con đói bụng lắm.”

“Ngoan nào, dì đưa con ăn ở căng tin. Ở đó nhiều món ngon!” Quan Di dịu dàng .

“Con ăn thật nhiều!”

“Được.” Quan Di trả lời, nhưng bởi vì ngửi thấy một mùi hôi khó chịu mà nhíu mày.

Lúc nãy khi cô xổm xuống sửa quần áo cho Khánh Bách, cô ngửi thấy mùi đó, lúc Khánh Bách liên tục cọ , mùi hôi càng nồng hơn.

Lúc , cô nhanh chóng bỏ qua vấn đề đó, nắm lấy bàn tay nhỏ bẩn của Khánh Bách, với nữ sinh : “Trẻ con ăn sáng , dẫn Tiểu Bách ăn chút, đợi Vân Diên về thì cô với , nếu tìm thấy chúng ở căng tin thì bảo cửa ký túc xá nữ tìm .”

Nữ sinh chậm chạp gật đầu: “Ừm.”

Sau khi hai một lớn một nhỏ rời , nữ sinh mới lẩm bẩm: “Hai con oán hận đến mức nào ? Đứa trẻ còn nhỏ như , gọi lớn là “đồ bỏ ”.”

Quan Di quen với việc Khánh Bách lén lút gọi Lý Xuân Lan như , cho nên cô để ý đến chi tiết .

Lúc , đều cô quan tâm hơn là mùi hôi Khánh Bách.

“Tiểu Bách, sáng nay con đại tiện ?”

Khánh Bách gật đầu.

“Lý Xuân Lan lau sạch cho con?”

Khánh Bách lắc đầu.

Quan Di: !!!

cảm thấy bàn tay đang nắm tay Khánh Bách, và những nơi Khánh Bách chạm đều bẩn thỉu.

Hết đến khác, Khánh Bách lên tiếng: “Ở nhà đồ bỏ quan tâm con, con đại tiện cô cũng quan tâm.”

Quan Di: ???

“Con vệ sinh xong lau mông. Sau đó, con lấy quần áo trong thùng , vứt xuống đất lên cọ cọ.”

Quan Di quần áo nó: “Cọ bằng quần áo con đang mặc?”

Khánh Bách gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-39.html.]

quần áo sạch để ở , đồ bỏ cũng quan tâm, cho nên nó chỉ tìm gì là mặc cái đó.

Lúc Quan Di thật sự ngất xỉu tại chỗ, tại một đứa trẻ ở bẩn như ?!ệ trực tiếp chỉ đường cho Lý Xuân Lan, là khu giảng đường, khoa nào, là ký túc xá nam v.v.

Rồi ông thẳng: "Cô tự trong tìm ."

Lý Xuân Lan mà choáng váng, lúc bảo vệ xong cô quên ngay những chi tiết chỉ đường .

Đi hướng nào đây?

"Đây là con trai cô ?" Lúc bảo vệ cũng để ý thấy Khánh Bách ăn mặc lôi thôi, quần áo còn mặc đúng.

Lý Xuân Lan lập tức phủ nhận: "Không ."

Bảo vệ định cô dạy con thế nào, nhưng Lý Xuân Lan phủ nhận nhanh quá nên ông cũng gì thêm.

"Chú ơi, chú một nữa cho ?"

Bảo vệ: ...

...

Vài phút , sự dẫn đường của bảo vệ, Lý Xuân Lan tìm lớp học của Khánh Vân Diên.

Lần đến đại học cô chỉ tập trung việc mắng nên kịp ngắm kỹ trường , dọc đường cô cảm thấy vô cùng hâm mộ!

những câu văn hóa.

Chỉ thấy thứ đều , đều tràn đầy sức sống, đặc biệt là phòng học, hơn nơi cô học gấp nhiều !

"Thật hâm mộ!" Ánh mắt Lý Xuân Lan đầy khao khát, giống như mắt là tiên cảnh thể với tới.

"Cô tìm bạn học Khánh Vân Diên ?" Nữ sinh bảo vệ chủ động bắt chuyện hỏi thăm, thấy Lý Xuân Lan, trong đầu hiện một suy đoán, "Xin hỏi cô là ai của ?"

Lý Xuân Lan thẳng thắn thừa nhận: " là vợ ."

Đối phương kinh ngạc hít một : "Là cô vợ nông thôn hung dữ đó ?!"

Nói xong, cô mới hoảng hốt che miệng .

Sao điều nghĩ trong lòng ?

" , chính là ." Lý Xuân Lan để ý.

Kiếp cô quá quan tâm đến lời đồn đại nên sống khổ sở, bây giờ phát hiện quan tâm gì cả, gặp chuyện là nổi điên, thật sự thoải mái vô cùng!

"Chị ơi, em ý đó. Em... em... xin ." Nữ sinh vội vàng xin , "Em tìm Khánh Vân Diên ngay đây."

lớp học đầy một phút : "Chị ơi, Khánh Vân Diên ở đây, lẽ ngoài việc gì đó ."

"Vậy cô Quan Di học ở ?"

"Quan Di?" Ánh mắt tò mò của cô gái càng đậm.

Chàng trai trai ưu tú Khánh Vân Diên đó, cô gái nào từng gặp mà thích chứ?

từ khi kết hôn, hầu hết chỉ còn sự ngưỡng mộ về ngoại hình và thành tích học tập.

Tuy ngoài Quan Di cao ngạo , trường cũng những cô gái khác thích chỉ vì ngưỡng mộ, nhưng hành động "theo đuổi" rõ ràng như Quan Di.

Nữ sinh cũng hình như đây lâu Quan Di vợ hung dữ đánh .

Hôm nay... đến đánh tiểu tam chứ?

Nghĩ đến đây, nữ sinh vẫn cảm thấy vẫn nên tránh cuộc chiến phụ nữ sắp xảy !

"Quan Di... học chuyên ngành của em, em !" Nữ sinh nàynói dối.

Trong khi Quan Di mới đến lớp tìm Khánh Vân Diên, bây giờ vẫn còn ở trong lớp!

“Cô cũng ? Không Khánh Vân Diên tìm Quan Di ?" Lý Xuân Lan nhíu mày hỏi thêm.

Vì hôm qua cô Khánh Vân Diên sẽ tìm cơ hội rõ gì đó với Quan Di.

"Không ! Không , chắc chắn là , Khánh Vân Diên trong sạch." Nữ sinh sợ cuộc "chiến tranh" leo thang.

"Được ."

Lý Xuân Lan thất vọng, đang nghĩ ai ở đây cả, sắp muộn học , nên giao con nuôi vô ơn cho tên Triệu Duy khốn kiếp .

tên đó cũng là bạn của Khánh Vân Diên.

Lúc đang suy nghĩ, ánh mắt cô xuyên qua nữ sinh mặt thấy Quan Di đang chuyện với một nữ sinh trong lớp.

"Quan Di đang ở lớp ?" Lý Xuân Lan chỉ Quan Di bên trong.

Nữ sinh bụng mặt đỏ bừng, vốn giỏi dối, lúc tìm một khe nứt để chui .

"Không đúng nha! Không học nhảy gì đó ? Sao ở lớp các cô. chuyên ngành khác thì học ở phòng khác, là cùng một lớp, học chung, đúng ?"

Lý Xuân Lan cảm thấy bây giờ uyên bác, nhiều thứ!

Nữ sinh : ...

Lý Xuân Lan thấy vẻ tự nhiên của nữ sinh, từ biểu cảm hề che giấu của đối phương, cô cũng hiểu ý của đối phương.

"Bạn học, cô cần lo lắng, bây giờ cũng đang học, gì là lễ phép! Nói chung, ở nơi công cộng, sẽ cố gắng hết sức để phát điên, cô cần sợ ."

Nữ sinh: !!!

Nghe cô , nữ sinh càng sợ hãi!

"Hơn nữa, và Quan Di là chị em , tìm cô giúp đỡ thôi. Cô thật sự cần sợ."

Đôi mắt của nữ sinh sắp lồi !

Chị em ?

Vậy tin đồn Quan Di vợ cả đánh là giả ?

Ngay khi nữ sinh đang ngẩn ngơ suy nghĩ, Lý Xuân Lan gọi to Quan Di một tiếng.

Ban đầu, Quan Di cũng đến tìm Khánh Vân Diên, lúc đang quen với các bạn cùng lớp của Khánh Vân Diên, thấy giọng khiến cảm thấy phiền, trong lòng nhịn căng thẳng một chút.

Chờ cô thật sự thấy Lý Xuân Lan, cô càng run rẩy hơn.

nghĩ đến việc còn "giao dịch" với Lý Xuân Lan, khả năng đối phương phát điên đánh vẫn còn khá thấp, lập tức thả lỏng hơn nhiều.

"Dì Quan Di.”

Khánh Bách thấy Quan Di, cả phấn chấn hẳn lên.

Thậm chí, lúc phát hiện Lý Xuân Lan cản trở, nó trực tiếp lao ôm lấy cô .

Hôm nay Quan Di mặc áo khoác dài màu trắng, con nuôi vô ơn tối qua và sáng nay đều rửa mặt cho sạch, ôm một cái, áo khoác trắng của Quan Di in dấu vết bẩn.

Quan Di vô thức tức giận, nhưng khi thấy vẻ mặt vui vẻ của con nuôi vô ơn, cô chỉ thể tự nhủ trong đầu: Đây là con trai của Khánh Vân Diên, khoan dung! Phải nhẫn nhịn!!

kéo Khánh Bách còn mặc quần áo chỉnh tề, mặt mày âm trầm rời khỏi lớp học, ánh mắt khác thường của xung quanh, cô hạ giọng hỏi: "Cô đang diễn trò gì ?"

"Dì Quan Di, cô đưa con đến tìm ba." Khánh Bách là một đứa trẻ hoạt bát mặt Quan Di, cũng nhiệt tình giải thích cho Quan Di.

Hơn nữa, hiện tại nó dám gọi "đồ bỏ" mặt Lý Xuân Lan, nhưng cũng gọi .

"Cô , ba về nhà, con thể với ba cần về nhà." Khánh Bách còn vui vẻ bổ sung thêm, "Dì Quan Di, đại học quá, con ở với ba trong trường đại học."

Lý Xuân Lan nhún vai, với Quan Di: "Chính là như ."

"Chờ chút!" Quan Di thật sự sắp Lý Xuân Lan cho tức chết! "Cô... Cô đến đây với , ... Ra ngoài chuyện!"

tìm Khánh Vân Diên gửi con, gọi cô gì?!

Chuyện để ngoài sẽ nghĩ như thế nào?

những lời tiện với Lý Xuân Lan mặt nhiều bạn học quen với Khánh Vân Diên.

Lý Xuân Lan đồng hồ: " thời gian mà nhảm với cô , còn học! Khánh Vân Diên ở đây, thằng bé giao cho cô, dù cô cũng thích dẫn nó , nó cũng thích cô nhất!"

Quan Di thật sự Lý Xuân Lan cho tức chết!

Nếu từng tiếp xúc, cô phụ nữ nông thôn Lý Xuân Lan chỉ phát điên, khó kiểm soát, bộ óc trống rỗng thể nghĩ những mánh khóe cao siêu như , thể cô nghi ngờ hôm nay cô đang cố ý nhắm .

Lý Xuân Lan ném con nuôi vô ơn cho Quan Di, hề chút lo lắng lưu luyến, rời !

Nói thật, khi sống , đối mặt với kẻ g.i.ế.c hại c.h.ế.t , mà vẫn thể chu đáo như , cô thật sự quá khâm phục !

"Quan Di, đứa bé là con của Khánh Vân Diên ?" Nữ sinh giúp đỡ chỉ đường nhịn tò mò hỏi.

TBC

Quan Di vội vàng thu tâm trạng, đó xoa xoa mái tóc bẩn của Khánh Bách: "Đây là đứa trẻ mà Vân Diên thu nhận ở nông thôn."

“Nhận nuôi ?” Nữ sinh giống như phát hiện một bí mật lớn, “Không trách chị gái quan tâm đến đứa bé.”

“Lý Xuân Lan vốn là như . Lúc đầu, cô tính kế Vân Diên, rõ ràng đồng ý nhận nuôi đứa bé, nhưng đó luôn ngược đãi nó.”

và Vân Diên là bạn , thấy đứa nhỏ sống khổ sở nên đành lòng, vì cũng chăm sóc nó nhiều hơn một chút.”

“Ngược đãi?!” Nữ sinh kinh ngạc hỏi.

Nhìn thấy vẻ ngoài lôi thôi lếch thếch của Khánh Bách lúc , nữ sinh tin lời của Quan Di.

“Ngược đãi thể báo cảnh sát hoặc liên lạc với Hội liên hiệp phụ nữ!” Nữ sinh nhấn mạnh.

“Bây giờ Lý Xuân Lan thu liễm , đánh đập đứa bé nữa, nhưng cũng chăm sóc nó. Mỗi ngày Vân Diên ngoài giờ học, còn thêm để kiếm sống, về nhà còn tự chăm sóc con nữa…”

Những nữ sinh xung quanh vốn đang tò mò, lúc mỗi đều bày vẻ mặt khó tin.

Quan Di thành công chuyển hướng câu chuyện theo chiều hướng lợi cho bằng vài lời , đó mới xổm xuống sửa quần áo cho Khánh Bách, cuối cùng cũng xỏ tay áo cho đứa bé .

chạm mới phát hiện chiếc áo đó là chiếc áo nó mặc bẩn từ hôm qua, áo dính đầy những thứ nhớp nháp rõ là gì.

Lúc , Lý Xuân Lan , Khánh Bách cũng gan lớn hơn, nó lập tức mách lẻo: “Dì Quan Di, đồ bỏ mua đồ ăn sáng mà cho con ăn. Con đói bụng lắm.”

“Ngoan nào, dì đưa con ăn ở căng tin. Ở đó nhiều món ngon!” Quan Di dịu dàng .

“Con ăn thật nhiều!”

“Được.” Quan Di trả lời, nhưng bởi vì ngửi thấy một mùi hôi khó chịu mà nhíu mày.

Lúc nãy khi cô xổm xuống sửa quần áo cho Khánh Bách, cô ngửi thấy mùi đó, lúc Khánh Bách liên tục cọ , mùi hôi càng nồng hơn.

Lúc , cô nhanh chóng bỏ qua vấn đề đó, nắm lấy bàn tay nhỏ bẩn của Khánh Bách, với nữ sinh : “Trẻ con ăn sáng , dẫn Tiểu Bách ăn chút, đợi Vân Diên về thì cô với , nếu tìm thấy chúng ở căng tin thì bảo cửa ký túc xá nữ tìm .”

Nữ sinh chậm chạp gật đầu: “Ừm.”

Sau khi hai một lớn một nhỏ rời , nữ sinh mới lẩm bẩm: “Hai con oán hận đến mức nào ? Đứa trẻ còn nhỏ như , gọi lớn là “đồ bỏ ”.”

Quan Di quen với việc Khánh Bách lén lút gọi Lý Xuân Lan như , cho nên cô để ý đến chi tiết .

Lúc , đều cô quan tâm hơn là mùi hôi Khánh Bách.

“Tiểu Bách, sáng nay con đại tiện ?”

Khánh Bách gật đầu.

“Lý Xuân Lan lau sạch cho con?”

Khánh Bách lắc đầu.

Quan Di: !!!

cảm thấy bàn tay đang nắm tay Khánh Bách, và những nơi Khánh Bách chạm đều bẩn thỉu.

Hết đến khác, Khánh Bách lên tiếng: “Ở nhà đồ bỏ quan tâm con, con đại tiện cô cũng quan tâm.”

Quan Di: ???

“Con vệ sinh xong lau mông. Sau đó, con lấy quần áo trong thùng , vứt xuống đất lên cọ cọ.”

Quan Di quần áo nó: “Cọ bằng quần áo con đang mặc?”

Khánh Bách gật đầu.

quần áo sạch để ở , đồ bỏ cũng quan tâm, cho nên nó chỉ tìm gì là mặc cái đó.

Lúc Quan Di thật sự ngất xỉu tại chỗ, tại một đứa trẻ ở bẩn như ?!

Loading...