Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 46

Cập nhật lúc: 2025-03-29 14:22:37
Lượt xem: 192

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kết quả chờ lúc nhà họ Khánh chuyển biệt thự sống sung sướng, nhưng việc nấu ăn vẫn là của cô.

Có lẽ bởi ảnh hưởng của kiếp , cô là thích nấu ăn, bây giờ vô thức quen với việc đến tiệm cơm nhà nước ăn những món ăn ngon mà lúc ăn .

Lý Xuân Lan húp hết ngụm mì cuối cùng, đặt đũa xuống dậy: “ nấu ăn, rửa bát.”

“Được.” Khánh Vân Diên đáp.

Sau khi trả lời, nhịn mà đưa lời đề nghị: “Xuân Lan, no, thể thêm cho một chút ?”

Lý Xuân Lan do dự một chút, đó hỏi ngược : “Anh đang sai bảo ?”

Rốt cuộc, khi hỏi mượn tiền Khánh Vân Diên, cô nấu một bát mì vẫn hài lòng, cô cảm thấy lời cảm ơn của vẫn đủ.

“Là cầu xin.”

Khánh Vân Diên từ khi nào thể chuyện với tâm lý cầu sinh như .

nhanh, lập tức chạm đến điểm mấu chốt của cô: “ thích món ăn cô nấu, lâu ăn, bây giờ thèm.”

Lý Xuân Lan: !!!!!

“Cút!”

Khánh Vân Diên thấy cô đột nhiên tức giận, cũng ngẩn .

Anh nhớ đây, chỉ cần vô tình món ăn cô nấu ngon, cô thể vui cả ngày!

Sau đó cô sẽ đổi nhiều phương pháp để nấu cho ăn.

Khánh Vân Diên bát mì ăn hết, thở dài bất lực.

Anh uống hết phần nước dùng còn , lặng lẽ rửa bát dọn dẹp nhà bếp.

Làm xong tất cả, trong nhà suy nghĩ một lúc, tìm quần áo mang đến trường tắm rửa, đó lặng lẽ về phòng.

Khánh Vân Diên về nhà tạm thời, chỉ thiếu quần áo, sách vỡ còn mang.

, khi tắm rửa xong về phòng, ngoài việc lên giường ngủ thì chẳng còn việc gì để nữa.

Vấn đề là lúc xuống giường , Lý Xuân Lan vẫn đang cố gắng học bài ở bàn học.

Anh trở mãi mà ngủ , hơn nữa thời đại cũng điện thoại những phương tiện giải trí nào, ngủ cũng việc gì để ; còn Lý Xuân Lan vẫn đang học bài.

Cuối cùng, nghĩ nên tìm một cuốn sách nào đó để giải trí, cuối cùng Lý Xuân Lan cũng thành bài tập, bắt đầu thu dọn sách vở rửa mặt.

Sau đó, thấy tiếng rửa mặt nhỏ nhẹ bên ngoài, vô thức nghĩ hình như từ khi trở về thành phố, lâu bọn họ cuộc sống vợ chồng.

Không hiểu cảm thấy chăn ấm hơn , cơ thể nóng đến nỗi toát mồ hôi.

Vừa nghĩ đến đó, Lý Xuân Lan rửa mặt xong, vì mặc quần áo mỏng nên lạnh đến nỗi co cổ, chạy nhanh phòng.

Hai , Khánh Vân Diên lập tức cảm thấy chột .

Hình như để giảm bớt sự ngượng ngùng, ho khan một tiếng, : “Không ngờ cô kiên trì học bài lâu như ! Rất !”

Lý Xuân Lan vô thức đáp: “Anh ?”

Đều tại cô học tập quá chăm chú, nên phát hiện còn một đang giường.

Khánh Vân Diên: …

Anh nên đáp thế nào.

Nhiệt độ bây giờ lạnh, cô lạnh đến nỗi run lên bần bật, cũng kịp suy nghĩ gì, cứ chui chăn .

Sau đó ấm trong chăn bao phủ cô, bộ cơ thể trở nên ấm áp, các lỗ chân lông đều giãn .

“Phù…

Thật thoải mái!

Cô đột nhiên phát hiện công dụng mới của Khánh Vân Diên.

Bình thường, nhiệt độ của Ngu Thành sẽ lạnh như ở thủ đô, đây cô từng phát hiện điều .

Đối với Lý Xuân Lan trong chăn âm, còn Khánh Vân Diên vốn đang cảm thấy nóng bừng cảm thấy một luồng khí mát mẻ sáp đến.

Lý Xuân Lan theo bản năng rúc chỗ ấm hơn, gần như chui lòng Khánh Vân Diên.

Khánh Vân Diên cũng theo bản năng ôm lấy cô, mở miệng quan tâm:

“Thời tiết mùa đông ở thủ đô lạnh hơn nhiều so với Ngu Thành, quần áo mới mà cô mua dày ? Nếu , chờ thời gian mua thêm vài cái nữa, sẽ lạnh hơn.”

“Vậy mau kiếm tiền về , thì tiền mua áo bông?” Lý Xuân Lan .

“Ừm.” Khánh Vân Diên đáp một tiếng, với tư cách là một đàn ông bình thường kết hôn, khỏe mạnh, lúc bụng no nghĩ chuyện , theo bản năng thử dò xét thái độ của vợ.

bàn tay mới động đậy Lý Xuân Lan ấn chặt.

“Làm gì thế! Độ ấm sắp thoát khỏi chăn !”

Khánh Vân Diên: …

“Không phép động lung tung!” Lý Xuân Lan giải thích.

Sau đó, cô trực tiếp nhét đôi chân lạnh giữa hai chân của Khánh Vân Diên.

Ấm áp!

Nếu là đây, cô sợ khiến Khánh Vân Diên khó chịu, tuyệt đối sẽ như .

bây giờ, Khánh Vân Diên chỉ là một công cụ.

thèm quan tâm liệu lạnh , liệu khó chịu !

Chờ cuối cùng “lò sưởi” cho Lý Xuân Lan ấm áp , cô mới chủ động lên tiếng: “Anh còn ăn mì ? Ngày mai nếu về, sẽ nấu cho .”

Anh về nhà đúng lúc lò sưởi cho cô, hai ngày nay trời lạnh, chờ cô xong bài tập lên giường, mất một lúc lâu chăn mới ấm lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-46.html.]

Không giống như hôm nay!

Sáng sớm hôm , Lý Xuân Lan cảm thấy đệm ở bằng phẳng, đều thoải mái.

TBC

Trong cảm giác ê ẩm , cô từ từ tỉnh dậy, khoảnh khắc mở mắt , đầu óc cô như nổ tung!

Cô thực sự coi Khánh Vân Diên như một lò sưởi sống, bộ cơ thể gần như đè lên .

Cô theo bản năng nhấc khỏi Khánh Vân Diên.

Không là ngại ngùng, dù cũng kết hôn lâu .

Chính là trong lòng cô xác định Khánh Vân Diên đàn ông của , ly hôn là vì loạn, tiền, còn những thứ khác, chẳng hạn như chuyện “ mật” ? Dù cô cũng cảm thấy .

Khánh Vân Diên là đè ở phía , khó chịu thì chắc chắn khó chịu hơn, tỉnh dậy cũng là tỉnh dậy sớm hơn.

Thấy bộ dạng lúc của cô, cũng gì!

Hai , Lý Xuân Lan là lên tiếng : “Anh… ăn sáng ? bánh nướng áp chảo cho .”

Coi như là trả công cho việc lò sưởi hình cho cô.

“Ừm.” Khánh Vân Diên dùng giọng mũi trả lời.

Lý Xuân Lan thấy đồng ý, lập tức bước xuống giường, khoác quần áo bếp.

Chẳng mấy chốc, mùi thơm bay từ nhà bếp.

Vốn dĩ kỹ thuật bánh nướng áp chảo của Lý Xuân Lan tồi, nhưng sáng nay Khánh Vân Diên cảm thấy mùi hương đó thơm hơn cả trong ký ức.

Tất nhiên Khánh Vân Diên , tài nấu ăn của cô là kiếp học tập với các đầu bếp của các nhà hàng năm khi trở nên giàu , tất nhiên cao hơn một bậc so với đây !

Khánh Vân Diên nuốt nước bọt, vội vàng bước xuống giường, mặc bộ quần áo hôm qua về ngoài rửa mặt.

Lúc cầm chậu rửa mặt và khăn tắm đến bình nước chuẩn rót nước nóng thì trong đầu bỗng nhiên hiện lên hình ảnh Lý Xuân Lan cho dùng nước nóng mà cô đun.

Anh thở dài, thôi! Gia đình mới hòa thuận một ngày, nhất là đừng đụng nước nóng của cô.

Không còn cách nào khác, đành cầm chậu rửa mặt ngoài vòi nước lạnh bên ngoài nhà lấy nước.

“Ê, Tiểu Khánh, về ?! Mấy hôm nay thấy , ?” Chị hàng xóm lúc thỉnh thoảng chào hỏi, thấy từ nhà lập tức ngạc nhiên hỏi.

Khánh Vân Diên do dự một giây đáp: “Có chút việc , mới xong.”

Người phụ nữ hàng xóm hí hí đáp , vẻ mặt như hiểu , nhưng trong lòng nghĩ: Nói bậy, đây rõ ràng thấy hai vợ chồng cãi !

Chị nhịn Khánh Vân Diên từ xuống , cao trai, so với chồng chị thì hơn bao nhiêu !

Trước đây chị còn thấy Khánh Vân Diên nấu cơm, giặt giũ!

Đàn ông như , chị hiểu thể kết hôn với như Lý Xuân Lan.

“Thật là đáng tiếc!” Người phụ nữ hàng xóm tự lẩm bẩm với vẻ tiếc nuối.

“Cái gì?”

Khánh Vân Diên đang mở vòi nước, tiếng nước chảy át tiếng của phụ nữ hàng xóm, rõ.

“Không gì.” Người phụ nữ hàng xóm đáp.

Sau đó, chị càng nhiệt tình hơn lúc nãy: “Trời lạnh , vợ cũng đun nước nóng cho rửa mặt, Tiểu Khánh, đừng lấy quá nhiều nước, để chị đổ thêm chút nước nóng cho .”

“Không cần.” Khánh Vân Diên từ chối.

chị hàng xóm rót nước nóng từ bình giữ nhiệt để ngoài sân cái chậu của , Khánh Vân Diên ngăn cản cũng kịp.

Chị rót tiếp tục cằn nhằn về Lý Xuân Lan: "Cậu dạy vợ của , ngay cả chồng cũng chăm sóc thì cái gì nữa?"

Chị hết câu, chồng chị bế đứa con đang chạy vội .

"Xảy chuyện gì?" Chị hàng xóm hỏi.

Chồng chị vội vàng : "Bên cạnh cái gì thơm quá, đứa bé ăn quá to!"

Nói , ngại ngùng hỏi: "Tiểu Khánh, nhà các gì đấy? Bán cho chúng ?"

Khánh Vân Diên đáp: "Vợ đang nướng bánh, Triệu đừng khách khí, lấy cho ."

Anh hàng xóm ngại ngùng cảm ơn, bản cũng nhịn nuốt nước bọt, thái độ khiến vợ thấy lập tức nhăn mặt: "Anh bỏ đói ? Nhìn bộ dạng tiền đồ của !"

"Chẳng qua bao giờ ăn bánh nướng thơm thế thôi, tay nghề bên cạnh ngon hơn em nhiều, em rảnh thì học hỏi nhà ."

"Cô suốt ngày sớm về khuya ngoài gì? học cái rắm! Không ăn đồ bà đây nấu, cũng đừng ăn nữa!"

Nói xong, chị hàng xóm bế đứa con đang nhà.

Khánh Vân Diên bước nhà, mùi thơm càng nồng nặc hơn, tiến thêm một chút mới lên tiếng: "Xuân Lan, bánh nướng của cô khác với hồi ở quê, gần đây mới học ?"

Lý Xuân Lan thấy tiếng mới phát hiện khỏi phòng, suy nghĩ vài giây mới ừm một tiếng.

"Hàng xóm mua vài cái bánh cho con ăn. Lúc nãy đồng ý với bọn họ ." Khánh Vân Diên .

Lý Xuân Lan quen nhà bên cạnh, nhưng cũng keo kiệt đến nỗi tiếc vài cái bánh, cho nên trực tiếp đưa cho Khánh Vân Diên những chiếc bánh nướng xong, tiếp tục tập trung cái nồi mặt.

...

Khoảng tám, chín phút , Lý Xuân Lan mới nướng xong hết bánh, cơm thừa buổi trưa hôm qua cũng nấu thành cháo đơn giản.

Trên bàn ăn, bữa sáng của hai gọi là thịnh soạn nhưng vô cùng thơm ngon.

Vốn dĩ tối hôm qua Khánh Vân Diên đói, sáng nay trong tình trạng bụng đói cồn cào, cắn một miếng bánh nướng thơm phức lập tức cảm thấy vị giác khơi dậy!

Cái mùi vị khiến ngạc nhiên, càng khiến nhịn ăn hết một cái bánh mới kịp khen ngợi Lý Xuân Lan.

"Xuân Lan, gần đây cô theo ai học , ngon!"

Trước khi Lý Xuân Lan chuyển đến căn nhà thuê , cô cũng sẽ nấu ăn, chờ đến cô chuyển căn nhà , lúc đó đồ dùng trong bếp và gia vị gần như gì, món ngon cũng khó.

Hiện tại,cô bổ sung đầy đủ dụng cụ và gia vị cần thiết trong bếp, công cụ và nguyên liệu, tất nhiên hương vị món ăn đổi chóng mặt.

Lúc Lý Xuân Lan mấy mặn mà với lời khen của Khánh Vân Diên: "Biết là ngon là , nhưng khen cũng đừng mong hầu hạ hằng ngày.”

“Khuôn mặt của phụ nữ quan trọng, ngày nào cũng ngâm trong bếp sẽ thành bà già mất, ăn thì ngoài tìm phụ nữ khác nấu nướng !"

Loading...