Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 48
Cập nhật lúc: 2025-03-29 14:23:49
Lượt xem: 157
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
trong thời gian rảnh, cô cũng thể một việc của riêng , học cách kiếm tiền cũng tệ!
Không bằng cấp, văn hóa, càng mối quan hệ, bày sạp bán hàng là sự lựa chọn nhất của cô!
Đời cô từng những câu chuyện trở nên giàu nhờ bày sạp bán hàng, hơn nữa một kinh doanh cũng cần văn hóa gì nhiều, nhưng từ khi bày sạp bán hàng, sạp nhỏ dần biến thành cửa hàng, đến mở xưởng, trở thành ông chủ.
Sau đó sự nghiệp thành công, bọn họ thậm chí còn chắc chắn thể tự tên của cửa hàng hoặc nhà máy của !
Trong lòng Lý Xuân Lan cảm giác như giải quyết xong một bài toán vô cùng phức tạp.
"Vậy nên bày bán cái gì đây?" Lý Xuân Lan nghĩ những gian hàng cô từng qua, một câu hỏi khác xuất hiện trong đầu.
Cho đến khi cô thấy đến ở chợ đồ ăn, cảm thấy câu đố giải quyết một nửa!
...
Bởi vì vợ đang phát triển theo hướng phá của, tiêu tiền quá nhanh, cho nên Khánh Vân Diên đang bận tìm cách kiếm thêm tiền, vì quên mất việc về nhà.
Khuya như thế , chắc chắn Lý Xuân Lan sẽ đợi .
Dù khi cô “nổi điên”, hiện tại cô nấu cơm hoặc đun nước nóng cho còn tâm trạng của cô.
Vì thế, đường về, cũng chuẩn mua chút đồ ăn để ứng phó.
may, lúc xuống xe bus, chỗ thường bày bán đồ ăn vắng tanh.
Chẳng còn cách nào, chỉ thể về nhà tự nấu qua loa...
"Khánh Vân Diên, bây giờ mới về?"
Khánh Vân Diên mở khóa đẩy cửa , liền thấy giọng mất hết kiên nhẫn của Lý Xuân Lan.
Anh nhịn nhíu mày …
Đây là gây chuyện nữa?
Chẳng lẽ là vì sáng nay vô tình cô tức giận, nên bây giờ vẫn còn giận?
Trong khi Khánh Vân Diên đang suy nghĩ về nguồn gốc vấn đề, Lý Xuân Lan thẳng đến mặt , kéo về phía bàn ăn.
“Anh mau qua đây, nhiều món ngon lắm, mau nếm thử xem món nào ngon nhất?” Lý Xuân Lan hỏi với vẻ vô cùng phấn khích.
Nói xong, cô còn thất vọng than thở: “Hôm nay về muộn thế, thời tiết ở thủ đô lạnh quá, thức ăn đều nguội hết , chắc chắn mùi vị đổi.”
Trên mặt Khánh Vân Diên tràn đầy vẻ nghi ngờ, mãi mới một câu: “Không , nguội cũng ăn .”
“Làm mà ?!” Lý Xuân Lan kích động , “Mùi vị của thức ăn nguội và thức ăn tươi ngon khác ! Đều tại , về muộn như .”
Khánh Vân Diên thấy cô tức giận, trong lòng rối bời.
Trước đây khi ở nông thôn còn thể chắc chắn đoán suy nghĩ của Lý Xuân Lan, còn bây giờ, cô việc gì cũng khiến thể đoán .
Mà …
Chẳng lẽ là cô hàn gắn mối quan hệ, nên cố tình một bữa ăn thịnh soạn như ?
mà, đúng lúc hôm nay về muộn hơn so với khi sống ở nhà, cô cảm thấy tình cảm bỏ quên nên tức giận?
Khánh Vân Diên đoán một khả năng, đó bàn đầy thức ăn, bữa ăn còn phong phú hơn cả Tết nữa!
Anh chủ động : “Xuân Lan, hôm nay là do về muộn.”
Anh tập tức giải thích: “Không vì tiền hoa hồng của ăng ten tăng cường thể lập tức nhận , tiền của chúng cũng còn nhiều, nên hôm nay khi tan học, bận rộn một chút, kiếm thêm một ít.”
“Thật ?” Sự kiên nhẫn ban đầu của Lý Xuân Lan lập tức biến mất.
Thay đó là tâm trạng vui vẻ bất thường.
“Vậy vất vả , hâm nóng đồ ăn cho , nhưng thể mùi vị sẽ kém hơn một chút.”
Lý Xuân Lan lo lắng đồ ăn nguội sẽ ảnh hưởng đến việc lựa chọn các món ăn để bày sạp đạt tiêu chuẩn về mùi vị như ban đầu.
Tuy nhiên, cũng chỉ thể như .
“Không .” Khánh Vân Diên .
Lý Xuân Lan thở dài, lập tức cầm đĩa hâm nóng thức ăn.
hai bước, cô bỗng nhận một vấn đề: Sao bây giờ Khánh Vân Diên nhiều như ?
Trước đây, trong mắt Lý Xuân Lan, Khánh Vân Diên là lạnh lùng và thích giao tiếp.
Cô nhớ đây, mỗi nịnh nọt đều nhận sự lạnh lùng của , cùng với những câu trả lời đơn giản như “Ừm” hoặc “Được”, thêm một câu cũng .
bây giờ… Lý Xuân Lan thậm chí còn để ý từ lúc nào bắt đầu giải thích nhiều như với cô?
Cố gắng nhớ lâu, hình như là từ khi cô sống bắt đầu phát điên.
Vậy là do Khánh Vân Diên sợ cô phát điên nên mới nhiều như ?
Tuy nhiên, sự đổi của Khánh Vân Diên cũng ảnh hưởng nhiều đến cô, cô nhanh chóng hâm nóng tất cả những món ăn nấu xong, đồng thời lấy một đôi đũa sạch sẽ đặt mặt Khánh Vân Diên.
Khánh Vân Diên thấy cô như , càng chắc chắn hơn về thái độ nịnh nọt và cầu hòa của cô.
“Cùng ăn !” Anh thấy Lý Xuân Lan cứ chằm chằm như , chủ động nhắc nhở.
Lý Xuân Lan : “Lúc nấu ăn nếm thử kha khá , đói lắm . Anh ăn , cho món nào ngon nhất, xong ăn.”
Khánh Vân Diên: …
Đây là ghi nhớ sở thích của .
Anh lướt qua những món ăn bàn, tuy là đầy đủ nhưng nhiều món giống như món nấu bình thường.
“Đây là gì?” Anh chỉ một cái đĩa hỏi.
“Hamburger, đồ của nước ngoài. nhớ là giới trẻ thích ăn.” Lý Xuân Lan .
“Thật ?” Trong mắt Khánh Vân Diên lộ rõ vẻ nghi ngờ.
Đối với việc theo đuổi những thứ mới lạ của nước ngoài như , sinh viên đại học như còn rõ, cho nên thật sự tò mò vợ hamburger gì đó của nước ngoài?
“Xuân Lan, cô học cái ở thế?” Khánh Vân Diên hỏi.
“Cũng là do thằng nhóc… ”
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-48.html.]
Lý Xuân Lan vốn là kiếp , lúc McDonald’s khai trương ở thủ đô, thằng nhóc vô ơn đặc biệt thích ăn, đó cô cố gắng học cách món để chiều chuộng nó.
Cô nhớ lúc đó, dù cô cách nào cũng thể hương vị của McDonald’s.
Sau đó, hamburger và thức ăn nhanh phát triển, thu hút nhiều trong nước tạo một cửa hàng thức ăn nhanh giá rẻ, hamburger cũng còn là món ăn dành riêng cho giàu , cuối cùng cô học cách hamburger đích thực.
Thậm chí vì nguyên liệu hơn, nên nó còn ngon hơn cả KFC!
Chỉ là lúc đó thằng nhóc vô ơn những thứ yêu thích khác .
“Là trong tivi, trong một bộ phim nước ngoài cảnh cái .” Lý Xuân Lan giải thích.
Khánh Vân Diên cũng là thích xem phim yêu thích những thứ xa hoa, Lý Xuân Lan giải thích như , đương nhiên suy nghĩ gì mà tin lời cô.
Anh cũng tò mò về hương vị của món bánh mì nước ngoài do vợ , nếm thử, nhưng lúc cầm đũa lên đau đầu ăn như thế nào.
“Người nước ngoài ăn cái giống như chúng ăn bánh mì thịt, cầm nguyên cả cái mà ăn.” Lý Xuân Lan giải thích một cách nghiêm túc.
Khánh Vân Diên : “Cái to như , ăn hết thể sẽ ăn những món khác.”
“Vậy đợi một chút.”
Lý Xuân Lan xong câu liền bếp, nhanh mang d.a.o , đó trực tiếp chia đôi chiếc hamburger.
“Mỗi một nửa.”
“Được.”
Khánh Vân Diên đồng ý, đó đưa tay cầm một nửa cắn một miếng.
Vì hâm nóng nên rau củ bên trong chín mềm, bánh mì cũng mềm và ẩm ướt hơn, về mặt kết cấu thì thật sự tệ.
Chỉ phần thịt kẹp bên trong ngon, dù hấp nóng nhưng vẫn thơm ngon, giòn xốp, vô cùng ngon miệng.
Tuy nhiên, Khánh Vân Diên nghĩ đến việc nếu hết như , vợ thể phát điên.
Hiện tại, thực sự sợ cô phát điên.
"Rất ngon."
"Khó ăn quá!"
Cả hai cùng lên tiếng.
Lý Xuân Lan lập tức ngạc nhiên Khánh Vân Diên: "Ngon ?"
" thấy cũng ." Khánh Vân Diên , "Nó hâm nóng cũng khá ngon , chắc chắn là lúc mới lò sẽ còn ngon hơn!"
Ánh mắt của Lý Xuân Lan toát vẻ nghiêm túc, giống như ghi nhớ lời bình luận của , nhưng trong lòng cô thực sự hiểu một điều:
Kiếp , cô hề cảm thấy bánh hamburger ngon, nhiều món ăn trong tám món ăn nổi tiếng của Trung Quốc còn ngon hơn. Tại giới trẻ trong thành phố thích ăn cái ?
dù cô hiểu, cô cũng rút một tổng kết:
Nơi nhất để chuẩn và bày sạp bán hàng vỉa hè là những trường đại học gần đó, thứ thể dùng để bày sạp bán hàng kiếm tiền của giới trẻ.
"Anh thử thêm một ít nữa ."
Lý Xuân Lan ân cần mời Khánh Vân Diên ăn.
Tối hôm qua, Khánh Vân Diên ăn no, kết quả là tối nay Lý Xuân Lan cho ăn quá nhiều, no đến mức thể ăn thêm nữa!
Sau bữa tối, cảm thấy dây lưng của sắp bó chặt đến mức thở nổi, chú ý đến Lý Xuân Lan, cô đang ghi chép gì đó một cách nghiêm túc... vẻ như là sở thích của ?
Anh quan sát cô một lúc, thấy cô suy nghĩ chữ cần như thế nào, thỉnh thoảng thì chữ cái tiếng Anh, thỉnh thoảng vẽ một hình tượng trưng.
Rốt cuộc Khánh Vân Diên cũng phiền cô, dậy chủ động dọn dẹp bát đĩa bàn.
Dọn dẹp xong, thấy Lý Xuân Lan và vẽ xong, chủ động hỏi: "Viết xong ?"
"Ừ."
"Nước nóng trong nồi sôi , cô tắm ?" Khánh Vân Diên hỏi.
Lý Xuân Lan : "Hôm nay về, bận rộn đồ ăn, bài tập còn xong. Anh tắm !"
Cô bắt đầu phấn đấu học văn hóa, mơ ước trong văn phòng, thể học vài tháng bỏ cuộc giữa chừng !
"Được." Khánh Vân Diên , "Nếu gì hiểu, cô thể hỏi ."
Mối quan hệ của hai hôm nay bất ngờ trở nên hòa hợp, Lý Xuân Lan thấy chủ động như cũng cãi nữa, trực tiếp đồng ý.
Tối nay, Lý Xuân Lan bài tập rửa mặt xong lúc 12 giờ rưỡi đêm.
Lò sưởi hình vẫn còn đó, một nữa trong chăn ấm áp... Chao ôi! Thật thoải mái.
Khánh Vân Diên thấy cô chui chăn cuộn tròn , chủ động ôm lấy cô, những gì suy nghĩ cả tối nay.
"Xuân Lan, em chúng một đứa con ?"
Lý Xuân Lan sững sờ, ánh mắt tò mò .
Khánh Vân Diên cô chằm chằm chút căng thẳng, giải thích: "Bây giờ chúng cũng cùng giải quyết mâu thuẫn và vấn đề, cuộc sống cũng định, Tiểu Bách , luôn cảm thấy nhà lạnh lẽo."
Lý Xuân Lan : "Anh con ?"
"Chúng cũng còn trẻ nữa." Khánh Vân Diên trả lời.
Lý Xuân Lan trực tiếp từ chối, mà cố tình : "Sinh nuôi? Mỗi ngày đều học đấy."
Khánh Vân Diên nhớ những chăm sóc Tiểu Bách lúc , đầu óc đau nhức, suy nghĩ lâu mới : "Vậy chờ điều kiện hơn tính ."
Lý Xuân Lan chăm chú một lúc, đó hình như hiểu gì đó, thẳng thắng :
"Anh thực sự con đúng ? Là lâu ngủ với phụ nữ nên ngủ đúng ?!”
“ mấy bà thím lớn tuổi , đàn ông hai mươi mấy tuổi dư thừa tinh lực, phụ nữ ba mươi tuổi mạnh như hổ, hóa là thật!"
ANh ghét bỏ cô ?
Nhịn đến khó chịu nên bây giờ kén ăn nữa?
"Xuân Lan, em..."
Khánh Vân Diên cô thẳng về chuyện đó, mặt lập tức đỏ bừng.