Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 67
Cập nhật lúc: 2025-03-29 14:25:27
Lượt xem: 119
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thím Trang nhớ ấn tượng của về Phùng Chỉ, cảm thấy hình ảnh của cô bây giờ quá khác biệt!
“Không ngờ con bé xuống nông thôn con cũng đổi hẳn, chỉ to gan sinh con xong trốn sang Hương Thành. Bây giờ đang sống sung sướng ở thành phố lớn, con cái nuôi vài ngày đưa về! Có bà nào như thế ?!”
Lý Xuân Lan gật đầu đồng ý, còn một chuyện cô thực sự hiểu:
“Không đúng, cháu chút hiểu! Gia đình họ Phùng họ hàng thích nào khác ? Bây giờ đưa về đưa đến nhà họ Khánh?”
“Đó là…”
Thím Trang , đó vì đứa bé là con của chồng cháu ?
Nếu , bà cũng hiểu tại Phùng Chỉ nuôi con, đưa cho nhà nuôi mà nhất định bỏ nhà họ Khánh.
đến nửa chừng im lặng.
Dù bà nhiều chuyện thế nào, bà cũng ít khi chuyện thị phi mà khác thích .
Vấn đề đứa trẻ rốt cuộc là của ai, Phan Quế Vân cũng là cháu ruột của , còn lúc Lý Xuân Lan chuyện với bà thì gọi là con nuôi.
Dĩ nhiên, lúc thím Trang lê đôi mách với Lý Xuân Lan, cũng gọi theo cách mà đối phương ưa thích.
“Có lẽ là hai nhà bọn họ quan hệ !” Thím Trang suy đoán của , liền đưa một lý do.
“Nói cho cùng cũng là duyên phận, lúc chồng cháu và Phùng Chỉ sinh cùng ngày, đó Phan Quế Vân sinh mấy đứa con gái, chồng hắt hủi khổ sở vô cùng, đó cuối cùng cũng sinh Vân Diên, một đứa con trai!”
“Khi đó, vợ chồng nhà họ Phùng là lãnh đạo trong đơn vị, tuy cuộc sống đầy đủ nhưng kết hôn nhiều năm vẫn con, nhiều năm cuối cùng cũng sinh một cô con gái, nhưng ốm yếu, tốn ít tiền, suýt nữa thì qua khỏi.”
“Sau đó, Phan Quế Vân bế Vân Diên mới sinh lâu đến bệnh viện thăm Phùng Chỉ, kết quả là Phùng Chỉ khỏi bệnh!”
Lý Xuân Lan ngờ giữa Khánh Vân Diên và Phùng Chỉ duyên phận từ khi mới sinh !
“Sau đó thì ?” Cô tò mò hỏi.
“Phan Quế Vân là như thế nào? Bình thường thì kiêu ngạo, nhưng thích nịnh bợ lãnh đạo! Sau đó, bà lợi dụng cơ hội để tiếp cận nhà họ Phùng, đó quả nhiên nhà họ Phùng bà nịnh bợ thành công! Khi đó, nhà họ Phùng đưa xuống nông thôn, hai nhà thiết hơn cả !”
Lý Xuân Lan bừng tỉnh đại ngộ: “Thì còn chuyện quá khứ như !”
“Phan Quế Vân là lợi thì dậy sớm! Năm đó, vợ chồng nhà họ Phùng đưa xuống nông thôn cải tạo, bà lập tức cắt đứt quan hệ với bọn họ! Loại như bà theo lý sẽ vì ân tình ngày xưa mà nguyện ý giúp Phùng Chỉ nuôi con.”
“Cho nên , sự thật cuối cùng chính là đứa trẻ đó…”
Thím Trang lê đôi mách quá kích động, một lúc suýt nữa điều mà Lý Xuân Lan thích .
“Chắc chắn là của Khánh Vân Diên, .” Lý Xuân Lan bình thản .
Nụ của thím Trang phần ngượng ngùng.
Lý Xuân Lan sớm để ý đến những chuyện vớ vẩn .
“Xuân Lan, cháu tức giận?” Thím Trang tò mò hỏi.
“Cháu tức giận cái gì?!” Lý Xuân Lan .
Từ bỏ tình yêu chó má, những thứ đều trở nên vớ vẩn !
“Vậy cháu định ?” Thím Trang giấu sự tò mò mặt, “Không cháu cũng nuôi đứa nhỏ đó ?”
Lý Xuân Lan : “Bây giờ Phùng Chỉ và Khánh Bách vẫn còn ở đó?”
“Vẫn còn!”
Thím Trang xong liền lộ vẻ mặt bí hiểm.
“Ban đầu bọn họ định gọi Vân Diên về nhà thương lượng chuyện nuôi con, nhưng Phan Quế Vân sợ cháu, chỉ dám lén lút đến nhà thuê của vợ chồng cháu tìm Vân Diên. Kết quả là tìm thấy. Bây giờ trường đại học nghỉ hè, bà cũng Vân Diên , chỉ thể về nhà.”
Lý Xuân Lan càng càng tò mò: “Sau đó thì ”
“Lúc thím ngoài bà cũng chợ mua thức ăn, là sẽ nấu cho Phùng Chỉ một bữa ăn ngon!”
TBC
“Chờ đến sáng mai, cô sẽ dậy sớm đến chỗ vợ chồng cháu canh chừng, tính toán đợi Vân Diên khỏi nhà là theo.”
Thím Trang mật báo tin tức, tố cáo, bây giờ trực tiếp châm ngòi, cố ý Phan Quế Vân sẽ đặc biệt nấu món ngon cho Phùng Chỉ.
Trong lòng bà kích động chết!
Lý Xuân Lan là phụ nữ nông thôn hung dữ nhất mà bà từng gặp, hôm nay ông trời cho bà gặp Lý Xuân Lan, mà xúi giục cô gây chuyện ?
Lúc đó sẽ trò của Phan Quế Vân để xem!
Thím Trang mới nghĩ mà cảm thấy phấn khích .
Lý Xuân Lan cũng thể vì Phan Quế Vân thiên vị Phùng Chỉ mà ghen tị, nhưng xúi giục thì thành công!
Vừa khéo mua trễ vé xe lửa, mấy ngày thừa gì!
Hơn nữa lúc con nuôi vô ơn đón , cô còn hối hận một hai giây!
Hối hận quá giáo dưỡng, thấy nó còn nhỏ, từ khi sống đến nay thật sự thu thập nó.
Sau đó nghĩ .
Cô là luật pháp ?
Báo thù hại c.h.ế.t ở kiếp còn xem đối phương trưởng thành ?
Hơn nữa loại bẩm sinh xa như nó, đáng để hại như cô thương hại!
Tuy nhiên…
Cô tò mò một chuyện: "Thím Trang, thím nhiều ?"
Nhà họ Khánh sĩ diện, lẽ đóng cửa giải quyết?
Thím Trang ngẩn ngơ một cái: "Dù thím cũng , ? Là cảm thấy thím đang lừa cháu ?"
"Không chuyện đó , thím Trang, thím cứ tiếp tục mua bánh, hôm nay cháu mua nữa, đây!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-67.html.]
Lý Xuân Lan quyết tâm chuẩn phát điên.
Đôi mắt của thím Trang lập tức sáng lên: "Xuân Lan, cháu định về nhà họ Khánh ? Ngẫu nhiên hôm nay thím thấy đông quá cũng mua nữa!"
Mua bánh quan trọng bằng việc Phan Quế Vân xử lý như một con chó?
Khoảnh khắc tuyệt vời như , cho dù bệnh nặng viện bà cũng sẽ bỏ lỡ!
Thím Trang thấy Lý Xuân Lan với vẻ như thấu suy nghĩ, bà trực tiếp mật kéo tay Lý Xuân Lan.
"Xuân Lan, chúng là một phe! Cháu mới là con dâu nhà họ Khánh, Phan Quế Vân đối xử với Phùng Chỉ là đánh mặt cháu ? !”
“Thím là ngoài còn thấy mắt! Thím cùng cháu về, lỡ như bọn họ hợp bắt nạt cháu, thím sẽ giúp cháu mắng !"
Thím Trang chỉ là cho lệ, cách đây lâu Lý Xuân Lan đến cổng nhà máy tìm Phan Quế Vân gây chuyện, ngay cả lãnh đạo nhà máy cũng gì cô.
Bà vợ dữ dằn như cần bà giúp?
Lý Xuân Lan: …
Tùy tiện !
Dù từ khi cô thích phát điên, cô ngại ngoài thấy bộ dạng phát điên của .
Ngược nhà họ Khánh sĩ diện, cái loa phát thanh là thím Trang để bọn họ mất mặt cũng .
"Được , chúng cùng về."
"Đi , chúng xe buýt, cháu từng về nhà họ Khánh từ bên , chắc chắn tuyến nào tiện nhất! Nào nào, thím dẫn đường cho cháu."
Thím Trang nhiệt tình vô cùng, hận thể dẫn Lý Xuân Lan bay về nhà ngay lập tức.
Lúc nhà họ Khánh, cả nhà vẫn dỗ Khánh Bách đầy bụng oán khí, trong nhà đang rối loạn, nhưng hiện tại chỉ là những con sóng nhỏ cơn bão mà thôi.
Nhà họ Khánh.
Phan Quế Vân mang theo nụ rạng rỡ, bận rộn một hồi lâu mới một mâm cơm đầy ắp.
Sự phong phú của bữa ăn quả thực sánh ngang với ngày Tết!
"Tiểu Chỉ, mấy năm cháu ở nông thôn hao tổn thể, đây là canh gà nhân sâm đặc biệt thím hầm ở nhà, bổ!"
Bà vô cùng mật kéo Phùng Chỉ đến bàn ăn, bắt đầu múc canh gà cho cô .
Nhắc đến nhân sâm nhà họ Khánh cất giấu là do nhà họ Phùng tặng hồi xưa, để nhiều năm như , Phan Quế Vân cũng dùng một phần khi chồng bà gặp tai nạn tàn tật.
Khánh Chí Bình và Khánh Ngữ Cầm sớm ngửi thấy mùi thơm của thức ăn trong phòng, Phan Quế Vân kịp gọi bọn họ ăn cơm, bọn họ thấy tiếng động bên ngoài đồng lòng mặt mày khó chịu khỏi phòng.
Vì nấu ăn muộn, bây giờ là hai giờ chiều mới ăn cơm trưa, hai vốn đói bụng chịu nổi, mà Phan Quế Vân chỉ chăm sóc Phùng Chỉ, tự nhiên bọn họ ý kiến!
Khánh Chí Bình thậm chí còn trực tiếp đến bàn ăn, ngay lập tức giật lấy chén canh gà mà Phan Quế Vân đưa cho Phùng Chỉ, tự bắt đầu uống.
"Chí Bình, đây là cho phụ nữ bồi bổ cơ thể, con giành giật gì ?"
Phan Quế Vân nhẹ nhàng vỗ tay Khánh Chí Bình, chuyện lộ vẻ trách móc.
Tuy nhiên giọng điệu bà tức giận nhiều, mà là giọng điuệ bao dung quen thuộc.
dù là cũng khiến Khánh Chí Bình, từ nhỏ là tiểu bá vương trong nhà, tức giận.
Hắn "bốp" một tiếng đập bát đũa xuống bàn, tức giận : "Sao, đồ của nhà chúng con ăn ?"
"Được , sai ." Phan Quế Vân thấy vui trực tiếp xin .
"Mẹ chỉ thương chị A Chỉ của con mấy năm ở nông thôn tổn thương thể. Ngoan một chút, hôm nay chị A Chỉ của con khó khăn lắm mới về một , chúng cùng ăn một bữa ngon ?"
Phan Quế Vân dỗ dành đồng thời còn móc từ túi hai đồng đưa cho .
Có tiền dỗ dành, tính khí cũng nhỏ một chút.
Trong lòng càng tính toán, Phùng Chỉ về ở hai ngày trong nhà đồ ngon ăn, tâm trạng cho tiền cũng hào phóng hơn, phần lớn thời gian chỉ quấn lấy Phùng Chỉ, cũng là chuyện .
Nghĩ thông suốt như , tâm trạng của Khánh Chí Bình cũng hơn hẳn, cầm đũa liền vươn về phía những món ăn ngon.
Khánh Ngữ Cầm ở bên cạnh vốn đang đợi Khánh Chí Bình ầm ĩ lên!
Kết quả chỉ một hai câu như là kết thúc ?
Cô nhíu mày hài lòng, tâm trạng vô cùng ủ rũ.
"Làm mặt như con ch.ó c.h.ế.t cho ai xem ?!" Phan Quế Vân đột nhiên với Khánh Ngữ Cầm, "Còn mau đẩy ba con từ trong phòng , gọi Tiểu Bách cũng đến ăn cơm!"
Khánh Ngữ Cầm càng thêm tủi .
Cô gì cả, mắng vô cớ như ?
"Tai điếc ? Mau !"
"Biết ." Khánh Ngữ Cầm ủ rũ đáp một tiếng.
Sau khi sai bảo Khánh Ngữ Cầm xong, Phan Quế Vân mới mút cho Phùng Chỉ một chén canh gà kéo cô xuống.
"Cảm ơn thím." Phùng Chỉ nhận lấy chén canh gà lịch sự đáp một tiếng.
Mặc dù điều kiện của chồng cô ở Hương Thành tính là gì, nhưng so với điều kiện nhà họ Khánh thì rõ ràng là hơn nhiều, đến mức nghèo đói coi trọng một chén canh gà.
Phan Quế Vân Phùng Chỉ chăm chú, lâu rời mắt, tình cảm nhớ nhung mãnh liệt toát từ ánh mắt của bà .
"Thích ? Thích thì ngày mai thím nấu thêm cho con." Phan Quế Vân dịu dàng .
"Chúng chăm sóc sức khỏe thật nhất định sẽ thể mang thai. Lúc đó sinh thêm một đứa con trai bụ bẫm để chồng con vui mừng!"
"Còn về Tiểu Bách con cứ yên tâm, lúc đó để Vân Diên nuôi, thím cũng sẽ giúp chăm sóc."
Phùng Chỉ gật đầu im lặng đồng ý, Phan Quế Vân rạng rỡ hơn, nhưng bà phát hiện khi những lời , trong nhà đột nhiên ba ánh mắt căm hận b.ắ.n về phía bà .
Ngoài Khánh Chí Bình đang bàn ăn, Khánh Ngữ Cầm đang đẩy Khánh Quốc Cường , vẻ mặt cũng vô cùng u ám!
trong nhà , cô là ít tiếng nhất, kết quả của cãi lời thì sẽ trừ tiền tiêu vặt.