Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 69
Cập nhật lúc: 2025-03-29 14:25:31
Lượt xem: 139
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từng cái tát mạnh đập hoặc mặt đứa bé.
Vốn chỉ là một đứa trẻ, bình thường đánh như sẽ òa lăn lộn hoặc chui xuống gầm bàn.
lẽ vì lòng căm hận quá sâu đậm, mặt nó đánh đỏ bừng sưng lên mà vẫn phản ứng, vẫn chằm chằm ruột với ánh mắt căm thù và chịu buông miệng.
Phan Quế Vân sợ đến mức gần như , bà sang những nhà họ Khánh còn , gấp gáp : "Mấy mau đến giúp ! Tay của Tiểu Chỉ sắp cắn đứt !"
Ba nhà họ Khánh còn , một xe lăn, hai như điếc .
Bọn họ dính chuyện nhà Khánh Vân Diên.
Nếu vì Lý Xuân Lan hung dữ và đáng sợ, Khánh Chí Bình thậm chí đuổi ba lộn xộn khỏi nhà từ lâu .
Đừng gây rối ở nhà bọn họ nữa!
Nhờ nỗ lực chung của Phùng Chỉ và Phan Quế Vân mà cuối cùng Khánh Bách cũng nới lỏng miệng.
tay của Phùng Chỉ cắn nát bét.
"Tay , tay ..." Phùng Chỉ run rẩy , Khánh Bách với ánh mắt từ ghét bỏ chuyển sang sợ hãi.
Nếu đây chỉ là nuôi nấng đứa bé, thì bây giờ cô chỉ bóp c.h.ế.t nó!
Cô giơ tay cắn lên, dồn hết sức lực tát Khánh Bách thêm một cái.
Một cái tát vang dội, Khánh Bách đánh văng xa.
Cảnh tượng khiến tất cả trong phòng đều sững sờ!
Lý Xuân Lan còn há hốc mồm vì quá bất ngờ.
Cô thực sự ngờ Phùng Chỉ ở thôn chài yếu ớt đến mức cầm cuốc còn lảo đảo, bây giờ lúc thực sự nổi giận sức mạnh như !
Khánh Bách đánh choáng váng, một lúc mới bật thành tiếng, âm lượng ước chừng cả tòa nhà đều thể thấy.
"Phùng Chỉ, con trai ruột của cô mới bao lớn mà cô đánh nó thành thế , đây là ngược đãi trẻ em!”
“Mọi đều thấy cả, thím Trang cũng thấy ! sẽ báo cảnh sát, đồ đàn bà độc ác như cô tù!"
Thím Trang đang xem kịch ở cửa: ??? ư
Liên quan gì đến bà ?
Lúc Phùng Chỉ kiềm chế cảm xúc của nữa, cô quan tâm đến tiếng của Khánh Bách, dùng ánh mắt như g.i.ế.c lao về phía Lý Xuân Lan: "Lý Xuân Lan, gì cô chứ? Cô ép c.h.ế.t ? Nếu cô ép c.h.ế.t thì cũng sẽ kéo cô theo!"
Lý Xuân Lan vội vàng tránh né: "Cô bệnh ? bức ép cô chỗ nào? Người bỏ rơi con là chính cô, cắn cô là con trai ruột của cô. Liên quan gì đến ?"
Bộ dạng ngoài cuộc xem kịch của Lý Xuân Lan thật khó chịu.
Phan Quế Vân thấy Phùng Chỉ mất lý trí, lúc vết thương tay cô m.á.u chảy ngừng, nhỏ giọt xuống đất trông thật đáng sợ.
Bà vội vàng tìm khăn tay ấn vết thương của Phùng Chỉ: "A Chỉ, phòng khám băng bó vết thương tính ."
Nói xong bà căm ghét Lý Xuân Lan, nhỏ với Phùng Chỉ:
"Đợi băng bó vết thương xong, chúng tìm thêm mấy đàn ông nghĩ cách xử lý cô . Thím tin, một phụ nữ quê mùa thể đánh cả đám đàn ông!"
Phùng Chỉ cũng cảm thấy thoải mái vì lời khuyên nhút nhát của Phan Quế Vân, nhưng dòng m.á.u ấm nóng tay khiến cô cần xử lý ngay.
Cô miễn cưỡng để Phan Quế Vân đỡ khỏi phòng, trong nhà lập tức trở nên yên tĩnh.
Khánh Quốc Cường chén ghét Lý Xuân Lan, đó ho khan hai tiếng với hai đứa con của , dùng ánh mắt hiệu cho chúng mau đuổi cái mụ điên đó .
Khánh Ngữ Cầm hiểu ánh mắt của ông , trong lòng vô cùng bất lực.
Người phụ nữ hung dữ mà cả nhà đều đánh , bảo một tiếng trong gia đình như cô đuổi
Cô khả năng đó ?
Bên , Khánh Chí Bình thì sẵn sàng hành động.
Hắn dậy khỏi ghế, định gì đó thì thấy Lý Xuân Lan xắn tay áo.
Ngay lập tức, nhớ nỗi đau khi cô nhét gối miệng đánh tới tấp trong phòng.
Giờ nghĩ vẫn còn rùng .
vẫn báo thù vụ Lý Xuân Lan nhục ở trường!
Trong lòng do dự nên mặt , Lý Xuân Lan cũng lập tức phát hiện .
"Sao thế? Lúc nãy bận xem náo nhiệt, giờ đến chọc tức ?"
Khánh Chí Bình: ...
Lý Xuân Lan trực tiếp vẫy tay với : "Vừa còn nóng máu, đây! đánh một trận cho ấm !"
Khánh Chí Bình lập tức sỉ nhục: "Lý Xuân Lan, đừng mà sỉ nhục khác quá đáng!"
Lý Xuân Lan khinh miệt, sợ hãi tiến lên.
"Nhà các đúng là một gia đình, cả nhà đều là đồ hèn nhát!" Lý Xuân Lan khinh bỉ .
Nói xong, cô thẳng đến mặt Khánh Bách đang đánh mặt mũi bầm dập: "Ôi chao, mày cắn ruột mày thành như , cô càng mày nữa! Sau mày sẽ cơ hội sống trong nhà cao tầng nữa !"
"Huhu..."
Khánh Bách dữ dội hơn, tuổi còn nhỏ nếm trải cảm giác tuyệt vọng là gì.
"Ha ha ha!" Lý Xuân Lan thấy vui vẻ.
"Cô còn là con ?!" Khánh Quốc Cường thấy hai đứa vô dụng chẳng gì, đành tự lên tiếng, " lệnh cho cô, bây giờ cút khỏi nhà ngay!"
Lý Xuân Lan từ từ đầu ông một cái, đó lạnh.
Khánh Quốc Cường cảm thấy lạnh toát.
TBC
Ông từng chứng kiến Lý Xuân Lan đánh Phan Quế Vân, thật sự dám đảm bảo bản sẽ phụ nữ điên đánh.
Lý Xuân Lan dậy về phía đối phương, Khánh Quốc Cường vô thức đẩy xe lăn tránh .
Lý Xuân Lan nhằm ông .
Mà là cái tủ phía ông .
Cửa tủ một phần bằng kính, cô thấy bên trong đồ ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-69.html.]
Mở xem, quả nhiên đúng thế!
Bên trong bánh quy,hạt dẻ, đồ hộp, kẹo, và cả lê tươi.
Lý Xuân Lan liếc qua một lượt, trực tiếp lấy túi khỏi tủ.
"Cô gì ?!" Khánh Chí Bình hành động của cô chọc giận thêm.
Lý Xuân Lan tự nhiên : "Cậu mù ? Không thấy đang gì ?"
"Đó là đồ nhà chúng ." Khánh Chí Bình .
Lý Xuân Lan đáp: "Phải đấy, đây chính là đồ nhà chúng ."
Hồi ở quê, ba Lý Xuân Lan hiền lành chất phác, thường họ hàng lợi dụng, Lý Xuân Lan ghét cay ghét đắng những họ hàng đó.
Bây giờ, Lý Xuân Lan trở thành lợi dụng khác... thật sướng!
Không ... lợi dụng là họ hàng tìm họ hàng để chiếm lợi, chiếm quá nhiều thể nhờ cảnh sát xử lý để lấy .
Cô , cô và bọn họ là một gia đình mà!!
Cô ăn đồ nhà !
Lý Xuân Lan hài lòng với cái đầu ngày càng thông minh của , trực tiếp cầm một quả lê lên chùi áo khoác cắn một miếng.
"Lê nhà ngọt thật!"
Ba nhà họ Khánh: !!!
Lúc vẻ mặt ngạo mạn của Lý Xuân Lan khiến nhà họ Khánh tức đến nghiến răng.
Còn thím Trang ở cửa xem kịch vui đến giờ vẫn rời cũng há hốc mồm kinh ngạc.
Bà con dâu nhà quê nhà họ Khánh Lý Xuân Lan dễ chọc.
là một chuyện, hôm nay chứng kiến sự hung hãn của Lý Xuân Lan, bà mới cảm nhận rõ ràng.
Thím Trang vốn luôn tự cho là dễ chọc, nhưng giờ so sánh với Lý Xuân Lan thì thấy lúc nổi giận còn coi là nhẹ nhàng lịch sự.
"Lý Xuân Lan, cô quyền gì mà kiêu ngạo thế! Ông đây liều mạng với cô!" Khánh Chí Bình hét lớn.
Xem kìa, quả nhiên Khánh Chí Bình vẫn là khí phách nhất nhà họ Khánh.
Tuy trong lòng vẫn sợ Lý Xuân Lan, nhưng cả nhà cũng chỉ dám đối đầu với cô.
Sau khi hét lên, lao lên đánh ngay, mà quanh nhặt cây chổi mà con nuôi vô ơn dùng vũ khí, mới lấy khí thế liều mạng xông lên.
"Chính vì cô, đồ đàn bà khốn kiếp mà ngẩng mặt lên ở trường! Ông nhịn cô lâu lắm !"
Hắn lao về phía Lý Xuân Lan.
Tuy Lý Xuân Lan khỏe nhưng kỹ thuật đánh .
Tình huống hiện tại đối phương là một thanh niên khỏe mạnh cầm vũ khí, dù cô thể đảm bảo đánh ngã đối phương nhưng lúc cô giằng lấy cây chổi chắc chắn sẽ đánh trúng vài cái.
Sau khi đánh giá sơ qua tình hình trong đầu, cô thấy đối phương xông tới liền dùng sức đẩy mạnh Khánh Quốc Cường đang xe lăn về phía Khánh Chí Bình.
Bất ngờ đẩy, Khánh Quốc Cường kịp đề phòng suýt ngã về phía khỏi xe lăn vì quán tính.
Ngay lúc sắp ngã thì va chạm với Khánh Chí Bình, kết quả cuối cùng là cả lẫn xe lăn đều ngã nhào.
Khánh Chí Bình cũng vì đà quá nhanh mà va chạm, ngã xuống đất.
Lý Xuân Lan thấy nguy hiểm qua mới xông lên giật lấy cây chổi của đối phương: "Đồ chó má, đây dạy dỗ đủ ?! Hôm nay sẽ cho nhớ !"
Nói xong, cô vung chổi xuống.
Bốp một tiếng...
Cây chổi mảnh mai gãy.
"Á..." Tiếng thét thảm thiết của Khánh Chí Bình vang lên.
Lý Xuân Lan thất vọng cây chổi gãy đôi: "Vẫn là cây gậy chặn cửa đây dùng hơn, để ở nhỉ?"
Nói xong, cô động tác như tìm cây gậy.
Khánh Chí Bình sợ run cả , lúc thấy Lý Xuân Lan rời mắt tìm cây gậy đó, lật dậy, bất chấp đau đớn chạy nhanh ngoài cửa.
"Đã chạy ? Đồ hèn, còn bắt đầu mà!"
Khánh Chí Bình chạy cổng, tức giận dồn nén cả lồng ngực, chờ chắc chắn đủ an mới lớn tiếng đe dọa: "Lý Xuân Lan, đồ tiện nhân chờ đấy, tao quen nhiều đại ca giang hồ lắm, tao sẽ bảo bọn bọn họ g.i.ế.c c.h.ế.t mày!"
Lý Xuân Lan cũng chạy ngoài cổng.
Chạy ngoài cô mới phát hiện ở hành lang ngoài nhà ít hàng xóm ngoài ngóng.
Cô quét mắt hàng xóm một lượt nhưng đuổi theo Khánh Chí Bình.
Mà trực tiếp yên, dõng dạc hét to với âm lượng vẻ như cả tòa nhà đều thể thấy: "Khánh Chí Bình, đồ lưu manh chơi bời khắp nơi, bà con hàng xóm đều thấy, nếu một ngày nào đó gặp rắc rối chắc chắn là do gây !”
“Cả tòa nhà đều thể chứng cho , cùng đưa thành phần nguy hiểm là tù, cho tù nhân cải tạo cả đời! Có gan thì thử tìm dạy dỗ !"
Khánh Chí Bình chạy xa: "Má nó!"
Lý Xuân Lan thấy giọng tức giận của Khánh Chí Bình, trong lòng vẫn còn sợ hãi, lúc mới nghênh ngang nhà.
Sau đó cô cầm túi đựng đồ ăn và nửa quả lê ăn dở chuẩn rời .
Lúc trong nhà, Khánh Ngữ Cầm đỡ Khánh Quốc Cường ngã xuống đất lên.
Khánh Ngữ Cầm thấy ánh mắt cô qua lập tức vội vàng tránh , sợ gì như cũng sẽ gây phiền phức.
Khánh Quốc Cường thì tức giận sợ hãi, run rẩy mở miệng nhưng dám chửi.
Cuối cùng chỉ thể yếu ớt thốt hai chữ: "Đồ điên!"
"Ba, đồ ăn lấy nhé, và Vân Diên ở bên ngoài, gì ngon nhớ để cho tụi nữa đó! Đợi đến!"
Lý Xuân Lan to xong, lắc lắc cái túi nghênh ngang rời .
"Mày... mày... khụ khụ khụ... tao sẽ báo cảnh sát! Đây là hành vi cướp bóc!"
Trong nhà vang lên tiếng ho như sắp thổ huyết của Khánh Quốc Cường.
Hàng xóm xem náo nhiệt ở cửa thấy Lý Xuân Lan đều chút ngượng ngùng, vội vàng nhà, giả vờ như đang việc ở hành lang...
Hàng xóm đều ngượng ngùng nhưng Lý Xuân Lan cảm thấy chút hổ nào, khi rời cô còn rộng rãi lấy từ trong túi một quả lê tươi nhét tay thím Trang.