Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 70
Cập nhật lúc: 2025-03-30 01:34:26
Lượt xem: 135
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ngọt lắm đấy, thím Trang mau ăn ."
"Không... cần ..." Thím Trang vội từ chối.
TBC
Lý Xuân Lan ép lấy đồ ăn từ nhà họ Khánh còn chia cho bà , bà cảm thấy nhận đồng nghĩa với việc về phe cô.
Mặc dù đó bà cũng ủng hộ cô quấy rối nhà họ Khánh mà bà ghét nhất, để cho bọn họ khó chịu.
gây rối lớn như , bà thực sự dám dây .
"Trước đây lúc chồng cháu cho cháu ăn, chính thím Trang cho cháu một cái bánh bao khiến cháu no là gì! Giờ cháu đồ ăn nên cảm ơn thím chứ!" Lý Xuân Lan nghiêm túc .
Thím Trang: ???
Bà nhớ rõ lúc đó mời Lý Xuân Lan nhà ăn bánh bao là để chuyện bên cạnh, Lý Xuân Lan xong liền ngoài mua một bộ quần áo mới mặc .
Bà còn già, chắc nhớ nhầm ?!
Trong lúc thím Trang đang ngẩn thì Lý Xuân Lan hát xách đồ rời .
...
Lúc Lý Xuân Lan về đến nhà trọ, Khánh Vân Diên ở nhà .
"Hôm nay về sớm ?" Lý Xuân Lan hỏi xong lắc lắc túi trong tay, "Đói ? lấy nhiều đồ ngon từ nhà ba về đây!"
Phùng Chỉ từ xa xôi đưa con nuôi vô ơn về, thể cứ thế bỏ qua, hơn nữa hôm nay cô còn gây chuyện như , cả nhà đó chắc chắn sẽ tìm Khánh Vân Diên.
Vì , Lý Xuân Lan hề giấu giếm nguồn gốc của túi đồ ăn .
Khánh Vân Diên cực ngạc nhiên, những đồ ăn trong túi đó, từ nhỏ ở nhà họ Khánh cơ bản chỉ Khánh Chí Bình mới ăn.
Anh Lý Xuân Lan vui vẻ, trong lòng đoán chắc hôm nay cô gây rối thành công.
"Không gây chuyện gì lớn chứ?" Khánh Vân Diên vẫn hỏi một câu để yên tâm.
"Cũng chuyện gì lớn, chỉ là con trai cắn ruột của nó, lẽ khâu mấy mũi, kết quả nhân tình của trách nuôi dạy con trai của cô .”
“Em trai định đánh kết quả ba ngã, ba bảo sẽ báo cảnh sát bắt . Anh xem, chuyện của bọn họ đổ hết lên đầu là bệnh ?"
Hình như Khánh Vân Diên kịp tiêu hóa thông tin cô .
Lý Xuân Lan thấy ngẩn , liền đặt túi đồ ăn lên bàn, lấy hai miếng bánh hạt dẻ, một miếng nhét miệng.
Ngon thật!
Miệng của cô tràn đầy bánh hạt dẻ, rõ ràng: “ , nhân tình của cứ đứa bé đó là con trai của , cô nuôi thì nuôi. …”
“Em đang đến Phùng Chỉ?” Khánh Vân Diên suy nghĩ một lúc lâu mới lên tiếng hỏi.
Lý Xuân Lan với vẻ mặt vô cùng phức tạp: “Không nhân tình , chẳng lẽ còn nhân tình nào khác sinh con cho ?”
Khánh Vân Diên: …
Anh thậm chí còn lười giải thích vấn đề của đứa trẻ với Lý Xuân Lan nữa, bao nhiêu cũng như gió thoảng qua tai.
Rất nhanh, Khánh Vân Diên rút một điểm mấu chốt khác trong thông tin về việc ba ngã và Phùng Chỉ thương: “Làm cô đưa Tiểu Bách về?”
Giọng điệu của chút nặng nề, mang theo một chút tức giận, tuy bây giờ đứa trẻ còn nhỏ nhưng cũng nhớ , điều sẽ gây bao nhiêu tổn thương cho đứa trẻ chứ!
Càng nghĩ, Khánh Vân Diên càng tức giận!
Lý Xuân Lan vô cùng bất lực: “Anh dùng giọng điệu đó chuyện với gì? Cũng trả đứa trẻ về cho !”
“Làm em chuyện ? Bây giờ Tiểu Bách thế nào ?” Khánh Vân Diên tiếp tục hỏi.
Lý Xuân Lan vẫn miễn cưỡng trả lời câu hỏi của : “ mua bánh ngọt thì gặp thím Trang . Còn về con trai , nhân tình của đánh cho sưng mặt!”
Tuy Lý Xuân Lan nỗi đau của khác, nhưng lúc những lời , cô vẫn cảm thấy một chút phấn khích.
Khánh Vân Diên chắc chắn lắm về tình trạng sưng mặt mà cô , hỏi thêm về chuyện , thì cửa gõ.
Lúc Lý Xuân Lan về, cô đóng cửa hẳn, cửa khép hờ, Lý Xuân Lan đầu , thì là một mặc đồng phục cảnh sát! !
Lý Xuân Lan khỏi nuốt nước bọt, khi đến thủ đô, cũng là đầu tiên cô gặp cảnh sát, hơn nữa côcũng gì trái pháp luật.
Đừng sợ!
“Xin hỏi Lý Xuân Lan ở đây ?”
Ngay khi Lý Xuân Lan trấn an cảm giác bồn chồn khi thấy cảnh sát đến nhà , thì cảnh sát ở cửa lên tiếng.
“Có.” Khánh Vân Diên trả lời, “Lý Xuân Lan là vợ , xin hỏi chuyện gì ?”
Lý Xuân Lan cũng cẩn thận di chuyển, ánh mắt lộ rõ sự hoang mang và lo lắng hơn.
“Có báo án cô ăn trộm đồ và còn đánh chủ nhà. Xin mời cô cùng chúng để phối hợp điều tra.” Cảnh sát nghiêm khắc .
Lý Xuân Lan suy nghĩ trong vài giây, giống như đoán chuyện gì: “Cảnh sát, báo án chắc là họ Khánh ? Ngài hiểu lầm , chúng là một nhà.”
“Một nhà?”
Cảnh sát nhớ tình hình của vợ chồng họ Khánh báo án, trong lòng tỏ nghi ngờ.
“Cảnh sát, thật đấy. Chúng chỉ là một nhà cãi một chút thôi, ngờ ba chồng nhà hiểu chuyện, còn loạn đến đồn cảnh sát, thật sự là phiền phức cho cảnh sát các ngài.” Lý Xuân Lan chân thành .
Cảnh sát : “Dù cô cũng theo đến đồn cảnh sát một chuyến, nếu đúng như cô , xong biên bản thì thể về.”
“Cãi trong gia đình cũng đến đồn cảnh sát?” Lý Xuân Lan hỏi.
Lúc trong đầu cô liên tục hồi tưởng những gì ở nhà họ Khánh hôm nay, đó cô sử dụng những kiến thức pháp luật hạn hẹp mà học trong những bộ phim truyền hình m.á.u chó của kiếp để kiểm tra xem hành vi của vi phạm pháp luật .
vì kiến thức pháp luật hạn hẹp quá. . . Cuối cùng cô càng nghĩ càng hoang mang.
Cô cũng chắc chắn liệu việc kích động con nuôi vô ơn của sai trái , bản cô đánh Khánh Chí Bình tính là tự vệ chính đáng .
Đau đầu. . .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-70.html.]
Ban đầu, cảnh sát trẻ tuổi còn tin lời Lý Xuân Lan, nhưng thấy vẻ mặt cau của cô lúc , cảm thấy những lời cô hẳn là sự thật.
“Đi thôi, theo đến đồn cảnh sát.” Cảnh sát .
Khánh Vân Diên thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Lý Xuân Lan đang suy nghĩ điều gì đó, tiến gần cô, chạm tay cô hỏi: “Em đánh ?”
“Là Khánh Chí Bình, tên chó đó đánh , chỉ là tự vệ chính đáng thôi!” Lý Xuân Lan phản bác.
“Đánh nặng ?”
“ chỉ đánh tên đó một cái, cây chổi gãy luôn, nhưng tên đó khỏe lắm, đánh , chạy thì nhanh kinh khủng!”
Khánh Vân Diên: …
Lý Xuân Lan lén lút hỏi nhỏ bên tai Khánh Vân Diên:
“Cậu đánh , nhưng đánh khi kịp hành động, tính là tự vệ chính đáng ?”
Hỏi xong, Lý Xuân Lan sợ như tính, cô vội vàng nhắc nhở: “ với là một nhà, cho dù tự vệ chính đáng cũng là một nhà! Cho nên cứ khăng khăng là cãi trong gia đình là đúng!”
Khánh Vân Diên thấy sắc mặt cô chuyển từ nặng nề sang kiên định ngay lập tức.
“Em học lớp xóa mù chữ là để học chữ là học những lý lẽ méo mó thế ?” Khánh Vân Diên bất lực.
“Anh hiểu cái gì chứ!” Lý Xuân Lan giải tỏa sự căng thẳng trong lòng, lập tức chuyện cũng còn gò bó như .
“Này, hai vợ chồng các còn định bao lâu nữa? Muốn thì đến đồn cảnh sát mà cho đủ!” Cảnh sát thúc giục.
. . .
Đồn cảnh sát.
Cảnh sát trẻ tuổi dẫn Lý Xuân Lan và Khánh Vân Diên đến nơi, cả nhà họ Khánh ở đó.
Lúc vợ chồng họ Khánh đang miêu tả sự việc hôm nay một cách vô cùng xúc động động và cực kỳ cường điệu.
Còn Khánh Chí Bình thì ghế, liên tục kêu la đau đớn, chỉ Khánh Ngữ Cầm như một vô hình.
Nói đến Khánh Ngữ Cầm, lúc đầu cô quen Lý Xuân Lan hầu hạ, cũng kiêu ngạo với Lý Xuân Lan, năng bất lịch sự, thậm chí cô uống một giọt nước nhà họ Khánh cũng thể bóng gió.
Mà bây giờ cô tỏ vô cùng cảm giác tồn tại như , giống như sợ Lý Xuân Lan dọn dẹp xong khác dọn dẹp cô .
“Khả năng” cảm nhận nguy hiểm thì giống con nuôi vô ơn.
“Cảnh sát, các nhất định đòi công bằng cho nhà chúng !”
Phan Quế Vân lóc thảm thiết, thậm chí còn thảm trong nhà mất.
“Con đàn bà điên Lý Xuân Lan các nhất định nhốt nó . Nếu , cả nhà chúng sớm muộn gì cũng sẽ nó hại chết!"
Lý Xuân Lan thấy , lập tức nhịn nữa!
"Mẹ, thể chứ?! cũng chỉ ăn nhiều hơn một chút đồ nhà thôi, bảo ăn cắp. Mẹ còn lương tâm ?”
“Rõ ràng là Khánh Chí Bình đánh , chỉ đánh một mà bảo đánh chủ nhà? Mẹ , và Vân Diên chỉ ngoài ở vài ngày thôi, chẳng lẽ là chủ nhân của nhà nữa ?”
“Mẹ, tổn thương quá! Có ai chồng như ?"
Phan Quế Vân vốn đang nghĩ bởi vì bên bọn họ báo cảnh sát, chắc chắn Lý Xuân Lan sẽ tức giận.
Rồi thể phát điên ở đồn cảnh sát để các đồng chí cảnh sát thấy rõ cả nhà bọn họ đang sống trong cảnh khốn khổ như thế nào.
Chuyện còn chân thực hơn nhiều so với việc chỉ miêu tả bằng lời với cảnh sát!
Kết quả là phụ nữ diễn một màn như ở đồn cảnh sát!!!
Người phụ nữ ý đồ xa thật đáng ghét.
"Lý Xuân Lan, đồ tiện nhân nhà mày đừng giả vờ mặt đồng chí cảnh sát!" Phan Quế Vân quát.
Sau đó, bà gấp gáp với cảnh sát: "Đồng chí cảnh sát, bình thường cô là một kẻ điên, chúng chỉ cần một câu ý là cô đánh chúng ! Chúng thực sự dối!"
Phan Quế Vân cảm thấy vô cùng uất ức trong lòng...
"Mẹ, thể hiểu chuyện một chút ! Đều là một nhà, ầm ĩ đến tận đồn cảnh sát, thấy hổ ! Hơn nữa, khi bà già vẫn là và Vân Diên phụng dưỡng các đó!”
“Mẹ cứ gây chuyện hoài, và ba liệt giường như , chỉ thể bỏ mặc các giường, để các trong nước phân tiểu hôi thối thôi!"
"Mày... mày..."
Phan Quế Vân cảm thấy tức đến mức sắp xuất huyết não, cả run rẩy vững, giống như sắp ngất vì tức giận.
"Vậy các thực sự là một nhà?" Cảnh sát hỏi.
" ." Lý Xuân Lan đáp.
"Ai là một nhà với cô chứ, nhà loại điên !" Phan Quế Vân cảm thấy như sắp .
Cảnh sát hiểu rõ đây quả thật là mâu thuẫn gia đình, cách xử lý cũng là nên hòa giải.
"Đồng chí Lý Xuân Lan ?"
"Dạ, đây." Lý Xuân Lan tỏ vẻ lời.
"Dù gia đình mâu thuẫn, bà cũng là chồng của cô, cô là trẻ, nên cãi già. Những lời như liệt chăm sóc là quá đáng ?"
Lý Xuân Lan thấy cách xử lý quả nhiên là hòa giải, trong lòng càng thêm tự tin.
Cô gật đầu một cách nghiêm túc, thái độ nhận : "Dạ , đồng chí cảnh sát, hiểu chuyện, ngài dạy bảo đúng lắm!”
“Thế nhé, hôm nay sẽ chuyển về nhà, chăm sóc ba chồng để bù đắp lầm của !"
Cả nhà họ Khánh sợ hãi vẻ mặt khác : !!!
"Đồng chí cảnh sát, cho phép cô bước chân nhà nửa bước!" Phan Quế Vân sợ hãi .
Lý Xuân Lan trực tiếp liếc Phan Quế Vân một cái, đó tiếp tục với cảnh sát: " thưa đồng chí cảnh sát, cũng nỗi oan của mà! là con dâu nhà quê điều kiện nên ba cHương Thành phố yêu thích. dù bọn họ cũng nên đưa nhân tình của chồng về nhà, còn đối xử với cô hơn cả con gái ruột nữa!"