Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 72

Cập nhật lúc: 2025-03-30 01:34:30
Lượt xem: 153

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khánh Vân Diên im lặng một lúc nghiêm túc chất vấn: "Phùng Chỉ, khi nào cô trở nên như ?"

Phùng Chỉ chế giễu hỏi : "Nếu nên cái gì? Anh nên cái gì?"

" đưa nó về Hương Thành, nó như ý thì la, thói quen vô cùng , thích bậy, lúc nào cũng cho yên, ngoài việc dỗ dành nó, thể gì khác.”

cố gắng nhưng thể sửa những thói quen của nó, kết quả là nó còn gây ồn ào mặt chồng , còn là con trai ruột của , khiến chồng tức giận nhập viện, suýt nữa thì ly hôn với !"

Phùng Chỉ tố cáo xong yếu đuối : "Vân Diên, đừng bây giờ hào nhoáng, ăn ngon mặc ở Hương Thành phát triển, cần sống cuộc sống vất vả ở thôn chài nhỏ ngày ngày việc mà vẫn đói bụng; nhưng thực tế thì cũng khó khăn."

Nói xong những lời , cô thấy trong mắt Khánh Vân Diên chút đồng cảm nào, xác định kế hoạch hiệu quả, vì cũng còn quan tâm đến thái độ của nữa: "Dù thì cũng đưa đứa nhỏ về, chúng giúp đỡ nhà các hơn mười năm trời các mới như ngày hôm nay.”

“Ba cũng , đây là nợ mà nhà các nợ nhà chúng . Anh nuôi nó mười mấy năm cũng coi như trả nợ cho nhà chúng ."

Khánh Vân Diên giống như chút d.a.o động: "Bọn họ như ?"

"Nếu các trả ơn, nuôi, thì đưa thẳng trại trẻ mồ côi !" Phùng Chỉ tranh luận thêm về vấn đề nuôi con với , bỏ câu đó thẳng.

Đèn đường chiếu xuống đất trống, ánh sáng vàng ấm áp chiếu rọi lên hai nhưng mang đến cảm giác ấm áp nào.

Lúc , cô dứt khoát đưa đứa trẻ trại trẻ mồ côi, đặc biệt mong đợi câu trả lời của Khánh Vân Diên.

thì Khánh Vân Diên cũng là nuôi đứa trẻ lớn như , tình cảm chắc chắn sẽ sâu đậm hơn cô , trong lòng cô tự tin Khánh Vân Diên nhất định sẽ nỡ đưa đứa trẻ trại trẻ mồ côi.

"Muốn đưa trại trẻ mồ côi thì tự cô đưa , còn vòng vo từ Hương Thành chạy về thủ đô để đưa trại trẻ mồ côi? Cô vấn đề về thần kinh ?"

Một giọng đầy vẻ khinh thường vang lên bên tai Phùng Chỉ.

nghiêng đầu , từ lúc nào Lý Xuân Lan đến chỗ hai , mặt lộ rõ vẻ khinh thường trêu chọc.

Lý Xuân Lan thấy cô đầu , lập tức đổi sắc mặt, vô cùng thiện ý đề nghị: "Theo thấy, dù cô đứa con trai nữa, cô cũng nên đưa nó trại trẻ mồ côi ở Hương Thành!”

“: đó là một thành phố lớn những tòa nhà cao tầng, giàu ! Nghe cả những trốn sang đó nhặt rác cũng ăn uống no đủ, trại trẻ mồ côi ở đó nhà hảo tâm quyên góp chắc chắn sẽ hơn trại trẻ mồ côi ở thủ đô ?!"

Phùng Chỉ cô kích thích đến mức biểu cảm khuôn mặt đều méo mó.

" đang chuyện riêng với Khánh Vân Diên, Lý Xuân Lan, cô thể chút tố chất ?"

"Tốt hơn là những đưa con trai ruột của trại trẻ mồ côi chọn trại trẻ mồ côi điều kiện !"

Lý Xuân Lan thích tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.

"Theo , cô chính là xa, trách nó hận cắn c.h.ế.t cô! Cô đối xử với con trai như , nó lớn lên chắc chắn sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t cô!"

"Xuân Lan đủ , đừng nữa." Khánh Vân Diên ngăn cản.

Theo , đứa trẻ còn nhỏ như hiểu gì?

lớn bao nhiêu mâu thuẫn cũng nên cố gắng giảm thiểu tổn thương cho đứa trẻ.

"Anh nổi thì cút xa , do quyết định!" Lý Xuân Lan khinh thường phản bác.

Phùng Chỉ vô cùng tức giận nhưng cũng rõ cãi với kiểu như Lý Xuân Lan lý lẽ cũng vô ích.

"Lý Xuân Lan, đang chuyện với Vân Diên, cô cút xa !" Phùng Chỉ giận dữ quát.

"Này! Các còn !"

Giọng của cảnh sát mắng mỏ ba một trận dữ dội lúc nãy vọng từ xa.

Cảnh sát bước nhanh về phía khu đất trống nơi ba đang , đến gần mới đưa tờ giấy trong tay cho bọn họ.

"Cảnh sát trong đội chúng về nhà các tìm hiểu tình hình, khi đưa con các đến bệnh viện về báo cáo, ngại ngùng chủ động trả tiền thuốc cho đứa bé."

Lý Xuân Lan tỏ quan tâm, Phùng Chỉ cũng ý định nhận, cuối cùng đương nhiên là rơi tay Khánh Vân Diên.

Anh qua tờ giấy trả tiền nhanh, đồng thời chủ động cảm ơn vài câu.

"Không gì, nhưng..."

Cảnh sát lướt qua ba : "Con các hiện vẫn đang ở bệnh viện, lát nữa ai đón nó về?"

" ."

Lý Xuân Lan và Khánh Vân Diên đồng thanh .

Sau đó, Khánh Vân Diên chút kinh ngạc về phía Lý Xuân Lan.

"Chẳng tình nhân của còn hết chuyện với ? Còn bảo cút xa. vẫn điều đó."

Giọng điệu của LýXuân Lan bình thường, giống như thật sự giúp đỡ.

"Huống chi, tại đồn cảnh sát, đồng chí cảnh sát giáo dục , dù kế là điều , nhưng cũng cố gắng học cách một kế ."

Cảnh sát lời của LýXuân Lan thì vô cùng hài lòng.

"Cô gái trẻ, trong nhà các , thấy cô là hiểu chuyện nhất!"

Lý Xuân Lan khúc khích, thấy cảnh sát khinh thường liếc Khánh Vân Diên một cái mới rời .

"Vậy hai cứ bàn bạc chuyện đứa trẻ, đón con cho hai ."Lý Xuân Lan .

Khánh Vân Diên chút lo lắng: "Xuân Lan, là lát nữa , dù Tiểu Bách cũng chỉ là một đứa trẻ hiểu chuyện."

Lý Xuân Lan ý của đối phương: "Khánh Vân Diên, sợ cái gì? Sợ cũng giống như một con ch.ó điên nào đó đánh con? lòng đen tối như !"

Phùng Chỉ cảm thấy mỗi Lý Xuân Lan chế giễu đều như một mũi kim đ.â.m thẳng tim cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-72.html.]

Sau khi Lý Xuân Lan xong cũng quan tâm thái độ của hai , trực tiếp bước nhanh về phía bến xe buýt gần đó.

Cô vẫn " bụng", "tử tế" giúp đỡ đón con nuôi vô ơn !

...

Lúc trong bệnh viện.

Khánh Bách giường bệnh, mắt đờ đẫn, đang truyền dịch, vết sưng mặt vẫn giảm nhiều.

Lúc , nó mệt mỏi và khó chịu, mí mắt lúc nhắm lúc mở, nhưng vì một trong bệnh viện, cảm giác sợ hãi khiến nó dám ngủ.

"Là đứa trẻ đúng ? Các là ba , dù cãi cũng nên trút giận lên con cái? Đứa trẻ quá tội nghiệp..."

Lý Xuân Lan một y tá lớn tuổi dẫn đường đến giường bệnh của Khánh Bách, dọc đường ngừng khuyên bảo.

Lý Xuân Lan vội vàng : "Thím hiểu lầm , đánh nó là ruột nó, kế đây, cũng thấy nó đáng thương!"

Y tá tỏ vẻ hiểu , bà cảm thấy Lý Xuân Lan giống kiểu phụ nữ sát khí nặng nề.

"Đứa bé sắp truyền xong , thuốc kháng viêm giảm sưng cũng kê lúc đồng chí cảnh sát mang đứa bé đến.”

“Vết thương mấy ngày là khỏi, nhưng vết thương trong lòng, các là ba nhất định chú ý."

Lý Xuân Lan gật đầu lia lịa, chờ y tá bận rộn , cô mới đến bên giường bệnh của Khánh Bách xuống.

Khánh Bách lập tức giống như một con nhím sắc nhọn, dựng gai lên bảo vệ lúc.

Lý Xuân Lan bộ dạng đáng thương của nó, trong lòng hề chút thương xót nào.

"Bị đánh đau ?" Cô mở miệng hỏi, giọng điệu như hỏi khác ăn cơm .

Khánh Bách vẫn bày dáng vẻ đề phòng.

"Mẹ ruột của mày với ba mày đang bàn bạc chuyện đưa mày đến trại trẻ mồ côi nào, chờ lát nữa tao đón mày về."

Khánh Bách gì, vốn dĩ còn nhỏ, chút dung lượng não của nó suy nghĩ lâu mới hiểu : ba đều cần nó nữa, thật sự vứt bỏ .

Trước , nó gặp chuyện gì hài lòng thường lăn lộn nháo, mà lúc , hình như nó chút giống những đứa trẻ nông thôn trưởng thành sớm hiểu chuyện.

Đương nhiên, trưởng thành sớm thì giống , hiểu chuyện thì còn đủ.

"Mày màu đối xứng với mày quá tuyệt tình ! Biết tuyệt tình là gì ? Đều ý xem mày như phân. Thậm chí lúc vứt bỏ mày, cô vứt bỏ mày ở Hương Thành, mày giàu ở nhà cao tầng nhận nuôi.”

mày sống ! Nhất định đưa mày về đây đưa trại trẻ mồ côi, nếu như mày thu gom rác nhận nuôi, mày cứ chờ đói bụng !"

Lời của LýXuân Lan khiến Khánh Bách lập tức sụp đổ, tủi nức nở.

vì hôm nay nhiều quá, giọng cũng khàn đặc.

Ông lão giường bên cạnh nổi, mở miệng ngăn cản: "Cô gái trẻ, đứa trẻ mới lớn như , dù cô là kế cũng đừng quá đáng như thế!"

Lý Xuân Lan đáp: "Mẹ ruột nó đánh nó viện, cả nhà chỉ m.á.u mủ với nó đến đón nó, quá đáng? Ông già bụng như , đứa trẻ ông nhận nuôi ?"

Ông già câu cuối của Lý Xuân Lan liền im bặt.

Lý Xuân Lan thấy đến lúc, cuối cùng kế hoạch quấy phá gia đình mà cô tính toán:

TBC

"Nếu mày mày một hưởng phúc ở thành phố lớn, thì nhanh chóng đốt giấy tờ của cô . Không giấy tờ, cô sẽ thể thành phố lớn , chỉ thể mãi mãi mày thôi!"

Mất giấy tờ thể , tất nhiên cứ đốt là suốt đời thể đến Hương Thành .

Lý Xuân Lan xúi giục nó như chỉ là tạo thêm trở ngại cho kế hoạch bỏ con ngay lập tức của Phùng Chỉ.

Sắp tết , nhiều đơn vị sẽ nghỉ lễ, nhất là khi cô giấy tờ sẽ trì hoãn thêm thời gian, ở nhà họ Khánh ăn tết.

Hôm nay lúc đến gây rối, cô thấy Khánh Chí Bình vô cùng bất mãn đối với Phùng Chỉ.

Nếu ở chung với lâu hơn, sẽ càng thú vị hơn!

Khánh Bách đang ngừng, khi lời Lý Xuân Lan, giống như cả đều vẻ khác .

Nó còn nhỏ hiểu nhiều chuyện, nhưng trong lòng nó khăng khăng ruột một hưởng phúc!!!

Lý Xuân Lan thành mục đích tính toán của , nhưng cũng khá đạo đức, chờ Khánh Bách truyền nước xong thì đưa nó về nhà họ Khánh.

Dù trong lòng cô căm ghét oán hận g.i.ế.c ở kiếp là Khánh Bách, nhưng cô nghĩ vẫn chút đạo đức hơn Phùng Chỉ!

Hôm nay nhà họ Khánh thấy Lý Xuân Lan như thấy thú dữ , Phan Quế Vân mở cửa trong giây lát, sợ đến nỗi mặt tái ít.

"Sao cô còn đến đây?" Phan Quế Vân run rẩy hỏi.

Ngay khi mở cửa, cả nhà bọn họ còn cãi chửi rủa con tiện nhân Lý Xuân Lan.

Kết quả chửi mấy câu thì đến cửa .

"Không bụng giúp bà đưa cháu trai yêu quý của bà về ." Lý Xuân Lan , "Bình thường bà thương yêu cháu trai ? Sao ? Không nữa ?"

Phan Quế Vân Khánh Bách mặt sưng đỏ, đau lòng vội vàng kéo .

Đã giao , Lý Xuân Lan cũng gì thêm, trực tiếp đầu bỏ .

, hôm nay cũng khá muộn , Lý Xuân Lan lo kịp xe buýt về nhà, nếu cô còn gây rối thêm chút nữa.

Hôm nay Lý Xuân Lan tự gây rối vui vẻ.

Về đến nhà, cô vui vẻ nấu một bữa ngon để thưởng cho bản vất vả, đó tắm nước nóng thật ấm áp mới thoải mái nghỉ ngơi.

Loading...