Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 74
Cập nhật lúc: 2025-03-30 01:34:33
Lượt xem: 123
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Xuân Lan đáp: "Được, y tá, chờ gặp nhà của bà lão sẽ cho bọn họ."
"Cô là nhà của bệnh nhân ?"
" chỉ là bụng, thấy bà kêu khát mãi mà ai chăm sóc nên giúp đỡ một chút."
Y tá thất vọng: "Thế , thật là, những nhà thế, cả buổi chiều mà vẫn đến."
"Ai !" Lý Xuân Lan tiếp lời.
"A... a..."
Phan Quý Vân giống như gì đó, nhưng vì ngụm nước lạnh, cổ họng bà càng đau hơn
Lý Xuân Lan tiến gần bà , hiền lành: "Thím, bà gì? Ôi ôi ôi, còn khát ? rót cho thím!"
Lúc , Phan Quý Vân hận Lý Xuân Lan đến tận xương tủy, nhưng y tá thấy cảnh tượng giúp đỡ khác đầy nhân văn , hài lòng, tiếp tục công việc của .
Sau khi Lý Xuân Lan rót cho bà ngụm nước thứ hai, bàng quang của Phan Quý Vân cuối cùng cũng chịu nổi nữa.
Lý Xuân Lan kéo chăn , chỉ cần thấy vẻ mặt hổ của bà , cô đoán .
Nhìn thấy vẻ mặt như tìm một cái lỗ nào đó để chui xuống của bà , trong lòng Lý Xuân Lan bỗng cảm thấy thoải mái vì chuyện từng bà đuổi đến nhà vệ sinh công cộng.
"Thoải mái đúng ? Sau bà tàn phế , còn nhiều trải nghiệm như nữa! Đến lúc đó, Khánh Chí Bình tìm một con dâu hung dữ hơn , về bà sẽ cuộc sống sung sướng đấy!" Lý Xuân Lan thì thầm bên tai bà .
Phan Quý Vân xong lập tức kiềm chế , tâm trạng tan vỡ, khàn giọng lớn.
Lý Xuân Lan thấy bà thương tâm nên bụng dùng một góc chăn giường bệnh lau nước mắt mặt bà .
"Đừng nữa, bây giờ , còn nước mắt để nữa đây!" Lý Xuân Lan với giọng điệu quan tâm.
Phan Quế Vân càng dữ dội hơn, thậm chí cổ họng vì thế mà đau như rách cũng thể kiểm soát cảm xúc của .
Lý Xuân Lan thấy y tá phát hiện động tĩnh ở đây, dù mục đích cố ý chọc tức Phan Quế Vân đạt , cô lập tức chạy nhanh mất. . .
Lúc cô bước khỏi phòng bệnh chuẩn về, trong đầu bỗng lóe lên một ký ức quan trọng của kiếp !
Kiếp , con nuôi vô ơn vì ham chơi cũng từng rơi xuống hố băng.
Lúc đó, cuộc sống khổ sở của cô trong nhà họ Khánh khiến cô vô cùng cố chấp sinh cho Khánh Vân Diên một đứa con.
Mong sinh con trai cho nhà họ Khánh để đổi cảnh nhà họ Khánh khinh thường lúc bấy giờ, kết quả là trong sự điên cuồng cô chấp đó, giúp cô thật sự mang thai.
Kết cục tất nhiên là vì cứu con nuôi vô ơn ngã trong hố băng cô chỉ sảy thai mà còn tổn thương cơ thể nghiêm trọng. . .
Lý Xuân Lan càng nghĩ càng lo lắng.
Mặc dù kiếp con nuôi vô ơn rơi xuống hố băng lệch so với kiếp một năm, nhưng cô vẫn lo lắng khả năng mai thai.
Cô sốt ruột vặn tay áo suy nghĩ một trận, đó vì cẩn thận nên vẫn hỏi y tá đường đến khoa sản.
"Muốn kiểm tra mang thai ? Hôm nay kiểm tra , ngày mai sáng sớm nhé." Y tá thông báo.
Lý Xuân Lan trong nháy mắt cảm giác như một thanh kiếm treo lơ lửng đầu: "Vậy đồng chí y tá, nếu thai mà bỏ thì phẫu thuật ?"
"Cái thì rõ, đợi ngày mai bác sĩ khám cho cô mới ." Y tá .
Lý Xuân Lan cảm thấy cả vô cùng nặng nề. . . Lúc trở về nhà, như thế nào cũng ngủ .
TBC
Cô giường lăn qua lộn , khắp đều thoải mái, tâm trạng cũng từ từ chuyển từ nặng nề khó chịu sang tức giận.
Cô tức giận tại đàn ông sướng một chút, sướng xong là hết chuyện.
Phụ nữ cũng sướng một chút, còn đối mặt với nguy cơ thai nếu chẳng may.
Không chỉ thai, phụ nữ ở nông thôn hoặc là sinh , hoặc là đặt vòng.
Ông trời thật bất công!
Cô càng nghĩ càng tức giận.
Cả đêm Khánh Vân Diên về, ngày hôm Lý Xuân Lan với đôi mắt đen sẫm mệt mỏi đến khoa sản sớm.
Trong bệnh viện.
Hôm qua khi Lý Xuân Lan rời , Khánh Vân Diên đến bệnh viện liền gặp chuyện vô cùng xui xẻo.
Trước tiên là bác sĩ y tá khiển trách vì thiếu trách nhiệm với tư cách nhà, đó là Phan Quế Vân thần trí rõ ràng, phát điên gào, Khách Bách lạnh một trận bệnh nặng hơn.
Anh đóng tiền xong định về nhà họ Khánh để Khánh Ngữ Cầm mang quần áo sạch đến chăm sóc Phan Quế Vân, y tá còn lo sợ chịu trách nhiệm mà bỏ trốn.
Phan Quế Vân giao cho Khánh Ngữ Cầm, nhưng Khách Bách, Phùng Chỉ cố chấp tàn nhẫn đến thăm, những khác thì khỏi , chỉ thể ở .
Sáng sớm, Khánh Vân Diên thấy Khách Bách tỉnh dậy, lúc nó cũng còn dáng vẻ yếu ớt nữa, hung dữ ồn ào.
Anh nhỏ nhẹ an ủi vài câu xuống mua chút đồ ăn sáng, từ xa thấy một bóng dáng quen thuộc cầm một tờ giấy báo cáo về phía khoa sản.
Trong mắt hiện lên sự lo lắng, vội vàng đuổi theo, chỉ thấy vợ mặt mày u sầu cầm giấy báo cáo phòng khám của bác sĩ phụ khoa.
Khánh Vân Diên thấy một phụ nữ trẻ ngang qua cầm giấy báo cáo giống như cái mà liếc thấy Lý Xuân Lan cầm trong tay.
Anh lịch sự hỏi thăm: "Đồng chí, cho hỏi giấy báo cáo là kiểm tra gì thế?"
. . .
Trong phòng khám bác sĩ.
Bác sĩ nữ thấy vẻ mặt u sầu của Lý Xuân Lan, giọng điệu an ủi: "Bây giờ cô còn trẻ, tuy thai, nhưng sẽ ."
Lời của bác sĩ cuồng trong đầu Lý Xuân Lan. . .
"Ý của ngài là bây giờ thai?"
" ."
Bác sĩ đưa câu trả lời khẳng định chuẩn tiếp tục an ủi vài câu, thì thấy Lý Xuân Lan vui mừng đến nỗi suýt nữa nhảy lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-74.html.]
Nhìn bộ dạng bây giờ của cô , bác sĩ nhịn cô thêm vài : "Cô gái trẻ, cô kết hôn ?"
Thông thường phụ nữ đến bệnh viện kiểm tra thai, những kết hôn là sợ nhất thai. Lúc bác sĩ thấy cô như , trong lòng nghi ngờ về thông tin đăng ký của cô.
" kết hôn ." Lý Xuân Lan trả lời.
"Thật ?"
Lý Xuân Lan tức giận sự nghi ngờ của đối phương, thành thật trả lời: " lừa ngài gì?"
Nói xong, cô vui vẻ bỏ giấy khám túi, đó trực tiếp cảm ơn bác sĩ vui vẻ rời .
Hành lang chật kín phụ nữ, Khánh Vân Diên một bên chờ Lý Xuân Lan .
Mà lúc chỉ vì liếc mắt thấy phụ nữ mang thai bên cạnh tranh cãi với chồng về việc nên giữ đứa bé , thấy Lý Xuân Lan xa.
Khánh Vân Diên vội vàng đuổi theo.
"Xuân Lan. . ."
Bệnh viện buổi sáng ồn ào, Lý Xuân Lan thấy tiếng từ phía , vẫn ung dung ngâm nga cổng bệnh viện.
"Ông chủ, cho một cái bánh bao chay, hai cái bánh bao thịt." Lo lắng trong lòng tan, Lý Xuân Lan bỗng nhiên cảm thấy đói bụng, cảm giác như thể ăn mười cái bánh bao, "Cái bánh kẹp thịt cũng cho một cái, cái là sữa đậu nành ? Cũng cho một phần."
Ông chủ đóng gói trả lời: "Đây là sữa đậu phộng, cũng ngon, thử ?"
"Thử! Thử! Cho một phần. Còn ngô luộc cũng cho một phần."
Lý Xuân Lan bắt đầu gặm bánh kẹp thịt, bánh kẹp thịt ấm áp ăn miệng, cả vị giác đều mở .
"Xuân Lan."
Lý Xuân Lan thấy tiếng từ bên cạnh, đầu , Khánh Vân Diên từ lúc nào bên cạnh cô.
Lúc ông chủ đóng gói xong những gì Lý Xuân Lan , Khánh Vân Diên chủ động lấy ví tiền trong túi .
Lý Xuân Lan thấy cũng tranh giành trả tiền.
Cô cắn một miếng bánh lớn hỏi: "Sao ở đây? Tối qua về là ở đây chăm sóc và con trai của ?”
Lý Xuân Lan đoán đúng, nên, Khánh Vân Diên cần thêm một nào nữa. Anh hỏi sang chuyện khác: "Còn em? Sao em đến bệnh viện sớm ?"
Lý Xuân Lan đảo mắt: "Đến thăm và con trai của . Nghe bọn họ rơi xuống hố băng, bây giờ sắp c.h.ế.t , đến xem thử bọn họ c.h.ế.t ."
Khánh Vân Diên những lời , thở dài thật sâu.
Anh cảm thấy rõ ràng là một thời gian đây, gia đình nhỏ của bọn họ một cuộc sống ấm áp.
chỉ trong nháy mắt, vì nhà họ Khánh, đứa trẻ và Phùng Chỉ, sự ấm áp mà cảm nhận đây như bong bóng những chiếc kim đ.â.m thủng.
"Thật sự chỉ đến thăm bọn họ thôi ? Em giấu điều gì chứ?" Khánh Vân Diên hỏi.
Lý Xuân Lan đáp một cách vô cảm: "Anh xứng đáng để giấu giếm điều gì ?"
Nói xong, cả hai , Lý Xuân Lan thấy với vẻ mặt khó hiểu, khiến cô khó chịu: "Nếu chuyện gì, đây."
Cô ngáp một cái, đêm qua ngủ ngon, về nhà ngủ bù.
Khánh Vân Diên thấy cô định xuống bậc thang đá, bất giác đỡ cô.
Lý Xuân Lan kỳ quái né tránh: "Làm gì ?"
"Anh đưa em về."
"Sao cần đưa?"
Lý Xuân Lan cảm thấy lạ vì hành động hôm nay của .
"Hơn nữa, một hiếu thảo như , lo lắng hai trong phòng bệnh ?"
Khánh Vân Diên suy nghĩ một lúc, cuối cùng quyết tâm : "Mọi việc đều đợi khi đưa em về , em hấp tấp như , xe buýt đông đúc, đừng để xảy chuyện gì!"
Lý Xuân Lan những lời , luôn cảm thấy điều gì đó kỳ lạ, hơn đang yên đang lành mắng cô.
"Anh ý gì? hấp tấp ? hấp tấp ở ? Dù hấp tấp thì lúc nào đến lượt dạy dỗ?" Lý Xuân Lan chất vấn từng câu từng chữ.
Khánh Vân Diên đầu hàng bất lực, vội vàng kéo cô , suýt nữa va một bà lão phía : "Là sai , chú ý đường ."
Lý Xuân Lan vô cùng khó chịu, nếu chuyện với , cô thể vô tình đụng ?
Hơn nữa, cửa bệnh viện đông đúc như , dù cô yên ở cửa cũng sẽ đụng vài !
Dù lúc cô cũng ghét cay ghét đắng thái độ của Khánh Vân Diên.
Khánh Vân Diên để ý đến sự phản kháng của cô, cưỡng chế kéo cô về phía bến xe buýt bên trái bệnh viện.
Dọc đường, chuyện với Lý Xuân Lan, nhưng cẩn thận giúp cô tránh những lạ xung quanh.
"Này ... Làm gì , tự !" Lý Xuân Lan liên tục rút tay khỏi , nhưng rút bao nhiêu cũng thoát.
Bến xe buýt cạnh bệnh viện là bến xe buýt lượng khách đông khủng khiếp, lúc xe buýt đến, nhưng đông nghịt .
Lý Xuân Lan vội vàng uống hết sữa đậu phộng, nhanh chóng giải quyết một cái bánh bao thịt.
Bụng no, tinh thần lập tức phấn chấn hơn, đảm bảo một lát nữa sẽ sức lực chen lên xe buýt nhanh nhất!
"Hay là xe ba gác ." Khánh Vân Diên đột nhiên lên tiếng.
Khoảng cách từ bệnh viện đến nhà trọ là quá xa, giá cả hợp lý, hơn nữa ở cửa bệnh viện, nhiều chủ xe ba gác lương tâm sẽ thấy bạn cần xe ba gác, còn thu giá cao!
Lý Xuân Lan đang định lãng phí tiền như , nhưng đầu óc cô phản ứng : "Anh mời ?"
Khánh Vân Diên đáp: "Anh trả tiền."
Lý Xuân Lan từ chối, lập tức còn bận tâm đến việc Khánh Vân Diên kéo kéo cô khiến cô khó chịu nữa.
Lý Xuân Lan nghĩ như , Khánh Vân Diên nắm chặt cánh tay cô kéo cô .