Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-03-30 01:34:39
Lượt xem: 118

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phùng Chỉ tức chết!

Trong lòng càng nhịn mà chửi thề: là đàn ông đáng tin!

Cuối cùng Khánh Vân Diên cũng bụng nhắc nhở cô : “Chuyện chăm sóc Tiểu Bách thì cô thể hỏi nhà họ Khánh.”

, thím còn lương tâm hơn nhiều!” Phùng Chỉ trực tiếp phản bác.

Khánh Vân Diên cãi , lặng lẽ chuẩn rời .

“Không , nhảy lầu.”

Bỗng nhiên, một tiếng hét vang lên từ bệnh viện, khiến ít tò mò ngoài cửa sổ.

“Gia đình của bà Phan Quế Vân, gia đình của bà Phan Quế Vân ở ?”

Khánh Vân Diên thấy tiếng y tá hốt hoảng tìm , trong lòng lập tức đoán đại khái.

Hai ngày , bà còn giường bệnh giống như c.h.ế.t sống , bây giờ cuối cùng cũng khỏe hơn một chút, tinh thần để di chuyển, bà liền bắt đầu ầm ĩ trút hết những buồn bực tức giận ức chế bấy lâu nay.

“Là thím nhảy lầu ?!” Phong Chỉ nhíu mày, “Chẳng là do và Lý Xuân Lan ép buộc ! Anh mau xem thử !”

Khánh Vân Diên trả lời, nhưng xuống lầu chứ lên lầu lên sân thượng.

“Khánh Vân Diên, điên ?”

Khánh Vân Diên bình tĩnh : “Bà chết, chỉ là tìm một cái cớ để loạn, nếu ở đó, lẽ bà sẽ ít gây rắc rối hơn một chút. Để bà ít lạnh hơn vài phút, vẫn nên tránh xa một chút.”

Phong Chỉ: !!!

Bây giờ cô thực sự xác định, Khánh Vân Diên đổi.

Trước là bề ngoài lạnh lùng nhưng tâm địa ấm áp, bây giờ là tâm địa độc ác, vô tình.

Lúc , sân thượng, Phan Quế Vân mép, cứ khăng khăng đòi Khánh Vân Diên đến.

nhốt trong bệnh viện nhiều ngày, cũng suy tính nhiều ngày.

Bây giờ bà chỉ lợi dụng việc nhảy lầu để ép Khánh Vân Diên nhanh chóng chia hộ khẩu với , cắt đứt quan hệ.

Sau chuyện , bà coi như thứ.

Lúc , bà còn hy vọng dựa Khánh Vân Diên để kiếm thêm chút tiền phụ giúp gia đình, bây giờ tan thành mây khói.

Trong thời gian , bà còn hao hụt tiền dành dụm để con trai yêu quý lấy vợ.

Cuối cùng, còn Lý Xuân Lan sỉ nhục, mặt mũi chẳng còn gì.

Chỉ vì chút tiền phụ giúp gia đình đó!!!

, hôm nay bà lên sân thượng quyết tâm , nhất định dùng cái c.h.ế.t để uy hiếp! Yêu cầu Khánh Vân Diên cút , hơn nữa nôn hết tiền mà Lý Xuân Lan tham ô!!!

Bỗng nhiên, một cơn gió lạnh thổi qua…

Phan Quế Vân lạnh run lên.

đang mép, cú run suýt nữa khiến bà trượt ngã xuống.

Những nhân viên y tế đang bao vây sân thượng đang khuyên bà thì hoảng sợ vô cùng, bản cũng sợ đến nỗi chân mềm nhũn, vội vàng dịch chuyển m.ô.n.g trong một chút.

“Thím Phan, thím đừng xúc động, gì khó chịu cứ với , đừng nghĩ quẩn.” Y tá chăm sóc Phan Quế Vân hai ngày nay lo lắng an ủi bà .

Phan Quế Vân : “ gặp tên chó má Khánh Vân Diên đó, bảo nó đến gặp ! Mau bảo nó đến đây!”

“Thím Phan, thím đừng kích động, chúng tìm , nhất định sẽ tìm trong thời gian ngắn nhất.”

Tất nhiên Phan Quế Vân , biểu diễn thì đợi đến khi đối thủ đến mới biểu diễn .

mà…

Gió lạnh thổi qua phần phật… Bà chờ mãi, Khánh Vân Diên vẫn thấy , cuối cùng tìm khắp nơi chỉ tìm thấy Khánh Ngữ Cầm.

“Người ?! gặp Khánh Vân Diên!!! ” Phan Quế Vân lạnh đến nỗi tê cứng, nếu đợi thì bà chịu lạnh uổng phí .

Nhân viên y tế vẫn cẩn thận an ủi, nhưng Khánh Ngữ Cầm tỏ vẻ kiên nhẫn: “Bệnh viện tìm hết , Khánh Vân Diên ở bệnh viện. Mẹ, bệnh , còn bày trò nhảy lầu nữa, là trong nhà thêm xe lăn ?”

Lúc , Phan Quế Vân vốn bực bội vì thời tiết lạnh giá ngoài trời mà đợi Khánh Vân Diên, kết quả con gái còn trực tiếp mắng bà , thể nuốt nổi cục tức ?!

“Con nhóc c.h.ế.t tiệt mắng ai bệnh đấy? Tao đẻ một con ch.ó còn hơn mày! Còn hơn cái đồ súc sinh nguyền rủa như mày?”

Khánh Ngữ Cầm mắng đến nỗi cũng nổi nóng: “Chính là tự bày trò nhảy lầu, nhảy xuống là tàn phế thì chết. Con sai ? Mẹ ghét con như , Khánh Vân Diên tìm thấy, Khánh Chí Bình bận theo đuổi con gái, nhảy lầu chỉ mỗi con đến trông thôi.”

“Mày… Mày… tạo nghiệt gì thế ?” Phan Quế Vân đau khổ .

“Cô bé, đừng nữa, đừng kích động của cháu.” Bác sĩ bên cạnh sợ đến nỗi chân mềm nhũn, sợ Phan Quế Vân kích động nhảy lầu thật.

Khánh Ngữ Cầm phản bác, nhưng lúc , Phan Quế Vân lạnh quá lâu nên cả mơ mơ màng màng, thể lung lay sắp ngã xuống từ mép sân thượng.

“A... ” Phan Quế Vân nhận bản thể kiểm soát cơ thể yếu ớt của , vội vàng dùng hết sức vịn thanh chắn bên cạnh.

“Cứu mạng... Cứu mạng...”

Các nhân viên y tế mặt lập tức lao đến, cuối cùng cứu Phan Quế Vân ngay khi bà sắp rơi xuống.

“Hu hu... chết, chết...”

Các nhân viên y tế đưa Phan Quế Vân xuống khỏi sân thượng giữa tiếng kêu cứu đầy sợ hãi của bà .

...

Ở một nơi khác, Lý Xuân Lan khi cô rời , nhà họ Khánh màn kịch thú vị như để xem.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-77.html.]

Lúc , cô đang máy cày, lắc lư về nhà.

Trên con đường đất gồ ghề ở nông thôn, mỗi chi tiết Lý Xuân Lan đều quen thuộc.

trong khoảnh khắc, cô cảm thấy ký ức đều trôi qua một đời, sự xa lạ và quen thuộc cùng tồn tại, tạo nên một cảm giác thật.

“Xuân Lan, đến .” Ông chú cùng thôn lái máy cày đến đoạn đường gần nhà Lý Xuân Lan nhất : “Sao ? Lâu ngày về, quên mất nhà ở ?”

Lý Xuân Lan ngẩn ngơ: “Vâng, cháu về nhà ! Cháu thật sự về nhà !”

Trong nháy mắt, cô cảm giác .

Cô vội vàng xách hành lý xuống xe, lúc chào tạm biệt ông chú cùng thôn, cô lấy từ túi một nắm kẹo to: “Chú, cái cho các em ăn.”

“Ôi, kẹo sữa Đại Bạch Thỏ đắt lắm! Còn thứ vàng óng ánh cũng là kẹo ? Nhìn giống như vàng , chú ở sống đây nhiều năm từng thấy.”

Ông chú cùng thôn ngạc nhiên, món quà còn quý giá hơn tiền xe, ông cũng cho các con nếm thử.

“Xuân Lan, chú khách sáo nữa!”

Cách gần bờ ruộng, một căn nhà đất thấp lùn màu xám xịt, một phụ nữ trung niên đang việc đồng áng ở cửa hai đường, tò mò hỏi: “Cô gái thành phố Lăng Tử chở về thôn, trông quen quen nhỉ?”

“Cô gái thành phố nào?”

Một phụ nữ khác đang ở sân nhà, vá giày, tò mò dậy xem.

“Nhà các quen ai ở thành phố, quen? Cô đến đây gì? Bà con trai lớn nhà quen ở huyện ?”

Con trai bà mới may mắn tìm việc ở huyện, lúc mới bao lâu chứ!

Người phụ nữ vá giày suy đoán xong, nụ mặt lập tức mang theo vẻ khoe khoang tự hào: “Ôi chao, giới trẻ bây giờ thật là mặt dày, rằng đến nhà chồng , còn mang theo nhiều thứ như , con trai lớn nhà thật chí tiến thủ!”

Lúc bà đang say sưa tưởng tượng, thì thấy cô gái đang bờ ruộng vẫy tay về phía bọn họ: “Mẹ, bác gái cả, nhanh lên giúp con xách đồ, con mệt quá!”

“Ui! Đây là Xuân Lan nhà mà!” Dương Văn Trân, của Lý Xuân Lan vỗ cái khăn lau tay trong tay, kích động .

Sau đó, bà nhanh chóng chạy về phía Lý Xuân Lan, đến gần Lý Xuân Lan, bà chằm chằm Lý Xuân Lan, một lúc lâu vẫn cảm giác dám tin.

“Xuân Lan, con về lúc ?” Một lúc lâu bà mới hỏi.

Lý Xuân Lan : “Về đón Tết.”

“Con lên thủ đô mới bao lâu mà náo loạn như ? Con kết hôn ? Tết nên ở nhà chồng, đón tết với gia đình nhà Vân Diên, chạy về đây gì? Con thế khiến nhà nghĩ chúng dạy con đó!”

Lý Xuân Lan vui mừng trở về, đường , cô luôn tưởng tượng sẽ ôm chặt lấy gia đình, tâm sự nhớ nhung, kết quả là kịp nhà mắng mỏ.

“Con về đón Tết thì gì sai? Mẹ thích con thì con !” Cô tức giận .

Dương Văn Trân bất lực : “Con thủ đô một chuyến về mà tính khí còn khó chịu hơn? Mẹ con vài câu cũng ? Mẹ lo lắng cho ai? Mẹ chồng con là cầu kỳ, kết quả là năm đầu tiên các con về thành phố hai đứa chạy về quê, bà sẽ nghĩ gì? Nếu bà vui, con còn cuộc sống ở nhà chồng nữa ?”

Dương Văn Trân đang cằn nhằn thì đột nhiên nhận một vấn đề!

về phía Lý Xuân Lan một lúc lâu: “Vân Diên ?”

“Con về một .” Lý Xuân Lan .

“Con gì?” Dương Văn Trân kinh hô.

Con bé điên ?

“Con và Vân Diên cãi ?” Bà hỏi.

Lý Xuân Lan : “Không , bận việc đón Tết nên về .”

Dương Văn Trân rõ ràng tin.

TBC

“Mẹ, chuyện gì con sẽ , con xe lửa, chân sưng phù hết , tắm rửa ăn cơm nóng, đó ngủ một giấc ngon.” Lý Xuân Lan oán trách.

Thấy con gái gầy , gầy trơ xương, mặt đầy mệt mỏi, Dương Văn Trân cũng thương con.

Bà vội vàng nhận lấy túi xách của Lý Xuân Lan, dẫn cô về nhà nghỉ ngơi.

...

Lý Xuân Lan thành công trở về nhà, thể thoải mái nghỉ ngơi, một giờ khi nhà, tin tức cô trở về từ thủ đô lan truyền khắp thôn.

Cô tắm rửa xong, ăn uống no nê, đối mặt với những lời hỏi han ân cần của và những câu hỏi tò mò của bác gái cả, thì tin đồn về việc cô về quê đón Tết thêu dệt thêm nhiều tình tiết.

Trực tiếp từ 'Lý Xuân Lan mặc đồ giống thành phố, về quê đón Tết' biến thành 'Nghe Lý Xuân Lan Khánh Vân Diên đuổi khỏi nhà ở thủ đô, chỉ thể mang hành lý về quê một cách nhục nhã' .

Ở nhà, Lý Xuân Lan mệt mỏi vô cùng, cô nhấn mạnh với và Khánh Vân Diên chuyện gì, thẳng phòng em gái ngủ một giấc ngắn. Sau khi thức dậy, tin đồn về việc cô trở về phiên bản mới:

"Nghe Lý Xuân Lan ngoại tình Khánh Vân Diên bắt quả tang, nên đuổi khỏi nhà. Cô còn mặt mũi nào ở thủ đô nên đành lủi thủi về quê, gia đình nhà họ Lý còn chuẩn sẵn đối tượng mai mối cho cô ..."

Đến tối, Lý Xuân Lan chậm rãi dậy vươn vai. Lúc , cô tin đồn trong thôn càng truyền càng gì.

"Quả nhiên ở nhà vẫn thoải mái nhất!" Lý Xuân Lan lẩm bẩm.

"Chị cả, , !"

Lý Xuân Lan còn tỉnh hẳn thì Tiểu Tứ và Tiểu Ngũ vội vàng chạy phòng với vẻ mặt lo lắng.

"Chị cả, , và bác gái hai đang đánh ngoài cửa. Chúng đây?" Tiểu Tam lo lắng .

Lý Xuân Lan lập tức tỉnh táo hẳn: "Sao đánh ?"

"Bác gái hai chị ăn mặc hoa lệ trở về, ở ngoài chuyện đắn và hư hỏng . Còn chị giờ gầy nhiều, da dẻ xanh xao, chắc chắn là ở ngoài phá thai nên cơ thể mới yếu như . Còn chị rể đuổi về..."

Tiểu Tứ kể , cả cũng tức giận đến nghiến răng.

Lý Xuân Lan lập tức bừng bừng lửa giận, cô xỏ dép chuẩn ngoài giúp đỡ.

Loading...