Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 78

Cập nhật lúc: 2025-03-30 01:34:41
Lượt xem: 114

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ra khỏi phòng, cô mới để ý những khác trong nhà đều về.

"Đám ba ?" Cô hỏi.

"Anh hai phụ giúp đội vận chuyển , gần Tết đội vận chuyển bận, hai dẫn chị ba và ba kiếm tiền nhanh."

"Biết ." Lý Xuân Lan đáp.

Sau đó, cô thậm chí kịp mặc áo khoác vội vàng chạy ngoài.

"Dương Văn Trân, cô dựa mà đánh ? sai chỗ nào? Ngày xưa con gái đắn của cô chẳng nhờ mặt dày leo giường mới kiếm một rể thành phố cho nhà các ? Ngày xưa ở quê còn chuyện đó, nó lên thành phố lăng nhăng cũng bình thường thôi. Không trách Khánh Vân Diên tống cổ nó khỏi nhà!"

"Chị còn dám bậy về con gái , xé nát miệng chị!" Dương Văn Trân hung dữ .

Rồi bà túm lấy áo của chị dâu hai đang năng bậy bạ, đánh luôn.

Bên cạnh, bác gái cả ngày thường vẫn giả vờ giữ mối quan hệ với em dâu hai và em dâu ba cứ như từ xa .

"Ôi trời, bao nhiêu tuổi , đừng đánh nữa!"

Miệng thì khuyên can vài câu, nhưng từ đầu đến cuối vẫn đến can ngăn.

Lý Xuân Lan chạy thấy cảnh , lập tức lao tới túm lấy b.í.m tóc của bác gái hai kéo về phía .

Đối phương vì đề phòng nên mất thăng bằng, ngã ngửa về phía Lý Xuân Lan đang kéo tóc.

"Dám đánh ! đánh c.h.ế.t bà!" Lý Xuân Lan cưỡi lên đối phương đánh.

Tiểu Tứ và Tiểu Ngũ thấy , cũng lao giúp sức.

Do tuổi còn nhỏ nên sức mạnh của hai đứa còn hạn chế.

Tiểu Ngũ tết hai b.í.m tóc trông hiền lành ngoan ngoãn, nghĩ một cách vô cùng thuận tiện, cúi đầu cắn đùi bác gái hai.

Tiểu Tứ: !!!

Tuy thấy vẻ mất mặt, nhưng cũng bắt chước theo.

Dương Văn Trân thấy cảnh thì choáng váng, nên để mặc bọn trẻ trút giận ngăn cản hành động đánh hội đồng .

"Á..." Bác gái hai đau đớn hét lên, "Dương Văn Trân, mau bảo con tiện nhân Lý Xuân Lan cút khỏi !"

Dương Văn Trân vốn định quát mắng bọn trẻ đừng vô lễ như , thấy thế liền nổi giận: "Chị ai là tiện nhân? đánh c.h.ế.t chị!"

Cuối cùng bác gái hai dùng cái miệng thối của đổi lấy một trận đòn tập thể.

Cách đó hai mươi mét, trong nhà bác cả của Lý Xuân Lan, bác cả thấy tiếng động liền tò mò ngoài xem.

Những dân thôn ở gần đó thấy tiếng ồn cũng tò mò xem náo nhiệt.

"Các đang ?! Đừng đánh nữa!" Bác cả vội vàng chạy tới can ngăn.

Sau đó, ông thấy vợ bên cạnh xem kịch vui vẻ liền ném cho một cái quở trách, như : Đợi lát nữa sẽ dạy dỗ bà.

Rồi ông nhanh chóng kéo , kết cục chỉ bác gái hai thương.

Bác cả thấy tình hình liền hỏi: "Mọi đều là một nhà, đánh gì!"

TBC

" nhổ nước bọt, ai là một nhà với chị (bọn họ) chứ."

Dương Văn Trân và bác gái hai đồng thanh.

Dương Văn Trân còn bảo vệ con cái: "Chị con , từ nay về sẽ một nhà với chị nữa!"

"Nói gì chứ, sự thật!" Bác gái hai phản bác.

Là một phụ nữ nông thôn truyền thống, chuyện Lý Xuân Lan leo giường lúc cũng khiến Dương Văn Trân sụp đổ.

Lúc , Lý Xuân Lan một về nhà đẻ, lòng bà nảy hàng trăm suy đoán, tự hỏi liệu Lý Xuân Lan gặp vấn đề gì với Khánh Vân Diên .

Tuy Lý Xuân Lan là con gái của bà, bà thể suy đoán đủ kiểu, thể chất vấn, thể mắng mỏ cô, nhưng ngoài cô nửa lời!

Bây giờ khuyên nhủ can ngăn, Lý Xuân Lan cũng bình tĩnh .

Cô hít sâu một , với giọng lớn để trong thôn, những từ lúc nào tụ tập để xem kịch, thể thấy: "Mẹ, đừng giận, bác gái hai chỉ ghen tị với chúng thôi. Điều chứng tỏ bây giờ gia đình chúng sống khiến ghen tị!"

Lý Xuân Lan nhớ thời gian , lúc thôn xóm truyền tai những lời đồn thổi khó về cô, bác gái hai còn giả vờ an ủi Dương Văn Trân.

Sau khi an ủi, bà khoe khoang con gái ngoan ngoãn, xinh học thức!

"Chồng con là thủ đô, là sinh viên trường đại học danh tiếng, ngoài sẽ đủ tư cách lãnh đạo!”

“Bây giờ con ở thủ đô, cần gì, ngày ngày ăn thịt, tháng tháng mua quần áo mới, hơn nữa chồng con còn giúp đỡ gia đình chúng cùng sống !"

Ở nông thôn, phụ nữ năng lực giỏi giang đến cũng bằng "lấy chồng " để khoe khoang.

Hiện tại Lý Xuân Lan đạt đến mức giỏi giang và năng lực, chọc giận bác gái hai đương nhiên dùng chiêu khoe khoang chồng.

Quả nhiên, khi Lý Xuân Lan khoe khoang, đừng gì đến bác gái hai, ngay cả bác gái cả cũng chua chát chết.

Dù là họ hàng mối quan hệ thế nào cũng khi sợ bạn sống hơn nhà !

"Chồng con chỉ cho con ăn ngon mặc như phu nhân giàu , mà còn tâm lý, con nhớ nhà nên mua vé đặc biệt cho về thăm gia đình dịp Tết!"

"Mẹ, đó Vân Diên đều gửi quần áo giày dép cho ba , cũng sẽ nỡ bỏ nhiều tiền trong chuyện ăn uống. Nên bỏ gần một trăm đồng để mua nhiều món ngon ở thủ đô, bảo con mang về để bồi dưỡng cho ba !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-78.html.]

Để bác gái hai thoải mái, Lý Xuân Lan đành gượng ép gán ghép tâm ý của Khánh Vân Diên.

Tuy cô hài lòng về điều . ai bảo kích thích bác gái hai dù cô một trăm câu miêu tả bây giờ cô sống như thế nào cũng bằng một câu khoe khoang chồng lợi hại bao nhiêu.

"Vân Diên thật sự ?" Dương Văn Trân ngạc nhiên.

Bà nhớ lúc Khánh Vân Diên còn ở thôn, đứa trẻ gì để ghét bỏ, nhưng thái độ đối với ai cũng xa cách và lạnh lùng, thể những lời .

Lý Xuân Lan : "Đương nhiên , thì con lấy tiền mua nhiều đồ cho gia đình?"

Dương Văn Trân cũng nghĩ như , gật đầu im lặng.

Lý Xuân Lan liếc bác gái hai: "Mẹ, Vân Diên bọn con sống hơn nữa, sẽ tìm cách đón cả nhà lên thủ đô sống cuộc sống thành phố.”

“Sau tránh xa những họ hàng lòng xa, tung tin đồn về con , tương lai gia đình chúng sẽ là thủ đô, bọn họ thể với tới !"

Nếu về hiệu quả của cuộc ẩu đả tay , thì lời khoe khoang của Lý Xuân Lan sức công phá khác gì một quả đạn pháo!

Bác gái hai cảm thấy vô cùng tức tối và khó chịu.

Lý Xuân Lan mới nâng tầm độc miệng của lên một bậc, thể bỏ qua cơ hội .

Thấy bác gái hai đang khó chịu đến cực điểm, cô tiếp tục mở miệng, thờ ơ : "Mẹ , xem con gái của giỏi giang may mắn đến thế?"

"Mẹ xem con từ nhỏ chăm chỉ, việc đồng áng giỏi! Còn con gái của khác đến việc đồng áng, ngay cả rửa bát cũng . Bây giờ con cũng sang trọng lộng lẫy, còn con gái của khác từ nhỏ là xuất sắc lắm, kết quả thi cấp ba cũng đỗ, đến tuổi lấy chồng khinh thường đàn ông quê mùa nhưng đàn ông thành phố chẳng thèm liếc lấy một cái.”

“Con thấy chắc là ghen tị vì con gái như con mà bọn họ nên mới lung tung. Sau đừng cãi với mấy nữa, chỉ cần nhớ kỹ bọn họ là ai thôi! Sau chúng đều lên thủ đô phát đạt, sẽ mặc vàng đeo bạc khoe khoang cho bọn họ tức chết!"

Lời của Lý Xuân Lan thẳng thắn, sức sát thương cũng vô cùng mạnh đối với bác gái hai.

"Tao nhổ , ai thèm ghen tị với con bé hư hỏng nhà mày, cả thôn đều mày lấy Khánh Vân Diên bằng cách nào. Tao còn thấy mất mặt!" Bác gái hai tức giận .

" cũng là con nhà bà, cần bà cảm thấy hổ. Nếu bà chê thì nên chê con gái sinh bằng cho bà mất mặt. Hoặc bà thể chê may mắn bằng , ba yêu thương cả đời, còn bác hai ba ngày hai bữa cãi với bà."

Mỗi câu của Lý Xuân Lan đều chạm điểm nhạy cảm của bác gái hai, cứ như đang cắm d.a.o tim bà .

"Xuân Lan, dù cũng là bác gái hai của cháu, cháu đủ đấy!" bác cả quát.

Lý Xuân Lan cãi : "Là bà bịa đặt về cháu , bác cả xem bà những lời vu khống khó thế nào ở bên ngoài. Nếu là mặt mỏng còn nhảy sông tự tử vì hổ nữa! Gia đình nhà cháu đánh c.h.ế.t bà là nhân từ lắm !"

Lý Xuân Lan kể những lời đồn mà Tiểu Tứ Tiểu Ngũ với cô cho bác cả .

Bác cả xong sắc mặt cũng , ông chỉ trích bác gái hai: "Vợ lão nhị, bình thường cô nhiều chuyện thì cũng thôi , bậy về Xuân Lan như thế?!"

" , cũng chỉ thôi, thế, ngoài thể ?" Bác gái hai thấy ai bênh , cảm thấy vô cùng oan ức.

Dương Văn Trân thấy đối phương vẫn tỏ vẻ sai, trong lòng vẫn tức giận.

"Chị nghĩ khác thì chị thể , ngày nào cũng con bé Vinh Kiều nhà chị là gái già lấy chồng!"

Bác gái hai năm xưa thương ở thể, khó khăn lắm mới sinh một đứa con gái, vì là đứa con duy nhất nên từ nhỏ nuôi nấng theo tiêu chuẩn của trẻ thành phố.

Cách nuôi cũng như cái tên, vô cùng chiều chuộng, cho nên trở thành một kiêu ngạo, khinh thường chơi với những cô gái trong thôn bọn họ.

Bây giờ cô cũng mới hơn hai mươi tuổi, nhưng so với tình hình các cô gái trong thôn thường kết hôn sớm, gán cho cái mác gái già.

" đúng đúng!" Lý Xuân Lan cũng phụ họa, "Còn là một gái già tự cho là thanh cao, mấy trai trong thôn đều cưới hết , ? Còn học lấy thành phố ? Các bản lĩnh như ?" Lý Xuân Lan la thật to.

cũng tránh khỏi việc bọn họ chế giễu chuyện năm xưa, cô trực tiếp coi đó là bản lĩnh của một cách đường hoàng, chỉ cần sợ mất mặt sợ chỉ trỏ, thì thể vô tư sợ hãi.

"Ai học bản lĩnh của mày!" Bác gái hai , "Vinh Kiều nhà tao chắc chắn sẽ lấy chồng hơn mày!"

"Gái già và điên của cô ."

"Lý Xuân Lan, tao xé nát mồm mày!"

Hai sắp đánh , bác cả vội vàng chen giữa: "Tất cả dừng tay cho !"

Vừa nãy ông còn giúp hòa giải một chút, nhưng thấy vấn đề của hai bên khó giải quyết, nên trực tiếp đuổi .

"Đừng ồn nữa, về nhà ! Vợ lão nhị, nếu về nấu cơm nữa thì lão nhị sắp gây chuyện với cô đấy!"

Bác gái hai xong, lập tức cảm thấy căng thẳng trong lòng.

"Còn cô, vợ lão tam, cô cũng nên quản Xuân Lan cho , thành phố quan, nên kiềm chế một chút!"

Lý Xuân Lan bày vẻ kiêu ngạo nhấn mạnh: "Là thành phố ở thủ đô! Bác gái hai, bà hộ khẩu thủ đô đáng giá bao nhiêu tiền ? Bán cả nhà bà cũng mua nổi."

"Lý Xuân Lan, còn im miệng ?!" Bác cả quát.

bác cả cũng là trưởng bối tệ, cô nể mặt ông, trực tiếp im lặng.

Sau đó cô dùng ánh mắt khinh thường chằm chằm bác gái hai.

Bác gái hai: …

Hôm nay bà mất hết mặt mũi !

Giữa các chị em dâu luôn tồn tại một mối quan hệ tế nhị. Con gái của bà và Lý Xuân Lan bằng tuổi nên từ nhỏ so sánh.

Lúc Lý Xuân Lan còn đang chơi bùn thì con gái bà kéo váy ca hát .

Sau đó, vụ bê bối Lý Xuân Lan leo lên giường ai cũng , con gái bà trở thành bông hoa của thôn.

Trước đây bà quen an ủi Dương Văn Trân "con cái tự mệnh riêng", khoe khoang con gái xuất sắc thế nào.

Kết quả năm nay, Lý Xuân Lan theo chồng lên thủ đô, còn giúp em trai em gái tìm việc , học, gửi quần áo giày dép mới về nhà.

Loading...