Kiếp Trước Bị Đối Xử Tàn Tệ, Kiếp Này Sống Một Đời Cực Phẩm - Chương 97
Cập nhật lúc: 2025-03-30 01:36:51
Lượt xem: 91
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thực tế, mỗi ngày Hoàng đế ăn hơn một trăm món ngon, là những món mà bọn họ từng thấy bao giờ.”
Lục Tế Thanh đưa ví dụ, chăm chú Lý Xuân Lan “Cho nên Xuân Lan, em hoang mang tức là em tiến bộ, mắt em thấy thế giới rộng lớn hơn, em phá vỡ giới hạn nhận thức của đây. Đừng suy nghĩ quá nhiều, thích gì thì , chỉ trải nghiệm mới thể tăng thêm nhận thức, tìm điều thực sự .”
Lý Xuân Lan đầu tiên lý thuyết , mãi nên lời.
Cô Lục Tế Thanh lâu… nhất thời cảm thấy như đang tỏa sáng.
Nhớ , cô chỉ nghĩ Lục Tế Thanh là một tên nhát gan, yếu đuối?
“Lục Tế Thanh, học thức như , thích một chỉ nghĩ Hoàng đế ngày nào cũng ăn bánh bao thịt như ?”
Lý Xuân Lan hỏi tại thích cô.
Lần đầu tiên cô cảm thấy quá bình thường, thích thật kỳ lạ.
Lần cô phát hiện còn bình thường hơn, một còn xuất sắc hơn trong tưởng tượng của cô là Lục Tế Thanh thích, càng thêm thật.
Lục Tế Thanh an ủi tâm trạng thất vọng của Lý Xuân Lan, bây giờ hỏi đến ngại ngùng.
“Anh cũng xuất sắc gì, chỉ nhiều sách hơn em, nhiều hơn em một chút. Thế giới rộng lớn, kiến thức nhiều, trong những kiến thức khác, nhận thức của cũng giống như nghĩ Hoàng đế ngày nào cũng ăn bánh bao thịt.”
Nói xong, Lý Xuân Lan, trong mắt như chứa cả một dòng suối xuân “ ngoài việc nhiều hơn em một chút kiến thức, toán một chút, thì em xinh , dũng cảm, bụng, siêng năng, gì cũng , trong mắt , em như ánh mặt trời, em thật sự !”
Lý Xuân Lan cảm thấy tâm lý tự ti do những cú sốc trong kiếp của cô hình như đang dần tan vỡ.
Hóa trong mắt khác cô như ?
Lục Tế Thanh thấy Lý Xuân Lan lộ vẻ tự ti khi thích cô, lòng khó chịu.
Rõ ràng nên tự ti là mới đúng.
“Anh kém hơn em về nhiều mặt, thậm chí còn là một .”
“Mặc dù nhớ đường lên núi nhưng cố tình đường để ở bên em thêm một lúc, cố tình nhắc nhở em sai đường dẫn đến việc em thương. Anh còn thấy mối quan hệ của em và Khánh Vân Diên gặp vấn đề, lập tức thừa cơ xông ! Thật sự hổ!”
“Thậm chí còn thể kiềm chế mà lén cuộc trò chuyện của hai , phép lịch sự “ lén chuyện khác” vứt mất .”
Bàn tay thương của Lục Tế Thanh nắm chặt chăn giường của cô, hình như đang cố gắng kìm nén cảm xúc.
“Công việc của bận rộn, bận rộn, nhiều đồng nghiệp trong đơn vị đều chia tay, ly hôn vì cả năm chẳng gặp mấy . Mấy vợ của đồng nghiệp đều là tự gánh vác gia đình một , cô cùng vất vả. Vốn dĩ là một chồng .”
“Bởi vì thích em cũng gây nhiều chuyện tạo phiền phức và khốn khổ cho em.”
Lục Tế Thanh thẳng mắt Lý Xuân Lan, chân thành : “Xuân Lan, là quá vô trách nhiệm. Hôm nay em từ chối là đúng.”
Tim Lý Xuân Lan đập thình thịch, đầu óc trống rỗng, mãi vẫn đáp thế nào.
Rầm!
Cửa phòng đẩy mạnh từ bên ngoài.
Dương Văn Trân hừng hực khí thế bước phòng: “Tế Thanh , ngoài một chiếc máy cày đang đợi cháu, bảo là chở cháu đến trạm xe lửa. Cả ngày nay chịu khổ như còn kịp ăn tối! Sao vội như ?”
Lý Xuân Lan sửng sốt: “Đi trạm xe lửa? Cậu định ?”
“Sao thế? Hai đứa ở trong phòng chuyện với lâu như mà Tế Thanh vẫn với con chuyện ?” Dương Văn Trân hỏi.
Lục Tế Thanh : “Cháu đang định .”
Dương Văn Trân bất lực: “Làm gì cũng chậm chạp, chính vì vấn đề mà dẫn đến tình huống hiện tại!”
Lục Tế Thanh gì, là đồng ý là .
“Được , hai đứa cứ chuyện , đồ ăn sắp xong , thím gọi đón cháu ăn bữa cơm nóng. Đi đường mà vội vã thế , bằng đợi một lúc để máy cày chạy nhanh hơn chút nữa…”
Dương Văn Trân bước khỏi phòng, còn trực tiếp gọi đón Lục Tế Thanh ăn.
“Sao bây giờ vội vả ?” Sau khi , Lý Xuân Lan mới lên tiếng hỏi.
Lục Tế Thanh : “Công việc ở đơn vị bận.”
“Tết đến nơi mà cũng cho hai nghỉ ngơi tử tế, còn ngày nghỉ phép lúc bình thường thì ! Vợ của đồng nghiệp của ly hôn đúng là chuyện bình thường.” Lý Xuân Lan oán trách.
“Ừm.” Lục Tế Thanh đáp .
Lý Xuân Lan cánh tay thương của , chút lo lắng, hơn nữa cô cảm thấy hình như cũng cảm lạnh.
“Cậu đây chút.” Lý Xuân Lan vẫy tay.
Lục Tế Thanh hiểu “ đây chút” là đây thế nào, thử thăm dò nghiêng về phía cô một chút.
Lý Xuân Lan thấy dựa sát một chút, cách đủ , mới chủ động sờ lên trán .
Lục Tế Thanh cứng đờ , dám nhúc nhích một chút nào.
“Cậu cũng sốt , giọng cũng khác . Bây giờ thương bệnh, về việc ? ! Hay là nghỉ phép , nghỉ ngơi một thời gian, khỏe việc.”
TBC
Lục Tế Thanh : “Xuân Lan, công việc của quan trọng, trong đơn vị đều đang đợi , thể phụ lòng . nghỉ ngơi xe, uống thuốc là sẽ khỏi.”
“Cả một đơn vị thì cũng là thể xoay sở !” Lý Xuân Lan bất lực .
“Một cá nhân là đúng là đáng kể, nhưng một đơn vị thì giống như một cỗ máy, thiếu một bộ phận sẽ xuất hiện nhiều vấn đề. Nếu ai cũng như em , cỗ máy thiếu nhiều bộ phận hơn, sẽ càng gặp nhiều vấn đề!”
Mỗi Lục Tế Thanh đưa ví dụ đều dùng một giọng điệu nhẹ nhàng kể chuyện, Lý Xuân Lan dễ chịu, hề cảm giác dạy dỗ.
“Cậu đúng! thuyết phục .” Lý Xuân Lan .
“Tuy nhiên thấy công việc của quá vất vả, nữa thì dạy học , đạo lý mà khiến khó chịu chút nào!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kiep-truoc-bi-doi-xu-tan-te-kiep-nay-song-mot-doi-cuc-pham/chuong-97.html.]
Lục Tế Thanh nhạt, vui vẻ.
“Tế Thanh, thời gian còn nhiều nữa .”
Ngoài cửa, đàn ông cao lớn đến đón Lục Tế Thanh lên tiếng nhắc nhở.
“Chậm thêm chút nữa thì sẽ khó lên chuyến xe lửa của Ngu Thành.”
Lục Tế Thanh đáp: “Biết .”
Sau đó, nghiêm túc chào tạm biệt Lý Xuân Lan: “Xuân Lan, thực sự về việc , gây nhiều rắc rối cho em như , em đừng giận .”
Hiện tại Lý Xuân Lan đối mặt với Lục Tế Thanh như thế nào, đầu óc trống rỗng…
“ giận .”
“Sau em gì thì cứ , trời đất rộng lớn, nhiều việc thể . Cho dù cuối cùng em tìm con đường nào, cũng ủng hộ em!”
“Ừm.”
“Ừ… Không liên quan đến chuyện gì khác, nếu em bất kỳ điều gì cần giúp đỡ, liên lạc với , em đừng khách khí. Anh…”
Lục Tế Thanh đến đây, lời chút do dự.
Anh định tiếp là, “Mặc dù chắc thể mang hạnh phúc cho em, nhưng về vật chất và cơ hội thì thể hết lòng giúp đỡ”.
suy nghĩ một chút, sửa lời: “Anh sợ em phiền , em bất kỳ điều gì cần giúp đỡ nhất định phiền !”
Lý Xuân Lan “ừm” nữa, cô bất giác vẫy tay: “Biết , , nhanh , đừng bỏ lỡ chuyến xe.”
Lục Tế Thanh lời gật đầu, lưu luyến rời , ngay cả hành lý cũng đón cầm .
Tiếng máy cày ầm ầm ngày càng xa, chờ đến khi khuất xa…Người đàn ông đô con cử đến đón mới : "Kỹ sư Lục, sắp xếp bác sĩ , đến Ngu Thành sẽ khám vết thương cho ngài."
"Không cần , yếu đuối như , lát nữa lên xe ngủ một giấc là thôi." Lục Tế Thanh trả lời.
" nhiệm vụ của là bảo đảm an và chăm sóc sức khỏe cho ngài, phòng ngừa lỡ như, ngài vẫn nên khám ."
Lục Tế Thanh cũng khó công việc của , đồng ý, đó hỏi: "Cơ quan cảnh sát tìm gián điệp ?"
"Chưa, khi điều tra kỹ càng sẽ kết thúc vụ án với tội danh lừa đảo."
Lục Tế Thanh xong thở phào nhẹ nhõm.
Phía bên , trong phòng của Lý Xuân Lan, Dương Văn Trân kìm lời khen ngợi:
"Thằng bé Tế Thanh ngày càng giỏi! Bị Dương Hồng Mai lừa một tiền lớn như mà vẫn rộng lượng để con xem như kẻ tiêu tiền như rác, thật là đứa bé thật thà!"
Lý Xuân Lan lời mà đầu óc cuồng.
"Là ạ? Sao là kẻ ngốc?"
"Vừa cứ nhấn mạnh bảo con đừng khách sáo, việc gì cứ nhờ , thế là kẻ ngốc thì là gì?"
Lý Xuân Lan: ...
Sau khi ruột , cô cũng chẳng phản bác thế nào.
"Con thấy đó, thằng bé thật thà ngốc nghếch như mấy, hơn hẳn Khánh Vân Diên tinh ranh nhiều. Giá mà ngày xưa con lấy nó thì . bây giờ cũng muộn, con đang ly hôn, đừng bỏ lỡ cơ hội !"
"Mẹ, mới mấy ngày còn khen Khánh Vân Diên hết lời, giờ khen Lục Tế Thanh, thật là đổi quá!"
"Lúc đó tưởng con đang sống sung sướng ở thủ đô mà!" Dương Văn Trân giải thích.
Bà cũng thật ghét cái đầu óc ngu ngốc của , đây khi con gái và Khánh Vân Diên ở nhà thì con gái chiều chuộng Khánh Vân Diên, lý do gì lên thủ đô mà Khánh Vân Diên đổi tính, đối xử với con gái đủ điều.
"Dù nữa, đây chẳng dạy con phụ nữ an phận thủ thường, học theo mấy trong thôn . Giờ chúng ly hôn mà nghĩ đến khác, là ăn cơm trong bát trong nồi ? Như là vô đạo đức ?"
Dương Văn Trân: ...
Những đạo lý đúng là bà dạy con gái,
"Người là , con là con. Con gái Xuân Lan của gọi là sức hấp dẫn lớn, giống mấy đàn bà lăng nhăng ."
Lý Xuân Lan cái gì: ...
Hành động của ruột nên gọi là gì nhỉ?!
Dạy con một đằng, thực tế một nẻo.
Không thể đánh giá !
Do thương ở chân nên tất nhiên trong dịp Tết nhộn nhịp Lý Xuân Lan cơ hội thăm họ hàng.
Tất nhiên, chuyện hình như cô đàn ông xuất chúng Khánh Vân Diên bỏ rơi đang đồn đại ầm ĩ, nếu thăm họ hàng chắc chỉ tổ tức giận thêm.
Trong đám họ hàng thích, thực sự quan tâm đến cô chẳng mấy , kẻ thích xem trò của cô hơn cả ngoài thì nhiều vô kể.
trớ trêu , Lý Xuân Lan ngoan ngoãn ở nhà thăm ai, thì họ hàng cứ nhất định đến nhà cô lượn lờ.
Ngày mồng 4 Tết, bác gái hai đó Lý Xuân Lan đánh một trận, hùng hổ đến nhà bọn họ.
Rõ ràng đây ngầm xé rách mặt , đối phương còn tỏ thái độ đội trời chung.
Kết quả hôm nay bác gái hai đến nhà mà toe toét như hoa nở, giống như chuyện đánh đây từng xảy .
"Văn Trân , lát nữa con rể tương lai của đến chơi, các cẩn thận một chút, nó là thành phố chịu mấy cái vệ sinh với thô lỗ . À còn nữa, nhà cô mấy món bánh kẹo gì đó Xuân Lan mang từ thủ đô về ? Đến lúc phát huy tác dụng đấy..."
Lúc , Lý Xuân Lan đang bàn học tập.