Vài ngày trôi qua trong mơ hồ, thiên tượng đột nhiên  sự khác thường.
Ta ở trong Lam Thành đột nhiên thấy ban ngày  sấm sét, liên tiếp mấy chục , trong nháy mắt, mây đen kéo đến, từ  trời cuồn cuộn. Bầu trời trong nháy mắt trở nên u ám, ẩn hiện  mây đen đè thành, còn liên tiếp  tia chớp trắng xuyên qua tầng mây, phá trời rơi xuống, nhưng rơi ở xa xa, gần như  thấy .
Ngày hôm  nhận  tin báo, biên quan Mặc Thành  thất thủ từ vài ngày , Khởi An Vương phi bỏ thành mà chạy.
Còn thiết giáp của Bắc Nguyệt quốc đạp vỡ cổng thành, tàn sát  bộ bách tính trong thành, rửa sạch đường phố bằng máu, già yếu phụ nữ trẻ em,  một ai may mắn thoát nạn.
Nhìn những dòng chữ  giấy, lòng  run lên, hàn ý từ đáy lòng lan tỏa, Ôn Thư Ý thế mà  vứt bỏ  bộ bách tính trong thành, bỏ thành mà chạy?
Một  như , cho dù tranh  thiên hạ, thì  đối xử  với  trong thiên hạ ?
Rốt cuộc là   đánh giá quá cao giới hạn lương thiện của nàng,  là quá khứ quá thuận lợi khiến nàng  còn sự kính sợ nào,   gì thì ? Thật sự vứt bỏ tính mạng của  bộ bách tính trong thành, coi họ như bụi bặm.
Ta đang tức giận và kinh ngạc, thì   chạy đến trong bộ dạng hoảng hốt, áo xanh nhuốm bụi, tóc tai bù xù, rõ ràng  nhiều ngày  chải chuốt, khóe miệng ẩn hiện râu xanh.
Ta  từng nghĩ đến khi gặp  Lâm Thiệu Bạch,  sẽ  bộ dạng bệ rạc như .
🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳
Khi  thấy , hốc mắt  lập tức đỏ lên, bên trong ẩn hiện ánh nước mắt, dường như  muôn vàn lời   dồn lên đầu lưỡi.
"Ta  mơ một giấc mơ  dài, trong mơ chúng  là thanh mai trúc mã, hứa hẹn trọn đời, nhưng  đó  như  trúng tà mà yêu   của ,   tổn thương   nhiều, cuối cùng chúng  trở thành  xa lạ. Sau đó  ở âm thầm ở bên nàng  cả đời, còn  thì gả cho  khác. Về  và , lời đồn đại của thế gian chỉ  vài câu,   ghen tị với   ruột, độc ác tàn nhẫn, cuối cùng c h ế t trong thâm cung, còn  thì một lòng hướng về nàng , tình sâu khó giải, cả đời  cưới... Muội và  đều là  đóng vai phụ trong vở kịch lớn . Đây thực sự chỉ là mơ,  là kiếp  của  và ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kinh-mon-nguyet/c12.html.]
Nói xong,   rơi lệ, nghẹn ngào   nên lời.
Ta im lặng hồi lâu, những ký ức   chôn vùi bỗng nhiên  đánh thức,      gì.
Ta tuy     xảy  chuyện gì, nhưng  hẳn cũng   ký ức kiếp .
Lúc   truy cứu là mơ  là ký ức kiếp , thì cũng  còn nhiều ý nghĩa nữa.
Ta trầm giọng : "Có lẽ là mơ."
"Có lẽ là mơ, nhưng   trải qua hai kiếp, cho đến hôm nay, cuối cùng cũng tỉnh mộng. Ta  chìm đắm trong cơn ác mộng  quá lâu, như một cái xác    ép  đóng vai tình sâu như biển, nhưng tình yêu phát  từ tận đáy lòng của    vô tình chôn vùi."
Giọng điệu và thần thái của  càng lúc càng điên cuồng, trong mắt đầy vẻ  cam lòng, dường như đang trách móc, đang oán hận.
Ta như  thấy Lâm Thiệu Bạch kiếp   gặp Ôn Thư Ý, trong lòng trong mắt đều là .
Khác biệt là, lúc đó  tỉnh táo tự chủ, ánh mắt trong trẻo.
“Thức dậy khỏi giấc mộng thì mộng cũng biến mất  dấu vết,  chuyện cũng trở về hư , nên quên thì quên ." Ta bình tĩnh .
"   quên ,  quên   phận   đùa giỡn của chúng  trong hai kiếp,  căn bản  yêu Ôn Thư Ý,  cũng  từng động lòng với nàng , nhưng    chủ  bản , kiếp  mỗi bước   dường như đều   khác định sẵn, còn  ở trong vở kịch, cả đời hỗn độn, càng   chủ  bản ,  ép  diễn một đời thâm tình, để  nổi bật sức hấp dẫn của nàng, thêm  cuộc đời nàng một giai thoại phong lưu, đó chính là tác dụng tồn tại của . Còn   giống  ?"
" , giống ."