Lần Khương Nguyễn Nịnh triệu hồi Tư Minh, chỉ cầm ấn chưởng mở cổng Minh Phủ, ấn chưởng màu đen từ từ bay lên trung, gian trong phòng trở nên vặn vẹo, một luồng khí cực lạnh bao trùm cả văn phòng, cánh cổng màu đen của Minh Phủ dần dần hiện .
Dù Vương An gan đến , giờ khắc , khi thấy lối dẫn xuống Minh Phủ giữa trung, cũng kìm nỗi sợ hãi trong lòng.
Đó là phản ứng bản năng của con đối với cái c.h.ế.t, đối với thế giới bên .
Anh nắm chặt hai tay, mặt lộ rõ vẻ căng thẳng, nín thở dám thở mạnh.
Cũng chẳng dám nhiều, trong lối tối tăm sâu thẳm thấy đáy rốt cuộc gì.
Chỉ sợ thêm một cái, sẽ hút vực thẳm đen tối đáng sợ đó.
Khương Nguyễn Nịnh với đàn ông: "Cổng Minh Phủ mở, . Đến bên trong, tự nhiên sẽ tiếp đón ."
Người đàn ông gật đầu, hồn phách bay lên trung, khi bước Minh Phủ, đầu, lưu luyến về một hướng nào đó cuối cùng.
Rời khỏi đồn cảnh sát.
Khương Nguyễn Nịnh lấy điện thoại , gọi cho Tần Phong.
Chuông reo lâu, bên phía Tần Phong vẫn bắt máy.
Sau khi cúp máy, cô bấm tay tính vị trí hiện tại của Tần Phong, khi tính nơi Tần Phong đang ở, cô khỏi cau mày.
Tần Phong đến tập đoàn Hoắc thị.
Anh đến Hoắc thị gì?
Anh tìm Hoắc Trầm?
Khương Nguyễn Nịnh kịp nghĩ nhiều, lập tức bắt một chiếc xe đến tập đoàn Hoắc thị.
Mệnh cách của Hoắc Trầm cực kỳ quý giá, hễ gặp nguy hiểm ắt quý nhân xuất hiện cứu giúp, bất kể tà ám nào hại tính mạng là điều thể.
Anh là ông trời che chở.
Huống chi hiện tại đang ở nước ngoài.
Tần Phong căn bản gặp .
Cho nên Khương Nguyễn Nịnh cũng lo lắng Tần Phong thể gì , chỉ là Tần Phong hiện tại tà ám tìm đến, dù hại Hoắc Trầm, cũng nguy hiểm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kinh-ngac-thien-kim-that-lai-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-327-anh-ta-di-tim-hoac-tram.html.]
Anh thể sẽ hại những khác.
Cũng thể sẽ hại chính .
Bất kể là kết quả nào, đều điều cô thấy.
Tập đoàn Hoắc thị.
Sau khi Tần Phong xuống xe, đại sảnh tòa nhà Hoắc thị.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Lễ tân thấy mặt lạ hoắc, lên tiếng hỏi: "Thưa , đây hình như gặp bao giờ, xin hỏi đến tìm ai ạ?"
" ." Tần Phong gật đầu, thẳng, " tìm Hoắc Trầm, cũng chính là ông chủ của các cô."
Lễ tân khỏi ngẩn .
Tìm Hoắc tổng?
Cô cách ăn mặc của Tần Phong, mặc một bộ đồ bình thường, dáng vẻ tùy ý, trông giống đến bàn công việc.
Chẳng lẽ là bạn của Hoắc tổng?
cũng giống.
"Thưa , đến tìm Hoắc tổng? Vậy xin hỏi hẹn ạ?"
"Không ." Trên mặt Tần Phong lộ vài phần mất kiên nhẫn, ánh mắt u ám nhân viên lễ tân, "Cô với , tên là Tần Phong tìm, tối qua chúng mới gặp ."
"Anh là ai."
Lễ tân ánh mắt u ám của dọa sợ.
Chàng trai trẻ ngũ quan tuấn tú, mày kiếm mắt sáng, rõ ràng là tướng mạo chính trực sáng sủa, nhưng khí chất cả cực kỳ hợp với tướng mạo, đều mang cho cảm giác u ám quái đản.
Lễ tân Hoắc Trầm , liền gọi điện cho Nghiêm Minh xác nhận.
Nghiêm Minh điện thoại, báo chuyện lễ tân cho Hoắc Trầm.
Hoắc Trầm đang tham gia một bữa tiệc rượu, xã giao với .
"Tần Phong?" Hoắc Trầm nhớ cái tên , gật đầu , "Cậu là bạn của Nịnh Nịnh, sống ở tầng nhà Nịnh Nịnh, tối qua chúng quả thực gặp một ."