Kỳ Án Truy Tung - Chương 87

Cập nhật lúc: 2025-10-29 14:33:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hoắc Nguy Lâu Bạc Nhược U hỏi đến việc , khá thản nhiên :

 

"Ta ."

 

Bạc Nhược U sững sờ:

 

"Cái gì?!"

 

Nàng giật trong lòng, thấy mặt Hoắc Nguy Lâu biểu hiện như chuyện đương nhiên, cảm thấy kinh sợ phẫn nộ, áng mây màu hồng bò lên hai gò má nàng. Nàng nhịn ôm chăn , tức giận y.

 

Hoắc Nguy Lâu lúc mới cảm thấy chút thích hợp, y vội :

 

"Ta cũng thấy gì cả."

 

Bạc Nhược U thẹn giận. Hoắc Nguy Lâu tiếp tục :

 

"Ta thật, đêm qua mang nàng trở về, nàng trúng mưa lâu, còn thương nặng, vô cùng lạnh lẽo. Phúc công công chuẩn nước nóng, đặt nàng trong thùng nước tắm, nhưng như cũng biện pháp, mà lúc đó trong phủ cũng nữ quyến nào. Nàng sống c.h.ế.t , nào nghĩ nhiều như ? Mà ngoại trừ , còn ai thể y phục cho nàng?"

 

Trên mặt Bạc Nhược U đỏ lên một mảnh. Tuy cách nào khác, nhưng nàng vẫn cảm thấy dễ chịu. Nàng ngay cả cưới xin còn nghĩ tới, càng nghĩ tới việc bên cạnh Hoắc Nguy Lâu. Sao y thể hề kiêng dè nam nữ đại phòng như thế chứ?

 

Hoắc Nguy Lâu thấy dáng vẻ nàng như , trong lòng trong một chốc nàng khó thể tiếp thu , thế là dùng ngôn ngữ đầy thiện ý mà :

 

"Ta cởi ngoại bào khoác cho nàng, trong lòng cũng nàng nhất định để thấy. Thế là đắp xiêm y lên cho nàng, đó mới y phục. Ta thật sự vẫn thấy gì cả."

 

Bạc Nhược U căn bản thể ngẫm lời y , nàng nhịn vội vàng la lên:

 

"Dù cho tình thế cấp bách, nhưng... nhưng Hầu gia cảm thấy như thật sự quá thất lễ, ... là nữ tử mà..."

 

Hoắc Nguy Lâu thể hiểu :

 

"Lẽ nào coi nàng là nam tử?"

 

Bạc Nhược U càng sốt ruột:

 

"Ta là nữ tử, Hầu gia là nam tử. Hầu gia như đơn giản là trao nhận riêng tư nữa . Theo cách của Hầu gia hiện giờ, cảm giác việc là chuyện đương nhiên, chẳng lẽ Hầu gia nghĩ tới thanh danh của ?"

 

Cổ họng nàng vốn còn khàn tiếng, hơn nữa tình thế cấp bách, lời càng vẻ uất ức. Hoắc Nguy Lâu đến chỗ mới cảm giác khác biệt, y :

 

"Sao nghĩ tới thanh danh của nàng chứ? Việc nàng , cùng lắm cũng chỉ thêm Phúc công công , sẽ ai lan truyền việc ngoài."

 

Vừa Phúc công công cũng việc , Bạc Nhược U chỉ hận tìm một cái lỗ để chui :

 

" mà, và Hầu gia quen. Lại hành động vượt qua quy củ thế , dù cho bên ngoài , trong lòng dân nữ cách nào yên ."

 

"Không quen?"

 

Hoắc Nguy Lâu chằm chằm .

 

Bạc Nhược U cảm thấy vẻ mặt của y bức bách, giọng điệu thấp xuống nhưng vẫn tiếp tục :

TBC

 

"Hầu gia cũng chung huyết thống với . Chỉ dựa điều , Hầu gia thể. Lúc Hầu gia những việc , hề nghĩ tới nam nữ đại phòng. Tương lai còn xuất giá..."

 

Hoắc Nguy Lâu liền nhíu mày:

 

"Nàng còn xuất giá? Nàng gả cho phương nào?"

 

Bạc Nhược U cảm thấy rõ ràng là lý nhưng . Đáy lòng càng lúc càng uất ức, y bức bách như , cảm giác kính sợ tự nhiên mà sinh . Trong một lúc, nàng chỉ nhếch môi , y khiến đau lòng.

 

Hoắc Nguy Lâu nàng trong chớp mắt, rốt cuộc đành lòng dọa đến nàng, chỉ nghiêm mặt :

 

"Nàng chú ý đến việc nàng là nữ tử, rõ ràng. Nếu tính toán như thế, nếu trong lòng cân nhắc kỹ, cũng thể đến bước đối với nàng. Ta cũng đồ tể."

 

Y thấy đáy mắt Bạc Nhược U hiện lên tức giận khá rõ ràng, dứt khoát thẳng :

 

"Ta chí của nàng, nhưng nếu cưới nàng phu nhân, thì việc y phục thế đáng là gì?"

 

Tim Bạc Nhược U nhảy kịch liệt lên một cái, bỗng dưng mở to hai mắt:

 

"Hầu gia -"

 

Hoắc Nguy Lâu đối với việc nàng chấn kinh ngạc nhiên chút nào:

 

"Ta việc luôn trình tự. Nàng cũng hiểu , cũng để ý thanh danh của nàng. Chỉ là nếu nàng và kết thành phu thê, những việc chẳng lẽ tầm thường ?"

 

Trái tim Bạc Nhược U đập như nổi trống, dáng vẻ Hoắc Nguy Lâu giống giỡn, hết sức kinh ngạc vì y nghĩ đến bước cưới nàng thê luôn !

 

" mà... nhưng mà Hầu gia, khi nào cùng... cùng ngài kết thành phu thê?"

 

Bốn chữ khiến nàng cảm thấy hổ, nhưng Hoắc Nguy Lâu thuận miệng như đương nhiên. Y nhướng mày:

 

"Ý của nàng là... nàng ?"

 

Mắt phượng của y trầm xuống, bình tĩnh Bạc Nhược U.

 

Bạc Nhược U cảm thấy hết thảy mắt đều mờ mịt:

 

"Ta... bao giờ nghĩ tới cùng Hầu gia ..."

 

"Vậy bắt đầu từ bây giờ nàng nghĩ ."

 

Cảm giác lúc cửa biến thành hiện thực, y Bạc Nhược U đầy vẻ hiểu:

 

"Nàng cũng bao nhiêu phu nhân của Võ Chiêu Hầu ? nàng theo nhiều ngày, từng ý niệm . Hiện tại cho nàng thời gian một nén nhang, nàng mau nghĩ."

 

Bạc Nhược U cưỡng ép bình tĩnh tâm thần, hồi tưởng y , chỉ khổ liên tục:

 

"Hầu gia, , nhiều thê tử của ngài, nhưng trong nhiều . Ngài bảo hiện tại suy nghĩ, ... nghĩ ."

 

Hoắc Nguy Lâu mà nhíu chặt đôi mày kiếm:

 

"Trong lòng nàng ?"

 

Bạc Nhược U cảm thấy miệng lưỡi chua chát:

 

"Ta... . Hầu gia, ngài khiến vạn sùng kính, trong đó tất nhiên cũng bao gồm cả . ngài về cưới xin, ngài quyền cao chức trọng, còn là khác một trời một vực. Ngài đừng thời gian một nén nhang, dù ngài cho một canh giờ, một tháng, cũng nghĩ thông. Hôn sự trò đùa, ngài và dân nữ quen mới bao lâu?"

 

Hoắc Nguy Lâu cẩn thận ngẫm lời Bạc Nhược U , y thuộc dạng tính tình sốt ruột lỗ mãng. Vào lúc trong lòng do dự cũng đối với nàng , nhưng đêm qua thấy tính mạng nàng như ngàn cân treo sợi tóc, cảm thấy khi đó "nhịn một chút sẽ qua" chính là hư ảo.

 

Nếu nàng vượt qua điểm , thì y sẽ giữ nàng bên . Bởi vì ý niệm , y mới cho phép chuyện dứt khoát trong khống chế của y. chuyện , rốt cuộc là hành quân, thể chỉ lệnh là theo.

 

Đáy lòng y sinh chút cảm giác thất bại. Cảm giác như , lẽ lúc niên thiếu, khi mới luyện võ công bắt trọng điểm, y cũng từng trải qua. Hiện tại, y đối với mắt , cũng thuộc dạng bắt trọng điểm. Phát hiện tuy y chút vui, nhưng cũng giống như chinh phục những vũ khí đao, thương, kiếm, kích gian nan khó hiểu. Chỉ cần cân nhắc đúng phương pháp, luôn lúc thuận lợi trôi chảy.

 

Suy nghĩ của y xoay chuyển liên tục, dù vẫn còn trù tính, nhưng mặt biểu hiện . Rất nhanh, y thông tình đạt lý mà :

 

"Một canh giờ một tháng, cũng thể cho nàng. Nàng nghĩ thông, cũng liệu , ép buộc nàng."

 

Trong lòng Bạc Nhược U khẽ buông lỏng, nhưng Hoắc Nguy Lâu nghiêm túc :

 

"Còn về việc nàng khác một trời một vực, điều cũng quan trọng. Nàng chỉ cần nghĩ rõ ràng trong lòng nàng , cái khác cần nàng lo lắng."

 

Bạc Nhược U nóng cả mặt, cũng nên cãi y điều gì. Người như y rõ ràng thứ mặt nàng, khiến nàng chỗ thối lui, huống hồ nàng cũng tính tình như .

 

Nàng nghiêm túc mà :

 

"Hầu gia để nghĩ, sẽ nghĩ."

 

Hoắc Nguy Lâu rốt cục sinh một chút vui mừng. Y giơ tay xoa nhẹ lên trán Bạc Nhược U. Nàng rụt cổ tránh, nhưng động đến vết thương, nàng đau mà "hít hà" một tiếng. Hoắc Nguy Lâu ngăn cản kịp lúc, tức khắc thấy đau lòng bất đắc dĩ.

 

"Trốn cái gì?"

 

Y giọng ôn hòa. Bạc Nhược U đ.á.n.h giá y chốc lát, phát hiện Hoắc Nguy Lâu ngoại trừ đối đãi với nàng càng thêm thiết, mất chút uy thế bức , những cái khác ngược cũng đổi. Nàng ép bản bình tĩnh , thấy vệt râu cằm Hoắc Nguy Lâu tiêu sạch, mắt cũng quầng thâm nhàn nhạt, liền nhân tiện :

 

"Hầu gia vẫn hề nghỉ ngơi?"

 

Hoắc Nguy Lâu "ừ" một tiếng:

 

"Đêm qua nàng rống ngừng, sợ nàng thương chính , cho nên dám buông nàng, cũng thời gian rảnh."

 

Bạc Nhược U y trong ngày thường đều bận rộn thể phân , mà đêm qua ngủ cũng là bởi vì cứu nàng. Trong lòng dâng lên cảm giác nỡ, lời quan tâm cũng hề do dự:

 

"Hầu gia cần ở đây, nghỉ ngơi thôi."

 

Hoắc Nguy Lâu lắc đầu:

 

"Ta yên tâm."

 

Đáy lòng Bạc Nhược U sinh mấy phần ấm áp, :

 

"Ta ở đây, Hầu gia gì mà yên tâm? Hầu gia vốn bận rộn nhiều chuyện, nếu lát nữa chuyện gì, sẽ thời gian để nghỉ ngơi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ky-an-truy-tung/chuong-87.html.]

Bạc Nhược U lời , bên ngoài vang lên giọng của Phúc công công:

 

"Hầu gia, Ninh Kiêu đến -"

 

Hoắc Nguy Lâu nhướng mày, nàng :

 

"Cho nàng , nàng ở đây?"

 

Nàng hiện giờ ở cùng một chỗ với y, ít nhiều cũng chút tự tại lắm, nhưng khi hỏi thì nàng chỉ thể vội vàng lắc đầu. Hoắc Nguy Lâu thở dài, rốt cuộc vẫn ngoài gặp Ninh Kiêu.

 

Y , Phúc công công mang theo hai thị tì , với Bạc Nhược U:

 

"Đây là hai bọn họ, một tên là Kinh Mặc, một tên là Vu Đề, là đêm qua điều tới từ phủ công chúa. Có thể yên tâm , Tiểu Nhược con trong hai ngày cũng bất tiện, để cho các nàng chăm sóc cá nhân cho con."

 

Mặt Bạc Nhược U ửng đỏ:

 

"Đa tạ công công, con ở Hầu phủ, thực sự quá lao sư động chúng."

 

Phúc công công sai hai Kinh Mặc cùng Vu Đề lui xuống , đó bên giường nàng :

 

"Không tính là lao sư động chúng, theo ý của Hầu gia, chỉ sợ càng lao sư động chúng hơn nữa mới . Những việc cũng tính là cái gì. Lần Tiểu Nhược con chịu khổ nặng như , thật là đau lòng, Hầu gia càng thêm đau lòng vô cùng."

 

Phúc công công đối đãi với nàng xưa nay như trưởng bối. Bạc Nhược U lời rõ ràng ông sớm tâm tư của Hoắc Nguy Lâu, trong một chốc càng thêm thẹn thùng.

 

Phúc công công :

 

"Tính nết Hầu gia kỳ quái ?"

 

Bạc Nhược U ngớ . Phúc công công thở dài:

 

"Con của Hầu gia, lúc công vụ là loại tính tình gì, thường ngày cũng là dạng tính tình . Nếu ngài chỗ vô lễ, con chỉ việc cự tuyệt ngài . Ngài thấu hiểu lòng , thể đoán hết thảy nỗi lòng của đời, nhưng chỉ riêng đối với con thì ngài nhất định thấu. Bởi nếu con thích, cứ rõ là , đừng chiều theo ngài ."

 

Trên mặt Bạc Nhược U càng thêm đỏ. Phúc công công hòa ái :

 

"Những năm Hầu gia cũng dễ dàng. Ta còn nghĩ cả đời ngài cũng khó mà dấy lên tâm tư gì. Bởi như hiện giờ, đầu tiên cao hứng. Nếu mắt Tiểu Nhược con vẫn đáp ứng ngài cũng . Hầu gia ngài nỗi khổ gì cũng đều trải qua, chỉ riêng ở chuyện nam nữ hề chịu khổ gì, con cần giày vò rèn luyện ngài."

 

Bạc Nhược U ngượng ngùng chịu nổi, mặt nóng bỏng như hơ qua lửa. Phúc công công :

 

"Con chớ cảm thấy tự tại. Tuy Hầu gia cao cao tại thượng thiếu thứ gì, nhưng nếu tìm một hiểu ý , nửa đời mới thật sự cô đơn. Chỉ thể tìm một khiến ngài yêu thích, mới thật sự bạn bên ngài, bởi con cao hứng tới cỡ nào."

 

Bạc Nhược U chút ngơ ngác. Phúc công công nở nụ :

 

"Được , hiện tại cần cung một chuyến. Hầu gia bảo cung đến nội khố tìm mấy vị d.ư.ợ.c t.h.u.ố.c về, miễn cho mấy chỗ thương của con lưu sẹo. Con cứ ngủ ."

 

Phúc công công cửa, bên trong yên tĩnh . Lúc Bạc Nhược U mới thể sắp xếp chuyện phát sinh từ lúc tỉnh trong hôm nay.

 

Phúc công công khiến nàng đối với Hoắc Nguy Lâu mềm lòng hơn mấy phần, cũng nghĩ rõ ràng cách thức việc của . Mặc dù nàng bao giờ nghĩ tới việc cùng Hoắc Nguy Lâu phát sinh ràng buộc gì, nhưng hôm nay Nguy Lâu rõ ràng như , nàng thể trốn tránh lùi bước.

 

Nàng mở to hai mắt đỉnh màn, đang suy nghĩ đến Hoắc Nguy Lâu, cũng suy nghĩ đối với Hoắc Nguy Lâu là loại tâm tư thế nào.

 

Thế nhân đều là ngưỡng mộ kẻ mạnh, nàng cũng như . Y bảo hộ nàng còn cứu mạng nàng nhiều , một vạn, nhưng xưa nay giữ trong sạch, cần cù nghiêm chính, ngự trị thuộc hạ cũng nhân đức, chăm chỉ tu như , quyền thế phú quý tập trung một . Muốn khiến một nữ tử sinh lòng ngưỡng mộ thực sự quá đơn giản, nhưng tình ái đời, động lòng dễ dàng, nhưng lâu dài khó cầu, càng đừng đến việc lấy .

 

Trước mắt bảo nàng hỗ trợ điều tra vụ án dù gian nguy cỡ nào nữa thì nàng cũng đồng ý, nhưng nếu bảo nàng cùng y kết thành phu thê, nàng thể cân nhắc về . Huống chi đời lòng yếu ớt phức tạp, nàng tấm lòng của Hoắc Nguy Lâu thể bảo trì tới khi nào? Thành từ trong miệng y đơn giản, nhưng địa vị phận quá khác biệt, hôn sự phiền phức, chứ nào đơn giản như trong ý nghĩ?

 

Bạc Nhược U thở dài, đáy lòng đủ loại mùi vị lẫn lộn, cảm thấy trong thời gian ngắn ngủi nghĩ tới những chuyện mà cả nửa đời cũng hề nghĩ tới, đến lúc phục hồi tinh thần , mới phát hiện Hoắc Nguy Lâu rời lâu. Lần Ninh Kiêu phủ, hẳn là vì bẩm báo vụ án của Hàn Sênh. Mặc dù lúc nàng gặp nạn, nhưng đến bây giờ cũng Hàn Sênh rốt cuộc là vì tàn nhẫn hung tàn đến như .

 

Bạc Nhược U gọi , nhanh Kinh Mặc và Vu Đề bước . Hai đều ở độ tuổi mười bảy, mười tám, dáng vẻ thanh tú, trông vẻ cẩn thận và chín chắn. khi Bạc Nhược U các nàng xem Ninh phó chỉ huy sứ và Hoắc Nguy Lâu chuyện gì, cả hai đều với vẻ hoảng hốt.

 

"Cô nương, chúng nô tì dám ." Kinh Mặc khổ sở đáp.

 

Vu Đề suy nghĩ một chút : "Quy củ của Hầu gia là nữ quyến Hầu phủ. Hiện giờ chúng nô tì đến Hầu phủ, cẩn thận tuân thủ quy củ lúc nơi. Chúng nô tì sợ hãi..."

 

Bạc Nhược U chậm rãi phản ứng , cảm thấy khó các nàng. "Ta suy nghĩ chu , nữa."

 

Thấy hai mặt với vẻ cung kính, Bạc Nhược U khổ: "Ta là chủ nhân của các ngươi, các ngươi cần như . Hai ngày sẽ rời phủ, đến lúc đó các ngươi sẽ về phủ công chúa. Hai ngày thật sự là khổ cực cho các ngươi."

 

Kinh Mặc và Vu Đề nàng với giọng hiền hòa, mới nàng chỉ giả vờ, nên mặt bắt đầu hiện lên vẻ tò mò, đ.á.n.h giá nàng. Bạc Nhược U cảm thấy rụt rè ánh của họ, khổ : "Làm ? Trên mặt hoa ?"

 

Hai Kinh Mặc chăm chú một lát, Vu Đề, với sự gan hơn, nhịn nhỏ giọng : "Cô nương đó thôi, chúng nô tì vẫn là đầu thấy nữ tử bên Hầu gia. Đêm qua lúc chúng nô tì đến đây vẫn còn đang ngờ vực, ngờ Hầu gia sửa đổi tính tình như . Ngài rằng ngài là chủ nhân của chúng nô tì, nhưng trong mắt chúng nô tì, ngài là chủ nhân ."

 

Bạc Nhược U mà chột , Kinh Mặc cũng tiếp lời: "Thật đúng như , cô nương gì phân phó, chúng nô tì nhất định sẽ ."

 

Bạc Nhược U hít một ngụm khí lạnh, cãi thế nào. Lúc , Hoắc Nguy Lâu từ bên ngoài nhanh chân bước . Kinh Mặc và Vu Đề giật , lập tức lùi ba bước, nghiêm túc bên cạnh.

 

Hoắc Nguy Lâu cửa thấy hai , quả nhiên nhíu mày. Bạc Nhược U vội : "Là gọi các nàng ..."

 

Sắc mặt Hoắc Nguy Lâu liền buông lỏng, đáy mắt lộ vẻ khẩn trương: "Làm ? Có chỗ nào khó chịu ?"

 

Bạc Nhược U lắc đầu, với hai Kinh Mặc: "Chỗ còn chuyện gì nữa, các ngươi thể ngoài."

 

Hai như đại xá, lập tức hành lễ lui ngoài.

 

Hoắc Nguy Lâu bên giường nàng, mở miệng thì Bạc Nhược U hỏi: "Ninh phó chỉ huy sứ tới bẩm báo vụ án Hàn Sênh ?"

 

Hoắc Nguy Lâu bất ngờ khi nàng hỏi như , sắc mặt nghiêm túc : " , đêm qua nàng bất tỉnh. Hôm nay thẩm một điều. Người từ nhỏ hóa trang thành nữ tử, bởi trong tộc lên án. Phụ mẫu chấp nhận , chỉ ca ca đối xử với hơn một chút. Sau đó, phụ mẫu lượt qua đời, trong tộc đ.á.n.h đuổi hai . Một , họ thả một cây đuốc trong nhà, khiến lửa bùng lên. Vết thương , ngay vị trí một nốt chu sa."

 

Bạc Nhược U mà hoảng sợ: "Vậy đó mới theo dõi nữ tử nốt chu sa ?"

 

Hoắc Nguy Lâu gật đầu: " . Sau vụ phóng hỏa, dùng một biện pháp trả thù trong tộc, gây náo loạn, thậm chí kinh động đến quan phủ. Huynh họ thể ở Sở Châu, cuối cùng lẩn trốn qua nhiều nơi mới đến kinh thành. Cả hai đều chút tài năng trong việc văn, đặc biệt là ca ca , còn thì tinh thông nghề điêu khắc."

 

"Da lột tìm ?"

 

"Tìm ." Giọng điệu Hoắc Nguy Lâu trầm xuống: "Ngay khi đào tẩu, mang theo cất trong túi quần áo. Hắn dùng phương pháp chế sáp đặc, ba miếng da chế thành một miếng mỏng, giống như lụa mỏng. Đêm đó, trưởng gánh tội rằng vẽ tranh lớp da . Ninh Kiêu thấy da đặc chế , xác thực thể vẽ tranh."

 

Bạc Nhược U dù tận mắt thấy, nhưng nàng thấy qua nhiều xác c.h.ế.t, cũng thấy sáp một vài t.h.i t.h.ể giống như thuộc da, nên cũng thể tưởng tượng , đáy lòng nàng phát lạnh.

 

"Vậy hiện giờ thể kết án ?"

 

Hoắc Nguy Lâu lắc đầu: "Còn một vài chi tiết quy tắc hỏi rõ ràng, còn phái Sở Châu một chuyến, chứng thực lời thật . Ít nhất nửa tháng, mấy ngày nay tạm giam trong lao là ."

 

Bạc Nhược U gật đầu: "Hắn vốn là nam tử, nhưng từ nhỏ tự nhận là nữ tử, quả thực kỳ lạ."

 

Hoắc Nguy Lâu cũng tán thành: "Hắn tự nhận là nữ tử, nhưng thể trở thành nữ tử chân chính. Người bên ngoài chỉ trích càng khiến cảm thấy khuất nhục. Thời gian lâu dài, tâm tư cũng trở nên dị thường. Từ nhỏ từng sinh vài ý nghĩ hại , cũng từng giả trang nữ tử trộm thói quen của khác. Chỉ là khi đó bọn vẫn còn quanh quẩn, chỗ ở định. Hắn tìm cơ hội , giờ ở kinh thành cũng coi như nhà cửa định, tâm tư mới càng ngày càng rục rịch. Sau đó, khi thấy hai Hứa Vãn Thục đều nốt chu sa, càng thể kiềm chế, nhiều ngày theo đuôi, cuối cùng tìm cơ hội tay. Ngụy Linh cũng là nạn nhân bất đắc dĩ. Trong chuyện , Lục Văn Hạc cũng coi như một kẻ đồng lõa."

 

Nói đến đây, Hoắc Nguy Lâu nghĩ đến Bạc Nhược U cũng thiếu chút nữa gặp độc thủ, sắc mặt càng thêm nặng nề. Y về phía Bạc Nhược U, nhẹ giọng hỏi: "Nàng cũng nốt chu sa, từng cảm thấy sợ hãi ?"

 

Bạc Nhược U cũng việc thể che giấu, y thể hỏi cũng cảm thấy lạ lùng: "Ta thích mặc đồ màu đỏ, mà nốt chu sa thì bên ngoài . Lúc đó trong lòng cũng phát lạnh, nhưng sẽ mà sợ hãi."

 

Hoắc Nguy Lâu thở dài: "Lần xảy chuyện ngoài ý , xác thực là sơ sót."

 

Bạc Nhược U vội : "Sao thể? Hung thủ lớn mật trèo tường nhà , ai cũng thể dự đoán ."

 

Hoắc Nguy Lâu lắc đầu: "Kinh thành thể so với nơi khác. Đây là chân Thiên tử, cai trị nghiêm chính, nhưng hung thủ vẫn dám gây án liên tiếp, chứng tỏ là kẻ độc ác sợ hãi. Nàng là nữ ngỗ tác, theo quan phủ việc, dù nổi bật cũng khó. Hung thủ trong đầu tiên bờ sông Ngọc Khê nghiệm thi thấy nàng. Hơn nữa, bình thường lòng ganh tị với nữ tử, tất nhiên là càng thù hận nàng hơn."

 

Bạc Nhược U mà sống lưng lạnh toát. Lần đầu nàng bờ sông Ngọc Khê nghiệm thi, lúc đó thật sự cảm giác như rình mò, nhưng nghĩ rằng hung thủ mặt ở đó!

 

Thấy trong ánh mắt của y vẻ hổ thẹn tự trách, Bạc Nhược U vội vàng an ủi: "Đây là do tự cầu, liên quan gì đến Hầu gia. Huống chi nghĩ đến tình cảnh , , sẽ càng cẩn thận hơn nữa."

 

Hoắc Nguy Lâu bỗng nhiên nghiêm mặt: "Không bằng, nàng đừng việc ở nha môn Kinh Triệu Phủ nữa?"

 

Bạc Nhược U mà kinh ngạc: "Hầu gia hẳn là để ngỗ tác nữa hả?"

 

Hoắc Nguy Lâu chần chừ: "Thật cũng ."

 

Hai chữ "Thật cũng" khiến Bạc Nhược U giật , nghĩa là ít nhiều gì y cũng ý niệm !

 

Nàng nhíu đôi mày thanh tú, Hoắc Nguy Lâu tiếp: "Không việc ở Kinh Triệu Phủ, cũng còn những vụ án khác. Hàng năm đều án treo đưa Hình bộ cùng Trực sử tư. Đến lúc đó bảo hộ tống nàng về về. Nàng nghiệm thi cũng ảnh hưởng gì, nhưng nếu nàng ở nha môn Kinh Triệu Phủ, những vụ án khó mà để Trực sử tư tiếp quản, cũng chuyện đều thể bận tâm tới ."

 

Bạc Nhược U cảm thấy đầu tê dại, nàng c.ắ.n răng : "Không thể."

 

Hoắc Nguy Lâu nhăn đôi mày kiếm. Bạc Nhược U kiên quyết : "Hầu gia, những chuyện khác thì , nhưng riêng chuyện tuyệt đối đồng ý. Nếu Hầu gia lệnh, bất kể vụ án ở nơi nào, đều cam nguyện tới. nếu như , chẳng lẽ trở thành trường hợp đặc biệt? Hầu gia nhất định cũng sẽ khác lên án. Thứ hai, oan khuất trong đại án t.h.ả.m án cũng là oan khuất, thì oan khuất trong án mạng tầm thường oan khuất ? Ta như , Hầu gia chớ nên ép ."

 

Nàng liền một , đáy lòng thấp thỏm, đáy mắt hiện lên vẻ quật cường, nhưng cũng chút sợ hãi, chỉ lo Hoắc Nguy Lâu đổi tâm tư. Nếu y cứ khăng khăng dùng thủ đoạn cứng rắn như thế, cũng cần gì khác, chỉ cần mang một câu cho Tôn Chiêu, Tôn Chiêu cũng dám dùng tới nàng nữa.

 

ánh mắt nàng hề dời , vẫn cứ đối diện trực tiếp với Hoắc Nguy Lâu.

 

Hoắc Nguy Lâu và nàng bốn mắt chốc lát, bỗng nhiên nở nụ , đưa tay luồn xuống chăn nắm lấy tay nàng. Nàng kịp chuẩn y nắm thật chặt, thấy y hiểu.

 

Nàng tức giận : "Hầu gia cái gì? Ta cũng đang giỡn với Hầu gia."

 

Hoắc Nguy Lâu xong , mặt khôi phục mấy phần nghiêm chính, nhưng khi mở miệng thì giọng điệu trở nên êm ái: "Ta nàng giỡn. Ta đoán nàng sẽ , nhưng ngờ nàng từ chối quyết tuyệt như , khiến thất vọng."

 

Bạc Nhược U mới thả lỏng trái tim, thấy đáy mắt y hiện lên vẻ tán thưởng, giọng điệu bỗng dưng hạ thấp một chút: "Chuyện khác thể theo Hầu gia, nhưng riêng chuyện , dân nữ chắc chắn sẽ tùy ý Hầu gia bài bố."

 

Hoắc Nguy Lâu nhướng mày: "Ồ? Những việc khác đều theo ý ?"

 

Câu khiến nàng đáp thế nào, đành kéo chăn che kín , chỉ chừa một đôi mắt cẩn thận y. Hoắc Nguy Lâu thấy nàng đề phòng rõ ràng như , tức khắc bật , trầm giọng : "Nàng yên tâm , mắt, sẽ gì đối với nàng."

 

Bạc Nhược U tức thì đỏ bừng cả cổ.

 

 

 

 

Loading...