Kỹ Năng Của Tôi Là Mò Xác - Chương 035: Nhà Thờ Đỏ (11)

Cập nhật lúc: 2025-11-21 01:09:25
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Chúng ngăn chặn , thể thêm c.h.ế.t nữa.”

 

Miêu Tiểu Tư lấy búa , nhanh chóng chạy về phía bên của nhà thờ.

 

Hai đàn ông theo sát phía .

 

Khoảng một phút , quả nhiên mắt xuất hiện một cầu thang đen kịt.

 

Ở lối cầu thang còn một t.h.i t.h.ể t.h.ả.m khốc đổ gục.

 

“Đèn ở đây ?” Nhị Oa Đầu đột nhiên run rẩy hỏi.

 

Ngay từ khi bắt đầu trò chơi trốn trong nhà thờ, lúc sớm nhất từng ngang qua cầu thang , lúc đó vẫn còn đèn.

 

“Chắc là chơi từng trốn gần đây, nhưng vì sợ Thợ săn phát hiện nên chủ động đập vỡ đèn.” Nghiêm Quân Trạch quan sát những mảnh vỡ bóng đèn mặt đất, đưa kết luận.

 

Miêu Tiểu Tư im lặng , lấy Đèn Hồn .

 

“Hù”

 

Ánh sáng đỏ quỷ dị chiếu sáng bóng tối.

 

Trên bức tường bên cạnh cầu thang, đột nhiên xuất hiện nửa t.h.i t.h.ể nữ. Nửa t.h.i t.h.ể kẹt trong tường, nửa cắt ngang eo, cứ thế đó.

 

Một luồng khí tức cực kỳ kinh khủng bắt đầu lan tỏa.

 

Nhị Oa Đầu cứng tại chỗ, m.á.u như đông , đưa tay túm lấy vạt áo Nghiêm Quân Trạch phía , nuốt nước bọt.

 

“Cô ... cô thế nào mà ?”

 

Xác c.h.ế.t nữ đó thế nào mà chui tường để trốn.

 

Nghiêm Quân Trạch chỉ liếc dời tầm mắt: “Có lẽ là một loại năng lực tương tự độn thổ xuyên tường, đáng tiếc vẫn phát hiện.”

 

Miêu Tiểu Tư quan tâm đến cái c.h.ế.t kỳ lạ mắt, cô chọn cách phớt lờ, đó bước lên lầu, mỗi bước vượt ba bốn bậc.

 

Đây là một cầu thang xoắn ốc, giữa tối đen, Đèn Hồn thể chiếu tới.

 

Lên đến tầng hai, Miêu Tiểu Tư theo bản năng khựng .

 

Ánh sáng đỏ của Đèn Hồn chiếu sáng mười mấy ô cửa sổ kính màu tuyệt trong nhà thờ, tông màu chủ đạo như m.á.u tươi, hoa văn viền vàng.

 

Rất nhiều thứ cánh đen, lông và xúc tu nhớp nháp vẽ cửa sổ kính màu.

 

Miêu Tiểu Tư khó mà rõ đó là thiên thần đen cái gì. Thứ đó trông như thánh vật nhưng kinh tởm đến mức ai thêm một .

 

Dưới tác dụng của ánh sáng và bóng tối, cửa sổ kính màu rực rỡ sắc màu, chỉ thoáng qua cũng khó tránh khỏi cảm giác chấn động.

 

Tầng hai nhiều phòng độc lập, lẽ là nơi sinh hoạt của các giáo hữu.

 

Miêu Tiểu Tư : “Chúng nhất là nên tìm thấy Baileys và lẩn trốn còn sống, nên đề nghị kiểm tra tất cả các phòng .”

 

cũng đồng ý. Đã đến đây , nhỡ Linh mục đang trốn một cánh cửa nào đó thì . Tầng hai chắc chắn cả phòng ngủ của Linh mục.” Nghiêm Quân Trạch gật đầu.

 

dứt lời, phát hiện chân Nhị Oa Đầu đang run bần bật.

 

“Cậu ?”

 

Nhị Oa Đầu túm chặt vạt áo : “ ý kiến, nhưng ai... ai lên ?”

 

...

 

Xung quanh một mảnh tĩnh lặng.

 

Nghiêm Quân Trạch sờ mũi, tiếng nào.

 

Không ai mở cửa. Nhỡ mở c.h.ế.t thì .

 

Miêu Tiểu Tư hai vô dụng , khẽ thở dài.

 

Cô xách Đèn Hồn, bước nhanh đến cánh cửa gần nhất, đá một cú thật mạnh.

 

“Không ở đây.”

 

Sau khi quanh một vòng, Miêu Tiểu Tư đến cánh cửa tiếp theo.

 

Rồi cô giơ chân lên, đá thêm một cú. “Ừm, cũng ở đây.”

 

Đến cánh cửa thứ ba, cô trực tiếp dùng tay đẩy .

 

“Trống.”

 

Lúc Miêu Tiểu Tư giống như một con gà mái đầu đàn, còn Nghiêm Quân Trạch và Nhị Oa Đầu thì lẽo đẽo theo như hai chú gà con.

 

Cuối cùng…

 

Sau khi hết hành lang, tay Miêu Tiểu Tư nắm lấy tay nắm cửa của cánh cửa cuối cùng nhưng thể đẩy . Cô đầu , dùng Đèn Hồn chiếu ánh sáng xanh lên cằm, hì hì với hai họ.

 

“Cửa khóa, tìm thấy .”

 

Nhị Oa Đầu Miêu Tiểu Tư với vẻ âm u, cả run lên, suýt nữa dọa ngốc. Cậu vội vùi đầu trốn lưng Nghiêm Quân Trạch, hét lên: “Má ơi!”

 

Nghiêm Quân Trạch cũng dọa. Anh Miêu Tiểu Tư đột nhiên áp sát, tim đập nhanh như sấm, càng lúc càng hỗn loạn. Phải mất vài giây mới định cảm xúc, mở to mắt :

 

“Đây tính là trả thù ?”

 

Trước đó từng cố tình dọa Miêu Tiểu Tư trong mật thất, nên nghĩ cô đang cố ý trả đũa.

 

Không ngờ Miêu Tiểu Tư nghĩ nhiều như . Cô hạ Đèn Hồn xuống, bóng mi dài đổ xuống như ma nữ, suy đoán của .

 

“Bên trong, .”

 

Vừa xong, chân Nhị Oa Đầu run rẩy còn mạnh hơn.

 

“Cậu… ?”

 

Miêu Tiểu Tư đắc ý, cố ý hạ giọng: “Người bên trong đang chống cửa .”

 

“Vậy… ? Hay chúng trốn ở cầu thang một lát, đợi bên trong ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ky-nang-cua-toi-la-mo-xac/chuong-035-nha-tho-do-11.html.]

“Không thể nào.” Miêu Tiểu Tư cân chiếc búa trong tay, lạnh.

 

“Cạch.”

 

Cô vung búa, trực tiếp đập nát ổ khóa từ bên ngoài.

 

Sau đó, Miêu Tiểu Tư còn giả vờ lịch sự gõ cửa, nhẹ giọng : “Hello, đây.”

 

Lời dứt, cô mạnh mẽ đá cửa.

 

Bên cạnh, Nhị Oa Đầu túm c.h.ặ.t t.a.y Nghiêm Quân Trạch, Miêu Tiểu Tư với ánh mắt càng thêm bất thường: “Mẹ kiếp, biến thái hả, cảm thấy cô hề sợ, còn vẻ hưng phấn nữa.”

 

Nghiêm Quân Trạch mím môi, suy nghĩ một lát bước theo.

 

Ba trong phòng, lập tức thấy bóng quen thuộc đang dựa tường, sắc mặt tái nhợt. Cả ba đều sững sờ, đồng thanh lên tiếng:

 

“Baileys?”

“Chị Baileys?”

 

Baileys ôm cánh tay thương, thở dốc. Thấy ba , cô dường như thở phào nhẹ nhõm, rõ ràng trải qua một trận hoảng sợ. Giọng cô thấp xuống:

 

“Mau đóng cửa .”

 

“Chuyện gì xảy , cô chứ?” Miêu Tiểu Tư bước lên hỏi, còn Nhị Oa Đầu chạy đóng cửa.

 

“Bên ngoài nhà thờ chúng thấy thông báo, Quỷ Y g.i.ế.c .” Nghiêm Quân Trạch giữ Miêu Tiểu Tư , yên một chỗ, ánh mắt mang theo sự dò xét.

 

Baileys môi tái nhợt. Cô liếc Nghiêm Quân Trạch một cái, mặt nở một nụ lạnh: “Miệng lấy một lời quan tâm, trong đầu nghi ngờ. Quả nhiên là , Nghiêm Quân Trạch.”

 

phớt lờ khuôn mặt khó chịu xen chút chế giễu của , chậm rãi :

 

“Yên tâm, ma quỷ.”

 

Baileys giơ tay lên. Trong tay cô là một con búp bê rơm hai b.í.m tóc dựng ngược lên trời, búp bê những vết cháy đen.

 

“Đây là Búp Bê Rơm Thế Mạng, đạo cụ hồi sinh cấp S. Đáng tiếc chỉ dùng một .”

 

Hồi sinh?

 

Ba đều kinh ngạc.

 

Cho dù chỉ dùng một , nó vẫn đủ để đảo ngược tình thế. Búp Bê Rơm Thế Mạng, đúng như tên gọi, thể chơi chịu một sát thương chí mạng. Sau khi chơi c.h.ế.t, búp bê cho phép tự do chọn điểm hồi sinh trong phạm vi một cây quanh vị trí t.ử vong.

 

Mặc dù chỉ là vật phẩm tiêu hao, nhưng nếu dùng đúng thời điểm, giá trị thua gì thần khí cấp S.

 

Baileys khổ: “ ngờ, g.i.ế.c xong Quỷ Y vẫn thể kết thúc trò chơi.” Cô ngẩng đầu trần nhà. “Linh mục mới là kẻ đe dọa lớn nhất đối với chúng .”

 

Lúc Nghiêm Quân Trạch mới buông Miêu Tiểu Tư . Anh gật đầu, mặt thể hiện cảm xúc gì: “Chuyện Linh mục chúng cũng , lúc đó cô phát hiện như thế nào.”

 

thấy .” Baileys như tự lẩm bẩm. “Hắn chỉ cần búng tay liền g.i.ế.c c.h.ế.t hai chơi, giống như bóp c.h.ế.t hai con kiến, tốn chút sức lực nào.”

 

Miêu Tiểu Tư sững sờ: “Cô thấy ?”

 

. lợi dụng lúc g.i.ế.c để trốn , may mắn mới chạy thoát. vẫn thương, tiếp theo lẽ giúp nhiều.” Baileys cúi đầu, vẻ mặt nặng nề.

 

Tuy là đạo cụ cấp S, nhưng dùng một là hết, căn bản thể tạo tác dụng thực tế nữa. Trong tình huống , dù cho cô thêm ba Búp Bê Rơm Thế Mạng thì ích gì. Cô đ.á.n.h .

 

“Linh mục g.i.ế.c hai chơi ở cầu thang tầng hai lên tầng ba. Bây giờ chắc vẫn ở gác mái. dám đuổi theo, dù vị trí của thì , chúng vẫn thể .” Baileys mím môi, khẽ thở dài.

 

Miêu Tiểu Tư xong im lặng một lúc. Cô ngờ ngay cả Baileys cũng nảy sinh ý định rút lui. Xem thực lực của Linh mục đó quả thực thể xem thường.

 

Cô suy nghĩ một lát với : “ lên xem thử. Các thì thể ở đây.”

 

Cô ghét cảm giác luôn đe dọa , giống như một thợ săn đang lặng lẽ chằm chằm gáy. Trong tình huống cần thiết, cô vẫn thích chọn cách chủ động tấn công.

 

cũng .” Nghiêm Quân Trạch lập tức lên tiếng.

 

đây cũng là c.h.ế.t, theo Miêu Tiểu Tư còn thêm sức chiến đấu.

 

“Các đừng quên đây là trò chơi trốn tìm. Trong tình huống hiện tại, chúng thể đ.á.n.h Linh mục, thực lực của thể so sánh với mấy tên Thợ săn .” Trán Baileys rịn một lớp mồ hôi mỏng, dường như cô họ lên lầu chịu c.h.ế.t.

 

Nhị Oa Đầu do dự một chút, mặt mày nhăn nhó: “Chị Baileys, nhưng chúng trốn thì thể gì chứ. Đây là một thế cục c.h.ế.t . Trò trốn tìm của ít nhất còn giới hạn thời gian. Trò của chúng thì trốn kiểu gì. Gần một ngày , còn ăn miếng cơm nào, thậm chí còn buồn ngủ. Kéo dài nữa sợ...”

 

Baileys cau mày khó nhận : “ cần thời gian để hồi phục vết thương và năng lượng. Các chắc cũng . Chờ thêm một chút nữa, chuyện lẽ sẽ chuyển biến.”

 

“Không thể chờ .” Lúc , Nghiêm Quân Trạch đột nhiên lên tiếng. “Chúng thể chờ, nhưng chờ nữa.”

 

Nhờ lời nhắc nhở của , mới nhớ : còn một lẩn trốn vẫn còn sống.

 

Nếu đó Linh mục bắt, chỉ cần thỏa mãn điều kiện hiến tế, nghi thức triệu hồi sẽ lập tức kích hoạt. Trò chơi cũng sẽ kết thúc ngay lập tức.

 

Và khi đó, tất cả bọn họ sẽ c.h.ế.t ở đây.

 

...

 

Không ai câu nào, cả phòng rơi im lặng.

 

Miêu Tiểu Tư suy nghĩ một lát quả quyết nắm chặt búa, bước ngoài.

 

đây chờ c.h.ế.t phong cách của cô.

 

Baileys mím môi, bóng lưng Miêu Tiểu Tư, há miệng định gì đó nhưng cuối cùng .

 

Đẩy cửa phòng , Miêu Tiểu Tư hành lang yên tĩnh bước lên lầu.

 

Vừa đặt chân lên cầu thang dẫn lên gác mái, một tiếng cọt kẹt khó chịu truyền đến, khiến cảm giác buốt dọc sống lưng.

 

Cô cúi đầu , phát hiện cầu thang chân từ lúc nào biến thành cầu thang gỗ màu xám, trông cực kỳ cũ kỹ.

 

Vừa bước , âm thanh xung quanh biến mất. Cả cô như bước một gian khác, cách biệt với tầng hai.

 

Không khí tràn ngập mùi ẩm mốc và thối rữa.

 

lúc , Miêu Tiểu Tư phát hiện chiếc Đèn Hồn trong tay mất tác dụng.

 

Một vật thể hình cầu phát ánh sáng lân tinh lơ lửng trong trung, chiếu sáng khu vực gần gác mái.

 

Miêu Tiểu Tư đưa tay chạm , thứ đó liền bay .

 

“Cẩn thận, đừng chạm !”

 

 

Loading...