Kỹ Năng Của Tôi Là Mò Xác - Chương 086: Hội Đấu Giá Năm
Cập nhật lúc: 2025-12-08 11:19:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trúc Phỉ : “Không thể , xác c.h.ế.t thể kỹ năng trộm cắp khóa mục tiêu , chỉ thể trộm đạo cụ sống.”
“Ha ha, bảo mà, nếu ăn cả sống lẫn c.h.ế.t, thì chẳng vô địch .” Miêu Tiểu Tư thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Kỹ năng khởi đầu của T.ử Thủy Vi Lan quả nhiên là trộm cắp.
Mặc dù đoán , nhưng Miêu Tiểu Tư vẫn sốc.
Cô ngờ rằng, loại kỹ năng thần quỷ thể ăn cắp vật phẩm trong kho của mục tiêu.
Cần , mỗi đạo cụ đối với chơi đều tương đương với một lá bài tẩy cứu mạng!
Quả hổ danh là nghề nghiệp hiếm thể leo lên vị trí một Bảng Thiên, chỉ riêng kỹ năng khởi đầu thôi mạnh hơn nhiều so với những chơi khác.
Nghĩ như , cách giữa nghề nghiệp hiếm và tám nghề nghiệp chính định sẵn ngay từ đầu.
Và cách , càng về , sẽ càng lớn hơn, càng lớn hơn, giống như một hố sâu thể vượt qua.
Và giữa những chơi cùng cấp, thứ duy nhất thể bù đắp cách , lẽ chỉ những đạo cụ cấp S.
Tuy nhiên, sốc thì sốc.
Miêu Tiểu Tư cho rằng, kỹ năng Mò Xác của cô so với Trộm Cắp, cũng hề thua kém.
Thậm chí còn mạnh hơn Trộm Cắp!
Rốt cuộc, hạn chế của kỹ năng Mò Xác chỉ hai điểm: tiếp xúc cơ thể mục tiêu và mục tiêu là xác c.h.ế.t.
Ngoài , kỹ năng Mò Xác của cô cần tiêu hao năng lượng, chỉ cần mục tiêu đồ, thì xác suất cô mò vật phẩm là một trăm phần trăm!
Còn kỹ năng Trộm Cắp của T.ử Thủy Vi Lan, rõ ràng nhiều hạn chế hơn.
Trước hết tìm cách chạm cơ thể mục tiêu còn sống, kỹ năng thể dễ sử dụng hơn giữa những chơi cấp thấp, nhưng đối với chơi cấp cao, điều đó hề dễ dàng.
Đặc biệt là kỹ năng của , chỉ cần dùng vài , là sẽ thể giấu .
Dễ gây sự đề phòng của đối phương, còn dễ thu hút lòng thù hận.
Thứ hai, ngay cả khi chạm thành công cơ thể đối phương, tỷ lệ thành công trộm cắp cũng chỉ 5%.
Nói cách khác, trong một trăm mà chạm , lẽ chỉ năm trộm thành công, mà còn là mò lấy ngẫu nhiên.
Miêu Tiểu Tư theo bản năng đặt tình huống đó.
Nếu một ngày nào đó, T.ử Thủy Vi Lan gặp cô, kho vật phẩm như một núi rác.
Vậy xác suất đối phương trộm thành công đạo cụ hữu dụng cô là bao nhiêu?
Nghĩ đến đây, Miêu Tiểu Tư khỏi thầm.
E rằng, xác suất đó thấp đến kinh khủng.
Nếu cẩn thận mà chạm [Bàn Cờ Của Quốc Vương], lẽ còn dễ mất mạng đó.
“Cô gì, là thật đấy, cô tuyệt đối đừng coi thường T.ử Thủy Vi Lan, trong hội đấu giá thấy , ai mà tránh xa?”
Trúc Phỉ khẽ đẩy Miêu Tiểu Tư một cái, đặc biệt dặn dò.
“ , chỉ đột nhiên nghĩ đến một chuyện vui thôi, yên tâm , nhớ .” Miêu Tiểu Tư vội vàng thu nụ , nghiêm chỉnh .
“À, còn thấy diễn đàn bài đăng , T.ử Thủy Vi Lan khi kích hoạt thẻ nhân vật, cũng giống như các Tam Phiêu Khách, còn tự động một đạo cụ khởi đầu?”
Trúc Phỉ gật đầu: “ là chuyện đó, nghề nghiệp của là Đạo Tặc, nên kho vật phẩm còn tự động một ‘Chìa Khóa Vạn Năng’.”
“Nghe , chiếc chìa khóa vạn năng chỉ thể mở rương báu, mà còn thể mở hầu hết các loại khóa cửa, tính thực dụng cao, nhiều phó bản mật thất và phó bản mê cung, đều mở cửa thông quan trực tiếp.”
“Hít hà… Cái thì biến thái đấy.” Sắc mặt Miêu Tiểu Tư đổi.
Nghề nghiệp Đạo Tặc , mặc dù dễ chịu bằng “Linh Vu” của Kiều Mạch Thanh Thanh, nhưng cũng đủ vô lý .
Miêu Tiểu Tư đột nhiên phát hiện, mỗi nghề nghiệp đặc biệt, đều là một mẫu hình nhân vật chính rõ rệt.
Bất kể chơi nhận cái nào, trong trò chơi Bí Cảnh , đều thể nào ăn quá tệ, bởi vì mẫu nghề nghiệp cho phép.
“Không nhiều nữa, bây giờ xin mời vật phẩm đấu giá đầu tiên, lên đài!”
Sau khi dành vài phút nghỉ giải lao giữa hiệp, điều hành đấu giá uống nước, hắng giọng, nhanh trở trạng thái chủ trì.
Vỗ tay một cái.
Vật phẩm đấu giá áp chót đầu tiên của phiên đấu giá , hai nhân viên hợp lực khiêng lên.
Xung quanh đột nhiên im lặng, mơ hồ, dường như thấy tiếng nước va chạm liên tục.
“Tiếng nước từ , thấy ?”
“Suỵt… thấy , đừng ồn, cứ xem .”
Cùng với một chiếc hộp vuông bao phủ bởi vải nhung đen, đặt chính giữa đài đấu giá.
Người điều hành đấu giá chậm rãi bước tới, trịnh trọng giới thiệu: “Vật phẩm đấu giá , một chơi bí ẩn vận chuyển đến cách đây lâu, nó đến từ Bắc Hải xa xôi trong Bí Cảnh, tin , nó tuyệt đối sẽ quý vị thất vọng.”
Ngay đó, điều hành đấu giá trực tiếp đưa tay , mạnh mẽ vén tấm vải nhung đen chiếc hộp vuông lên.
Nhìn tấm vải đen mềm mại như nhung, trượt xuống như dòng nước đài đấu giá.
Khoảnh khắc tiếp theo, cuối cùng cũng tiếng nước va chạm liên tục đó, từ mà .
“Giao Nhân?”
“Hóa là Giao Nhân?”
Đó nào là chiếc hộp vuông, rõ ràng là một cái lồng nước cực kỳ kiên cố!
Chỉ thấy bên trong chiếc lồng nước vuông vức.
Một con Giao Nhân đang co ro trong góc, đôi mắt xanh mở to, sợ hãi đài.
“ , đây chính là Giao Nhân Vảy Đen, khi săn bắt, đang trốn một tảng đá ngầm lớn màu đen ở vùng biển nguy hiểm đầy rạn san hô.”
“Theo kết quả giám định, đây còn là một Giao Nhân đực trưởng thành, nhưng điều cực kỳ may là, thương ngoài ý , lạc đàn, một bỏ gần khu vực biển xa nơi Giao Nhân tụ tập, và đụng một nhóm chơi thử thách.”
Người điều hành đấu giá , phất tay hiệu cho hai nhân viên khác, khiêng chiếc lồng nước vuông đó, một vòng quanh mép đài đấu giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ky-nang-cua-toi-la-mo-xac/chuong-086-hoi-dau-gia-nam.html.]
Để thể rõ hơn con Giao Nhân bên trong.
“Trời ơi, con Giao Nhân … vảy lột sạch hết , ai , nhẫn tâm quá.”
“Những chiếc vảy , mọc ?”
“Mau , tay cũng thương .”
Mọi nhao nhao nghiêng đầu, một thậm chí dậy, ước gì thể thò cổ trong lồng nước.
Từ nửa vạm vỡ của đối phương, khó để nhận , đây là một Giao Nhân đực.
Lúc , con Giao Nhân , hai tay trói, buộc chặt một sợi dây bạc đặc chế bên trong lồng nước.
Phần để trần, cũng đầy những vết sẹo chằng chịt.
Tuy nhiên, điều thu hút sự chú ý hơn cả, là chiếc đuôi cá màu đen bạc của .
Vảy đuôi cá, từ lúc nào, lột từng lớp một, chỉ còn những vết thương chi chít như ổ m.á.u vẫn lành.
Toàn đầy vết thương, kết hợp với ánh mắt ngây thơ, đầy sợ hãi của Giao Nhân, dễ dàng khiến một nhóm chơi, nảy sinh lòng thương xót.
“Đây là đầu tiên thấy Giao Nhân sống, quả nhiên đến kinh ngạc như trong truyền thuyết.”
“ cứ cảm giác, con Giao Nhân thương quá nặng, e rằng sống lâu nữa.”
“Thật đáng thương, đụng chơi thử thách, chỉ thể coi là xui xẻo, dù Giao Nhân là báu vật, bất kể ai gặp , cũng sẽ dễ dàng bỏ qua.”
“Tiếc quá, vảy bây giờ đều lột sạch , mọc còn là ẩn , là một con cá phế phẩm.”
Trong đại sảnh, nhiều chơi lắc đầu, vẻ mặt khác .
“Quý vị xin hãy bình tĩnh, mời trở chỗ , giới thiệu.” Người điều hành đấu giá gõ búa lên chiếc bàn bên cạnh, bắt đầu duy trì trật tự hiện trường.
Đợi đến khi tất cả chơi xuống.
Người điều hành đấu giá lớn tiếng : “Giống như thấy, con Giao Nhân Vảy Đen , từng thương nặng, bây giờ chỉ tạm thời duy trì sự sống bằng d.ư.ợ.c phẩm đắt tiền, theo giám định, một khi mất d.ư.ợ.c phẩm, tuổi thọ của , chỉ còn hai mươi ngày.”
“Nói đến đây, chắc quý vị cũng hiểu rõ trong lòng, giá trị của con Giao Nhân , còn đáng để tiếp tục kéo dài mạng sống cho , ngay cả khi thể sống đến sang năm, cũng ai thể đảm bảo vảy thể mọc .”
“Tuy nhiên, mặc dù vảy cá còn hy vọng, nhưng nước mắt cá, vẫn cách để thu .”
Một trong những nhiệm vụ của điều hành đấu giá, chính là cho mua cảm thấy, vật phẩm đấu giá đài đáng để cạnh tranh.
Chỉ như , phòng đấu giá mới thể thu nhiều lợi nhuận hơn.
Vì , đối diện với con Giao Nhân áp chót , điều hành đấu giá sự khách quan và công bằng, cũng đang cố gắng quảng bá tác dụng của .
“Nước mắt cá? Đó là vật liệu quý hiếm để rèn vũ khí đấy, Giao Nhân rơi lệ thành châu, thật .”
“Có thể để con Giao Nhân biểu diễn một chút , nhỡ thì ?”
Dưới đài, những nãy còn thấy Giao Nhân đáng thương, lúc nhao nhao hùa theo.
“Hãy để biểu diễn một chút , vật phẩm đấu giá đắt tiền như , Hồng Chưởng Quỹ ngại trình diễn cho chúng xem chứ.”
Đối mặt với đám đông hỗn loạn.
Hồng Chưởng Quỹ chiếc khăn đỏ, im lặng hai giây.
Sau đó, khẽ gật đầu với nhân viên phục vụ bên cạnh.
Nhân viên khi nhận chỉ thị, lập tức rút một cây gậy điện đặc chế màu vàng, chút biểu cảm tiến đến gần con Giao Nhân trong lồng nước.
“Xì xè… xì xè…”
Mở một cánh cửa nhỏ bên hông lồng nước dùng để cho ăn, nhân viên dùng gậy điện đ.â.m mạnh cơ thể Giao Nhân.
Cùng với những tia hồ quang điện màu xanh lam lóe lên và lan truyền trong nước.
Giao Nhân nhanh chóng co giật, mái tóc dài màu mực rối bời xõa xuống, rủ cơ bụng cân đối của .
ngay cả cường độ điện giật cao như , vẫn bướng bỉnh c.ắ.n chặt môi , kiên quyết kêu lên một tiếng, rơi một giọt nước mắt nào.
“Hồng Chưởng Quỹ, Ngài , cá , Ngài bảo chúng mua về gì?”
“Đây là lừa đảo , loại hàng , đừng đưa lên đài đấu giá nữa.”
Lúc , đuôi cá của Giao Nhân yếu ớt lắc lư, vẻ hấp hối.
những xem vẫn buông tha cho , liên tục la ó tận mắt thấy nước mắt cá.
Cậu càng bướng bỉnh, càng giày xéo, hành hạ , để đạt khoái cảm.
Khi gậy điện một nữa tiến đến gần, con Giao Nhân trong lồng nước sợ hãi dựng vây lưng, liên tục lùi .
hai tay trói, phía là thành lồng, lùi còn chỗ lùi, chỉ thể để mặc cho bắt nạt.
“Xì xè… xì xè…”
Cây gậy điện tăng cường độ một nữa chọc vết thương đuôi cá của Giao Nhân, nát thịt da của .
Trong lồng nước, một chất lỏng màu đỏ tươi bắt đầu chảy róc rách, rõ ràng, thao tác một nữa trầm trọng thêm vết thương của Giao Nhân.
“Dừng .”
Lúc , Hồng Chưởng Quỹ cuối cùng cũng đưa tay , ngăn cản nhân viên.
Cứ tiếp tục như , con Giao Nhân bướng bỉnh dù c.h.ế.t đài, e rằng cũng sẽ rơi nước mắt.
Và phòng đấu giá, thể chịu gánh khoản lỗ .
“Quý vị, đến đây thôi.”
Giọng Hồng Chưởng Quỹ dần trở nên lạnh lùng: “Hay cho một thứ còn đáng giá hơn nước mắt Giao Nhân nhé.”
“Quý vị từng câu ‘Lấy mỡ cá nến, cháy tắt lâu dài’ ?”
“Nến cá từ mỡ cá, tương đương với đèn trường minh, thể giữ cho ngọn nến tắt suốt ngàn năm, mà nến cá , một thể m.á.u thịt của Giao Nhân, cũng chỉ thể luyện hóa một cây, nó còn là vật liệu khó kiếm hơn cả vảy cá và nước mắt cá.”
“Phòng đấu giá của chúng , bao giờ thu nhận vật vô dụng, con Giao Nhân mang về, quý vị xử lý thế nào là tùy ý, bây giờ với quý vị rằng, ngay cả khi đây chỉ là một xác c.h.ế.t cá, vẫn giá trị của !”
“Vì , giá khởi điểm, tám mươi vạn Linh tệ, quý vị hãy suy nghĩ kỹ khi đấu giá.”