Kỹ Năng Của Tôi Là Mò Xác - Chương 104: Nhân viên mới.

Cập nhật lúc: 2025-12-13 11:27:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Có triệu hồi Tả Nhiên ngay lập tức, và bố trí Cửa hàng Sơ Sắc ?”

 

“Bố trí!”

 

Miêu Tiểu Tư đưa lựa chọn, giây tiếp theo, cửa hàng đẩy . Sau đó, một ảnh cao ráo bước .

 

Người cao, áo phông trắng, lông mày và ánh mắt sạch sẽ, chỉ là sắc mặt tái nhợt. trong những quỷ quái mà Miêu Tiểu Tư từng thấy, trai đến mức quá đáng .

 

“Chào bà chủ!”

“Từ hôm nay trở là quỷ của cô, xin hỏi ?”

 

?

 

Dường như ngờ đối phương trực tiếp như , Miêu Tiểu Tư sững sờ. C.h.ế.t , cô thực sự từng nghĩ đến vấn đề .

 

lưng thiếu niên, thấy còn đeo một chiếc cặp sách trắng. Trời ơi, lúc phần thưởng đến, là nhân viên còn bao ăn bao ở .

 

Miêu Tiểu Tư vội vàng mở bảng điều khiển xem. Kết quả phát hiện , nếu xây một ký túc xá nhân viên t.ử tế trong sân, tốn một trăm nghìn Linh Tệ, cái thật sự quá hại não!

 

Vấn đề là hiện tại cô còn nhiều tiền như nữa.

 

Miêu Tiểu Tư cảm thấy nghẹn lòng. với tư cách là bà chủ, thể để nhân viên chuyện .

 

“Khụ…”

 

Cô hắng giọng, an ủi: “Yên tâm , theo thì cái gì cũng , sẽ bạc đãi .”

 

“Vâng!”

 

Tả Nhiên mỉm , dường như Miêu Tiểu Tư gì, tin nấy.

 

“Bà chủ, bây giờ gì?”

 

“Đi nào, hôm nay việc, đưa Thành phố Nội thất , mua cho ga trải giường, chăn nệm gì đó.”

 

Miêu Tiểu Tư cảm thấy áy náy, khoát tay lấy một phiếu giảm giá ba nghìn nguyên tại Thành phố Nội thất Mộng Hạch.

 

Hai đặt cặp sách xuống, đến ngã ba đường Âm Sơn để đợi xe buýt.

 

Trên đường , Miêu Tiểu Tư liên tục lén nhân viên mới . Lưng thẳng, góc nghiêng dịu dàng, còn mùi xà phòng dễ chịu.

 

Tả Nhiên giống ác quỷ, chút khí tức đáng sợ nào, còn khá mãn nhãn.

 

Quét quét bảng điều khiển, Miêu Tiểu Tư phát hiện Tả Nhiên sự phân biệt thiện ác rõ ràng. Trận doanh của sẽ đổi theo sự đổi của Miêu Tiểu Tư. Độ trung thành một trăm phần trăm quả nhiên giống ai.

 

Lên xe buýt, ngờ chuyến vô cùng suôn sẻ. Có Tả Nhiên ở đó, những hành khách khác xe hề ý định đến gần Miêu Tiểu Tư.

 

Đây chính là cảm giác một vệ sĩ cấp Lệ Quỷ ?

 

Mặc dù Miêu Tiểu Tư sợ quỷ, nhưng cô cũng gây rắc rối, như đủ!

 

Rất nhanh, xe buýt dừng ở bến. Hai thuận lợi đến Thành phố Nội thất Mộng Hạch.

 

“Xin hỏi hai vị xem gì, cửa hàng chúng nhập về một loại nệm cao cấp, chỉ cần năm mươi nghìn Linh Tệ, loại nệm thể tùy chỉnh theo eo và cột sống của hai vị, thủ công từ vật liệu tự nhiên…”

 

Đi ngang qua một cửa hàng bán nệm, quỷ miệng rách ở cửa thấy họ liền sức chào mời.

 

“Không , chúng mua nệm.”

 

Miêu Tiểu Tư xua tay, đó chỉ chiếc lều trưng bày cửa hàng đồ sân vườn đối diện, với Tả Nhiên: “Cái lều thật, thấy hợp với , thích ?”

 

Tả Nhiên cong môi thành một vòng cung nhỏ, vẻ mặt vô hại : “bà chủ hợp thì hợp, Tả Nhiên thích.”

 

“Tốt! Nhân viên, giúp gói !”

 

Miêu Tiểu Tư lao cửa hàng, dùng phiếu giảm giá mua miễn phí một chiếc lều trị giá một nghìn tám trăm tám mươi tám.

 

Vì đây là Thành phố Nội thất nên ở đây chỉ loại lều sân vườn cao cấp , chứ lều dã ngoại, vì ngủ chắc chắn sẽ thoải mái lắm.

 

Miêu Tiểu Tư cũng còn cách nào, cô thực sự tiền, chỉ thể đợi đến khi gom đủ một trăm nghìn Linh Tệ sắp xếp ký túc xá cho Tả Nhiên.

 

Sau đó, hai dạo quanh Thành phố Nội thất, mua một chăn gối và những thứ tương tự, tốn thêm gần một nghìn tệ nữa.

 

“Bà chủ, thể ăn cái .”

 

Đột nhiên, Tả Nhiên dừng , chỉ một chiếc xe bán kem ở khu vực nghỉ ngơi hỏi.

 

Vừa nhân viên bán hàng rằng tiêu dùng hơn một nghìn ở Thành phố Nội thất thể nhận miễn phí một cây kem. Câu Miêu Tiểu Tư tai lọt tai , ngờ Tả Nhiên nhớ mãi, khắp nơi tìm kiếm chiếc xe kem miễn phí. Lúc cuối cùng cũng tìm thấy.

 

“Được thôi, , nghỉ ở đây một lát.”

 

Miêu Tiểu Tư đưa hóa đơn trong tay cho .

 

“Vâng.”

 

Tả Nhiên vui vẻ cong khóe mắt, đồng t.ử đen nhánh lóe lên một tia sáng.

 

Một lát , cầm hai cây kem màu sắc tươi sáng , mắt sáng rực Miêu Tiểu Tư : “Bà chủ, cái là của cô, kem nếp cẩm máu.”

 

Ngón tay tái nhợt thon dài, xương đốt ngón tay cong, trông đặc biệt .

 

Nhìn chằm chằm bàn tay một lúc lâu, Miêu Tiểu Tư mới nhíu mày.

 

“Nếp cẩm máu? Cái bằng m.á.u thật đó chứ…”

 

, nước m.á.u tươi thêm nếp cẩm máu, siêu ngọt.”

 

Tả Nhiên ăn hết một viên kem lớn, vài giây , mống mắt của chuyển sang màu đỏ sẫm kỳ lạ, ngay cả làn da trần trụi cũng trở nên mịn màng và óng ánh.

 

Thấy cảnh , mắt Miêu Tiểu Tư nheo , ngay lập tức nghĩ đến điều gì đó.

 

Cô hình như từng , những ma cà rồng thiếu m.á.u lâu ngày, mống mắt sẽ màu đen thuần túy như hắc diệu thạch, giống như lúc cô mới thấy Tả Nhiên.

 

Và bây giờ khi ăn kem nếp cẩm máu, trạng thái của rõ ràng hơn nhiều, ngay cả khí chất tỏa khắp cũng mạnh mẽ hơn đáng kể.

 

Thảo nào đột nhiên đòi ăn kem, hóa là kem pha máu.

 

“Bà chủ, ăn m.á.u , con ở thế giới khá hiếm, loại kem rẻ tiền như thế sẽ dùng thứ đắt đỏ như .”

 

Thấy vẻ mặt Miêu Tiểu Tư đúng, Tả Nhiên lập tức giải thích, dường như sợ cô hiểu lầm điều gì đó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ky-nang-cua-toi-la-mo-xac/chuong-104-nhan-vien-moi.html.]

, thích ăn kem, hai cây ăn hết .”

 

Miêu Tiểu Tư dậy, nhét những gói đồ mua tay Tả Nhiên.

 

“Đồ mua xong hết , về thôi.”

 

Thực Tả Nhiên ăn gì, cô căn bản quan tâm. Bởi vì độ trung thành một trăm phần trăm đủ để chiến thắng bản năng của .

 

Chỉ cần Miêu Tiểu Tư kiên định về phía con , Tả Nhiên vô điều kiện về phía con , đây là điều thể lựa chọn.

 

“Vì cửa hàng của chúng hoạt động hai mươi bốn hai mươi bốn, nên cũng trông coi cửa hàng hai mươi bốn hai mươi bốn.”

 

Trở Cửa hàng Sơ Sắc, Miêu Tiểu Tư bắt đầu sắp xếp công việc cho Tả Nhiên.

 

cũng thấy đó, công việc ở đây nhẹ nhàng, thậm chí hầu hết thời gian cần lộ mặt, chỉ cần ở trong sân xem camera giám sát là .”

 

“Quan trọng nhất là, giúp canh giữ cái sân , từng ngọn cỏ cành cây trong sân , đều dùng tính mạng để bảo vệ, ?”

 

“Đương nhiên, nguyện dâng hiến sinh mạng cho bà chủ.”

 

Tả Nhiên , vẻ mặt nghiêm túc, giống hệt một cây rau hẹ tẩy não thành công.

 

“… ”

 

Miêu Tiểu Tư im lặng hai giây, : “Những thứ trong sân quan trọng với , cực kỳ quan trọng, nhắc đến với bất kỳ ai ngoài .”

 

“Còn về cửa hàng thì…”

 

Miêu Tiểu Tư lấy chồng áp phích in đó.

 

“Những thứ giao cho , tìm vài vị trí thích hợp, dán hết chúng lên. gọi nhân viên đến lắp đặt điện thoại . Ngày mai nếu khách gọi điện yêu cầu giao hàng tận nhà, nhớ nhanh về nhanh. Ừm, nhất là nên rời đường Âm Sơn, chỉ giao hàng cho những khu dân cư gần đây thôi.”

 

Suy nghĩ , Miêu Tiểu Tư cảm thấy giá trị lớn nhất của Tả Nhiên hiện tại vẫn là ở việc trông nhà bảo vệ sân, chứ ở việc giao hàng.

 

“Không bà chủ, bay!” Tả Nhiên tự hào . “Tốc độ giao hàng của chắc chắn sẽ nhanh, sẽ bất kỳ đ.á.n.h giá tiêu cực nào.”

 

Biết bay?

 

Sắc mặt Miêu Tiểu Tư sững . Biết bay sớm, kỹ năng ngầu như , xe buýt gì. Muốn chở bay thử quá.

 

Nói thật là cô từng bay bao giờ.

 

Ý nghĩ lóe lên trong đầu Miêu Tiểu Tư. Ngay đó, cô giả vờ như một cao nhân thâm sâu, bình thản gật đầu.

 

“Không tệ, đây là một thiên phú , quả nhiên lầm .”

 

“Mặc dù cửa hàng của chúng bây giờ vẫn còn nhỏ, nhưng lâu nữa, lẽ cả con phố sẽ là của chúng , vì việc chăm chỉ, ?”

 

“Nếu bà chủ con phố , thì nó sẽ sớm là của bà chủ!”

 

Khi Tả Nhiên câu , nghiêm túc, mắt như ngâm trong ánh sáng, sáng rực rỡ đến đáng sợ. là Miêu Tiểu Tư gì, tin nấy.

 

Khóe miệng Miêu Tiểu Tư co giật, nhất thời chút thể tiếp tục diễn nữa.

 

lúc , nhân viên giao lều đến gõ cửa. Dịch vụ của Thành phố Nội thất Mộng Hạch khá chu đáo, hàng mua miễn phí, chỉ hóa đơn, mà đồ lớn còn giao tận nơi.

 

Nhân viên giao hàng đặt chiếc lều xuống, tiên bảng hiệu cửa hàng, đó dùng ánh mắt kỳ lạ đ.á.n.h giá hai họ một lượt. Cho đến khi điện thoại giục, mới vội vã rời .

 

Đối mặt với ánh mắt kỳ quái , Miêu Tiểu Tư cũng mấy bận tâm.

 

Trở sân , tránh mắt suối phun. Miêu Tiểu Tư điều chỉnh vị trí của Tháp Bắn Tên và Thiết Bị Cảnh Báo, tiện thể tạo một tài khoản gia đình, kéo Tả Nhiên .

 

Sau thao tác , Tả Nhiên những các thiết trong sân coi là kẻ địch, mà còn thể xem và vận hành tất cả công cụ trong sân cửa hàng bất cứ lúc nào.

 

Lắp đặt lều xong, trải chăn nệm, bật đèn, thành mỹ mãn. Tự dưng một cảm giác như cắm trại bầu trời đầy .

 

“Chỉ là buổi tối thể nhiều muỗi, tạm bợ một chút nhé.”

 

Miêu Tiểu Tư vỗ vai Tả Nhiên, nhỏ giọng nhắc nhở.

 

Tả Nhiên quan tâm lắc đầu. “ sợ muỗi, muỗi bao giờ dám đến gần .”

 

Quả thật. Miêu Tiểu Tư xung quanh, hình như kể từ khi Tả Nhiên đến, tất cả muỗi và côn trùng trong sân đều biến mất hết, thần kỳ .

 

“Vậy thì , nếu việc gì, đây.”

 

“Cậu ngủ ngon nhé, khi nào ai trong cửa hàng, thể ngoài săn mồi, ở đây chúng nhiều quy tắc như .”

 

Miêu Tiểu Tư ma cà rồng cần hút m.á.u định kỳ, nên cố ý bổ sung một câu. Cô sợ nếu cô câu , Tả Nhiên sẽ tự c.h.ế.t đói, dù thật thà.

 

Lúc rời .

 

“Bà chủ.”

 

Tả Nhiên đột nhiên gọi Miêu Tiểu Tư .

 

“Cô thể cho điện thoại của cô ?”

 

Tả Nhiên gãi đầu. “Ý là, bình thường liên lạc với cô bằng cách nào?”

 

Miêu Tiểu Tư: “…”

 

Im lặng một chút.

 

“Cậu cần liên lạc với , thời gian sẽ ghé qua.”

 

Hai im lặng một lát.

 

Tả Nhiên gì, gật đầu, chui trong lều.

 

Nhìn chiếc lều dần đóng , Miêu Tiểu Tư nghĩ nghĩ. Trước khi , cô lấy Thẻ Quảng Cáo Cửa hàng Sơ Sắc , chọn sử dụng.

 

【Đinh, Thẻ Quảng Cáo Cửa hàng Sơ Sắc hiệu lực, thời gian quảng cáo: một tuần, xin quản lý cửa hàng chú ý bổ sung hàng hóa kịp thời.】

 

Phù!

 

Miêu Tiểu Tư thở phào nhẹ nhõm! Cuối cùng cũng xong!

 

Không hiệu quả của thẻ quảng cáo thế nào, dù cũng chỉ một cái, dùng sớm dùng muộn cũng là dùng. Chỉ cần nhớ bổ sung hàng kịp thời là .

 

Đóng cửa sân.

 

Miêu Tiểu Tư cửa hàng dán đầy áp phích. Tâm niệm động, cô trực tiếp chọn Thoát Ra.

Loading...