Ký Sự Đèn Cá Dẫn Hồn - Chương 186
Cập nhật lúc: 2025-07-31 08:54:47
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trái ngược với tâm trạng “ nghỉ việc” của đám quỷ sai, thì chuột tinh Kim Nguyên Bảo đang vai Tống Thao, cùng với Tiểu Điềm Điềm đầu bù tóc rối từ bàn gương, hăng hái như bơm m.á.u gà.
Tiểu Điềm Điềm nhảy dựng lên, phất cờ hò hét:
“Các đồng chí!
Mọi hăng hái lên! Tinh thần lên!
Trái ngọt của chiến thắng là của chúng !
Vì lý tưởng chung của địa phủ Trung Hoa!
Vì tự do và tình yêu! Xông lên!
Hãy cùng lao chiến trường!
Hãy thổi kèn lệnh trong tay các !”
Kim Nguyên Bảo lông dựng , giơ nắm đ.ấ.m gào lên:
“Chí khí căng tràn, đói thì ăn thịt yêu quái Nhật!
Khát thì uống m.á.u yêu tinh Nhật!
Hôm nay chính là ngày Chuột gia lưu danh sử sách cõi âm!”
Bạch Vô Thường:
“Kim Nguyên Bảo, cái tên đầu tổ quạ cạnh ngươi là thằng ngu nào ?”
Mã Diện:
“Phải đó! Địa phủ tên ngu nào như mà ?”
Tiểu Điềm Điềm: “.....”
Câu chuyện còn đùa xong, thì bọn yêu quái xâm lược phía đối diện thể chờ thêm, đồng loạt gầm lên lao tới!
Quỷ sai địa phủ trong chớp mắt đồng loạt đổi sắc mặt.
Dù than vãn cỡ nào, nhưng khí khái và m.á.u nóng thì ai thiếu cả.
Không một ai lùi bước, ánh mắt ai nấy đều hung hãn, giơ cao vũ khí trong tay hét lớn.
“Giết bọn nó!!”
“A a a a a! Xông lên!!”
Thế giới quỷ quái đầy màu sắc kỳ dị, vì tiếng hô xung trận mà mặt đất chấn động dữ dội.
Thế nhưng khi Bạch Vô Thường và các quỷ sai còn kịp tiếp cận quân địch thì tất cả bất ngờ khựng giữa đường.
Trên bầu trời, dị tượng xuất hiện.
Thế giới quỷ quái bỗng nhuộm một màu đỏ rực, và từ trung vang lên một tiếng gầm giận dữ khiến bộ yêu ma đồng loạt run rẩy.
Tiếng gầm đó chấn động cả linh hồn.
Ma khí mù mịt, giữa màn sương đỏ, một sinh vật khổng lồ gần như cao bằng trời đất dần dần hiện rõ hình hài.
Trong ánh mờ tối, lờ mờ hiện một đôi mắt đỏ như máu, treo lơ lửng giữa thiên , giống như hai vầng trăng đỏ đang bốc cháy.
Một con rồng khổng lồ, rắn mặt , đỏ rực, đang từ từ lộ diện trong lớp sương mù.
Đó chính là Chúc Long — thần thú của núi Chung Sơn, rắn mặt , mắt mở là ngày, mắt nhắm là đêm, ăn ngủ nghỉ, điều khiển gió mưa — một trong những thần sáng thế cổ đại của Trung Hoa.
Mà lúc , đỉnh đầu của Chúc Long, là một vị thần mặc tử bào.
Đám quỷ sai địa phủ từng thấy qua Chúc Long, thần sáng thế thượng cổ từ lâu trở thành truyền thuyết ai nhắc tới.
Thế nên bộ đồng loạt mở to mắt, lông tóc dựng , sợ phấn khích, con ngươi run rẩy vì kinh động.
Tống Thao cũng ngẩng đầu lên.
Ánh mắt nàng dừng hình Chúc Long, rơi vị thần mặc tử bào đang đỉnh đầu .
Ngày hôm đó, giữa đất trời u ám mịt mù, Chúc Long tung hoành nuốt trọn, ăn no một bữa trò.
Quả nhiên, Bát Kỳ Đại Xà, đối với nó mà , chỉ như một miếng ăn lót .
Trận chiến còn thực sự bắt đầu... kết thúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ky-su-den-ca-dan-hon/chuong-186.html.]
Yêu quái dọa đến tan tác, chen chúc chạy trối chết, cố gắng chui ngược Thủy Nguyệt Kính.
Còn bản Thủy Nguyệt Kính thì từ trời rơi xuống, thẳng cẳng đất giả chết.
Trong lúc hỗn loạn, Thân Chu vẫn chịu nhận thua, ẩn nơi tối tăm, nữa triệu hồi Amaterasu từ Cao Thiên Nguyên, và cả bóng rối của thần hoàng tuyền Izanami.
đáng tiếc , sức mạnh tuyệt đối, tất cả tà thuật đều trở nên vô nghĩa.
Chiêu thức của Amaterasu và Izanami, đối với Chúc Long, chỉ như muỗi đốt inox.
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Còn Đế quân Phong Đô lạnh lùng đỉnh Chúc Long, chỉ nhẹ nhàng giơ tay lên giữa tầng trời âm u.
Trong khoảnh khắc , Thân Chu—kẻ đang điều khiển thứ—lộ chân , rơi xuống từ tầng mây đen!
Hắn ngã phịch xuống đất.
Mà Amaterasu, khi thoát khỏi tà thuật điều khiển, ánh mắt dần trở nên sáng rõ.
Ngài thét lên đau đớn, tay áo dệt bằng kim quang che lấy gương mặt, chân mang guốc cao, trong chớp mắt biến mất khỏi Trung Hoa đại địa.
Còn bóng rối Izanami, hóa thành một khúc xương khô, tan biến.
Thân Chu vốn lường thể thất bại nhưng ngờ sẽ bại thảm đến mức .
Cho đến khoảnh khắc tan biến, vẫn thể gặp Chung Ly Hoa cuối.
Hắn cam tâm.
Hắn lảo đảo dậy giữa kết giới cuồng loạn, gào lên một tiếng xé tim gan:
“Hoa Hoa"
Hắn bi phẫn đến tột cùng, thể gắng gượng nổi nữa, chầm chậm quỳ xuống đất.
Trước khi hồn phi phách tán, thấy Tống Thao ngay mặt, khẽ:
“Cô gặp ngươi.
Nói rằng ngươi khiến ghê tởm.”
Tống Thao xưa nay luôn là cách đ.â.m d.a.o tim khác.
Nàng đôi mắt đỏ như m.á.u của Thân Chu, tiếp:
“Ngươi dốc hết tâm cơ để tái tạo linh hồn cho nàng, nhưng từng nghĩ đến, một khi nàng nhớ tất cả liệu thể tha thứ cho ngươi ?”
Thân Chu tuyệt vọng bật , nhắm mắt .
Khóe mắt , ngay khi hồn phách tan rã, rơi xuống một giọt lệ.
Làm từng nghĩ đến?
Chỉ là... vẫn ôm chút may mắn mà thôi.
Bên tai dường như vang lên khúc Lâm Xung Dạ Bôn ngày nào.
Đêm lạnh dài dằng dặc, trú tạm cũng dám gõ cửa khác.
Ngẩng đầu trăng tàn, lén lút vượt cửa quan, bôn ba hoang dã,
Thân nhẹ chẳng ngại đường xa, lòng gấp chỉ sợ phát hiện, đến nỗi hồn phi phách tán.
Một con ch.ó hoang mất nhà, ngàn năm trốn đến Đông Doanh, mang theo con gái duy nhất của – Hoa Hoa – để mưu cầu sinh tồn.
Làm , nàng sẽ chẳng bao giờ tha thứ cho ...
, khi trở thành Higashikado Yuta, khi trong tiền viện phủ , trông thấy cây đào nở hoa rực rỡ, trong mắt là dáng hình của nàng năm , với gương mặt thanh khiết và xinh đến nao lòng.
Nàng sẽ ngốc nghếch mỉm với , khi dè dặt, đầy hy vọng hỏi:
“Em nguyện ý gả cho ?”
Nàng trịnh trọng gật đầu.
Khoảnh khắc , Thân Chu bật .
Hắn nghĩ, Hoa Hoa sẽ tha thứ cho .
Hắn sẽ trao nàng linh hồn trọn vẹn, sẽ tặng nàng tất cả điều nhất đời, sẽ để nàng trở thành thần linh của riêng .