Ký Sự Đèn Cá Dẫn Hồn - Chương 191

Cập nhật lúc: 2025-07-31 09:00:46
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần Minh phủ đó, Đế Quân còn đến Hoàng Tuyền nữa.

Đám quỷ sai nơi Âm phủ như Thành Hoàng gia gia, từ đến nay đều thích tụm năm tụm ba ngóng chuyện thị phi, vài câu đồn đãi như cũng từng lọt tai Tống Thao.

 

Tương truyền, Đế Quân từng hỏi Liên Khương:

“Vì ngươi rũ bỏ xác phàm trần để thành tiên?”

 

Liên Khương chỉ khẽ đáp:

“Chàng còn ở đây, thành thần tiên để gì nữa?”

 

Về , quả nhiên nàng chọn thành tiên, mà tự nguyện bước Dị Yêu Sách, phong ấn chính tại Bất Chu Sơn.

Chính khoảnh khắc đó, mức độ thiện cảm của Tống Thao dành cho Liên Khương, cũng đạt đến đỉnh điểm.

 

Trên đời luôn tồn tại những kẻ ngốc, một lòng một giữ gìn thứ họ cho là đáng giá, hối hận, chẳng đầu.

Cũng bởi , Tống Thao mới chấp nhận việc “một cái khác” trong lòng , thể phản bội tình cảm của chính và Di Ca.

 

Liên Khương thủy chung suốt hai ngàn năm, từng lòng.

Nếu một cơ hội để từ đầu, nàng thực sự thể buông bỏ Di Ca, chọn cứu lấy bản xung quanh ư?

 

Tống Thao, giữa những chất vấn ngừng của tâm ma, cuối cùng cũng bắt đầu do dự.

Mà do dự chính là khởi đầu của nghi hoặc bản , và cũng là lúc tâm ma nuốt chửng.

 

Đám quỷ sai truyền rằng: Sau khi Liên Khương rời , Đế Quân lâu bước khỏi Đại điện Phong Đô.

Mãi cho đến một hôm, ngài nhặt một tấm gương đá rơi cửa cung.

 

Tối hôm đó, Đế Quân hỏi chiếc gương:

“Ngươi từng sống lâu nhân gian như thế, ‘tình’ là gì ?”

 

Gương đá trả lời thế nào, ai .

Chỉ đồn rằng nó ngủ cùng Đế Quân suốt một đêm, đến sáng hôm bỗng hóa thành hình , như Tôn Ngộ Không vọt từ tảng đá, gào to om sòm mà chạy :

 

“Lão tử thành !!

Hahaha, Đế Quân lấy từ gương đài của một giọt lệ, độ hóa thành hình .

Ta tìm Liên Khương! Tìm Trương Đầu To!

Lão tử thành

Hai cô cháu trời đánh , đừng hòng nhét kho đồ cũ cho bụi phủ nữa!”

 

Đế Quân, từ gương đài, lấy một giọt nước mắt.

Sau đó, Thành Hoàng lão gia kể rằng hôm , tóc Đế Quân bạc trắng.

 

Tất nhiên, sang ngày thứ ba thì đen , suôn mượt như .

Đế Quân vẫn là vị thần cổ lời nào tả xiết.

 

thì, là Cổ Thần, bạc thì bạc, đen thì đen, khiến Thành Hoàng hâm mộ đến đỏ cả mắt.

Kể từ đó, những lời đồn Đế Quân già còn rung động, tương tư thành cứ thế lan truyền.

Mà nữ chính trong câu chuyện , chính là Tống Thao.

 

Đối với những lời bàn tán vớ vẩn , Tống Thao xưa nay từng tin.

chuyện nàng và Đế Quân từng một đời tình duyên, vốn cũng chẳng điều gì bí mật.

Miễn là lũ quỷ tay xằng bậy mặt nàng, thì nàng cũng như từng thấy.

 

Đế Quân tương tư một thể với tới ư?

Tống Thao chỉ thấy buồn .

 

3.

Trong suốt hàng nghìn năm qua, Tống Thao gặp Đế Quân chỉ đếm đầu ngón tay.

Lúc , khi đang ở Đại điện Phong Đô, tự :

 

“Ta giỏi biểu đạt tình cảm của

Từ khi sinh đến nay hơn vạn năm, vẫn luôn là một lẻ loi. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ky-su-den-ca-dan-hon/chuong-191.html.]

Có những lời, thật sự mở miệng thế nào.”

 

Cho dù Tống Thao ngây ngô khó tin đến mấy, thì ánh mắt dịu dàng như nước , cuối cùng nàng cũng hiểu rõ, những lời đồn đoán xưa nay, lẽ hẳn chỉ là lời đồn.

Chỉ là quá muộn .

 

Nàng khẽ bật , giọng nhẹ như gió:

“Đế Quân, .”

 

Đế Quân đưa tay khẽ vuốt mái tóc nàng, chầm chậm mở lòng bàn tay mặt nàng.

Trong lòng tay , lặng lẽ một viên xúc xắc hồng đậu, đỏ rực, rõ nét.

 

Hắn nhỏ:

 

“Ta chính là .

Chiêm A Di là , Phương Di là , Kiều Ngọc An là , Ngụy Huyền cũng là .”

 

Phương Di — là vị công tử xuất quan gia, từng đánh gãy chân, c.h.ế.t trong mưu sâu chốn quan trường.

Kiều Ngọc An — là thầy thuốc trẻ tuổi mắc bệnh ôn dịch, dân làng nhốt thiêu sống.

Ngụy Huyền — là sát thủ vị thành niên, c.h.ế.t nơi hoang dã, trúng vạn tiễn.

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

 

Đế Quân nàng, giọng trầm lắng mà chân thành:

 

“Tống Thao, họ là những hóa của nơi trần thế.

Mọi chuyện, đều nhớ rõ.

 

Ta nhớ nàng là Lan tỷ nhi.

Nhớ những ngày và nàng cùng sống nương tựa lẫn .

Nhớ khi nàng nhào tới, hoặc mạnh như trâu, nhấc khỏi đất như nhổ củ cải.

Nhớ nàng quậy phá, còn thì .

Sau muôn trùng kiếp nạn, và nàng từng hứa sẽ rời khỏi đó, cùng xem nhật xuất hoàng hôn, núi cao biển rộng."

 

Ta nhớ khi vợ con chia lìa, hai chân đánh gãy, lũ chuột gặm cắn trong mê man, chính nàng ôm lấy , đặt tay viên xúc xắc hồng đậu.

Khi , :

Xúc xắc tinh xảo, an hồng đậu, khắc cốt tương tư, nàng ?

Thứ , tặng cho trong lòng mới đúng.

 

Ta nhớ khi dân làng nhốt trong căn nhà lửa cháy ngùn ngụt, nàng như vị thần hạ thế, đưa tay về phía .

Còn chỉ lắc đầu.

Nhớ trong hang núi hoang vu, lửa trại cháy rừng rực, gối đầu lên vai , gọi một tiếng: Di Ca.

 

Nhớ nàng ba , thu liệm xác ba .

Lần cuối cùng , nàng quỳ bên xác , rút mũi tên dài cắm trong n.g.ự.c .

 

Bàn tay nàng đặt lên mặt , lau sạch vết m.á.u đó.

Nàng nhét viên xúc xắc hồng đậu tay , :

Di Ca, từ nay sẽ nữa.

Chàng hãy bảo trọng.

 

Lúc nàng còn hỏi , ‘Di ca, đau ? Huynh sợ ?’

Nàng nàng đau, thể đến nữa, bởi mỗi thấy c.h.ế.t , nàng cũng như c.h.ế.t thêm một .

 

Thần linh nhập thế, cần phụng mệnh, gánh nghiệp, sinh diệt.

Một vị thần cứu giúp muôn dân khỏi điều ác, xưa nay từng ai hỏi: đau ?

 

Nàng từng : Đế quân gánh vai thiên mệnh, còn nàng cũng sứ mệnh của riêng

Từ nay trở , nàng sẽ là một Quỷ Tiên chân chính đắc đạo.

Từ nay trở , chấp niệm của nàng tan biến.

 

chính trong khoảnh khắc đó sinh một tâm niệm nên .

 

Loading...