Ký Sự Đèn Cá Dẫn Hồn - Chương 192

Cập nhật lúc: 2025-07-31 09:01:29
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Thao, sinh từ thời thượng cổ Thần Nông, lúc còn nhỏ theo hầu Hậu Thổ.

Trên Hoàng Thiên, Hậu Thổ – bà chính là cai quản sinh tử vạn vật, lục đạo luân hồi, giữ gìn trật tự âm dương, thiện ác, hỗn độn nơi U Minh giới.

 

Khi Hậu Thổ nhập luân hồi, cũng chính là vì thuận theo đạo trời, để duy trì âm dương, quét sạch uế khí nhân gian.

Còn , kế thừa sứ mệnh , khi nhập thế, gánh hết tội nghiệt trần gian lên , cách nào để yêu một .

 

Đối với , nàng cũng như bao nhiêu phàm khác mà từng gặp: nam nữ già trẻ, gì khác biệt.

Ta ghi nhớ những khuôn mặt , vì trong vạn năm trôi qua, thấy quá nhiều

Đối với phận và những chuyện đời của họ, chỉ là ngoài cuộc, dửng dưng quan sát, nhẫn nại.

 

Thế nhưng khi dần dần còn cần thường xuyên giáng thế nữa, lúc rảnh rỗi nghĩ , nhớ đến một cô gái vì ba , nhặt xác cho ba .

Ta đột nhiên rõ rốt cuộc nàng trông như thế nào?

 

mỗi gặp , nàng bao giờ ngẩng đầu lấy một cái.

Ta đợi bên bờ Hoàng Tuyền, nghĩ mãi nên mở lời thế nào, gì mới thể bắt chuyện cùng nàng.

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

 

Ta nơi , thực trong lòng cũng chẳng bình tĩnh gì, chỉ thấy hoang vu và buồn bã.

thứ ba thấy , nàng liền đầu rời , lâu cũng trở .

Ta nghĩ, lẽ nên bắt chuyện với nàng, vì nàng vốn thấy .

 

Sau đó đến Nam Hải Quy Hư.

Bàn Cổ hỏi lúc nào cũng thất thần, hồn vía lên mây.

 

Ta với Ngài, lòng một cô gái, nhưng nên gì.

 

Chư thần như Chúc Long đều ầm lên.

 

Ngay cả Bàn Cổ cũng bật , bảo: 

A Di, con đưa nàng đến đây, sẽ dùng ấn chú Thượng Cổ Thần tộc khắc lên hai , từ nay về , các con thể mãi mãi bên

Dù nàng là phàm nhân, tán tiên yêu quái, cũng thành vấn đề.

 

Tống Thao, nàng , lúc lòng căng thẳng đến nhường nào. 

Trong suốt vạn năm, đầu tiên cảm thấy sắt thép luyện ngàn đời cũng mềm mại như lụa vờn tay.

 

Ta nghĩ, chúng thể kề vai sánh bước.

Nàng sẽ từ Quỷ Tiên bay lên thành Thượng Tiên, cùng nhận phúc lành của Bàn Cổ.

Ta vui, định bụng trở về sẽ báo cho nàng tin lành .

 

đó, khi đồ của Mộ Dung Chiêu là Liên Khương từ chối thành tiên, thấy ngạc nhiên.

Ta bắt đầu suy nghĩ, còn chắc chắn nữa rằng nàng liệu đồng ý việc bay lên Thượng Tiên .

 

Rồi một ngày , cửa Đế cung, nhặt một tấm gương đá.

Ta hỏi nó: Tình là gì?

 

Nó đáp: Thân tình, ái tình, hữu tình, gian tình, tư tình, thuần tình... tất cả đều là tình.

Ta mà nhíu mày, thật sự kiên nhẫn nổi.

 

Tống Thao, giấu nàng, kể từ thời Tam Hoàng Ngũ Đế đến nay, nhập thế đủ loại .

Cũng từng chim muông thú vật, cây cỏ hoa lá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ky-su-den-ca-dan-hon/chuong-192.html.]

điều khó ngộ nhất, khó hiểu nhất, vĩnh viễn vẫn là lòng .

 

Con quá đỗi phức tạp.

Người mặt lạnh độc ác, đôi khi cũng thể điều thiện.

Kẻ nhân hậu hiền lương, cũng lúc gây nên tội ác tày trời.

 

Gương mặt , nét mặt , những gì ẩn lớp da thịt , rốt cuộc là thứ gì?

Chỉ khác ở một niệm mà thôi.

 

Rất lâu về , tự tay nhổ bỏ tơ tình, hủy thứ phiền lụy .

Ta vốn thể sinh lòng vướng bận với phàm nhân, vì những gì gánh vai là trật tự của thiên địa và vạn vật nhân gian.

 

Thế nhưng, rốt cuộc là vì điều gì khiến mọc rễ tình si, chính cũng .

Có lẽ là vì ba giọt nước mắt của nàng, cũng thể là vì nàng ba mà thu nhặt xác .

Cũng khi, là do tơ tình của thư sinh Giải Nguyên ở Cám Châu – Hứa Đình Hoài – rút , mang theo bên suốt ba trăm năm.

 

Nhân gian dẫu ô uế, vẫn kẻ thư sinh thuần lương.

Yêu quái chờ đợi hơn hai ngàn năm, vẫn giữ một trái tim chân thành.

 

Hôm bỗng đến thăm Nghiệt Kính Đài, để muôn vẻ tình quen thuộc.

Rồi thấy nàng.

 

Dĩ nhiên , nàng là chôn sống hơn trăm năm, mới phi thăng Quỷ Tiên.

Trước đó, luôn cho rằng đó là tạo hóa của nàng, sai lệch trong âm dương sinh một nhân quả vô thường.

 

Ta từng nghĩ đến việc, nàng sống thế nào trong trăm năm mồ hoang lạnh vắng ?

Bị chôn sống, rốt cuộc đáng sợ ?

 

Cái gọi là “tạo hóa của trời đất” , khi nàng đóng đinh trong quan tài, chôn sống đất, nàng hề .

Nàng chỉ là một thiếu nữ m.á.u thịt phàm trần.

Nàng đang trải qua điều đáng sợ nhất thế gian, tuyệt vọng tin rằng sẽ ngày mai, còn tương lai.

 

Bầu bạn với nàng, chỉ là bóng tối vĩnh hằng và nỗi cô độc bất tận.

Thân xác bất tử giam trong quan tài, với một cô gái mười bảy tuổi, tàn nhẫn đến mức nào?

 

Đợi đến khi thấy rõ tất cả những điều , còn kịp đau lòng, như rơi hầm băng mà nhận – hóa nàng chỉ vì mà rơi ba giọt lệ.

Nàng tìm kiếm suốt hơn ba trăm năm, cầm đèn lồng qua bao núi rừng hoang dã.

Nàng hỏi hết lượt các loài quỷ quái: 

Có từng thấy một linh hồn tên là Chiêm Thế Nam ?

 

Ngốc nghếch như nàng, căn bản thể tìm .

Rồi chợt nhớ , nàng tìm thấy , là vì trong lòng , từng nàng.

Cũng giống như trong hơn trăm năm nàng chôn sống , từng nhớ đến nàng một nào.

 

Thế mà khi Nghiệt Kính Đài, trông thấy những giọt lệ nàng rơi, liền như rơi hầm băng sâu thẳm, đau đớn đến tứ chi rã rời.

Ta hối hận , hận chính bản vô tình đến mức .

 

Lệ của Vô Thường, ngưng tụ âm khí, giá lạnh như sương.

Ta lấy một giọt lệ từ Nghiệt Kính Đài, đặt lên tim , chỉ qua một đêm, đầu bạc trắng.

Từ đó về , tương tư nàng mà thể gặp, chẳng còn dám thốt chữ 'tình'.

Loading...