Chương 6
 
Thời thơ ấu  ngang bướng hơn bây giờ nhiều. Bề ngoài  thể giả vờ bình thản, nhưng suy nghĩ bên trong    . Chính từng hành động nhỏ của Hạ Kim An  khiến  nhận : hóa  thế giới  những  như .
 
Mọi  đều khen , vì  vốn   đến với cái danh xưng thiên tài, đứa trẻ vàng của nhà  , hầu như chẳng bao giờ rớt khỏi vị trí  một.
 
 thiên tài và kẻ điên chỉ cách  một bức tường mỏng; nhiều thiên tài nổi tiếng từ sớm  sa sút xuống  vực sâu.
 
Chỉ  Hạ Kim An là  giữ  khỏi việc hóa điên.
 
Có  gõ cửa.
 
Trời  sáng hẳn,  mở cửa thì thấy Hạ Kim An mang theo đĩa bánh rán và ly sữa đậu nành do  tự ; khi  ,   ngẩn  một chút.
 
Anh dịu giọng hỏi:
 
“Sao ?”
 
 đúng   tỏ  bình thường, nhưng  chỉ  một cái  thấy rõ.
 
Một cảm giác  kỳ lạ trào lên trong lòng .
 
Vừa chua cay  tủi, lẫn chút giận dữ.
 
 ngẩng lên  ,  bất chợt chìa tay .
 
Đó là mười lăm năm ký ức: lúc  ngã,  cõng  về; lúc thi điền kinh,  ôm chặt cổ ; lúc thèm phiêu lưu  lên ngọn tháp hoang,  đặt chân lên lòng bàn tay  chồng lên .
 
 hiếm khi dùng từ cảm tính để miêu tả  khác, nhưng với Hạ Kim An thì khác.
 
Anh luôn khác.
 
Nhiệt độ cơ thể bình thường của  là 36.8°C; còn nhiệt độ bình thường của Hạ Kim An là… ấm áp.
 
Là mùa xuân, là sự ấm áp, là cây hoa  đào trổ bông và gấu bông   tán cây.
 
Bịch.
 
Bánh rán và sữa đậu nành rơi xuống đất.
 
Từ khi lên trung học,   cố ý né tránh tiếp xúc  thể với ;  tôn trọng điều đó, nhưng     thể thật sự từ chối .
 
Hơi ấm và mùi  quen thuộc ngấm  n.g.ự.c lạnh lẽo của ,  ấm dần, như loài đang ngủ đông bắt đầu hồi sinh.
 
Anh  cứng .  ôm lấy , thì thầm hứa:
 
“Em sẽ  quên.”
 
Một thế lực vô danh dường như  thúc đẩy mối quan hệ giữa  và Ứng Tuân.
 
Bị điều khiển,  lừa gạt,  sắp đặt những sự trùng hợp…  cũng  thể giữ bình tĩnh mà chịu đựng.  nó dựa   mà bắt  quên mất Hạ Kim An?
 
 gần như  bao giờ nổi giận.
 
 khi nhận  ký ức về  và Hạ Kim An đang  che phủ, một cơn phẫn nộ  từng  trào lên.
 
   quên Hạ Kim An.
 
Anh là ranh giới cuối cùng của .
 
Không ai  quyền ép   điều   .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ky-uc-khong-the-danh-cap/chuong-6.html.]
Trước khi chuyện sáng nay xảy ,   quan sát suốt một thời gian.
 
  hẳn là kẻ thuần túy với chủ nghĩa duy vật; mặc dù kết luận  thật khó chấp nhận, nhưng khi loại trừ  khả năng vô lý thì đây  lẽ là lựa chọn duy nhất.
 
Vì  sáng nay  khỏi nhà,   giải thích sự việc cho Hạ Kim An .
 
Anh lắng   nghiêm túc, dù  như một trò đùa ngày Cá tháng Tư, nhuwgn nét mặt vẫn  đổi nhiều; cho tới khi  dừng  một chút:
 
“ còn một khả năng khác.”
 
Hạ Kim An thoáng ngạc nhiên: “Ừ?”
 
“Em  thể  mắc một loại bệnh tâm thần nào đó,”   một cách nghiêm túc:
 
“Vậy nên ký ức mới  rối loạn, hormone bất thường tất cả  thể đều  thể là nguyên nhân bệnh lý.”
 
Hạ Kim An khẽ thở dài, đôi mắt  nắng lóe lên màu hổ phách nhạt, như xi-rô vani  đun chảy.
 
“Tiểu Vãn…  nghĩ khả năng đó  lớn.”
 
“Em cũng nghĩ , dù  em vẫn  kiểm tra tâm lý định kỳ.” Chúng   tới cửa lớp,   sang hỏi : 
 
“Em  ,    gì  hỏi chứ?”
 
Hạ Kim An suy nghĩ vài giây: 
 
“Tiểu Vãn, thực sự để chấp nhận chuyện  với  vốn   khó.”
 
Anh trông vẫn bình tĩnh và dịu dàng như thường, kể cả khi  rằng những ký ức liên quan tới   thể  xóa trong đầu , nhưng  vẫn  biểu lộ nhiều cảm xúc.
 
“Anh… ”  ngưng  vài giây, như thấy khó  tiếp,  vội chuyển chủ đề:
 
“Ban đầu   thể sẽ nghi ngờ, sẽ buồn,  thể còn tuyệt vọng… bởi nếu đúng như em , đây là sức mạnh đến từ chiều  gian cao hơn, con  khó mà kháng cự .”
 
Quả thật, dù đó là sự thật  lời  bịa  vu vơ, nhưng khi câu chuyện phi lý   tuôn , thực hư dường như  còn quan trọng nữa.
 
“ em   rằng em sẽ  quên .” Anh bỗng   , nụ  nhảy nhót trong đôi mắt như những vụn Oreo rắc  lớp kem sữa:
 
“Anh tin em. Những lời hứa em từng dành cho , em  bao giờ thất hứa. Vì   tin em.”
 
Khoảnh khắc , gió như ngưng .
 
   khuôn mặt tuấn nhã của , trong đầu bỗng lóe lên một từ kỳ quặc: “Mê  vì sắc”.
 
Trước khi   lớp,  vô thức thốt : “Em  ăn bánh muffin vani và cà phê lớp kem mặn rắc vụn Oreo.”
 
Hạ Kim An: “Được.”
 
Tâm trạng vốn u ám như  xé  một vết nứt,  khi gặp  Ứng Tuân,  thậm chí còn  nở nụ  với .
 
“Chào buổi sáng.”
 
Anh đang dựa lên bàn như ngủ gục, thấy  đến thì mở mắt,  chăm chăm: “Chào buổi sáng.”
 
Hôm nay  kiểm tra sức khỏe,  đó  sẽ đến trường Y bên cạnh để tập huấn thi đấu.
 
Dù là một lực tác động mà mắt thường  thấy, thì chắc chắn nó cũng  cơ chế hoạt động của nó. Có thể là nguyên tố hóa học,  thể là một dải tần  đặc biệt, hoặc là một loại hệ vi sinh  virus.
 
Nói chung, để  sáng tỏ  chuyện, sự hiện diện của Ứng Tuân là điều  thể thiếu.
 
Dù , nếu   học ở ĐH Y,  tin chắc   sẽ vì những lý do bất khả kháng nào đó cũng sẽ tới bên .