Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 110:-----

Cập nhật lúc: 2025-11-20 15:26:03
Lượt xem: 69

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Một giọng già nua vang lên u ám: "Không cần vội. Với tốc độ của Lê Dạng, nó sẽ sớm đạt đỉnh Nhị phẩm thôi. Đến lúc đó hãy phái phục kích nó bên ngoài Tinh Giới."

"Nếu nó kéo theo đám con cháu thế gia thì ?"

"Hừ." Giọng già nua khẩy lạnh lùng, "Thì g.i.ế.c cả lũ."

" phía Chung gia và Lâm gia..."

"Bao năm qua, con cháu thế gia c.h.ế.t tay 'sinh vật Tinh Giới' còn ít ?"

"Thuộc hạ hiểu!"

* Sau 20 năm vắng bóng, nhiệm vụ tổ đội của hệ nông học thể là "gà bay ch.ó sủa".

Khi bốn xuất phát, ba vị sư lo sốt vó. Phong Nhất Kiều an ủi kiểu già: "Nhiệm vụ là phụ, an là chính!"

Lữ Thuận Thuận thì vô tư: "Tối về ăn cơm nhé."

Hạ Bồ Đào thì đang truyền thụ chút kinh nghiệm ít ỏi cho Chung Khôn: "Cứ chọn quả hồng mềm mà nắn! Bóp c.h.ế.t ! Mặc kệ nó đang trọng thương, trúng độc hấp hối... Năm xưa sư mày từng nấp trong cái lỗ ch.ó mười ngày, lì đòn đến mức con quái chán quá tự lăn c.h.ế.t..."

Chung Khôn gật đầu lia lịa, nghiêm túc như nuốt từng lời, chỉ thiếu nước lôi sổ ghi chép.

Lâm Chiếu Tần liếc đầy khinh bỉ: "Đi lưng chị, bảo đảm chú mày c.h.ế.t."

Chung Khôn chẳng thèm để ý, leng keng chạy tót về phía Lê Dạng, miệng la bai bải: "Sư tỷ ơi ~ em theo chị ~"

Lê Dạng nổi da gà, quát: "Nói tiếng !"

Chung Khôn: "Dạng Tử! 200 điểm công huân, cho núp lưng !"

Lê Dạng: "Chốt đơn!"

Đằng nào cũng , 200 điểm ngu gì kiếm.

Lần quân phòng thủ thành phố hành động quy mô lớn nhằm triệt phá một ổ nhóm quan trọng của Hàng Tinh giáo ở ngoại ô. Cuộc vây ráp diễn ngày mai, nhóm Lê Dạng chỉ là lính chiêu mộ tạm thời, nhiệm vụ đơn giản là theo dọn dẹp.

Ngày hành động, chỉ huy quân phòng thủ còn đặc biệt đến gặp họ một . Ông thiện, và các binh sĩ khác cũng vui mừng khi thấy họ. Không vì họ mạnh, mà vì sự hiện diện của những tấm "bùa hộ mệnh" sẽ giúp nhiệm vụ dễ thở hơn nhiều.

Phó chỉ huy sớm tra cứu và báo cáo: "Một đứa con gái nhà họ Lâm, một thằng con trai nhà họ Chung! Sếp ơi, vận may của chúng lớn quá!"

"Đừng chủ quan!" Chỉ huy ho nhẹ, thận trọng, "Lần thiên thời địa lợi nhân hòa! Nhất định xóa sổ cái ổ tà giáo c.h.ế.t tiệt !"

Tin tức lan truyền nhanh chóng trong quân, con cháu thế gia đến rèn luyện, sĩ khí binh lính tăng vọt, sức chiến đấu tự dưng tăng thêm ba thành!

Lê Dạng vẫn căng thẳng. Cô lo về kẻ địch trong bóng tối, mà sợ tiểu đội phối hợp ăn ý. Ví dụ như Lâm Chiếu Tần quá hăng máu, Chung Khôn quá nhát gan...

Kết quả...

Hoàn trái ngược với tưởng tượng!

Khi chiến đấu nổ , kẻ hăng m.á.u nhất là Chung Khôn. Lâm Chiếu Tần thậm chí chẳng đất diễn. Lê Dạng và Phương Sở Vân thì choáng ngợp bởi phong cách của " chơi hệ nạp tiền".

Họ mới Chung Khôn chuẩn kỹ thế nào cho phá cảnh . Thuốc men mang cả đống, đường cứ kêu lanh canh. Tinh binh tay thì bình thường, nhưng tấm chắn n.g.ự.c bên trái là Tinh Khí dùng một , bên là Tinh Chú đắt tiền. Trên mặc bộ đồ chiến đấu đao thương bất nhập, mũ đội đầu thể biến hình thành mũ giáp kín mít, chỉ phòng thủ kinh mà còn lọc độc khí...

Mở màn, một tên tà giáo đồ Nhất phẩm c.h.é.m một đao vai Chung Khôn.

Chỉ "Keng" một tiếng.

Chung Khôn mất cọng tóc nào, còn tên tà giáo thì chấn bay ngược trở .

Chung Khôn ngơ ngác: "?"

Giây , phấn khích tột độ: "Chỉ thế thôi á?"

Mọi : "..."

Sau đó, Chung Khôn bắt đầu càn quét. Hắn ỷ bộ "trang phòng thủ" đắt đỏ, bắt đầu ném Tinh Khí và Tinh Chú đám tà giáo đồ như ném rác. Đồ bảo hộ quá nặng khiến thể di chuyển nhanh, nhưng bù hỏa lực từ tiền bạc quá uy mãnh.

Đoàng!

Một tên tà giáo nổ tung!

Vèo!

Một tên khác bốc cháy!

Lâm Chiếu Tần c.h.ử.i hét: "Chung Khôn! Chừa cho bà một đứa!"

Chung Khôn ha hả: "Tiểu gia đây g.i.ế.c bằng thực lực nhé!"

Lê Dạng cũng buộc bật chế độ "Cuồng nhiệt", lao vút về phía tên tà giáo Nhị phẩm đang định bỏ chạy.

Quân phòng thủ thành phố xem mà há hốc mồm.

Tinh binh tay phó chỉ huy suýt rơi xuống đất: "Cái... cái Tinh Khí đó..."

Chỉ huy nghiến răng ken két: "Một cái 10 vạn."

Phó chỉ huy giật khóe miệng: "Dùng một á?"

"Ừ..."

"Cái ... cái ..."

Ban đầu họ tưởng nhóm là "bùa hộ mệnh", giờ mới thấy rõ ràng là "đùi vàng" sáng chói!

Chỉ huy hét lớn: "Tiến lên! Lần nhất định g.i.ế.c sạch chừa manh giáp!"

Tiểu đội bốn hệ nông học dứt khoát thành nhiệm vụ phân chia, cả bốn đều thuận lợi hạ gục mục tiêu và phá cảnh thành công.

Chung Khôn hì hì: "Cũng khó như tưởng tượng nhỉ."

Lâm Chiếu Tần tà giáo đồ thương, ngược b.o.m tiền của Chung Khôn sém tóc, cô tức tối: "Lần tổ đội, thì nó!"

Chung Khôn hậm hực: " cố ý ... Ai bảo chậm quá tránh kịp, Dạng T.ử với Vân T.ử ."

Lâm Chiếu Tần: "..." Cô đ.á.n.h c.h.ế.t tên mới !

chút hỗn loạn, nhưng nhiệm vụ tổ đội đầu tiên của hệ nông học kết thúc mỹ mãn, cả bốn đều phá cảnh nhờ chiến đấu.

Nửa tháng , Phong Nhất Kiều còn nhận cờ thưởng từ khu nhiệm vụ, do đích sếp lớn của phân bộ quân phòng thủ khu 13 Trung Đô đề bút: Nông học hào, chuyên gia bộc phá, tốc độ nhất lưu, hẹn ngày tái ngộ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-110.html.]

Phong Nhất Kiều cảm động rớt nước mắt, vội vàng treo lên cổng viện hệ nông học... Tất nhiên đó là chuyện về .

Sau khi phá cảnh thuận lợi, Lê Dạng lập tức chuẩn tiến bí cảnh Tinh Tẫn.

Tiểu Liên Tâm ngơ ngác cuối cùng cũng tỉnh .

Lê Dạng bám quan tài pha lê : "Liên Liên, ngươi đất Tinh Tẫn ?"

Sương trắng lập tức tỏa , xếp thành dòng chữ: "Đa tạ đạo hữu!"

Lê Dạng hớn hở dòng chữ [Tuổi thọ +1 năm], tiếp: "Vậy để hỏi thầy xem thể mang ngươi ngoài ."

Sương trắng: "!"

Hắn trực tiếp tạo một dấu chấm than to đùng, cái chấm tròn bên còn run rẩy, trông kinh ngạc đáng yêu.

Lê Dạng: "Chờ !"

Sương trắng: "Ừm!"

Lê Dạng tìm Tư Quỳ, ấp úng: "Cô ơi... Cô cách nào để em mang Liên Tâm bí cảnh Tinh Tẫn ạ?"

Tư Quỳ thừa hiểu ý đồ của cô, cô điểm nhẹ giữa trán Lê Dạng, truyền âm tinh thần hải: "Em bảo dưỡng Thần Nhưỡng?"

Lê Dạng đáp: "Vâng! Em thấy tài liệu các tiền bối để ở viện nghiên cứu là cần đất Tinh Tẫn. Một bảo bối lớn thế mà bỏ hoang thì phí quá. Tài liệu còn bảo nếu bảo dưỡng , thể trồng trọt quanh năm suốt tháng!"

Tư Quỳ khựng : "Một cái bí cảnh Tinh Tẫn thì bao nhiêu đất chứ..." Cô thể trực tiếp đến biên giới Tinh Tẫn để lấy, nhưng đó dù hứng chịu thiên phạt, cô cũng tổn thương căn cơ đôi chút. Một khi cô Tinh Giới, chắc chắn sẽ gây chú ý, phiền phức sẽ kéo đến...

Lê Dạng nài nỉ: "Có còn hơn mà cô."

Tư Quỳ: "..." Thôi . Tạm thời cô thể Tinh Giới.

Tư Quỳ : "Các em ở trạng thái cộng sinh, thể dung nhập tinh thần hải của em, mượn thở của em để ngoài. Tuy nhiên, cảnh giới của em quá thấp nên cũng sẽ áp chế cảnh giới."

Lê Dạng hỏi: "Vậy còn mang đất Tinh Tẫn ?"

Tư Quỳ: "Chỉ là áp chế cảnh giới, chứ hạ thấp vị cách."

Lê Dạng lờ mờ hiểu: "Nghĩa là khác thì thấy là Nhị phẩm, nhưng bí cảnh Tinh Tẫn vẫn công nhận đẳng cấp cao của ?"

Tư Quỳ lắc đầu: "Là quy luật trời đất công nhận vị cách của , bí cảnh Tinh Tẫn chỉ là nơi phụ thuộc quy luật đó thôi."

Lê Dạng: "..." Nghe như vịt sấm.

Hiếm khi thấy đồ ngây ngô đáng yêu như , tâm trạng Tư Quỳ khá , cô : "Không hiểu cũng , sẽ rõ. Tóm em thể mang ngoài, và thể thông qua để lấy đất Tinh Tẫn từ bí cảnh."

Lê Dạng toe toét: "Thế là ạ!"

Tư Quỳ gõ nhẹ lên quan tài pha lê, chiếc quan tài khổng lồ biến mất . Cô tiếp: "Ta giúp hóa hình, em hãy đưa theo bí cảnh."

Một luồng ánh sáng màu xanh ngọc bích tỏa từ đầu ngón tay Tư Quỳ, bao trùm lấy đóa sen khổng lồ. "Bùm" một tiếng, sương trắng nổ tung, một tí hon chỉ to bằng bàn tay rơi xuống từ giữa trung.

Lê Dạng nhanh tay lẹ mắt, đưa tay hứng lấy.

Xúc cảm nhẹ bẫng, hư ảo. Giữa tầng tầng lớp lớp y phục xếp chồng như cánh sen lộ một khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo đến cực điểm.

"Đa tạ đạo hữu!" Tiểu Liên Tâm dậy chỉnh tề, chắp tay cảm tạ.

Lê Dạng kìm tò mò, đưa tay chọc nhẹ một cái.

Bép.

Tiểu Liên Tâm ngã lăn đống quần áo của chính .

Lê Dạng phì . Mắt Tư Quỳ cũng ánh lên nét , cô ho nhẹ: "Cậu quá yếu, chỉ thể hóa hình thành dạng thôi."

Tiểu Liên Tâm lồm cồm bò dậy từ đống y phục trắng muốt rườm rà, cảm tạ Tư Quỳ: "Cảm tạ tiền bối tương trợ, giữ hình thế là thuận tiện lắm ."

Thư Sách

Lê Dạng suy tư: "Hừm, em nên để nhỉ?"

Tư Quỳ thuận miệng gợi ý: "Treo lên thắt lưng ."

Tiểu Liên Tâm ngoan ngoãn gật đầu: "Đạo hữu thấy tiện là ."

Lê Dạng xách lên, phát hiện lớp áo quần tầng tầng lớp lớp thì mỏng manh nhưng thực chắc chắn. Chỉ cần buộc tay áo dài thượt thể thành cái "móc khóa" treo bên hông thật.

Lê Dạng nổi hứng nghịch ngợm: "Vậy thử xem !"

Cô nhẹ nhàng treo Tiểu Liên Tâm lên. Đi vài bước, bên hông vang lên tiếng kêu oai oái: "Đạo hữu ơi ~ chóng mặt quá ~~"

Giọng tí hon vốn mềm nhũn, Lê Dạng lắc lư cho tiền đình đảo lộn nên càng thêm run rẩy.

Lê Dạng tháo xuống, bưng tay rầu rĩ: "Treo ở thắt lưng đúng là lắc quá... A! Có , treo n.g.ự.c chắc chắn đỡ lắc hơn!"

Nào ngờ Tiểu Liên Tâm run rẩy phản đối kịch liệt: "Không ! Không !"

Lê Dạng ngạc nhiên: "Sao thế?"

Mặt tí hon đỏ ửng, như một vệt hồng phớt cánh hoa tuyết trắng: "Trong mắt đạo hữu là nam nhân... Ờm, treo n.g.ự.c thật sự là quá... quá mức thất lễ, quá mức kỳ cục."

Lê Dạng: "..."

Cái bông sen còn bày đặt giữ kẽ nữa chứ.

Cô tò mò hỏi: "Hoa sen các cũng phân nam nữ ?"

Tiểu Liên Tâm lắc đầu.

Tư Quỳ giải thích: "Phần lớn sinh vật Tinh Giới đều phân biệt giới tính."

Lê Dạng hỏi: "Vậy Liên Tâm hóa hình thành nam?"

Tư Quỳ đáp: "Người đầu tiên thấy hóa hình sẽ ảnh hưởng đến đặc điểm ngoại hình của ."

Lê Dạng vỡ lẽ: "Hóa ."

Tiểu Liên Tâm vẫn đỏ mặt tía tai, rúc sâu lớp áo trắng, dám ho he tiếng nào.

Tiểu kịch trường chịu trách nhiệm:

Tiểu Lê Hoa: Cái đầu tiên thấy Liên Liên hóa hình, gu thẩm mỹ cũng khá phết đấy nhỉ [mặt mèo]

Mỗ Liên Tâm: , cũng thấy gu của đạo hữu [thả like]

Tiểu Lê Hoa: ???

Loading...