Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 116
Cập nhật lúc: 2025-11-21 09:21:46
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lê Dạng cảm thấy khá bất ngờ.
Trực tiếp ?
Vừa gặp đòi va chạm cứng.
Cứ tưởng là kiểu khiêm tốn, kín tiếng, lộ tài năng chứ.
Thực Giang Dữ Thanh cũng khiêm tốn lắm.
mà tiếng thông báo [Điểm kinh ngạc +10], [Điểm kinh ngạc +10]... cứ vang lên điên cuồng khiến hận thể lố hơn nữa.
Tốt nhất là Lê Dạng hừ lạnh một tiếng, giận dỗi vì phát ngôn thiếu lịch sự của .
Hắn tiếp tục buông lời cay độc, nhằm đẩy bầu khí lên tới đỉnh điểm.
Tiếc , Giang Dữ Thanh thất vọng .
Lê Dạng chỉ lịch sự, nhàn nhạt đáp: "Cậu cần gì bí cảnh Tinh Tẫn nữa, vốn dĩ là Thiên vận giả hệ Đan đạo mà."
Giang Dữ Thanh: "?"
Còn đấu đá gì, cô nhận thua !
Lê Dạng bồi thêm: "Bạn học Giang, đến lượt bí cảnh kìa."
Giang Dữ Thanh: "………………" thật, bọn họ đang xếp hàng.
Cho đến khi Giang Dữ Thanh bước một chân xoáy nước màu xanh biển , vẫn còn ngơ ngác...
Không , chuyện giống trong tưởng tượng chút nào. Sao cứ cảm giác như đ.ấ.m một cú bông, mà trong cục bông đó còn giấu kim châm .
Sau khi bí cảnh Tinh Tẫn, Giang Dữ Thanh lập tức kiểm tra giao diện hệ thống.
Quả nhiên điểm kinh ngạc mới nào cộng thêm.
Chỉ một dòng duy nhất: [Điểm kinh ngạc từ Vệ Thương +10].
Giang Dữ Thanh sang tên ngốc bên cạnh, tên đang kinh ngạc cái gì nữa.
Nội tâm Vệ Thương gào thét: "Con thú bông nhỏ vai Lê Dạng dễ thương quá! Thanh T.ử thế mà thể ngó lơ nó! là thần nhân!"
Lê Dạng dễ khác dắt mũi. Cô nhịp độ của riêng , cái gì mà tranh chấp hệ Đan dược, cái gì mà Thiên vận giả đan đạo... tất cả đều là thứ yếu.
"Nhiệm vụ chính tuyến" của Lê Dạng khi bí cảnh Tinh Tẫn là thu thập đất Tinh Tẫn, còn "nhiệm vụ phụ" mới là luyện đan.
Còn chuyện đan d.ư.ợ.c luyện cuối cùng thắng Giang Dữ Thanh ...
Cô đành theo lời giáo sư Lý —— tận nhân sự, thiên mệnh .
Lê Dạng định bước bí cảnh thì Lâm Chiếu Hạ bỗng nhẹ nhàng kéo cô .
Lúc chiến đấu, Lâm Chiếu Hạ buộc cao tóc để lộ vầng trán, trông hoang dã và khí phách; nhưng ngày thường cô nàng xõa tóc, cộng thêm việc ít nên toát lên khí chất trầm tĩnh, nội liễm.
Lần đ.á.n.h với cô nàng tay nên Lê Dạng ấn tượng khá , cô chủ động hỏi: "Có chuyện gì thế?"
Lâm Chiếu Hạ kịp mở miệng thì Chung Càn cũng bất ngờ tới.
Lâm Chiếu Hạ dời mắt khỏi vai trái Lê Dạng, hỏi: "Cậu đến động phủ của Lâm gia để tu luyện ?"
Lê Dạng: "?"
Chung Càn cũng dời mắt khỏi con thú bông bắt mắt , : "Chung gia cũng động phủ trong bí cảnh Tinh Tẫn." Hắn cũng đến để mời cô.
Hai đều giỏi ăn , kém xa sự khéo léo của cô em gái và em trai nhà .
họ vẫn cố gắng giải thích cho Lê Dạng hiểu: "Bản bí cảnh Tinh Tẫn là đất lành, nhưng trong đất lành vẫn những vị trí hơn. Các gia tộc chúng đều bản đồ riêng, nếu cùng, chúng thể đáp xuống cùng một chỗ, đó cùng động phủ tu luyện... tốc độ sẽ nhanh hơn một chút."
Lòng Lê Dạng ấm , cô tươi hỏi: "Nếu tớ , liệu chia bớt phần ánh vốn thuộc về các ?"
Lâm Chiếu Hạ đáp: "Ảnh hưởng lớn."
Chung Càn tiếp lời: "Nếu tự mò mẫm tìm chỗ thì sẽ lãng phí nhiều thời gian."
Họ khéo léo, nhưng Lê Dạng thừa hiểu ý tứ bên trong.
Bí cảnh Tinh Tẫn mở hàng năm, con cháu thế gia đây bao đời nay đương nhiên sẽ ghi chép , thậm chí vẽ hẳn bản đồ. Cái gọi là "động phủ" cũng là do các thế hệ ngừng tìm tòi mà . Giữa các gia tộc chắc cũng sự ngầm hiểu, ví dụ chỗ của Lâm gia thì Chung gia sẽ bén mảng tới.
Lúc , cả Lâm Chiếu Hạ và Chung Càn đều chìa cành ô liu với cô. Họ tiếc hy sinh tốc độ tu luyện của bản để mời cô cùng bế quan.
Lê Dạng ghi nhận ân tình , nhưng cũng khéo léo từ chối.
Cô ghé sát họ, hạ giọng : "Lần tớ đây chủ yếu để tu luyện."
Lâm Chiếu Hạ nhíu mày.
Chung Càn lập tức : "Cậu sinh viên hệ Đan dược, hà tất vì bọn họ mà..."
Lê Dạng , thẳng: "Giáo sư Lý tay hào phóng quá, tớ thật sự từ chối ."
Lâm Chiếu Hạ và Chung Càn đều cứng họng, thần sắc thoáng chút thất vọng.
Họ gì thêm, chỉ gật đầu chào lượt bước bí cảnh Tinh Tẫn.
Lê Dạng hiểu những điều họ .
Lâm Chiếu Hạ và Chung Càn đều là "chúa tể của sự nỗ lực".
Họ mở 7 tinh khiếu, bí cảnh chắc chắn sẽ đẩy chỉ cơ thể lên mức tối đa. Hai tháng trong bí cảnh, ngoài thực tế chỉ mới hai ngày. Họ sẽ như tên lửa lao thẳng lên đỉnh cao Nhị phẩm, đó thăng cấp lên Tam phẩm, và tiếp theo là tiến Tinh Giới rèn luyện.
Đối với sinh viên bình thường, đây là tốc độ dám mơ tới.
Lấy ví dụ kiếp của Lê Dạng, giống như cùng đỗ Thanh Hoa Bắc Đại, trong khi sinh viên khác còn đang loay hoay chọn môn thì họ học xong hết chương trình và thi đậu nghiên cứu sinh luôn .
Lâm Chiếu Hạ và Chung Càn đều trân trọng Lê Dạng. Họ cô thiếu thốn tài nguyên nên giúp đỡ hết mức thể. Họ Lê Dạng tụt phía .
thực tế phũ phàng là thiên tài bình dân luôn vấn đề tài nguyên kìm chân.
Ví dụ như bí cảnh Tinh Tẫn , Lê Dạng trăm cay ngàn đắng mới giành suất, nhưng buộc từ bỏ việc tu luyện vì những tài nguyên mà Lý Yêu Hoàn hứa hẹn.
Như Lâm Chiếu Hạ và Chung Càn, dù họ cũng thiên phú đan đạo, nhưng Lý Yêu Hoàn đời nào dám tìm đến nhờ vả.
Bí cảnh Tinh Tẫn chỉ là một hình ảnh thu nhỏ. Sau sẽ còn vô cơ hội như , thiên tài thế gia sẽ chẳng ngần ngại chọn con đường tu luyện tối ưu, còn thiên tài bình dân thì cứ đắn đo cân nhắc thiệt hơn.
Một "bí cảnh" là gì, nhưng hàng chục thì ? Khoảng cách giữa họ sẽ nới rộng đến mức khó tưởng tượng.
Lê Dạng họ lo lắng điều gì.
vấn đề là "phương thức tu luyện" của mỗi mỗi khác. Nếu thật sự bắt cô động phủ của Lâm gia Chung gia thiền hai tháng, lúc e rằng...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-116.html.]
Đừng tăng lên 700 điểm thể chất, khéo còn trừ mất vài điểm tinh thần cũng nên!
Ai cũng đang nỗ lực, chỉ là hướng nỗ lực khác mà thôi. Chỉ cần đủ tuổi thọ, cô tụt phía cũng khó.
Lê Dạng bước cái xoáy nước như bầu trời , cảm giác kỳ diệu. Giống như đột ngột lặn xuống biển sâu, khoảnh khắc ngạt thở nhưng nhanh đó hô hấp thông suốt, chỉ thấy từng luồng khí mát lạnh ập mặt, kèm theo hương thơm thanh nhã.
Tầm mắt Lê Dạng bỗng chốc mở rộng. Cô từng Lâm Chiếu Tần và Chung Khôn miêu tả cảnh tượng bên trong bí cảnh Tinh Tẫn, nhưng khi tận mắt chứng kiến vẫn thấy vô cùng khó tin.
Thảo nào gọi là "Tinh Tẫn" (Tro tàn của ).
Quả thực nơi mang một vẻ thê lương như khi những vì cháy rụi.
Trong bí cảnh là ban đêm, nhưng cảnh vật xung quanh hề tối tăm mà ngược sáng sủa.
Trên bầu trời đen thẫm là tàn ảnh của các vì . Những mảnh vụn trời uốn lượn thành một dải ngân hà rực rỡ, tựa như thắp sáng vô bóng đèn dây tóc, rọi xuống từng luồng ánh sáng lạnh lẽo.
Xung quanh yên tĩnh.
Lê Dạng thể hô hấp dễ dàng, nhưng nhu cầu hô hấp quá lớn.
Ánh cuồn cuộn ập đến, tràn cơ thể cô, trong nháy mắt lấp đầy các tinh khiếu và bắt đầu tẩm bổ cơ thể. Cảm giác như liên tục bơm oxy và thức ăn cho cô, chẳng cần chủ động hấp thụ gì.
Lê Dạng rõ thiên phú tu hành của . Tuy đến mức tệ hại như hệ thống chê bai, nhưng cũng chỉ là một bình thường trong hàng tỷ . Vậy mà một bình thường như cô cũng thể cảm nhận niềm vui tu hành tại đây, đủ thấy bí cảnh Tinh Tẫn đặc biệt đến mức nào.
Lấy ký túc xá trường quân đội Trung Đô ví dụ. Phòng phía đông của Lê Dạng tương đương với ký túc xá hạng nhất, nhưng mật độ ánh ở đó so với bí cảnh Tinh Tẫn thì đúng là đáng nhắc tới.
Không chênh lệch vài , mà là gấp mười, hai mươi !
Hèn chi chỉ cần thiền là thể lấp đầy tinh khiếu... Đây chính là uy lực của động thiên phúc địa!
Bí cảnh lớn và cực kỳ trống trải.
Lê Dạng đáp xuống một bãi cát trắng xóa. Điểm Lâm Chiếu Hạ và Chung Khôn cũng giải thích cho cô.
Biên giới Tinh Tẫn tự nhiên sẽ giống biên giới Hoa Hạ, nhưng khi kiến tạo bí cảnh , cố ý thành hình dạng dễ hiểu cho Chấp Tinh Giả cảnh giới thấp. Ví dụ như bãi cát, vịnh biển và rừng cây.
Bí cảnh Tinh Tẫn đại khái là một hòn đảo cô độc, chỉ khác là nơi tinh thú.
Học sinh khi đây đều mục đích rõ ràng.
Những như Chung Khôn và Lâm Chiếu Hạ thì hỏa tốc chạy đến động phủ để đả tọa tu luyện, lãng phí dù chỉ một giây. Còn sinh viên hệ Đan d.ư.ợ.c và Đúc binh thì nhanh chóng lùng sục khắp nơi để tìm nguyên liệu luyện đan, chế tạo vũ khí.
Lê Dạng hỏi trong tinh thần hải: "Liên Liên, đây đất Tinh Tẫn ?"
Cô dậm dậm chân lên cát, cảm thấy gì khác thường, dường như chỉ là cát bình thường.
Tiểu Liên Tâm vai cô vẫn im thin thít, nhưng giọng trong trẻo vang lên trong đầu cô: "Đạo hữu, là cát đấy."
Lê Dạng: "......"
Cô : "Được , là đồ ngốc."
Liên Tâm cuống lên: "Ngươi mà."
"Thế ý ngươi bảo là đồ ngốc còn gì."
Tiểu Liên Tâm: "???" Hắn suýt chút nữa thì ngọ nguậy, may mà nhờ kinh nghiệm giả c.h.ế.t phong phú nên mới kìm .
"Đạo hữu, ý đó là cát, thể do phát âm chuẩn, nhưng tuyệt đối ý bảo đạo hữu là ngốc tử." Tiểu Liên Tâm trịnh trọng , "Đạo hữu là con thông minh nhất mà từng tiếp xúc."
Lê Dạng phì .
Tiểu Liên Tâm: "Là thật đó!"
Lê Dạng nhịn trêu : "Ngươi mới tiếp xúc với mỗi và cô giáo thôi chứ gì?"
Tiểu Liên Tâm: "......"
Lê Dạng: "Cho nên, ý ngươi là cô giáo ..."
Tiểu Liên Tâm cuống: "Không, ..."
Lê Dạng xòa: "Được , mà." Không thể trêu nữa, bậc thầy giả c.h.ế.t sắp nhịn mà lắc lư cái đầu nhỏ .
[Tuổi thọ +10 năm]
Lê Dạng: "?"
Sao tự nhiên cộng tuổi thọ? Cô đang "bắt nạt" mà, thế cũng tăng độ hảo cảm ?
Tiểu Liên Tâm thật sự khó hiểu nha!
Lê Dạng hỏi: "Liên , ngươi đất Tinh Tẫn trông thế nào ?"
Thư Sách
Liên Tâm đáp: "Là dáng vẻ của trời khi cháy thành tro tàn."
Lê Dạng: "......" Trừu tượng quá thể.
Lê Dạng nghĩ Liên Tâm dù cũng con , những thứ từng thấy chắc chắn khác cô, nên cô hỏi kỹ hơn: "Nó màu gì?"
"Ưm..." Liên Tâm suy nghĩ một chút chắc nịch đáp, "Màu của tro tàn trời khi cháy hết."
Lê Dạng: "…………" Quỷ mới trời cháy thành tro thì màu gì!
Từ từ...
Lê Dạng đột nhiên nảy , cô ngẩng đầu lên bầu trời xa xăm, chỉ dải ngân hà đầy vụn tựa như kim cương hỏi: "Liên Liên, những thứ đó là đất Tinh Tẫn ?"
Liên Tâm theo hướng tay cô, đáp: " !"
Hệ thống hiện lên một dòng chữ: [Tuổi thọ +20.]
Lê Dạng: "!"
Sao cộng thêm tuổi thọ nữa?
Độ hảo cảm của Tiểu Liên Tâm dễ cày quá !
Hừm... Là vì cô đoán ý diễn đạt ?
Cái còn tăng nhiều hơn cả việc khen ngợi đơn thuần, sánh ngang với việc tưới nước luôn. Xem thường xuyên tâm sự với Tiểu Liên Tâm mới .
Đã xác định mục tiêu thì cứ thế mà thôi.
Lê Dạng sải bước về phía chân trời xa xăm .
Bí cảnh Tinh Tẫn thực nhỏ.