Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 138

Cập nhật lúc: 2025-11-22 14:02:36
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nhóm tà giáo đồ gồm mười , ngoại trừ gã đàn ông bụng phình to ốm yếu , những kẻ còn đều là Nhị phẩm cảnh đỉnh phong.

Kế hoạch của Hàng Tinh giáo quả thực điên rồ.

Chúng một khi con tàu cập cảng chắc chắn sẽ mai phục. Vì thế chúng tương kế tựu kế, tung bộ chủ lực, đồng thời tẩy não tinh thần đám lâu la cấp thấp, buộc họ liều c.h.ế.t cầm chân Tạ Tuấn Khanh và quân phòng thủ thành phố. Trong lúc đó, một tiểu đội tinh nhuệ chín cử hộ tống "Mẫu Thần".

Chỉ cần "Mẫu Thần" tiến địa phận Trung Đô, bộ thành phố sẽ đón nhận "thần giáng"! Những kẻ phàm nhân ngu sẽ thần ban ân huệ, thành tiến hóa hai để trở thành chủng tộc mới ưu việt hơn!

Sở dĩ cử chín hộ tống cũng là để đề phòng vạn nhất. Nếu lối thoát mai phục, đội hình cũng đủ sức câu giờ đến phút chót cho "Mẫu Thần" giáng lâm.

Kế hoạch chu đáo đến thế, nếu gặp đúng nhóm hệ Nông học canh giữ ở đây thì thành công mỹ mãn .

Khi Lê Dạng bất ngờ lao , đám tà giáo đồ cũng phản ứng cực nhanh.

Chúng rõ ràng huấn luyện bài bản, nhanh chóng di chuyển vị trí, vây quanh gã đàn ông bụng phình to ở giữa. Chín kẻ đồng thời c.ắ.n nát ngón tay, ấn m.á.u lên một tấm thạch tinh màu đen.

Lê Dạng giờ còn là tay mơ nữa, cô cũng chút hiểu về Tinh chú và Tinh trận. Chín tên đang kích hoạt một Tinh trận!

Lâm Chiếu Tần kiến thức rộng rãi, gấp gáp hét lên: "Không ! Là Sinh Mệnh Bảo Hộ Trận!"

Giao lưu qua tinh thần hải diễn cực nhanh, Lê Dạng lập tức nắm thông tin chi tiết về trận pháp . Lấy m.á.u hiến tế, dùng sinh mệnh bảo hộ. Một khi Sinh Mệnh Bảo Hộ Trận thành, cho dù là Tạ Tuấn Khanh đến cũng đừng hòng phá vỡ nó trong thời gian ngắn.

Liên Tâm: "Đạo hữu, ném qua đó."

Lê Dạng: "!"

bật "Cuồng Nhiệt", tốc độ nhanh đến kinh nhưng vẫn khó lòng cắt ngang quá trình kích hoạt trận pháp của chúng.

Liên Tâm: "Chỉ cần , ngươi cũng sẽ ."

Họ đang ở trạng thái cộng sinh. Trận pháp chấp nhận Liên Tâm cũng đồng nghĩa với việc chấp nhận Lê Dạng. Cho dù trận pháp thành, chỉ cần Liên Tâm ở bên trong, Lê Dạng cũng thể xâm nhập.

Lê Dạng do dự, quyết đoán đáp: "Được!"

Trao đổi qua tinh thần chỉ trong chớp mắt. Trong thực tế, Lê Dạng xách "con thú bông" vai lên, ở trạng thái "Cuồng Nhiệt" tối đa, ném mạnh Liên Tâm về phía Tinh trận.

Trận pháp vặn thành, Liên Tâm lọt bên trong trong gang tấc, còn những khác đều đ.â.m sầm bức tường ánh sáng đỏ như m.á.u dựng lên.

Lâm Chiếu Tần thấy hành động của Lê Dạng nhưng cô vô ích. Ném đồ vật thể ngăn cản trận pháp, chỉ g.i.ế.c kẻ bày trận mới phá trận. họ còn kịp nữa !

Ngay khoảnh khắc đó, Lê Dạng vốn đang ở ngoài trận bỗng nhiên biến mất và xuất hiện bên trong trận.

Mọi : "!!!"

Phong Nhất Kiều kinh hãi thốt lên: "Tiểu Lê!"

Chung Khôn ngơ ngác: "Chuyện gì thế? Sao ?"

lúc họ chẳng còn tâm trí mà trao đổi qua tinh thần hải, ai nấy đều nóng như lửa đốt, sợ Lê Dạng gặp chuyện chẳng lành.

Việc Lê Dạng xông Tinh trận chỉ khiến nhóm Nông học kinh ngạc mà còn đám tà giáo đồ sững sờ. Trận pháp thành, ?

Mấy tên tà giáo đồ phản ứng nhanh. Dù cơ thể đang trận pháp ăn mòn nhưng chúng vẫn thể cử động, lập tức kẻ gằn giọng: "G.i.ế.c nó!"

Người ở ngoài trận tim như nhảy lên tận họng. Làm bây giờ! Đó là chín tên Nhị phẩm cảnh đỉnh phong! Dù Lê Dạng mạnh đến cũng đỡ nổi!

Lê Dạng mặc kệ Tinh kỹ và Tinh binh của đám tà giáo đồ đang lao tới, cô bật "Cuồng Nhiệt", với tư thế dũng mãnh sợ c.h.ế.t đ.â.m thẳng về phía gã đàn ông bụng phình to quỷ dị .

Gã đàn ông trông cực kỳ yếu ớt, nhưng khi cảm nhận nguy hiểm, bỗng nhiên vùng dậy, những ngón tay nhợt nhạt mọc gai nhọn, đỡ lấy d.a.o găm "Ảnh Nguyệt".

"Đạo hữu, cẩn thận!"

Một quả cầu lửa đập trúng lưng Lê Dạng, một thanh trường kiếm cũng đ.â.m xuyên vai cô. Cơn đau buốt óc ập đến, Lê Dạng tốc một nắm t.h.u.ố.c miệng, vẫn phớt lờ đòn tấn công từ phía , mắt trân trân chằm chằm gã đàn ông bụng to.

"Thả , sẽ cho ngươi sức mạnh vô biên." Một giọng nam dịu dàng đến cực điểm vang lên trong tinh thần hải của Lê Dạng.

Hắn xoa dịu nỗi đau cô, giống như dòng nước ấm áp bao bọc lấy Lê Dạng đang đơn độc giữa sự cô tịch lạnh lẽo, mang đến cho cô ấm và tình yêu rõ rệt. Cảm giác bỏng rát lưng biến mất. Cơn đau ở vai cũng tan biến. Ngay cả cảnh tượng quỷ dị mắt cũng trở nên ấm áp ngọt ngào, phảng phất như trong lời thì thầm của yêu, thể buông bỏ tất cả để yên tâm chìm giấc ngủ say.

"Cút ngay!" Giọng Liên Tâm lạnh lẽo từng thấy.

Theo một tiếng quát, tinh thần hải của Lê Dạng đột ngột thanh tỉnh. Dao găm "Ảnh Nguyệt" trong tay cô chút do dự đ.â.m phập tim gã đàn ông.

Ngay đó là mấy đạo "Đoạn Không" bay múa, Lê Dạng tung chiêu "Xử Quyết".

Trái tim gã đàn ông nổ tung, thể chẻ đôi, trong bụng dường như tiếng trẻ con rên rỉ t.h.ả.m thiết.

"Không!" Đám tà giáo đồ phát điên, gào rú: "Mẫu Thần!"

Khi Đội trưởng Dương đuổi đến lối bên trái, bà thấy một cảnh tượng kinh hoàng.

Trong Tinh trận đỏ lòm, Lê Dạng g.i.ế.c c.h.ế.t vật cấm, nhưng đám tà giáo đồ điên cuồng cũng đang g.i.ế.c cô. Nhóm sinh viên hệ Nông học ở ngoài điên cuồng tấn công Sinh Mệnh Bảo Hộ Trận nhưng lay chuyển mảy may.

Tim Đội trưởng Dương lạnh toát. Họ cứu cô bé . cô bé cứu tất cả bọn họ!

lúc , một luồng uy áp kinh hoàng giáng xuống.

Không ai chuyện gì xảy , rõ cũng thấy, ngay cả tinh thần hải cũng phong bế trong thoáng chốc.

"Rắc" một tiếng, tựa như tiếng thủy tinh vỡ vụn.

Cái Sinh Mệnh Bảo Hộ Trận kiên cố thể phá vỡ một bàn tay khổng lồ vô hình đập nát, cùng lúc đó chín tên tà giáo đồ cũng nghiền thành đống thịt vụn mặt đất.

Đội trưởng Dương ngây , khiếp sợ vị Đại Tông Sư từ trời giáng xuống!

"Viện trưởng Thẩm..." Lâm Chiếu Tần lẩm bẩm.

Thẩm Bỉnh Hoa vẫn một áo trắng, chỉ là mái tóc vốn luôn chải chuốt tỉ mỉ giờ rối, gương mặt tái nhợt mất huyết sắc. Tà áo trắng chạm đất dính đầy máu, bà đỡ lấy Lê Dạng đang hôn mê ngã xuống đất, nghiến răng ken két: "Gan em to thật đấy!"

Chỉ cần bà đến chậm một chút thôi là con nhóc c.h.ế.t tiệt mất mạng !

Thẩm Bỉnh Hoa nắm c.h.ặ.t t.a.y trái, tóm gọn luồng khí tà ác sắp phát tán.

Bào t.ử Ác Chi Hoa!

Thứ dù ở Tinh Giới cũng là vật cực ác, đám tà giáo đồ thế mà dám vận chuyển nó đến Trung Đô. Một khi bào t.ử khuếch tán... thường ở Trung Đô sẽ trở thành nô lệ của Ác Chi Hoa! Biên giới Hoa Hạ sẽ tà vật tan rã từ bên trong!

Thẩm Bỉnh Hoa cúi đầu Lê Dạng đang bất tỉnh nhân sự, ánh mắt phức tạp khó lường. Bà ghét con bé . giờ phút bà cũng vô cùng may mắn vì nó ngăn cản Ác Chi Hoa giáng lâm.

Chung Khôn lao tới, đồ đạc trong ba lô rơi vung vãi, cuống cuồng tìm Thuốc Trợ Tim Hiệu Quả Nhanh, nhét miệng Lê Dạng: "Mau... mau ăn !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-138.html.]

Những khác cũng chạy , lo lắng Lê Dạng.

Thẩm Bỉnh Hoa : "Không c.h.ế.t ."

Vu Hồng Nguyên và Hạ Bồ Đào òa lên, những còn nước mắt cũng rơi lã chã.

Thẩm Bỉnh Hoa tâm phiền ý loạn quát: "Các em đến đây gì? Lấy chiến phá cảnh kiểu hả!"

Mọi đều giật thon thót.

Thẩm Bỉnh Hoa dịu giọng hơn một chút: "Có ở đây nó c.h.ế.t , ngược là các em... đừng để con bé phí công vô ích."

* Khi Lê Dạng tỉnh , cô thấy đang trong một căn phòng lạ lẫm.

Căn phòng tông màu chủ đạo là xanh nhạt và trắng, giấy dán tường ẩn hiện những bông tuyết cực nhạt, đồ nội thất từ loại gỗ màu xanh lam toát lên vẻ thanh lãnh, màn giường bằng lụa mỏng màu hồng phấn pha xanh, ngay cả chăn đắp cũng thoang thoảng mùi hương lạnh lẽo.

Cô bật dậy như lò xo.

Giọng Liên Tâm vang lên trong tinh thần hải: "Đạo hữu yên tâm, đây là phòng ngủ của Giáo sư Thẩm, chúng an ."

Nghe thấy giọng Liên Tâm, Lê Dạng mới yên lòng, cô hỏi: "Ngươi vẫn chứ, thương gì chứ?"

[Tuổi thọ +50 năm.]

Liên Tâm rưng rưng đáp: "Ta , nhưng đạo hữu thương nặng lắm."

Trước khi ngất , Lê Dạng đúng là cảm thấy sắp gặp ông bà tổ tiên, nhưng tỉnh thì thấy nhẹ nhõm như . Cô thử cử động tay chân, : "Cũng mà, cảm giác gì lớn lắm."

Rồi cô tiếp: "Lần đa tạ ngươi nhé!"

[Tuổi thọ +50 năm.]

Lê Dạng sang Tiểu Liên Tâm đang ngoan ngoãn ở mép giường, kìm đưa tay chỉnh vạt áo cho : "Nhờ ngươi giúp đỡ mới giải quyết cái thứ quỷ quái ."

[Tuổi thọ +50 năm.]

Lê Dạng tươi rói, ai thấy dòng thông báo cộng 50 năm tuổi thọ liên tục thế vui cho .

Liên Tâm lắc cái đầu nhỏ: "Ta yếu quá, chẳng giúp gì nhiều..."

Nhắc đến chuyện , Lê Dạng nhớ giọng quái gở , cô hỏi: "Cái kẻ chuyện với là bào t.ử ?"

"Đó là Ác Chi Hoa."

Lê Dạng mà ù ù cạc cạc, thứ là gì nữa đây?

Liên Tâm giải thích: "Hắn sinh từ Ác Vực, là một trong những chủng tộc tà ác nhất Tinh Giới."

Nói thì Lê Dạng đại khái hiểu , cô hỏi tiếp: "Thứ cấp bậc cao lắm ?"

"Rất cao." Liên Tâm bổ sung, "Hắn chiếm cứ bộ Ác Vực, là tập hợp thể của lượng lớn Chí Tôn Cửu phẩm."

Lê Dạng hít một ngụm khí lạnh: "Sao còn cả tập hợp thể nữa!"

Liên Tâm ngẫm nghĩ giải thích: "Ngươi cứ tưởng tượng phân ."

"Phân nào cũng là Cửu phẩm cảnh ?"

"Không hẳn."

Lê Dạng thở phào nhẹ nhõm thì Liên Tâm bồi thêm: "Cũng một là Bát phẩm đỉnh phong."

Lê Dạng: "……………"

lúc , cửa phòng "kẽo kẹt" mở .

Thư Sách

Thẩm Bỉnh Hoa một áo trắng, dáng điệu ưu nhã bước . Bà liếc xéo Lê Dạng một cái, con thú bông bất động giường, hỏi: "Tỉnh ?"

Lê Dạng rạng rỡ: "Cảm ơn Giáo sư Thẩm, may nhờ cô ạ."

Thẩm Bỉnh Hoa nhạt: "Nếu em thực lòng cảm ơn thì vụ Tháp Thụ..."

"Cảm ơn là cảm ơn, Tháp Thụ là Tháp Thụ, hai chuyện khác nha cô."

Thẩm Bỉnh Hoa trợn trắng mắt, lười đôi co với cô.

Ánh mắt bà dừng Liên Tâm, chắc chắn hỏi: "Đây là..."

Thẩm Bỉnh Hoa cảm ứng Liên Tâm. Bà chỉ là Thất phẩm đỉnh phong, trong khi Liên Tâm giả c.h.ế.t thì ngay cả Tư Quỳ Bát phẩm đỉnh phong còn nhận . ở Cảng Thiên Dương, vì xua đuổi Ác Chi Hoa xâm nhập tinh thần hải của Lê Dạng, Liên Tâm để lộ chút thở.

Thẩm Bỉnh Hoa lúc đó cảm nhận , giờ xâu chuỗi với việc Tư Quỳ bế quan, đoán ?

Lê Dạng cũng giấu giếm, cô nâng Tiểu Liên Tâm lên, bảo đối diện với Thẩm Bỉnh Hoa: "Liên Liên, chào hỏi Giáo sư Thẩm ."

Tiểu Liên Tâm mở miệng, dùng giọng mềm mại ngoan ngoãn chào: "Tiền bối Thẩm, chào ngài."

Thẩm Bỉnh Hoa: "!"

Đây chính là một đóa sen Cửu phẩm đấy! Xét về vị cách thì đè bẹp bà thương tiếc! Giờ phút gọi bà là tiền bối... Thẩm Bỉnh Hoa cảm thấy sắp tổn thọ mất!

Lê Dạng nhắc: "Giáo sư Thẩm, Liên Liên chào cô kìa?"

Thẩm Bỉnh Hoa trừng mắt với Lê Dạng, sang cung kính với Liên Tâm: "Không dám nhận."

Lê Dạng tỉnh bơ: "Không cô Thẩm, Liên Liên hiện tại vai vế ngang hàng với em, gọi cô một tiếng tiền bối là hợp tình hợp lý mà."

Thẩm Bỉnh Hoa: "……………" Bà chuyện tiếp nữa, sợ đạo tâm của tổn thương!

" thấy em cũng chẳng , về !" Thẩm Bỉnh Hoa sa sầm mặt đuổi khách.

Lê Dạng tò mò ngó nghiêng căn phòng: "Giáo sư Thẩm, phòng của cô..."

Thẩm Bỉnh Hoa cảm thấy miệng ch.ó mọc ngà voi...

Quả nhiên, câu tiếp theo của Lê Dạng là: "Trang trí 'thiếu nữ tính' ghê."

"Cút!"

"Em đang khen cô mà..."

 

 

 

 

Loading...