Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 157

Cập nhật lúc: 2025-11-23 14:58:00
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bên ngoài Thụ Tháp , lượng sinh viên vây xem những giảm mà còn tăng lên. Phần lớn đều nghĩ nhóm Lê Dạng sẽ khỏi tháp sớm như , họ chỉ đến để chiêm ngưỡng bí bảo cấp Tông sư lộng lẫy thôi.

Khi Chung Khôn là đầu tiên nhảy ngoài, suy nghĩ đầu tiên nảy trong đầu là ——

"Thất bại nhanh thế cơ ?"

"Quả nhiên là do ít quá."

" đấy, hệ Tinh Pháp gom đủ 30 tinh mới dám , hơn nữa họ cũng chẳng cần gom Tinh lực như hệ Nông học." Câu rõ ràng là hệ Tinh Pháp giả dạng qua đường .

Sinh viên hệ Tinh Thần lập tức phản bác: "Không , Thụ Tháp trả về cho hệ Nông học , họ thể hai, ba mà."

Không ít "chó con" của hệ Tinh Pháp cũng chẳng bực bội, chỉ tủm tỉm chờ xem kịch . Trong lòng họ thầm rủa: "Tốt nhất là ba, bốn cũng qua !"

Tất nhiên họ dám toẹt , chỉ vì sợ "chó điên" hệ Tinh Thần, mà còn vì cả nhà họ Ứng và Thẩm Thương Trì tham gia.

Chung Khôn gì, chỉ ngây ngô.

Sau đó những khác cũng lục tục . Nhóm ba Phong Nhất Kiều mặt mày hớn hở, Lâm Chiếu Tần tươi rói, ngay cả Phương Sở Vân vốn ít cũng đang mím môi nhẹ...

Tiếp theo là Thẩm Thương Trì và Ứng Kỳ. Thẩm Thương Trì vẫn cợt nhả như khi, còn Ứng Kỳ đang cau mày suy tư. Mọi đều Ứng Kỳ thực lực mạnh mẽ nhưng tính tình thẳng thắn, thẳng đến mức lười động não. Giờ thấy cô nàng trầm ngâm nghiêm túc thế , quen đều ngạc nhiên: Tình hình thế nào? Rốt cuộc là thành bại?

Kế đó là đám con cháu dòng thứ nhà họ Ứng, mấy trông còn khoa trương hơn, lảo đảo như say rượu.

Sinh viên hệ Đan d.ư.ợ.c nhịn cà khịa: "Gì thế ? Say t.h.u.ố.c ?"

Một loại đan d.ư.ợ.c phẩm chất quá thấp dùng nhiều đúng là gây triệu chứng . những Thụ Tháp là đại gia, gì đến mức say thuốc.

Người cuối cùng là Lê Dạng. Chỉ thấy cô vẻ mặt vội vã, hai lời cắm đầu chạy khỏi hệ Nông học.

Mọi : "???"

Cái quái gì thế, càng xem càng hiểu.

Mấy hệ Nông học cũng hiểu chuyện gì đang xảy .

Vu Hồng Nguyên canh ở bên ngoài vội chạy hỏi: "Sư , ..."

Bình thường Vu Hồng Nguyên gọi là sư , Chung Khôn sẽ nhảy dựng lên, nhưng lúc đang vui, hì hì : "Sư tỷ quá trâu bò, về quỳ lạy chị hai cái mới !"

"Mọi qua màn trong một luôn !" Vu Hồng Nguyên phấn khích.

Chung Khôn: "Qua , rơi ít nhất 40 Tinh hạch, cơ bản đều là màu lam..."

Nghe đến đây, đám đông vây xem hít hà kinh ngạc. Họ cứ tưởng câu tiếp theo của sẽ là "chỉ vài cái màu xanh lục"...

Ai ngờ Chung Khôn tung một cú sốc nặng hơn: "Còn vài cái màu tím nữa!"

Đám đông vây xem: "!!!"

Ngưu Thiên Thiên bước lên hỏi: "Lê Dạng thế ?"

Lúc Chung Khôn mới phát hiện sư tỷ biến mất, ngơ ngác đáp: "Không nữa, gì nhỉ?"

Ngưu Thiên Thiên nhận vấn đề, bà cau mày : "Thầy các em xuất quan ..."

Mấy hệ Nông học đều giật .

Ngay đó, ánh sáng lóe lên,Thụ Tháp đang xòe tán rộng như chiếc ô khổng lồ bỗng lặng lẽ thu nhỏ biến mất.

Tiếp theo, một cơn gió mát lạnh thổi qua, cuốn tất cả sinh viên đang vây quanh hệ Nông học dịch chuyển tức thời đến quảng trường Thái Dương cách đó vài cây .

Hồi lâu mới hồn, lẩm bẩm: "Đây... đây chính là sức mạnh của Bán Bộ Chí Tôn !"

Nhẹ nhàng dịch chuyển hàng ngàn sinh viên xa như , vượt quá sự hiểu của .

Người hết, hệ Nông học lập tức trở nên yên tĩnh. Tuy vẫn là cánh đồng trống trải, nhưng dường như một rào chắn vô hình hạ xuống, ngăn cản ánh mắt tò mò của ngoài.

Ngưu Thiên Thiên vội gọi: "Viện trưởng Tư..."

Tư Quỳ truyền âm trong tinh thần hải: "Trường Dạ Hầu triệu tập gấp, đến Tinh Giới ngay, chuyện của hệ Nông học phiền cô lo liệu."

Ngưu Thiên Thiên nghiêm mặt, hỏi nhiều, chỉ đáp: "Ngài yên tâm, sẽ chăm sóc cho bọn trẻ."

Tư Quỳ tuy ở hệ Nông học nhưng vẫn thể dễ dàng liên lạc với Thẩm Bỉnh Hoa.

"Trông chừng Lê Dạng, đừng để con bé tùy tiện khỏi trường."

Thẩm Bỉnh Hoa: "......"

Bà thậm chí dám c.h.ử.i thầm trong lòng. Tư Quỳ là song tu Tinh Pháp và Tinh Thần, tinh thần lực của một Bán Bộ Chí Tôn cực kỳ đáng sợ. Nếu , bà thậm chí thể suy nghĩ của khác.

Thẩm Bỉnh Hoa dám "nghĩ linh tinh". Bà cũng chẳng hiểu rơi cảnh . Đường đường là Viện trưởng hệ Tinh Pháp, thành bảo mẫu cho một đứa nhóc con... Nghĩ đến là bực, nhưng khổ nỗi bà .

Thẩm Bỉnh Hoa: "Biết ."

Sau khi thở của Tư Quỳ tan biến, dòng suy nghĩ của Thẩm Bỉnh Hoa mới thả lỏng.

Thẩm Bỉnh Hoa rõ tình hình ở Tinh Giới. Vì sự xuất hiện của bào t.ử Ác Chi Hoa, phe chủ chiến ở Tinh Xu Các đang nổi trận lôi đình.

Trong ba vị Chí Tôn trấn thủ chủ thành Hoa Hạ hiện tại, Trường Dạ Hầu là theo phe chủ chiến tuyệt đối. Kính Trúc Hầu thuộc phe bảo thủ e là áp chế nổi bà ... Còn Phong Đình Hầu xưa nay vẫn là kẻ ba ...

Thẩm Bỉnh Hoa gián tiếp tham gia sự kiện Cảng Thiên Dương, ngay khi thấy bào t.ử Ác Chi Hoa, bà đại chiến sắp nổ .

Hàng Tinh giáo chơi lớn quá. 20 năm qua, Hoa Hạ vì nghỉ ngơi dưỡng sức nên mặc kệ Hàng Tinh giáo phát triển, ngờ chúng dám câu kết với Ác Chi Hoa, suýt chút nữa gây đại họa.

Trường Dạ Hầu nhất định sẽ nắm lấy cơ hội để một trận trò. Bà sớm ngứa mắt với Hàng Tinh giáo, tuyệt đối sẽ quét sạch chúng.

Về lý do tại triệu tập gấp Tư Quỳ... Thẩm Bỉnh Hoa cũng lờ mờ đoán nguyên do.

Sở dĩ Hàng Tinh giáo thể sống lay lắt đến giờ là vì chúng nắm giữ một nghi thức "Thần Giáng" nào đó. Một khi chúng khởi động nghi thức, vị trí của chủ thành Hoa Hạ chắc chắn sẽ lộ. Thần Tôn của Thượng Tam Giới luôn rình rập biên giới Hoa Hạ như hổ đói, tuyệt đối sẽ bỏ qua cơ hội .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-157.html.]

Đến lúc đó...

Thẩm Bỉnh Hoa thở dài, cảm thấy một sự bất lực sâu sắc. Lần cuối cùng bà thấy bất lực thế là khi Thành Thụy nhất quyết đòi ly hôn. Bà cứ tưởng ông ngoại tình thật, hận thể lột da róc xương ông .

mà...

Thẩm Bỉnh Hoa đầu ngoài cửa sổ, nơi bóng dáng Tháp Thụ biến mất từ lâu. Đôi khi bà hèn mọn nghĩ rằng, nếu Thành Thụy thực sự phản bội bà, lẽ bà nhớ thương ông đến thế. cái tên ngốc đó đến c.h.ế.t vẫn sống. Cho dù là sống lay lắt như một con chó.

* Lê Dạng lao khỏi Thụ Tháp, mục tiêu là hệ Đan dược.

"Giáo sư Lý!" Còn cách xa, cô gọi trong tinh thần hải.

Nếu Thẩm Bỉnh Hoa coi cô như con gái chỉ là lời đùa, thì Lý Yêu Hoàn thực sự coi cô như cục vàng. Vừa tiếng cô gọi, Lý Yêu Hoàn vội vàng chạy đón: "Sao đến chỗ cô thế ? Không đang vượt tháp ? Thiếu đan d.ư.ợ.c ? Cần gì cứ bảo cô!"

Lê Dạng theo bà văn phòng, cửa đóng , cô thẳng mắt bà: "Giáo sư Lý, chỗ cô thực sự Cố Nguyên Đan Bát phẩm ạ?"

"Sao thế? Thầy em đang bế quan tĩnh dưỡng mà? Em yên tâm, nhiều nhất là nửa năm cô sẽ hồi phục thôi, cần lãng phí mấy chục vạn..."

Lê Dạng chỉ hỏi: "Cô ạ!"

Lý Yêu Hoàn nhiều nữa, gật đầu: "Cô ."

Lê Dạng thở phào nhẹ nhõm: "Thầy em đến Tinh Giới, em thầy định gì, nhưng trong lòng em bất an. Như cô , trong thời gian ngắn thế thầy chắc chắn hồi phục nguyên thần, nhưng nếu Cố Nguyên Đan thì chắc là đúng ạ."

Lý Yêu Hoàn nhíu mày: "Cô Tinh Giới ? Theo lý thuyết..."

Rõ ràng Lý Yêu Hoàn ít về chuyện của Liên Tâm. Bà chỉ Tư Quỳ trấn áp thánh vật ở hệ Nông học, tạm thời thể rời , càng thể đến Tinh Giới.

Lê Dạng cũng tiện giải thích, chỉ : "Cho nên em lo, thầy đến Tinh Giới trong trạng thái nhất."

Lý Yêu Hoàn thừa hiểu ý Lê Dạng. Cố Nguyên Đan đắt khủng khiếp. 20 vạn điểm công huân một viên cũng chỉ là giá hữu nghị. Lê Dạng tuy tích cóp chút ít nhưng cũng mua nổi viên đan d.ư.ợ.c .

Lê Dạng nghiêm túc Lý Yêu Hoàn, giọng điệu câu nệ từng thấy: "Cô cũng tình cảnh của em, hiện tại em mua nổi, nhưng em vay cô... Cô yên tâm, em nhất định trả , lãi tính thế nào em chịu thế nấy!"

Dù Lý Yêu Hoàn hét giá trời cô cũng chấp nhận. Vì ngoài con đường , cô kiếm Cố Nguyên Đan cho thầy.

Lý Yêu Hoàn cô thật sâu: "Em chắc chắn chứ? Đây là một tiền lớn đấy, huống hồ thầy em cũng sẽ yêu cầu em như ..."

Lê Dạng : "Em yêu tiền thật, nhưng còn thì tiền tác dụng gì!"

Nói cô đưa cả túi Càn Khôn trong tay cho Lý Yêu Hoàn: "Trong mấy viên Tinh hạch màu tím, em đưa hết cho cô."

Rõ ràng đây là Tinh hạch cô thu hoạch trong Tháp Thụ. Tinh hạch sản xuất ở tầng hai chỉ cô dùng , nhưng lúc Lê Dạng quá sốt ruột nên quên béng mất vụ .

Lý Yêu Hoàn khẽ thở dài, đẩy túi Càn Khôn cho cô: "Em về ."

Tim Lê Dạng chùng xuống: "Giáo sư Lý, cô tin em , đừng 20 vạn, 300 vạn, 400 vạn em cũng kiếm !"

Lý Yêu Hoàn ấn nhẹ trán cô: "Cô tin em, chỉ là viên đan d.ư.ợ.c Bát phẩm em cầm , để cô đưa cho thầy em."

Lê Dạng: "!"

Ngày thường mồm mép tép nhảy, giờ cô lắp bắp: "Em... em giấy nợ cho cô..."

Lý Yêu Hoàn : "Được , chạy trời khỏi nắng, dù em cũng là học trò của cô!"

Lý Yêu Hoàn ngày thường tính toán chi li từng đồng, giờ dứt khoát nhận giấy nợ.

Lê Dạng khăng khăng đòi .

Lý Yêu Hoàn : "Nếu một ngày..."

hết câu, chỉ đẩy Lê Dạng một cái: "Thôi , cô sẽ chuyện lỗ vốn , cô còn trông cậy em kiếm tiền lớn đấy!"

Tay Lê Dạng khựng , đòi giấy nợ nữa, mà bà trịnh trọng : "Cô Lý yên tâm, nếu ngày đó, em cũng sẽ cầu một viên 'Cố Nguyên Đan' cho cô."

Lý Yêu Hoàn toét miệng , mắt bà ầng ậc nước nhưng miệng vẫn mắng: "Bớt trù ẻo cô , bản mạng đan lô của cô nổ , chịu nổi nguyên thần tổn thương thêm nữa ."

Lý Yêu Hoàn cùng Lê Dạng trở về tiểu viện lưng chừng núi của hệ Nông học.

Tư Quỳ thấy Lý Yêu Hoàn thì ngẩn .

Lý Yêu Hoàn lấy một chiếc bình nhỏ lấp lánh, trịnh trọng đưa cho Tư Quỳ: "Tiền bối Tư, 28 năm nhờ ngài che chở, chút tấm lòng mong ngài nhận cho."

Không cần mở nắp cũng cảm nhận thở nồng đậm của Cố Nguyên Đan bên trong. Tư Quỳ Lý Yêu Hoàn, Lê Dạng, hiểu cơ chứ.

Cô lạnh lùng : "Ta cần."

Lê Dạng lao tới ôm chặt cánh tay Tư Quỳ, nũng nịu: "Thầy ơi, thầy nhận mà. Nếu thầy nhận, con sẽ Tinh Giới cùng thầy!"

"Hồ nháo!"

Lê Dạng chẳng sợ chút nào, ngược còn cứng cổ: "Thầy tin con sắp lên Tam phẩm cảnh ? Đến lúc đó thầy cho con , con cũng đến chủ thành Hoa Hạ phục dịch thôi!"

"Con..."

Lê Dạng dịu giọng: "Thầy ơi thầy , thầy cứ nhận mà! Một viên đan d.ư.ợ.c cỏn con đáng là bao, đồ nhi sẽ kiếm thật nhiều thật nhiều tiền!

Đây cũng là chút tấm lòng của đồ nhi!" Cô chớp chớp mắt, vẻ đáng thương vô cùng, nhưng miệng "đe dọa": "Dù nếu thầy nhận, con sẽ lập tức đến Tinh Giới tìm thầy!"

Tư Quỳ: "......"

Lý Yêu Hoàn cảnh mà thèm nhỏ dãi. Bà cũng đứa t.ử truyền đáng yêu như thế.

Tư Quỳ mềm lòng, khẽ thở dài: "Ta từng cho con cái gì, nhận từ con..."

 

 

Thư Sách

 

 

 

Loading...