Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 167:-----
Cập nhật lúc: 2025-11-24 13:00:44
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
từ Tam phẩm cảnh trở , mỗi một giai đều sẽ mở 3 Tinh khiếu.
Tam phẩm cảnh tổng cộng lấp đầy 30 Tinh khiếu!
Tức là 3000 điểm Cường độ Thân thể!
Điều thật sự quá đáng sợ.
Các cô mơ cũng dám nghĩ tới.
Đừng là các cô, phỏng chừng chẳng ai ngờ Lê Dạng phá liền 7 giai trong Thần Tích!
Chỉ cần Lê Dạng tạm hoãn việc nâng cao Tinh thần lực, cô vẫn nắm chắc việc phá cảnh nhanh chóng.
Nếu chỉ nâng cao Cường độ Thân thể, lượng thọ mệnh tiêu hao tương đối ít hơn.
Việc "khắc mệnh" (đốt thọ mệnh) trong Thần Tích sẽ nhẹ nhàng hơn chút, cho dù Tam phẩm cảnh khó hơn, tính 20 năm cho một điểm thể, lên Tam phẩm lục giai cần 36.000 năm thọ mệnh.
Nếu trong Thần Tích nước Thiên Tuyền, thì nhiệm vụ giải khóa của Liên Liên sẽ giúp cô giải quyết hơn một nửa vấn đề nan giải.
Tuy nhiên Thần Tích chắc nước Thiên Tuyền, nên Lê Dạng tính đến phương án điên cuồng đ.á.n.h g.i.ế.c Tinh thực để tích góp thọ mệnh.
Lê Dạng xong những điều , bao gồm cả Lâm Chiếu Tần đều im bặt.
Ngưỡng cửa quá cao.
Lâm Chiếu Tần tự tính toán một chút, kể cả cô nàng liều cái mạng già cũng thể nào vọt lên Tam phẩm lục giai !
Kế hoạch của Lê Dạng thực đơn giản thô bạo, nhưng nghi ngờ gì là hữu hiệu nhất.
Giai đoạn đầu "núp lùm" tăng cảnh giới.
Giai đoạn mới lộ diện để dụ cá c.ắ.n câu.
Tuy nhiên cái kế hoạch trông vẻ đơn giản , chỉ riêng bước đầu tiên khó .
Phá liền 7 giai?
Đây còn là !
Mục tiêu ban đầu của Lâm Chiếu Tần là tấn thăng lên Tam phẩm cảnh trong Thần Tích, đó tìm cách lấp đầy 3 cái Tinh khiếu là tồi .
Thế mà sư tỷ nhà lấp đầy 18 cái Tinh khiếu.
Đây gấp đôi gấp ba...
Đây là gấp sáu đó!
Lê Dạng : "Chúng hãy nghĩ một ám hiệu."
Chung Khôn : "Không cần , cho dù chị đeo mười cái mặt nạ, em cũng nhận chị mà."
Lê Dạng hai lời, tung Tinh kỹ —— Áo Choàng, trực tiếp biến thành bộ dạng của Chung Khôn.
Chung Khôn: "!!!"
Lê Dạng nhanh biến trở về, : "Chị Tinh kỹ thì sợ khác cũng sẽ . Chúng định một ám hiệu sẽ an hơn."
Chung Khôn thành thật gật đầu lia lịa: " là ám hiệu."
Lâm Chiếu Tần trầm ngâm: "Hay là 'Người Nông học', tớ 'Tự nhiên'?"
Chung Khôn lập tức bác bỏ: "Không , quá dễ đoán."
Hắn đề xuất: "Người là sắt cơm là thép, bánh bao biến dị thêm hẹ xanh."
Lữ Thuận Thuận : "Không , cái rõ ràng quá. Hay là 'Thiên vương cái địa hổ'..."
"Ai chẳng câu tiếp theo là 'Bảo tháp trấn hà yêu'!"
"Vậy 'Núi do mở'..."
"Nhị sư tỷ, chúng thổ phỉ!"
Mọi đều hăng hái, sôi nổi đưa ý tưởng ám hiệu của .
Lê Dạng đến đau cả đầu, vội vàng cắt ngang: "Không cần phức tạp thế , nhớ kỹ hai tổ hợp từ liên quan là ."
Chung Khôn lo lắng: "Lỡ em quên thì ?"
Lê Dạng: "......"
Đừng nha, khả năng lắm đấy.
Người khác thể quên, nhưng Chung Khôn mà hoảng lên thì quên thật chứ chẳng chơi.
Phương Sở Vân bỗng nhiên : "'Thần Nhưỡng, Thần Nhưỡng - Tinh Bất Tận'... Hai câu ám hiệu thế nào?"
Chung Khôn reo lên: "Cái ! Em nhớ !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-167.html.]
Lê Dạng ngẫm nghĩ, cũng gật đầu: "Được, chốt cái ."
Mối quan hệ giữa Thần Nhưỡng và đất Tinh Tẫn thể , nhưng câu ám hiệu cũng sự khéo léo riêng.
Đối phương nhiều lắm chỉ đoán đất Tinh Tẫn, nhưng chắc chắn nghĩ bốn chữ "Tinh bất tận" .
Sở dĩ là "Tinh bất tận", cũng là điều sầu não bấy lâu nay.
Mắt thấy Thần Nhưỡng sắp bảo dưỡng .
Bọn họ vẫn kiếm đất Tinh Tẫn, cho nên ngày nào cũng lẩm bẩm "Nếu Tinh Tẫn mà bất tận ( bao giờ hết) thì mấy".
Tuy nhiên ám hiệu là "Tinh Tẫn bất tận", mà đổi thành "Tinh bất tận", coi như thêm một tầng phòng hộ nữa.
Ám hiệu nhận sự tán thành nhất trí của .
Mấy ngày tiếp theo, vội vàng trồng trọt nữa mà chia chuẩn cho chuyến Thần Tích.
Lê Dạng nhận Hộ tâm giáp và Tinh khí do Thẩm Bỉnh Hoa gửi tới.
Khoảnh khắc cầm lấy Hộ tâm giáp và Tinh khí, hệ thống liền hiện thông báo: 【 Có tiến hành nâng cấp ? 】
Lê Dạng giá trị thọ mệnh của , : "Không cần."
Bộ Hộ tâm giáp đủ dùng là .
Cũng cần thiết nâng cấp tối đa (max option).
Hiện tại cô tích cóp thọ mệnh càng nhiều càng để lấp đầy Tinh khiếu trong Thần Tích.
Tinh Xu Các công bố thời gian mở cửa Thần Tích.
Sinh viên trường quân đội Trung Đô sự bảo hộ của một giáo viên Lục phẩm cảnh hệ Tinh Chiến, thống nhất tới khu vực bên ngoài Tinh Giới.
Quãng đường khá xa, mất suốt bốn năm tiếng đồng hồ.
Khi đến bên ngoài Tinh Giới, trong hệ Nông học cảnh tượng mắt cho chấn động.
Mọi từng Tinh Giới, cũng tưởng tượng Tinh Giới trông như thế nào.
Thư Sách
Khu vực bên ngoài Tinh Giới thực chất thuộc về Tinh Giới, chỉ là biên giới Hoa Hạ cưỡng ép nạp lãnh thổ của mà thôi.
Lúc ở đây, bọn họ thể trộm dáng vẻ của Tinh Giới.
Bầu trời là một màu đen thẫm, đó là một loại màu đen khó tả, lâu sẽ khiến sinh cảm giác tuyệt vọng.
Dưới chân cũng đất đai vững chắc, mà là những viên gạch đá do con lát lên.
Gạch đá lát thành con đường nhỏ, giống như một cây cầu cô độc bắc giữa biển sâu. Khoảnh khắc bước chân lên đó, trong lòng trào dâng nỗi bất an nồng đậm, phảng phất chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ rơi hư , sự hư vô tuyệt vọng nuốt chửng.
Chung Khôn nhỏ giọng : "Nơi là lĩnh vực Tinh Giới khai phá, chủ thành Hoa Hạ của chúng như thế ."
Mỗi chủ thành đều phong cách biên giới riêng.
Mọi quen với những thứ , nên khi xây dựng chủ thành cũng khuynh hướng rõ ràng.
Vu Hồng Nguyên nhỏ giọng hỏi: "Dáng vẻ ban đầu của Tinh Giới chính là hư ?"
Chung Khôn lắc đầu: "Thứ chúng thấy là hư , còn Tinh Giới vốn dĩ trông như thế nào, đó là sự tồn tại mà chúng thể lý giải."
Vu Hồng Nguyên mà ù ù cạc cạc, nhất thời cũng hỏi gì thêm, chỉ thấy trong lòng dâng lên cảm giác kính sợ nồng đậm.
Lê Dạng dù cũng là sống qua hai thế giới, cô nghĩ đến kiếp của , nơi nhân loại thành công đặt chân lên mặt trăng.
Tinh Giới chính là vũ trụ ?
Mỗi biên giới là một tinh thể độc lập?
Lê Dạng chỉ thể lý giải theo cách đó.
Đi qua con đường đá thon dài , một vùng hoang dã trống trải hiện mắt.
Mọi cảm thấy thoải mái hơn nhiều, Chung Khôn thì thầm: "Đây chính là nơi các tiền bối dùng hàng trăm triệu năm để tạo đấy."
Vu Hồng Nguyên kinh ngạc: "Vùng hoang dã cũng là nhân tạo ?"
" ," Chung Khôn , "Mỗi một tấc đất đều là m.á.u và mồ hôi của tiền bối."
Mọi vô cùng kính nể.
Giáo viên dẫn đầu : "Các em còn đến chủ thành Hoa Hạ, chờ đến đó , các em sẽ còn chấn động dữ dội hơn nữa."
Cả nhóm tới một phế tích, đập mắt là một cánh cổng truyền tống khổng lồ.
Giáo viên giải thích: "Đây là trận môn do một vị Tinh trận sư Lục phẩm mở cho ."
Thần Tích bao trùm lên một tòa phế thành bên ngoài biên giới Hoa Hạ. Ngay khoảnh khắc nó hình thành các Chấp Tinh Giả cao phẩm cảnh phong tỏa, ngoài thể dễ dàng tiến .
Đây là một sự bảo vệ đối với biên giới Hoa Hạ.
Lúc , khi thăm dò tình hình đại khái của Thần Tích, Tinh trận sư mới mở một trận môn tương đối an .
Nếu dùng Thần Tích nơi rèn luyện, thì chắc chắn tiến hành bảo hộ ở mức độ nhất định.
Đi từ trận môn chủ yếu là để đảm bảo cảnh giới của tiến phù hợp với yêu cầu.