Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 181
Cập nhật lúc: 2025-11-25 13:17:05
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếng động bên ngoài ầm ĩ như , đương nhiên Lê Dạng cũng phát hiện .
Giang Dữ Thanh tò mò hỏi: "Sao cảm giác bên ngoài đang nhiều bao vây thế nhỉ?"
Tiểu Ngưu gật đầu lia lịa.
Bọn họ rõ lắm, bởi vì trong sân trồng quá nhiều Tinh thực, những cây quy mô càng lớn càng che khuất tầm .
Dù Lê Dạng thông minh đến , cũng thể ngờ Nghiêm Ngũ kích động đến vây công nàng. Giang Dữ Thanh càng thể tưởng tượng nổi chuyện đó.
Tuy nhiên, đầu óc Lê Dạng vốn linh hoạt nên nhanh nảy suy đoán, nàng trầm ngâm : "Chắc là hiểu lầm gì , thể bọn họ tưởng nhầm nơi là trung tâm của Di tích Thần."
Giang Dữ Thanh: "???"
> [Điểm khiếp sợ từ Giang Dữ Thanh +1000.]
>
Lê Dạng tiếp tục phân tích: "Đột nhiên thấy nhiều Tinh thực như , bọn họ chắc chắn nghĩ là do Tiểu Ngưu trồng, mà đoán rằng những Tinh thực đang bảo vệ trung tâm di tích."
Giang Dữ Thanh: "..."
Nghe lý.
Nếu đang ở trong cuộc, chắc chắn cũng sẽ nghĩ đây là địa điểm của trung tâm di tích.
"Vậy bây giờ?" Giang Dữ Thanh lo lắng, "Hay là ngoài giải thích với một chút?"
Lê Dạng : "Không ngờ cũng to gan gớm."
Giang Dữ Thanh thoạt đầu ngẩn , đó mới sực nhớ : "Vãi! thể ngoài !"
Lê Dạng dời mắt , cô cũng chẳng bất ngờ cái vẻ nhát cáy của .
Giang Dữ Thanh than vãn: " Tinh kỹ đổi dung mạo, giờ mà ló mặt , đừng là giải thích, lão Ngũ gia chắc chắn sẽ g.i.ế.c ngay!"
Đừng đám Khuông Đạt Cường c.h.ế.t hết, nhưng việc Giang Dữ Thanh truy sát là do mệnh lệnh của Ngũ gia. Nếu Ngũ gia thấy Giang Dữ Thanh còn sống, đời nào để yên cho cái "nhân chứng sống" tồn tại.
Vừa Giang Dữ Thanh sợ quá nên quên béng mất chuyện . Giờ Lê Dạng nhắc nhở, chẳng còn nữa, chỉ thành thật trốn trong phòng, một Luyện đan sư an phận thủ thường.
Lê Dạng dậy : "Anh với Tiểu Ngưu cứ ở yên trong phòng, ngoài xem ."
Giang Dữ Thanh gật đầu lia lịa, tiện thể cày thêm chút "giá trị kinh ngạc" cho chính .
Còn kinh ngạc vì cái gì ư?
Thì quá nhiều lý do! Ví dụ như sự to gan của Lê Dạng, sự quyết đoán của Lê Dạng, tinh thần dám dám chịu của Lê Dạng... Tóm là vô vàn lý do, Giang Dữ Thanh bao thầu đủ điểm khiếp sợ!
"Cô cẩn thận một chút." Giang Dữ Thanh thật sự Lê Dạng xảy chuyện, hận thể bám lấy nàng cả đời.
Lê Dạng ừ một tiếng, đeo chiếc ba lô nhỏ lên lưng bước cửa.
Giang Dữ Thanh với theo: "Hay là cô cứ để ba lô ..."
Lê Dạng đáp: " sẽ bỏ ."
> [Tuổi thọ +100 năm.]
>
> [Điểm kinh ngạc từ Giang Dữ Thanh +200.]
>
Giang Dữ Thanh hiểu nổi sở thích của Lê Dạng. Cái ba lô ý nghĩa gì đặc biệt ? Lại còn tuyệt đối thể bỏ . Nói cứ như thể đó là quan trọng nhất !
Thâm tình gớm nhỉ.
Giang Dữ Thanh sự tồn tại của Liên Tâm, nếu , chắc thể cống hiến cho nàng một đợt điểm khiếp sợ khổng lồ nữa.
Trên Lê Dạng quá nhiều bí mật, nhiều đến mức khiến điểm khiếp sợ của cứ tuôn như suối, dùng mãi hết.
Lê Dạng dùng hình dạng Tiểu Ngưu để ngoài.
Bên ngoài là con , nếu nàng hóa thành sinh vật Tinh Giới thì ngược sẽ gây hỗn loạn.
Tất nhiên, Lê Dạng cũng dùng hình dạng thật của . Đừng đến đám Ngũ gia, chừng đám tàn dư Hàng Tinh Giáo cũng đang đợi để " thịt" cô. Lê Dạng vẫn chuyện đám tàn dư Hàng Tinh Giáo Khoa Tinh Chiến xử lý triệt để.
Lê Dạng hóa thành khuôn mặt mà cô dùng khi mới bước di tích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-181.html.]
Một hình tượng nữ sinh bình thường, trông hai mươi hai, hai mươi ba tuổi. Cả trường Trung Đô lẫn Trảm Tinh đều sinh viên ở độ tuổi , trong đám tán tu cũng thiếu... Quá trẻ sẽ gây chú ý, quá già phù hợp điều kiện di tích, nên độ tuổi là hợp lý nhất.
Lê Dạng nhẹ nhàng dựa kỹ năng "Tàng Ảnh", bất động thanh sắc rời xa dãy nhà đang ở.
Cô ở đây nửa tháng, sớm nắm rõ địa hình xung quanh như lòng bàn tay.
Đây là một khu biệt thự bỏ hoang, Lê Dạng chiếm cứ bốn năm căn, chủ yếu là tận dụng phần sân vườn.
Nhà cửa trong khu biệt thự cũng hư hỏng quá nửa. Đặc biệt là khi di tích giáng xuống, dường như một đợt sóng xung kích quét qua, gây sự tàn phá quy mô lớn nữa.
Vốn dĩ quanh khu biệt thự còn một mảng cây xanh, giờ cũng san phẳng.
Quỷ dị hơn là, những nơi bỗng mọc lên nhiều cây cối cao lớn. Đây là do ánh lan tràn khi di tích hạ xuống gây đột biến sinh học. Những cây cối thành Tinh Giới sinh vật linh trí, nhưng biến dị rõ rệt, giống như ở một khu cách ly biên giới Hoa Hạ.
Lúc , phần lớn những thám hiểm di tích đều đang ẩn nấp trong cánh rừng đó, tất nhiên cũng trốn trong những đống đổ nát xa hơn.
Nghiêm Ngũ thông minh, hề mặt tổ chức hô hào gì cả, chỉ âm thầm khuếch tán tin tức về trung tâm di tích ngoài.
Lê Dạng cũng tùy tiện tiếp cận nhóm nào, mà dựa khả năng ẩn , lảng vảng quanh họ để nắm bắt tình hình cụ thể.
Các tiểu đội cảnh giới Tam phẩm ít khi Tinh thần sư. Sự tu hành của Tinh thần sư thường đến Tứ, Ngũ phẩm mới bắt đầu bộc lộ tài năng.
Ở cảnh giới Nhị, Tam phẩm, Tinh thần sư ít khi ngoài hoạt động, trừ phi đồng đội cực kỳ đáng tin cậy. Mà phần lớn Chấp Tinh Giả cảnh giới thấp cũng mang theo Tinh thần sư, một phần vì giai đoạn đầu tác dụng lớn, phần khác là còn tốn sức bảo vệ, thực sự là "nuôi nổi".
Giống như tiểu đội của Nghiêm Ngũ, bên trong cũng Tinh thần sư. Nếu , Giang Dữ Thanh chẳng thể lén bọn họ chuyện.
Chỉ thấy cách đó xa đang bàn tán:
"Sao cảm giác là dù tất cả đến đủ, cũng khó công phá cái pháo đài nhỉ."
" đấy, chỗ hơn một ngàn cây Tinh thực chứ ít gì! Lại còn nhiều con Tam phẩm như ... Ai mà đ.á.n.h ."
"Đám kéo đến đây cũng chỉ tầm năm sáu chục mạng, cho dù chúng một chấp mười, cũng đ.á.n.h nổi."
" cái trung tâm di tích chắc chắn là đồ xịn!"
"Nó cư nhiên thể triệu tập nhiều Tinh thực như để sai khiến, nếu chiếm nó thì quả thực là vô địch."
"Không hổ danh là bí bảo của Thần tôn thượng giới, dù cảnh giới cao nhưng thực lực quá bưu hãn."
"Trước khi di tích, thầy giáo dặn dò rằng trung tâm di tích chắc chắn là một bí bảo đỉnh cấp! Các nghĩ xem, một món đồ phẩm giai thấp mà Thần tôn thượng giới mang theo bên ... thì chắc chắn năng lực đỉnh cao nào đó."
Lời khiến Lê Dạng cũng thấy động lòng.
Cô bắt đầu tò mò rốt cuộc cái trung tâm di tích là thứ gì. Vị Thần tôn địa vị cực cao, pháp bảo gì mà từng thấy? Vậy mà cố tình mang theo một món đồ chỉ dành cho Nhị, Tam phẩm bên , đủ thấy thứ đặc biệt đến mức nào.
Cảnh giới là cảnh giới, năng lực là năng lực.
Lê Dạng cũng từng thầy giáo , nên quá mê tín màu sắc của Tinh kỹ. Màu vàng chắc hợp với , đôi khi màu xanh lam hiệu quả cực kỳ.
Trong Tinh Giới quả thực một trường phái tôn sùng quan điểm: Không Tinh kỹ phế vật, chỉ Chấp Tinh Giả phế vật. Đương nhiên lời chút cực đoan. Phẩm chất Tinh kỹ cũng là do con đ.á.n.h giá và xếp hạng, đúng là phân chia ưu nhược. cũng , là con đ.á.n.h giá thì xác suất sai lầm cũng lớn.
Giống như Lê Dạng, tuy kỹ năng "Áo Choàng" và "Tàng Ảnh" chỉ là phẩm chất màu lam, nhưng khi kết hợp thì hiệu quả đến kinh ngạc, thể "treo lên đánh" một Tinh kỹ màu tím.
Tinh kỹ thế, bí bảo cũng khả năng như .
Dạo Lê Dạng mải mê trồng Tinh thực, suýt nữa thì vứt cái trung tâm di tích đầu. Giờ cô bắt đầu nhớ thương nó .
Đây là đồ nha. Không thể để nó bơ vơ rơi rớt bên ngoài . Đợi xử lý xong đám sát thủ Liệp Đao, nàng sẽ "tâm sự" đàng hoàng với cái trung tâm di tích .
Sau một hồi lén, Lê Dạng đại khái nắm tình hình mắt.
như cô dự đoán, quả nhiên hiểu lầm. Họ tưởng lầm những ngôi nhà đầy Tinh thực là nơi trú ngụ của trung tâm di tích.
Lê Dạng vẫn còn vài điểm thắc mắc, nhưng chỉ lén thì giải quyết , tìm để hỏi.
Cô quan sát một lúc lâu, phát hiện một tiểu đội thích hợp. Nhóm là tổ đội tạm thời, ai nấy đều thần kinh căng thẳng. Trong đó một nam sinh trông chật vật, gặp chuyện gì trong di tích mà lúc ai cũng với ánh mắt đầy nghi hoặc và sợ hãi.
Thư Sách
Cậu tuổi lớn, trang phục thì vẻ là sinh viên trường quân đội Trảm Tinh.
Lê Dạng chỉnh trang một chút, vẻ mặt tái nhợt bước tới: "Chào , là sinh viên Trung Đô, đồng bạn của ..."
Chưa đợi nàng hết câu, nam sinh trường Trảm Tinh ném về phía cô ánh mắt cảnh giác cao độ.
Trong đội ngũ một chị gái lớn tuổi Lê Dạng hỏi: "Cô chỉ còn một thôi ?"
Câu hỏi khiến chạnh lòng. Những còn đều chằm chằm Lê Dạng.
Lê Dạng gật đầu, ánh mắt lộ vẻ đau khổ.