Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 201:-----
Cập nhật lúc: 2025-11-26 13:24:03
Lượt xem: 52
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lê Dạng trong biển tinh thần: "Nếu thể tiền tuyến, chúng đến trạm y tế giúp các Tinh phụ sư !"
Phong Nhất Kiều lập tức tán thành: "Được!"
Lê Dạng Tinh kỹ chữa trị, lúc phát huy tác dụng lớn.
Vị Tinh phụ sư ban nãy thấy họ tới, còn định : "Các em thương, xin hãy chỗ khác nghỉ ngơi..."
Lời dứt, ông thấy Lê Dạng thuần thục phóng kỹ năng "Tự nhiên chữa khỏi", dịu vết thương cho một thương binh.
Những còn tuy Tinh kỹ liên quan, nhưng họ thể điều khiển thành thạo sức mạnh ánh để tạo hiệu quả chữa trị. Tuy tiêu hao lớn hơn, nhưng cũng thể xử lý nhanh vết thương. Họ thậm chí còn lấy đan d.ư.ợ.c của giúp thương binh cầm máu, giảm đau.
Vị Tinh phụ sư đầu thấy liền : " dạy các em một Tinh kỹ tạm thời, các em chỉ cần cầm m.á.u đơn giản là !"
Trừ Lê Dạng, những còn gật đầu liên tục. Họ đều đủ tinh khiếu để học thêm một kỹ năng tạm thời. Loại kỹ năng dạng truyền thụ yêu cầu dạy trình độ cao, đồng thời tính thời hạn. tính thời hạn cũng là điều , thể nhanh chóng quên để chiếm dụng tinh khiếu lâu dài.
Sau khi học xong kỹ năng cầm máu, cả nhóm nhanh chóng gia nhập đội ngũ y tế, bận rộn ngơi tay. Lúc họ chẳng còn tâm trí mà nghĩ đến nhiệm vụ rèn luyện. Cứu quan trọng hơn! Cùng lắm thì bỏ 2000 công huân nộp phạt! Khoa Nông học giờ nghèo như xưa, vẫn còn chút vốn liếng.
Khổng Lệnh cũng ngờ thú triều hung mãnh đến thế, đội ngũ 500 mà cản chật vật vô cùng.
Thú triều năm mạnh hơn năm . Điều nghĩa là gì? Phòng thủ của chủ thành Hoa Hạ đang dần suy yếu! May mà Trường Dạ Hầu và Thượng tướng Tư Quỳ c.h.é.m một vị Thần Tôn, trấn áp các biên giới xung quanh chủ thành. Nếu , với sự suy yếu của phòng tuyến, các thế lực lân cận chắc chắn sẽ rục rịch hành động.
Chỉ là lũ thú triều trí khôn, sợ là gì, chúng chỉ tấn công điên cuồng, g.i.ế.c mãi hết!
Số lượng Chấp Tinh Giả của Hoa Hạ chung quy vẫn là đủ. Lại thêm sự lũng đoạn của các gia tộc lớn, nuôi một đám phế vật uổng cảnh giới mà gan ... Nghĩ đến đây, Khổng Lệnh hận nghiến răng.
Lũ phế vật cái gì ? Chúng nó lâm trận bỏ chạy, trực tiếp khiến tiểu đội mười phía trọng thương mất ba !
Một Trung úy Tứ phẩm chạy tới, chật vật báo cáo: "Thiếu tá, nhân lực đủ, cần chi viện!"
Khổng Lệnh hồi phục trạng thái, xách Tinh binh của lên, : "Đến các hệ khác ban bố nhiệm vụ chiêu mộ!"
Phó thủ của nhịn : "Thiếu tá, mấy sinh viên nghiệp ..."
Khổng Lệnh hừ lạnh: "Thà ai còn hơn để lũ phế vật đó hại thêm nhiều !"
Phó thủ vội : "Thiếu tá, mấy đứa nhỏ khá lắm. Ngài cho tiền tuyến, chúng nó hề giận dỗi mà phía hỗ trợ các Tinh phụ sư..."
Nghe , tay Khổng Lệnh đang nắm chặt Tinh binh khựng . Hắn nhắm mắt cảm nhận một chút, hiển nhiên thấy tình hình ở đội y tế phía .
Phó thủ tiếp: "Cánh trái đang thiếu , là để bọn họ lên trám chỗ đó ?"
Khổng Lệnh trầm mặc gật đầu.
Phó thủ thuộc hệ Tinh Thần, trực tiếp gửi kết nối tinh thần cho Phong Nhất Kiều. Trong nhóm Khoa Nông học, Phong Nhất Kiều lớn tuổi nhất, trông cũng chín chắn nhất, nên phó thủ nghĩ là đội trưởng. Đương nhiên, Phong Nhất Kiều cũng đúng là cả của Khoa Nông học, ngay cả Lê Dạng cũng nghiêm túc gọi một tiếng sư .
Phong Nhất Kiều nhận kết nối, lập tức gọi : "Đi thôi, chúng qua cánh trái, bên đó đang thiếu !"
Mắt Lâm Chiếu Tần sáng rực lên, còn Chung Khôn thì sợ run b.ắ.n . Tính cách mấy Khoa Nông học cũng thật trái ngược. Lâm Chiếu Tần, Phương Sở Vân điển hình là gan to bằng trời, còn Vu Hồng Nguyên, Chung Khôn thì nhát cáy. Ứng Kỳ thì ruột để ngoài da, gan lớn theo một kiểu khác. Vương Thụy Già thì quá mức bo bo giữ , theo một nghĩa nào đó cũng là nhát gan. Còn bộ ba "lão nông" vốn tưởng là kỳ quặc nhất, giờ so sánh thành bình thường nhất.
Điểm là đoàn kết. Có thể chút bất đồng nhỏ, nhưng chỉ cần Lê Dạng một câu, kẻ gan lớn kiềm chế, kẻ nhát gan cũng thể trở nên dũng mãnh.
Lê Dạng trong biển tinh thần: "Đừng liều lĩnh, an là hết."
Thư Sách
Mọi đồng thanh: "Rõ!"
Họ lao về phía bên trái tường thành. Khi đối mặt với thú triều ở cự ly gần, sức ép càng khủng khiếp hơn. Những con Tinh thú lao tới ít nhất cũng là Tam phẩm cao giai. Chúng hình thù quái dị, biến dị đến mức còn nhận hình dạng ban đầu.
Sinh vật Tinh Giới càng xí thì thần trí càng mơ hồ. Chúng chỉ bản năng nuốt chửng, và chính bản năng khiến chúng càng trở nên dị dạng.
Chung Khôn mặt cắt còn giọt máu: "Sao chúng ăn thịt lẫn ?"
Lâm Chiếu Tần lạnh lùng đáp: "Vì thịt thơm hơn."
Chung Khôn: "..."
Hắn nhớ đến Chấp Tinh Giả c.ắ.n mất nửa ban nãy, dày lập tức cuộn lên, suýt nữa thì nôn thốc nôn tháo.
Tình hình bên cánh trái nghiêm trọng. Từ trạm y tế cũng thể cảm nhận thú triều đặc biệt hung hãn, nên mới nhiều thương đến thế.
Lê Dạng và Lâm Chiếu Tần dẫn đầu xông . Họ đều đổi vũ khí mới, hơn nữa đều là phẩm chất màu tím. Tuy nhiên, vũ khí tinh năng cũng tùy duyên phận. Dù tốn giá cao nhưng mua chắc là món tay nhất. Lê Dạng thậm chí cảm thấy cặp song đao tím còn bằng thanh Ảnh Nguyệt xanh lam lúc .
Đây chính là lợi ích của Tinh binh dạng trưởng thành. Chấp Tinh Giả và vũ khí cần sự hòa hợp, dù vũ khí chất lượng kém nhưng dùng lâu ngày, hiệu quả vẫn hơn một thanh mới toanh. Mà Tinh binh trưởng thành chắc chắn là loại độ hòa hợp cao nhất với chủ nhân.
Tuy vũ khí thuận tay lắm, nhưng Lê Dạng và Lâm Chiếu Tần vẫn bộc phát lực sát thương kinh . Họ hợp sức đẩy lùi mấy con Tinh thú, Phương Sở Vân và Ứng Kỳ ném kỹ năng tầm xa hỗ trợ, bốn phối hợp ăn ý, nhanh chóng c.h.é.m c.h.ế.t một con Tinh thú.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-201.html.]
Cảnh tượng khiến các Chấp Tinh Giả chiến trường kinh ngạc. Có giơ ngón tay cái hỏi: "Sinh viên nghiệp trường nào đấy?"
Ứng Kỳ đáp: "Trường quân đội Trung Đô."
Người nọ khen: "Không hổ là học phủ nhất, nhân tài xuất hiện lớp lớp!"
Vừa dứt lời hung thú lao tới, mắt thấy sắp c.ắ.n đứt cánh tay , Lê Dạng bật chế độ Cuồng Nhiệt, tung một chuỗi combo tốc độ cao đẩy lùi con thú.
Người hồn, sợ hãi : "Cảm ơn em!"
Lê Dạng lắc đầu ý bảo gì, lao tấn công con thú.
Sự tham gia của nhóm Khoa Nông học giảm bớt áp lực đáng kể cho cánh trái. Chiến lực của họ mạnh, phối hợp ăn ý. Chuyến di tích cho họ nhiều kinh nghiệm tác chiến đồng đội. Lê Dạng cũng thêm kinh nghiệm chỉ huy, mệnh lệnh đưa chính xác rõ ràng, phản ứng nhanh nhạy. Ngay cả Chung Khôn cũng rớt , ngược khi đối mặt trực tiếp với Tinh thú, như "chạm đáy bật lên".
Chung Khôn là kiểu : lúc nhát thì nhát thật, nhưng khi "máu chiến" lên thì cực kỳ hung hãn. Dù cũng là "đại gia nạp tiền", chỉ thấy ném Tinh chú và Tinh khí ngoài như thể tiền là gì.
Chấp Tinh Giả bên cạnh mà ngẩn , nhịn hỏi: "Cậu em, đến nhiệm vụ rèn luyện hả?"
Chung Khôn lớn tiếng đáp: " !"
"Chỗ Tinh chú của trị giá vài ngàn công huân đấy nhỉ?" Ý là: Làm nhiệm vụ gì cho khổ? Bỏ 2000 công huân nộp phạt cho xong sướng hơn ?
Chung Khôn cũng bỏ qua lắm chứ, nhưng khổ nỗi cơ hội!
Theo lý thuyết, nhóm Khoa Nông học chỉ cần mỗi g.i.ế.c ba con thú là thể thành nhiệm vụ và rút lui. họ , mà chiến đấu cho đến khi thú triều rút lui.
Đợt thú triều kéo dài chừng ba tiếng đồng hồ.
Bộ Tinh Chiến tổn thất nặng nề, gần trăm trọng thương, tám t.ử trận. Nhóm Lê Dạng ai cũng thương ít nhiều, nhưng nhờ nắm kỹ năng chữa trị tạm thời nên họ tự sơ cứu cho thỏa.
Tuy nhiên, tiêu hao của họ cũng lớn. Chưa kể đến Tinh chú và Tinh khí của Chung Khôn, chỉ riêng Hồi Tinh Đan tác dụng nhanh họ dùng cũng tốn đến mấy trăm công huân.
Lê Dạng giờ hiểu sự lo lắng của Hà Tùng. Và cũng hiểu tại Kính Trúc Hầu dám giao chìa khóa Tự Nhiên Các cho cô. Chắc hẳn trong lòng ông nghĩ: Lê Dạng chỉ cần một nhiệm vụ rèn luyện là sẽ sợ mất mật, chủ động dâng trả chìa khóa thôi.
Thú triều quả thực thứ mà vài Khoa Nông học thể ngăn cản. Hệ Tinh Chiến phái một doanh trại chủ lực, ít nhất hơn 500 , đó chiêu mộ thêm hơn hai trăm từ trạm nhiệm vụ. Doanh trại chủ lực chắn phía , hai trăm hỗ trợ hai bên cánh.
Nhóm Lê Dạng chỉ gánh vác một phần nhỏ của thú triều mà dốc hết lực. Không dám tưởng tượng nếu Tự Nhiên Các đối mặt trực diện với thú triều thì sẽ chống đỡ thế nào.
Lê Dạng sẽ bao giờ chịu thua khi chiến đấu. Nàng cầm chìa khóa Tự Nhiên Các, thì sẽ cho nàng xứng đáng giữ nó.
Khổng Lệnh đang kiểm tra chiến báo, sững khi thấy thành tích của nhóm Lê Dạng, sang hỏi phó thủ: "Đây là mấy đứa nhỏ ?"
Phó thủ gật đầu lia lịa: " ! Chính là họ! là hùng xuất thiếu niên, mấy sinh viên nghiệp giỏi quá!"
Khổng Lệnh xem xét kỹ lưỡng một hồi, gương mặt lạnh lùng giãn đôi chút, lẩm bẩm: "Hóa là nhầm."
Nhiệm vụ rèn luyện chỉ yêu cầu g.i.ế.c ba con Tinh thú. đầu là Lê Dạng g.i.ế.c tới 30 con. Gấp mười yêu cầu. Ngay cả thấp nhất là Vu Hồng Nguyên cũng g.i.ế.c năm con. Thành tích chiến đấu vượt trội của tiểu đội thậm chí còn hơn cả những tiểu đội Tứ phẩm của doanh trại chủ lực.
Khổng Lệnh dậy: "Họ còn ở khu nghỉ ngơi ?"
Phó thủ vội đáp: "Còn!"
"Mấy đứa là hệ Tinh Chiến ?" Hắn nhớ mang máng con cháu nhà họ Lâm trong đó.
Phó thủ đáp: "Là Khoa Nông học."
Khổng Lệnh biến sắc: "Lại là bọn họ..."
Hắn tới khu nghỉ ngơi, thấy nhóm Lê Dạng đang ở đó. Họ hồi phục kha khá, chỉ là quần áo rách nát, dính đầy m.á.u tanh hôi thối, cần về tắm rửa sạch sẽ.
Khổng Lệnh tiếng dữ đồn xa, ai cũng tính tình nóng nảy, nên khi xuất hiện, đều căng thẳng. Lâm Chiếu Tần ngẩng đầu đầy kiêu ngạo và bất tuân, thẳng với vẻ khiêu khích.
Khổng Lệnh dời mắt , về phía Lê Dạng : "Khu Đông phát hiện dấu hiệu thú triều, đợt đầu tiên thể đến ba ngày nữa. Cô chắc chắn mở cửa Tự Nhiên Các chứ?"
Lê Dạng tại đột nhiên hỏi , nhưng vẫn kiên định gật đầu: "Chắc chắn."
Khổng Lệnh: "..."
Hắn ngập ngừng một chút cứng ngắc: "Lần là hiểu lầm các cô . Khi thú triều tấn công khu Đông, sẽ đến chi viện."
Lâm Chiếu Tần đang trừng mắt Khổng Lệnh bỗng chớp chớp mắt ngạc nhiên, rõ ràng ngờ đến để xin . Khổng Lệnh xong câu đó chỉ thấy mặt nóng bừng, nhưng thực sự hiểu lầm đám trẻ nên bù đắp.
Nào ngờ, Lê Dạng bình thản đáp: "Không cần ."
Tiểu kịch trường chịu trách nhiệm:
Lâm Chiếu Hạ: Chị ơi, em đến giúp đây!
Chung Càn: Em trai, đến giúp đây!
Thẩm Thương Trì: Kỳ Tử, đến giúp đây!
Lê Dạng: "..." Phải cho họ hiểu là sự giúp đỡ thực vướng víu nhỉ [Chống cằm]