Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 203:-----

Cập nhật lúc: 2025-11-26 14:13:32
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Lê Dạng tò mò một chuyện —— Cô giáo nhà bất động sản ở khu Đông nhỉ? Chắc là . Cô giáo quá "Phật hệ", đặc biệt để tâm đến vật ngoài . Giống như ở Khoa Nông học, cô ở lì trong cái tiểu viện giữa sườn núi suốt 28 năm, sống cuộc sống cực kỳ thanh bần. Tuy tiểu viện đó ánh dồi dào, nhưng so với kiến trúc các khoa khác thì đúng là một cái nhà nông thôn cũ kỹ.

Haiz, nhà nào Bán bộ Chí tôn mà nghèo đến mức chứ!

Lê Dạng bắt đầu tính toán, đợi kiếm tiền, trang hoàng cho cô giáo thật lộng lẫy! Cô giáo nhà dù gì cũng dáng một phú bà đỉnh cấp! Kiểu cả đống bất động sản ở khu Đông !

Hiện tại khu Đông đang lòe loẹt đủ màu, đợi nàng sẽ đổi tất cả thành màu xanh lục. Màu xanh lục bao, đại biểu cho sức sống. Màu vàng kim cũng , đại biểu cho bội thu. Lê Dạng hy vọng Khoa Nông học luôn mùa, nên đến lúc đó thể điểm xuyết chút vàng kim giữa màu xanh lục, rốt cuộc thì dù là giáo sư Lý Giang Dữ Thanh đều là bạn của Khoa Nông học.

Họ xuyên qua khu dân cư, đến chân một đài cao khổng lồ.

Những bậc thang bằng bạch ngọc rộng cao, dường như thông thẳng lên tận mây xanh. Tinh Giới mây, nhưng gác mái quả thực cao chọc trời.

Chung Khôn hào hứng reo lên: "Đây là Tự Nhiên Các đúng ! Ta đến đây!"

Dứt lời, lao về phía , kết quả như đụng một bức tường vô hình trong suốt, va đến mức kêu oai oái.

Lê Dạng đưa tay chạm nhẹ, cảm nhận sự tồn tại của kết giới. Cô lấy tấm thẻ ngọc màu xanh thon dài từ trong ba lô .

Lâm Chiếu Tần khách khí nhạo Chung Khôn: "Đồ ngốc, sư tỷ còn mở kết giới !"

Chung Khôn ôm trán rên rỉ: "Quỷ mới kết giới ở đây chứ, tớ còn tưởng leo lên bậc thang !"

Lê Dạng ấn tấm thẻ ngọc màu xanh lên kết giới trong suốt. Tấm thẻ giống chìa khóa, kết giới cũng ổ khóa. Lê Dạng rõ cách mở cụ thể, chỉ thử đại một chút.

Khi tấm thẻ dán lên kết giới, lập tức từng vòng sáng màu xanh lục lan tỏa ngoài.

"Oa, quá!" Vu Hồng Nguyên kìm thốt lên.

Cảnh tượng quả thực như mộng ảo. Trên của những bậc thang bạch ngọc khổng lồ, từng gợn sóng xanh lục chậm rãi lan , đó như mùa xuân trở mặt đất, cũng tràn ngập ý xanh dạt dào.

Màu xanh tràn đầy sức sống, ngưng tụ hy vọng, nhẹ nhàng lướt qua biển tinh thần của , mang đến sự yên bình và thanh thản thể diễn tả bằng lời. Họ chỉ cảm thấy u ám trong lòng tan biến, mặt ai nấy đều bất giác nở nụ . Nụ nồng nhiệt cũng rực rỡ, nhưng khiến vô cùng thoải mái.

Sức mạnh tự nhiên đậm đặc ập mặt. Mọi Khoa Nông học cảm nhận rõ ràng sức hấp dẫn của "Tự nhiên".

Lê Dạng nhận thông báo từ hệ thống:

> [Chúc mừng ký chủ, tiến độ 《Hi Ngôn Tự Nhiên Tâm Kinh》 tăng lên 1.5%.]

>

Đây đúng là niềm vui bất ngờ. Lê Dạng chỉ mới bước Tự Nhiên Các mà tâm kinh tiến triển. Đáng tiếc cô giáo đang bế quan, thể truyền thụ tâm kinh cho khác, nếu với tư chất của nhóm Lâm Chiếu Tần, chắc chắn sẽ tiến bộ vượt bậc.

Lê Dạng bước lên bậc thang bạch ngọc tiên, Vu Hồng Nguyên ở phía kinh hô: "Bộ bộ sinh thảo thảo thảo!" (Mỗi bước chân nở ... cỏ!)

Nói xong tự bịt miệng , vẻ mặt như trời sập.

Chung Khôn sằng sặc: "Bánh Trôi toang , dám c.h.ử.i sư tỷ!"

Vu Hồng Nguyên đỏ mặt tía tai phân bua: "Không , tớ chửi... Chỉ là đây thực sự 'bộ bộ sinh liên' (mỗi bước nở hoa sen), mà là sinh một đống lá xanh."

Lê Dạng cũng cúi đầu gạch đá bạch ngọc, phát hiện nơi đặt chân ẩn hiện những ngọn cỏ xanh đang vươn .

"Mọi cũng lên thử xem."

Mọi sớm nóng lòng thử, liền rảo bước chạy lên đài.

Lạ lùng , chỉ chân Lê Dạng mới mọc cỏ xanh, những còn dù bước chân cũng tỏa chút đốm sáng xanh nhưng thể hình thành ngọn cỏ.

Chung Khôn tò mò: "Đây là nguyên lý gì ?"

Thư Sách

Lê Dạng cũng rõ lắm.

Phong Nhất Kiều trầm ngâm: "Chắc liên quan đến thiên phú, sư thiên phú cao nhất trong chúng ."

Lê Dạng: "..." Sư , câu của sai quá sai .

Tuy nhiên nàng cũng giải thích , đành tự hiểu là do đặc điểm của Thiên vận giả hệ Tự Nhiên. Điểm khác biệt duy nhất giữa nàng và chính là danh hiệu .

Họ bước lên bậc thang một cách nhẹ nhàng. Những bậc thang cao ngất ngưởng nhưng chỉ trong chốc lát leo tới nơi. Nhìn xuống , cảm giác hào hùng "thu cả giang sơn tầm mắt" trỗi dậy.

Lê Dạng những ngôi nhà ở khu Đông, thầm nhủ trong lòng: "Sớm muộn gì cũng ngày bà đổi hết chúng mày sang màu xanh!"

Đứng thấy, giờ từ cao xuống, cái mớ hỗn độn đủ màu sắc thật sự ngứa mắt!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-203.html.]

Bên cạnh chính là Tự Nhiên Các.

Cảnh tượng mắt khiến chút ngỡ ngàng. Tự Nhiên Các... đúng là đủ "tự nhiên". Đây là một tòa gác mái thông gió bốn phía.

Thông gió đến mức nào? Bốn phía đều tường, chỉ những tấm màn lụa xanh mỏng manh bay phấp phới. Ý cảnh thì đấy, nhưng a!

Tầng một bày biện đơn giản, chỉ vài cái đệm hương bồ vứt tùy ý sàn. Đệm hương bồ cũng chẳng Tinh khí đặc biệt gì, chỉ là loại bình thường nhất. May mà chủ thành Hoa Hạ bụi, nếu mấy cái đệm để 28 năm chắc bụi chôn vùi .

Tầng hai và tầng ba cũng tương tự. Đều thông gió bốn bề, lụa xanh vây quanh, vài cái đệm vứt chỏng chơ. Cái Tự Nhiên Các chẳng giống chỗ cho ở chút nào.

Tầng cùng cuối cùng cũng một căn phòng cửa sổ, nhưng khóa.

Chung Khôn bất bình: "Tớ bảo Kính Trúc Hầu bụng thế mà, căn phòng quan trọng nhất khóa !"

Lê Dạng vội, : "Lấy Tự Nhiên Các là , cứ từ từ."

Căn phòng cùng treo một tấm biển, đề ba chữ: Tàng Kinh Các.

Sao là Tàng Bảo Các nhỉ, Lê Dạng thấy tiếc nuối.

Lâm Chiếu Tần thì lòng tràn đầy ham tu hành, cô nàng quan tâm đến điều kiện ăn ở, chỉ vô cùng kinh hỉ reo lên: "Ánh ở đây đậm đặc quá mức, hơn nữa độ tương thích cực cao!"

Lê Dạng cũng cảm nhận . Với cái thiên phú kém cỏi của nàng mà còn cảm thấy ánh đang vây quanh, nỗ lực chui kinh mạch, thì với những khác chắc chắn là cảm giác như tắm trong dòng lũ ánh .

Ánh ở Tự Nhiên Các quả nhiên đậm đặc, hơn hẳn khu dân cư bên . Tuy nhiên thể ở đây mãi , ánh quá đậm đặc, bình thường thực sự chịu nổi. Nghĩ thì cách bài trí của Tự Nhiên Các cũng hợp lý. Các tiền bối hệ Tự Nhiên chắc cũng sống ở đây, chỉ dùng nơi để dạy học hoặc bàn việc.

Nhóm Lê Dạng ở nơi cao nhất của Tự Nhiên Các, dựa lan can về phía Đông, tầm mắt xuyên thẳng qua tường thành nội khu, thu trọn bộ ngoại thành đáy mắt.

Giờ khắc , nội thành bạch ngọc và ngoại thành hoang vu tạo nên sự tương phản rõ rệt.

Tự Nhiên Các là một trong những kiến trúc cao nhất chủ thành Hoa Hạ. Chỉ Tinh Xu Các mới sánh . Tinh Xu Các ở trung tâm, xuống chỉ thấy bộ nội thành trắng toát. Tự Nhiên Các thì khác, từ đây xa xăm, tầm mắt vượt qua nội thành tuyết trắng, thấy ngoại thành hoang vắng, thậm chí vượt qua cả bức tường thô kệch của ngoại thành, thấy cảnh tượng bên ngoài thành càng thêm hiu quạnh.

Mọi Khoa Nông học đều cảnh tượng cho chấn động. Khi ở tường thành khu Bắc, họ cũng từng thấy ngoại thành và bên ngoài thành, nhưng lúc đó thú dữ tấn công quá nhiều, cảm giác trống trải tịch liêu như hiện tại.

Lê Dạng bỗng nhiên : "Chúng cố lên."

Mọi hiểu ý nàng, chỉ gật đầu theo thói quen.

Lê Dạng nghiêm túc : "Một vùng đất hoang vu thế , thích hợp để trồng trọt!"

Mọi : "!!!"

Tự Nhiên Các giống như Lê Dạng tưởng tượng, nơi Thần Nhưỡng... từ đây xa, nàng thấy vùng đất vô tận. Trồng trọt Thần Nhưỡng cố nhiên thoải mái, nhưng thể phủ xanh vùng đất hoang vu càng khiến khao khát chinh phục hơn!

Vu Hồng Nguyên lập tức hưởng ứng: "Sư tỷ đúng! Khu Đông chúng chỉ phát triển nội thành, mà còn giúp ngoại thành thoát khỏi sự hoang vu!"

Lê Dạng thu hồi tầm mắt, : "Chúng vẫn sở hữu Tự Nhiên Các, thú triều ba ngày là thử thách đầu tiên."

Sắc mặt trở nên ngưng trọng.

Lê Dạng lãng phí thời gian nữa, nhanh chóng phân công: "Khôn Tử, và Bánh Trôi đến hệ Đan Dược hỏi thăm xem Giang Dữ Thanh đến chủ thành . Nếu đến thì tìm cách liên hệ với ở Trung Đô, hỏi xem thể nhanh chóng đến chủ thành Hoa Hạ , cứ bảo 'việc lớn' tìm ."

Cô cố tình nhấn mạnh hai chữ "việc lớn", Vu Hồng Nguyên cẩn thận ghi nhớ: "Cứ giao cho em!"

Chung Khôn chen : "Không tớ thì liên hệ với ở Trung Đô chắc?"

Hai cãi ỏm tỏi kéo Bộ Đan Dược.

Lê Dạng dặn dò những khác: "Sư sư tỷ cùng em ngoại ô phía Đông tìm gia đình Tiểu Ngưu. A Tần, em và nhóm Sở Vân ở đây nhân giống cây."

Túi Càn Khôn của Lê Dạng chứa đầy hạt giống Tinh thực mang từ di tích. Lúc đó nàng định đem về Khoa Nông học trồng thử xem dùng trong Thụ Tháp . Không ngờ giờ đất dụng võ ngay lập tức.

Ở di tích, Lê Dạng cuối cùng nhặt trọn vẹn 1000 hạt giống Tinh thực. Nếu gieo trồng hết 1000 cây , đợt thú triều đầu tiên thể chặn dễ dàng.

Cho nên, Lê Dạng cần sự giúp đỡ của gia đình Tiểu Ngưu. Ba ngày thực sự dài. Họ gieo trồng và chăm sóc ngày đêm mới kịp. Việc cấp bách là mau chóng tìm tộc Trâu Cày!

Mọi đều tính nghiêm trọng của vấn đề, sôi nổi đáp: "Được, chúng chia hành động!"

Lê Dạng cùng nhóm Phong Nhất Kiều khỏi nội thành, còn kịp tìm kiếm diện rộng ở ngoại thành thì đụng mặt một đàn trâu tới.

Nhóm Lê Dạng ngẩn . Đàn trâu đối diện cũng ngẩn .

Ngay đó, con trâu lớn nhất đầu "bịch" một tiếng quỳ xuống, dùng giọng trầm hùng van xin: "Đại nhân! Cầu xin đại nhân! nguyện dâng hiến sinh mạng của , cầu xin ngài giữ các con , đừng đuổi chúng khỏi thành!"

Tiểu kịch trường chịu trách nhiệm:

Dân đầu cơ bất động sản hiện tại: Bán tháo nhà khu Đông! Bán cắt lỗ nhanh lên!

Dân đầu cơ bất động sản : Từng một căn nhà khu Đông bày mặt, trân trọng. Nếu cho một cơ hội nữa, sẽ ba chữ: Mua tất tay!

Loading...