Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 214:-----
Cập nhật lúc: 2025-11-27 11:40:18
Lượt xem: 52
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy nhiên, chỉ ngủ một giấc ở Tự Nhiên Các, ngày hôm thần thanh khí sảng.
Lê Dạng tỉnh dậy sớm hơn một chút, cô dùng thẻ phận tra cứu nhiều tư liệu về Tự Nhiên Các.
Tự Nhiên Các . Đừng đám Lâm Chiếu Tần, ngay cả Lê Dạng ngủ một đêm xong cũng cảm thấy lợi ít. Chỉ là cảnh hiện tại quá đơn sơ. Bọn họ ít nhất cũng cố gắng dọn dẹp Tự Nhiên Các cho thể ở như cái sân nhỏ của hệ Nông học.
Lê Dạng tra , tra xong giật .
Bản Tự Nhiên Các chính là một món bí bảo.
Sở dĩ nó ánh nồng đậm và hiệu quả tẩm bổ như chính là nhờ bố cục tổng thể mà Lê Dạng đang chê bai . Một khi sửa đổi, hiệu quả tẩm bổ ưu việt đó sẽ phá vỡ.
Cũng thể sửa. Nếu tìm Đúc Binh Sư cấp Chí Tôn thì chắc thể cải tạo thành môi trường thích hợp để ở.
vấn đề là... Đúc Binh Sư cấp Chí Tôn cực kỳ hiếm thấy. Bộ Đúc Binh một vị... Lê Dạng nghĩ cũng dám nghĩ. Căn bản mời nổi! Dù mời cũng trả nổi phí! Mời một vị Chí Tôn tay, giá khởi điểm cũng mấy chục vạn công huân? E là mấy chục vạn cũng đủ.
Lê Dạng nghèo rớt mồng tơi, đành chấp nhận ở tạm bợ . Dù mỗi kiếm mấy cái đệm hương bồ trải cũng ngủ ngon lành.
Tỉnh dậy thấy mệt mỏi đau nhức, chỉ thấy ánh tràn đầy, cả tràn trề sức lực, ngay cả Tinh khiếu dường như cũng tẩm bổ trở nên tròn trịa sáng bóng hơn.
Lâm Chiếu Tần ngáp một cái: "Sư tỷ, chị dậy ."
Lê Dạng định chuyện thì cảm giác bên ngoài .
Lâm Chiếu Tần cũng nhận , cô nàng bật dậy, cảnh giác hỏi: "Ai ở bên ngoài?"
Bên ngoài truyền đến giọng nam sang sảng: "Chào chư vị hệ Tự Nhiên, là Tống Môn Tiêu, học trò của Phong Đình Hầu."
Phương Sở Vân và Chung Khôn cũng tỉnh, họ sang Lê Dạng, đến Tự Nhiên Các gì. Ứng Kỳ cũng thuộc hệ Tinh Pháp, lẽ từng qua danh tiếng của ... nhưng cô nàng ở lầu, dường như thấy động tĩnh.
Lâm Chiếu Tần thì thầm: "Người của Phong Đình Hầu đến gì?"
Người bên ngoài rõ ý định: "Xin hỏi chư vị, hôm nay thời gian đến Tàng Bảo Các ?"
Nghe thấy ba chữ "Tàng Bảo Các", mắt Lâm Chiếu Tần và Chung Khôn sáng rực lên.
Chung Khôn hạ giọng: " , chúng còn một cơ hội Tàng Bảo Các! Tàng Bảo Các do Phong Đình Hầu quản hạt, đây là mời chúng chọn bảo vật ?"
Lê Dạng lục thông tin về Phong Đình Hầu trong đầu. Vị Hầu tước thuộc phe trung lập, hơn nữa mang họ Thẩm, là lão tổ của Thẩm gia. Tuy nhiên Phong Đình Hầu trong danh sách tình nghi . Viện trưởng Thẩm từng với cô cần quá lo lắng về Phong Đình Hầu, bà cảm thấy Phong Đình Hầu chỉ là hỏa mù do kẻ địch tung . Khả năng Phong Đình Hầu là kẻ màn lớn.
Lê Dạng vốn tính cẩn thận, cô sẽ dễ dàng tin tưởng bất kỳ ai. Có điều chuyến Tàng Bảo Các cũng cần quá lo lắng, cô một mà cùng cả hệ Tự Nhiên. Đối phương sẽ dại dột giở trò ngay tại Tàng Bảo Các.
Lê Dạng bước khỏi Tự Nhiên Các, đám Lâm Chiếu Tần theo . Họ gặp Tống Môn Tiêu đang bên ngoài.
Tống Môn Tiêu trông chừng hơn hai mươi tuổi, mặc đồng phục màu xanh biển của Chấp Tinh Giả hệ Tinh Pháp, mái tóc ngắn đen xoăn, khuôn mặt trẻ tuổi đôi mắt cún con rủ xuống, cộng thêm khóe môi , tạo cảm giác thiện bất ngờ.
Tống Môn Tiêu Lê Dạng, lịch sự chào hỏi: "Chào Lê Tinh sư."
Lê Dạng cũng đáp lễ.
Tống Môn Tiêu : "Phong Đình Hầu theo dõi trận thú triều ở Đông khu hôm qua, chứng kiến sự dũng cảm của hệ Tự Nhiên! Ngài khâm phục tài năng của các vị, đặc biệt dặn dò hôm nay Tàng Bảo Các sẽ mở cửa tầng hai, chư vị thể thỏa thích chọn lựa bảo vật ý!"
Lời , đều chút kinh ngạc. Đặc biệt là Lâm Chiếu Tần và Chung Khôn, họ quá rõ sự quý giá của Tàng Bảo Các.
Chung Khôn hít một khí lạnh, hỏi: "Vẫn theo quy tắc cũ chứ?"
Tống Môn Tiêu đáp: " , chỉ cần chư vị thể cảm ứng sự tồn tại của bảo vật thì thể lấy . Đương nhiên, chỉ lấy một món."
Tàng Bảo Các là kho báu của chủ thành Hoa Hạ. Trong đó chứa lượng lớn thiên tài địa bảo, còn các loại Tinh binh, Tinh khí, thậm chí là bí bảo. Chấp Tinh Giả bình thường cũng thể tiêu tốn công huân để "thăm dò". Cũng trường hợp như hệ Tự Nhiên, nhờ lập công mà cơ hội tiến .
Trong chuyến Thần Tích, nhóm Lê Dạng tuy vì rời khỏi đó nên mới đối đầu với Lõi Thần Tích, nhưng cũng cứu nhiều Chấp Tinh Giả, lập công lớn. Lần bảo vệ thành công Đông khu thú triều là một công lớn nữa. Cho nên họ cơ hội lên tầng hai.
Chung Khôn gọi Lê Dạng trong biển tinh thần, Lê Dạng mở kết nối tinh thần, kéo tất cả .
Ứng Kỳ ngủ dậy gì, hỏi: "Làm gì thế?"
Chung Khôn hét to trong biển tinh thần: "Sư tỷ sư tỷ, chị thể tìm một thanh Tinh binh thuận tay !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-214.html.]
Lâm Chiếu Tần trợn trắng mắt: "Sư tỷ chẳng bao lâu nữa sẽ Kiếm Trủng, ai thèm Tinh binh tầng hai Tàng Bảo Các chứ? Sư tỷ là Thần binh loại trưởng thành !"
Vương Thụy Già ở lầu thấy cũng kinh hô: "Sao cơ? Chúng lên tầng hai á!"
" !" Chung Khôn giấu sự phấn khích, "Các mau xuống , Phong Đình Hầu phái học trò tới dẫn đường !"
Trong lúc chuyện, lầu đều chạy xuống. Đừng ngủ vạ vật đất một đêm, ai nấy đều tinh thần phấn chấn, thần thái sáng láng, chẳng giống trải qua đại chiến thú triều chút nào.
Tống Môn Tiêu hiển nhiên cũng nhận điều , khỏi cảm thán —— Tự Nhiên Các tẩm bổ cho Chấp Tinh Giả quả thua kém gì Tinh Xu Các. Đây thực sự là nơi từng tề danh với Tinh Xu Các. Đáng tiếc sa sút đến mức .
Tống Môn Tiêu: " sẽ đưa đến Tàng Bảo Các, đường cũng sẽ giới thiệu qua một chút về quy tắc cần tuân thủ."
Mấy con nhà nòi như Chung Khôn tỏng từ lâu. Họ cũng từng qua với Lê Dạng, nhưng Lê Dạng vẫn Tống Môn Tiêu chi tiết hơn. Kinh nghiệm của Chung Khôn đều là từ các bậc tiền bối trong nhà. Tuy đại khái giống , nhưng đôi khi chi tiết quyết định tất cả, vẫn nên nắm bắt thông tin trực tiếp thì hơn.
Mọi rời Tự Nhiên Các, theo Tống Môn Tiêu.
Thư Sách
Tống Môn Tiêu dặn: "Vào Tàng Bảo Các, nhớ kỹ ồn ào, bàn luận, và đường lui."
Chung Khôn thừa, ngoáy tai mất kiên nhẫn: "Còn gì nữa ? Có quy tắc mới nào ?"
Đối mặt với sự xấc xược của Chung Khôn, Tống Môn Tiêu vẫn giữ thái độ hòa nhã, đôi mắt cún con rủ xuống trông vô cùng vô tội. Anh tiếp tục: "Mọi chỉ thể về phía . Một khi lấy bảo vật, dù phía gặp món đồ ưng ý hơn cũng đổi ý. Tương tự, nếu cứ chần chừ lấy, mà phía còn bảo vật nào cảm ứng thì cũng đành tay trắng về."
Mấy cái Chung Khôn cũng nốt, hỏi: "Còn gì nữa?"
Tống Môn Tiêu về phía Lê Dạng, ánh mắt dừng vai cô.
Ở đó một con thú bông nhỏ vô cùng tinh xảo đang . Lớp lớp xiêm y rủ xuống vai Lê Dạng như đóa sen nở rộ. Làn da "thú bông" trắng nõn mịn màng, sống động như thật.
Thần kinh Lê Dạng căng thẳng, lập tức đề phòng.
Tống Môn Tiêu: "Lê Tinh sư, vị ..."
Nào ngờ Lê Dạng mở miệng ngay: "Cậu cũng là một thành viên của hệ Tự Nhiên."
" ..."
"Nếu , phá nổi quy tắc thiên địa." Lê Dạng Tống Môn Tiêu, nhưng lời như đang gửi gắm đến Phong Đình Hầu, "Đã là phần thưởng thì nên đối xử bình đẳng."
【 Thọ mệnh +100 năm. 】
【 Thọ mệnh +100 năm. 】
Liên Tâm vẫn giữ nguyên bộ dạng bất động, nhưng thể tưởng tượng lúc đang cảm động rớt nước mắt.
Lê Dạng ngạc nhiên khi Phong Đình Hầu sự tồn tại của Liên Tâm. Dù cô giáo cô bế quan ở hệ Nông học suốt 28 năm màng thế sự chính là để bảo vệ Liên Tâm chờ ngày tấn thăng Cửu phẩm. cô giáo từ bỏ tấn thăng, khi trở Tinh Giới chắc chắn báo cáo với Tinh Xu Các. Vậy thì Phong Đình Hầu đương nhiên cũng Cửu phẩm Liên Tâm hiện đang ở chỗ Lê Dạng.
Tống Môn Tiêu khổ: "Lê Tinh sư, nếu vị Tàng Bảo Các, bảo vật đều thoát khỏi sự dò xét của ."
Lê Dạng: "......" Liên Tâm còn bản lĩnh ? Sao cô nhỉ.
Thảo nào Phong Đình Hầu Liên Tâm Tàng Bảo Các. Quy tắc là tự cảm ứng. Ví dụ tầng một hàng ngàn thiên tài địa bảo, đó khi chỉ cảm ứng hai ba món. Liên Tâm thì khác, thể thấu cả ngàn món đó.
Lê Dạng cứng: "Thì ? Cậu cũng chỉ lấy một món thôi mà."
Vốn dĩ Lê Dạng vì để lộ Liên Tâm nên định tranh thủ cơ hội lấy bảo vật cho . giờ Phong Đình Hầu chủ động nhắc tới, cô... cung kính bằng tuân mệnh.
Tống Môn Tiêu: "......"
Anh phụng mệnh đến truyền đạt ý cho Liên Tâm Tàng Bảo Các, giờ thành Liên Tâm cũng tư cách lấy một món bảo bối ?
Lê Dạng đà lấn tới, nghiêm túc đảm bảo: "Cậu chướng mắt đồ ở tầng một tầng hai , cùng lắm là lấy đại một món cho lệ thôi, Phong Đình Hầu cần lo lắng."
Tiểu kịch trường vô trách nhiệm:
Liên Tâm: Đạo hữu, cái lọt mắt xanh ?
Tiểu Lê Hoa: thấy chướng mắt đấy.
Liên Tâm: Cái thì ?
Tiểu Lê Hoa: Chướng mắt nốt.
Liên Tâm: Cái cũng chướng mắt hả?
Tiểu Lê Hoa: Cái em thể để mắt đấy.