Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 237:------

Cập nhật lúc: 2025-11-28 12:38:14
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

Lam Tinh Nhưỡng dù nguy hiểm , chỉ cần tộc Lam Tinh chạm thì cũng đến mức quá hoảng loạn.

Mười ngày Thiên Cung , Lê Dạng lãng phí một phút một giây. Cô hoặc là thu hoạch Tinh thực, hoặc là thu hoạch cây trồng biến dị.

Lứa lúa mì và hẹ biến dị ban đầu cuối cùng vẫn nảy mầm. Lam Tinh Nhưỡng sẽ ăn mòn sinh vật Tam phẩm cảnh. Lúc đầu gieo hạt xuống thấy ăn mòn, Lê Dạng còn tưởng cây nông nghiệp là ngoại lệ. Nào ngờ chúng cứ mãi chịu nảy mầm, đào lên xem thì thoi thóp, nửa sống nửa c.h.ế.t.

Chung Khôn đau lòng c.h.ế.t, vội vàng mang ươm hai. Không ngờ xảy biến dị kỳ lạ. Lứa hạt giống biến dị đều chuyển sang màu xanh băng... Chung Khôn vội mang đến cho Lê Dạng xem.

Lê Dạng nheo mắt, dùng Tinh thần lực quan sát hồi lâu, kinh ngạc : "Hình như... còn sống."

Lời dứt, Chung Khôn lệ rơi đầy mặt: "Còn sống là ! Còn sống là !" Bộ dạng lúc y hệt ông bố già tìm đứa con thất lạc.

Lâm Chiếu Tần vớt ngay nắm lúa mì biến dị: "Thú vị đấy, để trồng thử xem!"

Những khác cũng hứng thú bừng bừng theo.

Lứa hạt giống lúa mì và hẹ biến dị khi Lam Tinh Nhưỡng "ăn mòn" cư nhiên xuất hiện biến dị hai. Lần trồng lúa mì và hẹ cũng màu xanh băng. Đặc biệt lúa mì khi xay thành bột trông y hệt Lam Tinh Nhưỡng...

Thư Sách

Đương nhiên chỉ là giống thôi, đây vẫn là bột mì chính hiệu. Sau khi thành màn thầu biến dị... Phương Sở Vân và Lữ Thuận Thuận ăn khen nức nở. Hai họ đều sở hữu Tinh kỹ hệ Băng, Tinh khiếu cũng thiên về thuộc tính Băng. Ăn xong một bữa, họ cảm thấy tinh lực hồi phục đậm đặc và đặc sắc hơn hẳn.

Lữ Thuận Thuận còn giơ tay phóng một cái Tinh kỹ, kinh hô: "Uy lực Tinh kỹ của tớ... mạnh hơn ít nhất ba thành!"

Phương Sở Vân cũng thử nghiệm, hiệu quả còn hơn Lữ Thuận Thuận vì thiên phú và Tinh kỹ của cô đều nhỉnh hơn.

Những khác ăn cảm xúc gì quá lớn, nhưng Ứng Kỳ thì thảm... Cô nàng ăn nửa ngày, tinh lực trong Tinh khiếu thế mà giảm !

Ứng gia là dòng dõi chuyên tu Tinh kỹ hệ Hỏa. Ứng Kỳ là nhân tài kiệt xuất trong đó. Thuật Bạo Phá của cô nàng thuộc hệ Hỏa, nên tinh lực trong Tinh khiếu cũng thiên về Hỏa. Giờ ăn màn thầu biến dị hệ Băng, Ứng Kỳ cả đều . Đương nhiên cũng gây hại gì lớn, chỉ là "ăn đủ no" mà thôi.

Ứng Kỳ đột nhiên hỏi: "Tớ thể mang một ít cho Thẩm Thương Trì ?"

Mọi khỏi cảm thán, hổ là thanh mai trúc mã, vẫn nhớ thương đối phương.

câu tiếp theo của Ứng Kỳ là: "Tên đó ghét nhất ăn đồ lạnh."

Mọi : "......" Thu lời .

Phong Nhất Kiều mềm lòng khuyên: "Cậu thích ăn thì em đưa gì?"

Ứng Kỳ nghiêm túc: "Thuốc đắng dã tật, thứ cho ."

Phong Nhất Kiều: "......"

Chỉ Ứng Kỳ lầm bầm nhỏ hơn: "Ai bảo lừa tớ uống thuốc, đắng c.h.ế.t."

Mọi : "......" Thôi , chuyện của đôi thanh mai trúc mã nhà , bọn họ đừng xen , kẻo nhét "cẩu lương".

Lê Dạng tủm tỉm: "Đương nhiên là , em cứ lấy nhiều một chút cho ... À đúng , cả hẹ biến dị nữa. Ừm... Nhớ với họ, cái gọi là Phỉ Thúy Băng Thái."

Chung Khôn ngờ sư tỷ hào phóng như , kinh ngạc ngẩng đầu cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-237.html.]

Lê Dạng tính toán trong lòng: "Em nhân tiện nhắn với Thẩm Thương Trì, lúa mì biến dị và Phỉ Thúy Băng Thái là giống cây trồng mới chúng nghiên cứu , hiệu quả kỳ diệu với Tinh Pháp Sư hệ Băng, hoan nghênh Thẩm gia đặt hàng lượng lớn."

Mọi : "!!!"

Thì là thế!

Tuy tạm thời bán Tinh hạch, nhưng họ thể bán cây trồng biến dị cao cấp hơn. Thẩm gia tài lực hùng hậu, tuyệt đối thiếu tiền. Bán mấy thứ cho họ còn kiếm nhiều hơn bán cho nhà ăn lớn.

Mắt Phong Nhất Kiều sáng lên: "Vậy định giá cho cẩn thận! Em màn thầu biến dị xem, cái nào cái nấy trắng trẻo mập mạp như búp bê tuyết; Phỉ Thúy Băng Thái xem, trong vắt như ngọc... Ít nhất 10 điểm công huân một phần!"

Lê Dạng bình tĩnh: "Sư , mạnh dạn lên chút."

"20 công huân?"

"Mạnh dạn nữa lên."

"30 công huân?"

Giọng Phong Nhất Kiều run.

Vu Hồng Nguyên hổ là đàn em hiểu ý nhất, lớn tiếng : "100 điểm công huân một phần, yêu thì mua yêu thì lượn."

Tổ ba "lão nông" đồng loạt hít một lạnh.

Lê Dạng gật đầu: "Quyết định . Hiện tại sản lượng của chúng cao, nếu nhu cầu của Thẩm gia đủ lớn, chúng thể đóng gói bán sỉ, đến lúc đó giảm giá 2% cũng thành vấn đề."

【 Giá trị khiếp sợ đến từ Giang Dữ Thanh +1000 điểm. 】

Giang Dữ Thanh sang chơi bên hệ Tự Nhiên cũng tâm phục khẩu phục. Luận về độ gian thương, vẫn là Lê Dạng.

Khổ nỗi cái giá Thẩm gia đúng là thể bao trọn thật.

Giang Dữ Thanh tưởng tượng đến thu nhập của họ mà đỏ cả mắt. Ai bảo hệ Nông học kiếm tiền? Thế thì kém gì hệ Đan Dược ! Hệ Đan Dược luyện đan chậm rì, bọn họ tùy tiện trồng mấy ngày là cả một mẫu.

【 Giá trị khiếp sợ đến từ Giang Dữ Thanh +1000 điểm. 】

Giang Dữ Thanh thu hồi lời , hệ Nông học rõ ràng còn kiếm ác hơn cả hệ Đan Dược!

Mọi hứng thú bừng bừng, trồng trọt càng hăng say. Chỉ cần thêm một bước "ngâm Lam Tinh Nhưỡng" để ươm giống hai, giá trị của lúa mì và hẹ biến dị tăng gấp trăm !

Giang Dữ Thanh ăn dầm dề ở hệ Tự Nhiên đương nhiên cũng thấy Lam Tinh Nhưỡng. Đương nhiên phần lớn Lam Tinh Nhưỡng Liên Tâm thu , khu vườn nhỏ mắt cũng gây chú ý lắm.

Giang Dữ Thanh hỏi: "Đây là đất gì thế?"

Lê Dạng nghiêm túc hươu vượn: "Đất Đông khu."

"Hả?"

"Đất tìm thấy ở Đông khu, gọi tắt là đất Đông khu."

【 Giá trị khiếp sợ đến từ Giang Dữ Thanh +500 điểm. 】

 

 

 

 

Loading...