Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 240:----
Cập nhật lúc: 2025-11-28 12:53:56
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù khi lên Tứ phẩm, mỗi thu hoạch chỉ 10 năm, nhưng quy mô trồng trọt ngày càng lớn bù đắp tất cả.
Sau 10 ngày, Lê Dạng nâng Cường độ Thân thể lên 4100 điểm, Tinh thần lực lên 4000 điểm. Cô còn dư 1 vạn năm thọ mệnh.
Số thọ mệnh cô nỡ dùng để nâng tiếp Tinh thần lực. Sau khi lên Tứ phẩm, việc nâng cấp càng khó khăn hơn gấp bội. Cường độ Thân thể cần 100 năm cho 1 điểm, Tinh thần lực cần gấp ba. 1 vạn năm đủ để kéo Tinh thần lực lên 4100 điểm.
Lê Dạng quyết định giữ để phòng . Nhỡ Kiếm Trủng Tinh thực thì ? Lúc đó cần dùng đến thọ mệnh mà thì chỉ .
Thư Sách
Thế là chỗ dùng mới đây. Dù chị Trường Sinh cũng thể cô cầm nhiều thọ mệnh trong tay mà tiêu.
Lê Dạng: "Tiêu hao 10 năm thọ mệnh, nâng cao tốc độ hồi phục Tinh thần lực."
Bảo cô một chi 100 năm là thể nào. 10 năm là nể mặt lắm , cô cảm giác nếu 1 năm thì chị Trường Sinh sẽ bơ cô luôn.
【 Tốc độ hồi phục Tinh thần lực tăng 10%. 】
Cũng tạm, đến mức sỉ nhục cô.
Thế là Lê Dạng tiêu thêm 90 năm, nâng tốc độ hồi phục lên 100%.
Lê Dạng cảm nhận rõ ràng tốc độ hồi phục tăng gấp đôi, cô tò mò: "Tiêu thêm 10 năm nữa để tăng tiếp."
【 Tốc độ hồi phục Tinh thần lực tăng lên 101%. 】
Thôi ... Lòng hiếu kỳ hại c.h.ế.t mèo. Chị Trường Sinh bắt đầu hét giá trời . Gấp đôi tốc độ là , Lê Dạng tạm thời cần nhanh hơn.
Cô còn lo lắng một chuyện, hỏi hệ thống: "Tốc độ hồi phục là tăng vĩnh viễn ?"
Chị Trường Sinh đập tan ảo tưởng của cô: 【 Chỉ giới hạn . 】
Lê Dạng: "........." Hố hàng!
Vậy là khi Tinh thần lực cạn kiệt, hồi phục nhanh thì tiếp tục "khắc mệnh"?
Lê Dạng hiểu tại tăng gấp đôi tốc độ chỉ tốn 100 năm . Hóa là dùng một !
Tuy nhiên, còn hơn . Nhỡ gặp tình huống khẩn cấp, cô thể đập mấy ngàn năm thọ mệnh để hồi đầy Tinh thần lực trong nháy mắt...
Nghĩ đến đây, Lê Dạng bắt đầu nhớ Giang Dữ Thanh. Giang Dữ Thanh tiết kiệm tiền hơn chị Trường Sinh nhiều! Tiếc là đan d.ư.ợ.c hệ Tinh Thần luyện chế phiền phức, Giang Dữ Thanh hiện tại luyện , ít nhất lên Ngũ phẩm cảnh.
Sau khi Tinh thần lực hồi phục , Lê Dạng mới dậy quan sát xung quanh.
Mặt đất đầy mảnh sắt vụn từ những cơ giáp tự bạo. Ngoài còn nền đất cứng bất thường và những bức tường trơ trọi. Có lẽ nơi từng nhà cửa, nhưng giờ phá hủy, chỉ còn những bức tường kiên cố thể phá vỡ .
Lê Dạng từng chứng kiến độ cứng của chúng, những cơ giáp cứng như thép lao đầu tường tự sát đều nát vụn.
Cô tò mò ngưng tụ Tinh thần lực đôi mắt, quan sát kỹ những bức tường .
"Thống tử, thể giám định thứ ?"
【 Có tiêu hao 5000 năm thọ mệnh để tiến hành giám định vật liệu ? 】
Lê Dạng nửa chữ cũng , coi như đ.á.n.h rắm.
Tuy nhiên cô cũng xác định một thông tin: Vật liệu nên bức tường phẩm cấp cao. Đáng tiếc phẩm cấp cao đến cô cũng mang . Đừng túi Càn Khôn chứa nổi, dù chứa ... thì cũng chẳng cạy nổi.
Lê Dạng kiểm tra đống xác cơ giáp đất. Cô dùng Tinh thần lực sàng lọc một lượt, cảm thấy mảnh nào phẩm chất liền hỏi chị Trường Sinh một .
【 Có tiêu hao 500 năm để tiến hành giám định vật liệu ? 】
Lê Dạng im lặng thu mảnh đó túi Càn Khôn.
Giám định ư? Thật sự cần thiết. Vật liệu trị giá 500 năm thọ mệnh thì đáng để thu hồi .
cái gọi là "vỏ quýt dày móng tay nhọn", Lê Dạng luôn cách để sai khiến chị Trường Sinh.
Dọn dẹp xong khu vực , Lê Dạng mới về phía xa.
T.ử Vực quả thực danh bất hư truyền, một mảnh t.ử khí trầm trầm.
Không ai khác rơi vực ? Không Giang Thanh Thanh đang ở ? vận may của Thanh Thanh luôn khá , chắc là rơi Sinh Vực .
Lê Dạng thu dọn xong túi Càn Khôn, vội tìm mắt trận đảo ngược. Vật liệu cô cần tìm chắc ở Sinh Vực, mà cách sinh tồn tạm thời ở T.ử Vực thì cô tranh thủ thời gian tìm tòi kỹ lưỡng một phen.
Lê Dạng đống phế tích chừng mười phút thì gặp một tia sáng đỏ b.ắ.n tới. Lại một cỗ cơ giáp lao cô. Lê Dạng nhảy lên tránh né, đó phóng thích Tinh thần lực. Cơ giáp ngay lập tức phát điên lao đầu xuống đất tự sát.
Ầm ầm ầm! Lại thêm một đống sắt vụn.
Lê Dạng lắc đầu thở dài: "Hà tất thế."
Nói xong, cô nhanh nhẹn thu thập xác cơ giáp. Cô cần hỏi chị Trường Sinh nữa cũng phân biệt vài loại vật liệu. Còn dùng để gì thì tính , mang về lỗ là .
Lê Dạng kinh nghiệm, bên chỉ một cỗ cơ giáp. Quả nhiên, cô thấy tiếng bước chân rầm rập.
Lê Dạng ngẩng phắt đầu lên, thấy một cảnh tượng khiến cô nghẹn họng trân trối.
Chỉ thấy phía chân trời u ám, mạt sắt xám trắng bay mù mịt, vô cơ giáp như cơn lũ sắt thép đang cuồn cuộn lao về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-240.html.]
Và ngay phía , một cái đầu trọc sáng loáng.
Đây là so sánh khoa trương, mà là tính từ miêu tả khách quan.
Cái đầu trọc đó sáng chói vô cùng, như một mặt trời nhỏ đang phát quang. Lê Dạng kỹ mới thấy, hóa phía đầu trọc lơ lửng một vòng hào quang vàng rực.
"Cái quỷ gì thế !" Lê Dạng chút do dự, đầu bỏ chạy.
Gã đầu trọc dường như cũng thấy Lê Dạng, hét lớn: "Đừng tới cứu bần tăng! Tự bảo vệ quan trọng hơn!"
Lê Dạng: "........." Còn đa tình gớm, ai thèm cứu ! Mấu chốt là cũng cứu !
Lê Dạng dù Tinh thần lực cao đến mấy, kéo max cũng thể khống chế nhiều cơ giáp như cùng lúc. Chỗ ít nhất cũng ba bốn trăm con. Gã đầu trọc gì thế? Chọc ổ cơ giáp !
Điều khiến Lê Dạng ngạc nhiên là gã đầu trọc cũng khá lương thiện. Hắn chạy về phía Lê Dạng mà khi phát hiện cô, bất chấp nguy hiểm bản , bẻ lái sang hướng khác. Hắn dẫn đám cơ giáp về phía Lê Dạng, cái giá trả là cách giữa và đám cơ giáp càng gần hơn.
Lê Dạng c.ắ.n chặt răng, tập trung bộ Tinh thần lực. Vốn dĩ cô sẽ mặc kệ tên đầu trọc kỳ quặc , nhưng thấy đổi hướng, cô ngược cơ hội giúp một tay.
Góc rẽ của gã đầu trọc vặn để lộ sườn của đội quân cơ giáp mặt Lê Dạng. Cô thể khống chế hết nhưng thể khống chế vài con, và nhờ cú rẽ ngoặt , cô thể khống chế mấy con ở giữa đội hình.
Lê Dạng kinh nghiệm với bọn , một khi khống chế, chúng sẽ tìm cơ hội tự hủy, thậm chí tiếc đ.â.m đồng bọn bên cạnh.
Nếu tạo hiệu ứng Domino... Biết thể cứu mạng tên đầu trọc .
Lê Dạng quyết đoán tay, cô giữ chút nào, trút hết bộ Tinh thần lực ập mười cỗ cơ giáp gần nhất. Mười cỗ ở giữa đội hình. Khi sợi quang Tinh thần lực bao phủ lên chúng, mười cỗ cơ giáp rõ ràng khựng một chút.
Đây là đầu tiên Lê Dạng thử bao phủ nhiều cơ giáp như , cô cảm thấy biển tinh thần như sắp nổ tung. Vô âm thanh ồn ào ập đến, cùng với cảm xúc bi thương và tuyệt vọng nồng đậm, thậm chí lờ mờ thấy tiếng ai đó đang rên rỉ lóc.
"Đạo hữu!" Giọng của Liên Tâm giúp định tinh thần Lê Dạng.
Những cỗ cơ giáp ánh sáng tinh thần bao phủ bắt đầu phát điên. Bên cạnh chúng nhiều đồng bọn, lúc chúng còn quan tâm đến gã đầu trọc phía nữa mà lao thẳng những cơ giáp bên cạnh.
Rầm rầm rầm!
Những tiếng va chạm liên tiếp khiến đám cơ giáp loạn thành một đoàn. Những thanh Kiếm Vô Chủ vốn điên cuồng, mấy con Tinh thần lực bao phủ càng điên cuồng hơn.
Lê Dạng cũng ngờ sức sát thương của chúng lớn đến thế. Mỗi cỗ cơ giáp đ.â.m ba bốn con khác... mười con gây họa cho ít nhất sáu bảy chục con... Tiếng nổ liên thanh vang lên, gây phản ứng dây chuyền, nổ tung một mảng lớn.
Lê Dạng vội về phía . Tên đầu trọc cũng nhanh nhạy, nhân lúc hỗn loạn ẩn nấp hành tung, biến mất thấy.
Lê Dạng thở phào nhẹ nhõm, cô cũng dám chủ quan, lén lút bật "Tàng Ảnh" nhanh chóng rời khỏi khu vực . Tuy nhiều xác cơ giáp nhưng nơi cũng đang tụ tập lượng lớn cơ giáp còn sống, cô dám bén mảng tới nhặt đồ.
Lê Dạng chạy thẳng mấy trăm mét, tìm một bức tường cứng rắn dựa , chuẩn hồi phục Tinh thần lực.
"Đa tạ Tinh sư tương trợ!" Một giọng nam trầm thấp vang lên, tên đầu trọc thế mà cũng chạy tới đây.
Vòng hào quang vàng rực đầu biến mất, còn giống một mặt trời tỏa sáng nữa. Ánh sáng tắt , Lê Dạng mới rõ diện mạo của .
Ngũ quan tuấn, cổ thon dài, xương quai xanh đeo một chuỗi Phật châu màu tím đen, quần áo khoác hờ hững. Vì chạy trốn nên mồ hôi đầm đìa, vạt áo phanh ướt đẫm.
Lê Dạng liếc mắt một cái là nhận ngay. Đây chẳng là cô từng gặp bên ngoài Tàng Bảo Các ...
Lê Dạng mở miệng: "Trần sư?"
Trần sư cũng rõ dung mạo Lê Dạng, sững một chút, hiển nhiên cũng nhớ gì đó, : "Cô là sinh viên hệ Tự Nhiên?"
Bên ngoài Tàng Bảo Các, nhóm hệ Nông học quan sát , cũng để ý đến đám trẻ . Hắn quan hệ khá với Tống Môn Tiêu, Tống Môn Tiêu cũng từng giới thiệu qua trong biển tinh thần: "Đó đều là mới của hệ Tự Nhiên, là hạt giống , ưu tú lắm đấy."
Tiếc là lâu về Trung Đô, nắm rõ tình hình, thậm chí hệ Tự Nhiên một vị Thiên Vận Giả. là mới của hệ Tự Nhiên, vẫn kìm đ.á.n.h giá một phen. Dù 28 năm , từng là t.ử phụ tu của hệ Tự Nhiên. Sau khi hệ Tự Nhiên sa sút, đuổi về hệ Đan Dược, đó...
Lê Dạng xác định mắt chính là vị Trần sư thì thở phào nhẹ nhõm. Dù cũng là Hoa Hạ. Có thể gặp ở Kiếm Trủng cũng là duyên phận. Huống hồ tâm tính , chỉ riêng cú phanh gấp bẻ lái lúc nãy của , Lê Dạng cũng nguyện ý kết giao.
" là Chấp Tinh Giả hệ Tự Nhiên Hoa Hạ, tên là Lê Dạng."
"Ta là Chấp Tinh Giả Bộ Đan Dược Hoa Hạ, pháp hiệu Thanh Trần."
Hai chữ "Thanh Trần" thốt , Lê Dạng cảm thấy quen tai vô cùng.
Hóa , "Trần sư" là cách gọi kính trọng của Tống Môn Tiêu dành cho . Pháp hiệu của là Thanh Trần...
Lê Dạng khẽ động tâm tư, hỏi: "Xin hỏi Trần sư, Thanh Trần là hai chữ nào?"
Thanh Trần tại cô hỏi , nhưng vẫn kiên nhẫn giải thích: "Thanh trong thanh trừ (dọn dẹp), Trần trong trần ai (bụi bặm)."
Lê Dạng: "......"
Nói một là , cần lặp hai .
Hóa là "Thanh" chứ "Khanh" (trong tên Giang Dữ Thanh/Giang Thanh Thanh?), Lê Dạng cẩn thận hỏi thêm một câu: "Mạo hỏi một chút, họ của ngài là gì?"
Thanh Trần : "Ta là trẻ mồ côi, họ gì."
Lê Dạng thì thở phào nhẹ nhõm. Hóa là trẻ mồ côi, xem con trai của Giáo sư Lý.
Cô đỡ câu: "Bà cô già cả đời qua với ngươi" ngay tại T.ử Vực .
Tiểu kịch trường vô trách nhiệm:
Sau , Tiểu Lê Hoa mách lẻo: Thầy Lý! Hắn là trẻ mồ côi!
Lý Yêu Hoàn nữ sĩ hành hung nghịch tử: Ta cho mi trù ẻo bà già [phẫn nộ] Ta cho mi trù ẻo bà già [phẫn nộ]