Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 247

Cập nhật lúc: 2025-11-28 14:56:57
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Lê Dạng thực sự vẫn lo lắng cho Giang Dữ Thanh.

Cô gửi một cỗ cơ giáp sang bên Sinh vực, chắc sẽ gây chấn động quá lớn. nếu đưa sang đó quá nhiều cơ giáp, liệu lỡ tay Giang Dữ Thanh thương ?

Sức tấn công của đám cơ giáp cực mạnh, Tứ phẩm cảnh bình thường tuyệt đối đỡ nổi.

Giang Dữ Thanh tuy là dân hệ Đan dược, nhưng tinh thần lực của ...

Khoan , hệ thống "Kinh Ngạc". Theo quan sát của Lê Dạng, cái hệ thống của Giang Dữ Thanh chỉ luyện d.ư.ợ.c mà còn thể nâng cao chỉ tinh thần.

Giang Dữ Thanh hiện tại là Tứ phẩm cảnh sơ giai, chỉ tinh thần phỏng chừng cũng tầm 4000.

Hơn nữa, với sự nhạy bén của , đời nào đối đầu trực diện với cơ giáp. Chỉ cần chạy, chắc chắn sẽ chạy thoát.

Kể cả khi thực sự thoát , khẳng định sẽ dùng đòn tấn công tinh thần, đến lúc đó sẽ phát hiện cách khắc chế cơ giáp thôi.

Nghĩ thông suốt những điều , Lê Dạng còn quá lo lắng cho Giang Dữ Thanh nữa.

Còn về những sinh vật khác tiến Kiếm Trủng Tinh Giới... Lê Dạng quản hết nhiều như . Bọn họ lựa chọn đến nơi nguy hiểm , chắc hẳn đều chuẩn tâm lý đối mặt với t.ử vong.

Chưa đầy mười phút , Lê Dạng và Thanh Trần tìm thấy một mắt trận đảo ngược khác.

Hiệu suất của họ cao.

Chủ yếu là do kinh nghiệm ngày càng phong phú, mục tiêu rõ ràng, cần dọn sạch bộ cơ giáp nên tiết kiệm nhiều thời gian.

Hai phối hợp cũng ngày càng ăn ý. Nhiều họ đồng thời tay, khi tiêu diệt bớt những cơ giáp dư thừa liền lập tức lao về phía mắt trận đảo ngược, dụ cỗ cơ giáp còn sót sang Sinh vực.

Ban đầu Lê Dạng còn cần "bơm" thêm 5 giây tuổi thọ cho cơ giáp, nhưng khi thuần thục hơn, cô hạ xuống chỉ còn 3 giây.

20 năm tuổi thọ cũng là mệnh đấy. Tiết kiệm bao nhiêu bấy nhiêu.

Đáng tiếc 3 giây là giới hạn cuối cùng, nếu ít hơn thì cơ giáp cứ như xác c.h.ế.t, mắt trận đảo ngược căn bản thể quét .

Bỏ 30 năm tuổi thọ để tống tiễn một con, kể cũng đáng.

May mà Lê Dạng sớm tích trữ một vạn năm tuổi thọ, nếu thật sự chẳng dám "đốt mệnh" kiểu . Cũng may còn Liên Tâm, thỉnh thoảng gửi tặng cô vài trăm năm tuổi thọ. Đặc biệt là những lúc cô đang chiến đấu.

Cũng bé Liên Liên đang quan tâm cô là đang hò reo cổ vũ nữa. Tóm , thấy tuổi thọ tăng lên, trong lòng Lê Dạng cảm thấy vô cùng ấm áp.

Thanh Trần tiêu hao hết sạch tinh thần lực, xếp bằng xuống : "Hai mươi con !"

Lê Dạng nhẩm tính trong đầu: "Quy mô của Sinh vực và T.ử vực giống ?"

"Em thể tưởng tượng Kiếm Trủng như một mặt phẳng, Sinh vực là mặt chính, T.ử vực là mặt trái, phạm vi rộng lớn như !"

Lê Dạng hiểu, cô : "Chúng tranh thủ kích hoạt một phần ba mắt trận đảo ngược."

Sở dĩ kích hoạt bộ là vì quá tốn thời gian. Số lượng một phần ba là đủ . Mắt trận đảo ngược phân bố rải rác.

Nếu một phần ba lãnh thổ của Sinh vực đều xuất hiện "Kiếm vô chủ" từ T.ử vực, thì cũng đủ để khiến Chúa tể Sinh vực coi trọng!

Thanh Trần cũng thấy con hợp lý, đáp: "Được!"

Sau khi tinh thần lực phục hồi, bọn họ tiếp tục bận rộn.

Đối với những quấy nhiễu tinh thần liên tục , Lê Dạng cảm giác gì quá lớn.

Thanh Trần đúng chuẩn là một thiên tài, cảm nhận rõ ràng: "Đây đúng là một biện pháp rèn luyện chỉ tinh thần cực ."

Lê Dạng xong liền hiểu ngay ý .

Trong lúc bọn họ ngừng quấy nhiễu cơ giáp, chỉ tinh thần của Thanh Trần cũng rèn luyện, thậm chí còn tăng lên. Giống như đám Lâm Chiếu Tần khi ruộng, cả chỉ thể chất lẫn tinh thần đều tăng trưởng .

Chiến đấu bản nó chính là một loại tu hành, thậm chí hiệu quả còn hơn và nhanh hơn so với thiền định.

Thế nên Thanh Trần mới thốt lên cảm thán như .

Lê Dạng thì khác, cô "trơ" . Cô chỉ hận đám cơ giáp là Tinh thực (thực vật Tinh giới)!

Sau hai ngày tính theo giờ Thiên Cung, Lê Dạng và Thanh Trần rốt cuộc cũng xác định vị trí của Chúa tể T.ử vực.

Nơi đó quá nổi bật, thể nhầm lẫn .

Nếu ví bộ T.ử vực như một vùng biển đen kịt, thì nơi ở của Chúa tể T.ử vực chính là hòn đảo cô độc duy nhất vùng biển .

Đó là một ngọn núi nhỏ nhô lên.

Ngọn núi cao chừng mười mấy mét nhưng diện tích cực lớn, từ xa trông như một con quái thú khổng lồ đang phủ phục mặt đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-247.html.]

Xung quanh tràn ngập hắc khí nồng nặc, một thanh cự kiếm đ.â.m thẳng lên trời cắm ngay ngọn núi nhỏ .

Thanh kiếm lớn đến mức khủng bố, kiếm rộng ít nhất 1 mét, tổng chiều dài tương đương với ngọn núi, trông cực kỳ đột ngột.

Thanh cự kiếm thoạt thì màu đen, nhưng kỹ thể cảm thấy sắc tím chói lọi, sắc xanh thâm thúy, thậm chí là màu lục đậm đà và ánh vàng rực rỡ...

Lê Dạng từng đến khái niệm "màu trắng ngũ sắc", nên khi thấy thanh kiếm cô lập tức hiểu : Đây chính là "màu đen ngũ sắc rực rỡ" trong truyền thuyết.

Quả nhiên là một thanh Tinh binh Tiên phẩm!

Lê Dạng và Thanh Trần cách đó cực xa, hai giao lưu qua sóng tinh thần:

"Tại hóa thành hình ?"

"Nhìn dáng vẻ chắc là đang ngủ say."

"Có gần thử xem ?"

"Không !"

Câu hỏi của Lê Dạng suýt chút nữa dọa c.h.ế.t Thanh Trần. là "nghé con sợ hổ", cũng chỉ lúc tiểu sư mới dáng một thiếu nữ 18 tuổi lỗ mãng!

Còn đòi gần thử xem nữa chứ... Một giây là bay màu ngay đấy nhé!

Thư Sách

Lê Dạng thấy thanh Tinh binh Bát phẩm , kìm nhớ tới cô giáo nhà . Nhắc mới nhớ, Tinh binh của cô Thái Dương Hoa là gì nhỉ? Cô từng thấy bao giờ.

Trận đại chiến , Tinh binh của cô giáo hư hại ? Nếu hỏng thì cần tu sửa ?

Thanh cự kiếm trông to thế , nếu nung chảy nó , chắc chắn sẽ rớt ít Quang Ngưng Thái.

Giáo sư Lý dùng một phần, chia cho sư Thanh Trần một phần, nếu vẫn còn dư thì thể hỏi xem cô giáo dùng .

Chưa đ.á.n.h đ.ấ.m gì, Lê Dạng bắt đầu tính toán xem tiêu xài "chiến lợi phẩm" thế nào .

Không , , quá ngông cuồng. Cẩn tắc vô áy náy, thể coi thường Tinh binh Bát phẩm !

Lê Dạng thu tâm trí, với Thanh Trần: "Sư đúng, chúng xác định vị trí là , cũng đến lúc sang Sinh vực thôi."

Thanh Trần chằm chằm thanh cự kiếm mắt, tay vô thức siết chặt món bảo vật Bát phẩm ngực.

Nếu lúc ...

Lê Dạng gọi: "Sư !"

Thanh Trần giật hồn.

Lê Dạng cố ý : "Nếu kìm lòng ,em thể cầm giúp cho."

Thanh Trần lập tức buông lỏng tay khỏi bảo vật, gượng một tiếng: "Kế hoạch mắt đang thuận lợi, sẽ hành động tùy tiện ."

Lê Dạng gật gật đầu, bồi thêm: "Tiết kiệm thì cứ tiết kiệm, món bảo vật nếu bán sang tay chắc cũng khối tiền đấy."

Thanh Trần: "......"

Hắn bắt đầu hoài nghi, rốt cuộc sư đang lo lắng cho sự an nguy của , là sợ lãng phí tiền của đây?

Khả năng cao là... cả hai!

Quay phía Sinh vực.

Những ngày của Giang Dữ Thanh quả thật khó mà diễn tả thành lời.

Nói t.h.ả.m ư? Hắn ngủ chiếc giường lớn trắng muốt, êm ái, bưng cơm rót nước tận miệng.

Nói t.h.ả.m ư? Hắn đường đường là một con , nuôi nhốt như cún cưng.

Trên cổ tay buộc một sợi dây thép mảnh, vắt óc suy nghĩ đủ cách cũng cắt đứt . Độ dài sợi dây cũng vặn, khiến ngoài căn phòng thì chẳng .

Căn phòng bài trí cực kỳ tinh xảo, cố gắng tạo bầu khí ấm áp, mềm mại giữa rừng rậm sắt thép lạnh lẽo .

Không nhắc đến cái giường lớn xốp mềm , ngay cả sàn nhà cũng trải t.h.ả.m lông dài, chân trần lên cũng thấy cộm.

Căn nhà tuy bằng sắt thép nhưng lót nệm dày, ngay cả bệ cửa sổ cũng bọc nệm.

Còn cái tủ quần áo bằng sắt thì chứa đầy đủ các loại xiêm y lộng lẫy. Giang Dữ Thanh chẳng chút hứng thú nào với đống đồ , nhưng ép mỗi ngày một bộ.

Quần áo thì , nhưng tính thực dụng thì bằng .

Ví dụ như cái tay áo cứ lòa xòa quét đất, Giang Dữ Thanh hận thể xắn lên 300 một ngày. Hay như cái vạt áo dài thượt, mỗi bước xuống giường là tự vấp ngã sấp mặt.

 

 

 

 

Loading...