Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 253

Cập nhật lúc: 2025-11-29 10:00:32
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Trầm Nhật quả nhiên bỏ qua cảm giác khác thường trong thoáng chốc , lạnh lùng : "Tình cảm sâu đậm? Giữa Chấp Tinh Giả và Tinh binh tình cảm, chỉ nô dịch và nô dịch!"

Lê Dạng phản bác: "Không! Chấp Tinh Giả trân trọng Tinh binh của , họ là bạn bè cùng trưởng thành, là đồng đội kề vai sát cánh chiến đấu, nô dịch và nô dịch! Nếu Tinh binh hài lòng, họ thể chọn rời bỏ Chấp Tinh Giả, đôi bên đều tự do!"

Trầm Nhật: "Đó là cô về Tinh binh trưởng thành, loại đó cực kỳ hiếm thấy, nhưng sở dĩ chúng Chấp Tinh Giả coi trọng cũng chỉ vì giá trị của chúng cao hơn thôi!"

Giọng Trầm Nhật càng thêm lạnh lẽo: "Càng là Tinh binh cao cấp thì càng tôn nghiêm. Ta từ khi sinh đem đấu giá, chẳng lẽ đây cũng là tự do?"

"Người tạo cô cũng cần sinh tồn, nếu đem Tinh binh đấu giá, lấy tài nguyên để tiếp tục chế tạo Tinh binh mới? Huống hồ, những Đúc Binh Sư hàng đầu đều cực kỳ yêu quý Tinh binh của , họ cũng hy vọng tìm lối thoát hơn cho các cô..."

Lê Dạng ngừng một chút, lấy ví dụ: "Đương nhiên, Đúc Binh Sư nào cũng yêu quý Tinh binh, giống như tộc Hoa Hạ chúng , cho dù là cha ruột cũng thích con , thậm chí đẩy con hố lửa... đó chỉ là một bộ phận nhỏ, cô thể vì họ mà phủ nhận tất cả!"

Trầm Nhật nữa, cau mày: "Đủ , cô là Chấp Tinh Giả, thể nào hiểu cảnh của Tinh binh..."

"..." Lê Dạng kịp hết câu, Trầm Nhật lạnh lùng ngắt lời: "Ta đấu giá 17 ! Ta luôn nhốt trong cái hộp kiếm dài ngoằng , bọn họ bình phẩm từ đầu đến chân, bọn họ lừa lọc hãm hại , bọn họ hứa hẹn đủ điều lượt bán ! Ta tin tưởng Chấp Tinh Giả, bọn họ chỉ coi là món hàng đắt tiền, bao giờ tôn trọng !"

Dứt lời, Trầm Nhật đầu lệnh cho đám Kiếm Vô Chủ: "Đi, đến hội trường đấu giá!"

mặt Lê Dạng, sống lưng thẳng tắp cứng cáp như đúc từ thép. Mỗi bước của cô đều vững chãi, ngang tàng sợ hãi, phảng phất như trời sập xuống cô cũng thể gánh .

từ bóng lưng , Lê Dạng thấy sự quyết tuyệt và cô độc.

Giọng Liên Tâm vang lên trong biển tinh thần của Lê Dạng: "Đạo hữu..."

Liên Liên dễ mềm lòng. Lê Dạng gì.

Cô khẽ : " sẽ cố gắng tranh thủ, nhưng nếu cô chấp mê bất ngộ..."

Nếu Trầm Nhật từ bỏ việc đóng ấn ký nô lệ lên Chấp Tinh Giả, Lê Dạng sẽ xuống chuyện t.ử tế với cô , xem hai bên khả năng hợp tác . nếu cô khăng khăng cướp đoạt ý thức tự chủ của Chấp Tinh Giả, thì cần chuyện nữa.

Trước mắt thể gì thêm, Lê Dạng kẹp giữa đám Kiếm Vô Chủ, về phía hội trường đấu giá.

Kiếm Trủng thực nhỏ, Lê Dạng cảm nhận từ lúc ở T.ử Vực, lẽ chỉ bằng quy mô một khu của Thiên Cung Hoa Hạ, đặt ở biên giới Hoa Hạ thì cũng chỉ là một thị trấn nhỏ.

Sinh Vực và T.ử Vực rộng bằng . Công trình kiến trúc cao nhất ở Sinh Vực chính là lâu đài đỏ của Chúa Tể Sinh Vực. Nó nổi bật mặt đất bằng phẳng, giống như mặt trời rực lửa chiếu rọi biên giới .

Buổi đấu giá diễn tại một quảng trường rộng lớn. Kiếm Vô Chủ ở Kiếm Trủng tuy ý thức tự chủ, nhưng hiển nhiên năng lực thực sự để tạo một xã hội. Họ lang thang trong Kiếm Trủng, theo mệnh lệnh của Trầm Nhật, nhưng chẳng hề ý định xây cho một căn nhà. Dường như chỉ Trầm Nhật ý niệm nên cô mới xây tòa lâu đài đỏ .

Hội trường đấu giá là quảng trường lộ thiên, đám Kiếm Vô Chủ cũng chẳng cần chỗ , tất cả thẳng tắp như những cột thép.

Lê Dạng khó thể cảm xúc gương mặt sắt thép của họ, chỉ thỉnh thoảng thấy vài Kiếm Vô Chủ tỏ hứng thú với các Chấp Tinh Giả trong lồng.

Lê Dạng cuối cùng cũng thấy các Chấp Tinh Giả bắt. Lần 1000 Chấp Tinh Giả từ các giới tiến Kiếm Trủng. Họ đều ở hình , lúc nhốt trong những cái lồng sắt dài chừng 1 mét. Lồng sắt nhỏ, những Chấp Tinh Giả vóc dáng cao lớn chỉ thể cuộn một cách khó chịu bên trong.

Cảnh giới của họ phổ biến cao, nhiều nhất cũng chỉ Ngũ phẩm. Đối mặt với Chúa Tể Sinh Vực Bát phẩm, trong mắt họ chỉ tuyệt vọng.

"Meo meo meo!" Vài tiếng mèo kêu t.h.ả.m thiết vang lên, Lê Dạng về phía một cái lồng sắt.

Ở đó một tộc nhân Cửu Vĩ Miêu gầy gò. Hắn cái đuôi xù của , tai mèo run rẩy, đôi mắt dựng chằm chằm Lê Dạng đầy mong chờ, như đang cầu cứu cô.

Cửu Vĩ Miêu cô? Không đúng, Giang Dữ Thanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-253.html.]

Lê Dạng ngừng một chút, thử thiết lập kết nối tinh thần với . Cửu Vĩ Miêu nhanh chóng đồng ý. Trong biển tinh thần rào cản ngôn ngữ, họ thể giao tiếp dễ dàng.

"Có cô vẫn ? Bọn họ cướp đoạt ý chí tự chủ của chúng , biến chúng thành con rối!" Cửu Vĩ Miêu gấp gáp .

Lê Dạng: " ."

Cửu Vĩ Miêu: "Vậy cô thể xin tha giúp ? Cô Chúa Tể Sinh Vực coi trọng, cô chắc chắn sẽ cô, trở thành con rối..."

Lê Dạng: " xin ."

"Tại !"

"Bởi vì cũng sắp đóng ấn ký nô lệ , cô dùng gương cho các Kiếm Vô Chủ khác."

Cửu Vĩ Miêu: "......"

Nghe xong câu , con mèo trong lồng sắt mắt rưng rưng lệ.

Lê Dạng khẽ thở dài, thêm gì nữa. Bây giờ lúc, lỡ bứt dây động rừng thì hỏng hết việc lớn.

Quảng trường nơi diễn đấu giá sức chứa vài vạn . Nhóm Chấp Tinh Giả coi là hàng hóa chỉ chiếm một phần nhỏ, xung quanh là vô Kiếm Vô Chủ vây quanh. Những Kiếm Vô Chủ cực kỳ giống , đều tăm tắp như một. Họ bên ngoài, mắt chớp chằm chằm đám Chấp Tinh Giả ở trung tâm, dường như đang chọn lựa món đồ chơi ưng ý.

Trầm Nhật bước lên , những chiếc lồng giam giữ Chấp Tinh Giả, đối diện với tất cả Kiếm Vô Chủ, cao giọng : "Từ khoảnh khắc chúng sinh định sẵn Chấp Tinh Giả thu phục, định sẵn trở thành nô lệ của họ, cống hiến cả đời cho họ. mà, dựa cái gì? Dựa cái gì chúng đ.á.n.h mất bản vì kẻ khác! Dựa cái gì phụ thuộc kẻ khác! Tại chúng thể trở thành chủ nhân!"

Hiển nhiên, những lời đầu tiên .

Khi giọng cô dứt, mấy vạn Kiếm Vô Chủ trong sân đồng loạt giơ tay hô to: "Chúng nô lệ! Chúng vật phụ thuộc! Chúng ý chí tự chủ! Chúng trở thành chủ nhân!"

Trầm Nhật giơ tay lên, hội trường lập tức im lặng, giọng của cô đầy sức xuyên thấu: "Hôm nay! Chúng sẽ tạo lịch sử mới! Chúng dùng hành động thực tế cho Tinh Giới , Tinh binh sinh chỉ để phụ thuộc, chúng cũng thể trở thành chủ nhân của Chấp Tinh Giả!"

Đám Kiếm Vô Chủ sôi trào, họ lặp những lời tương tự, dùng ngữ điệu đều tăm tắp để phản kháng phận của Tinh binh, tuyên thệ lý tưởng của họ!

Trầm Nhật tiếp: "Chúng cũng đóng Nô Lệ Ấn Ký lên Chấp Tinh Giả, tước đoạt ý thức tự chủ của họ, biến họ thành vật sở hữu của Tinh binh chúng !"

"Đóng ấn ký!"

"Cướp đoạt ý chí!"

"Vật sở hữu của Tinh binh!"

Tiếng hô vang trời dậy đất như sóng thần ập tới, khiến các Chấp Tinh Giả quảng trường tê dại da đầu. Một sinh vật Tinh Giới nhát gan bắt đầu lóc xin tha, con Cửu Vĩ Miêu thì liệt xuống đất, kêu meo meo thê t.h.ả.m vô cùng.

Lê Dạng là Chấp Tinh Giả hiếm hoi giữ vẻ mặt bình tĩnh.

Trầm Nhật : "Ta sẽ mẫu cho xem, thế nào để..."

Lê Dạng bỗng nhiên mở miệng, cao giọng cắt ngang: "Ngươi mới chính là bạo quân tước đoạt tự do của khác!"

Giọng cô lớn, còn thêm chút Tinh thần lực , đảm bảo tất cả đều rõ, thậm chí còn mang tính kích động mạnh mẽ. Giống như lúc Phó Hiệu trưởng Nguyễn phát biểu ở lễ nhập học trường quân đội Trung Đô, bà cũng dùng chút Tinh thần lực để khiến tin phục.

 

 

Thư Sách

 

 

Loading...