Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 258:------
Cập nhật lúc: 2025-11-29 11:14:09
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô bát phẩm chân chính, dù cưỡng ép nâng cảnh giới thì vẫn thiếu hụt nhiều kinh nghiệm. giờ phút , Lê Dạng cảm nhận : Chỉ dùng đòn tấn công vật lý là , cô dùng tinh thần lực.
Tuy nhiên, Lê Dạng Tinh kỹ tương ứng, nếu chỉ phóng tinh thần lực thuần túy sẽ Trầm Nhật c.h.é.m đứt ngay. Cô c.ắ.n răng, dồn tinh thần lực chiêu “Đoạn Không” giống như dồn sức mạnh thể chất.
“Đoạn Không” vốn là kỹ năng dựa thể chất. Lê Dạng dùng lượng tinh thần lực khổng lồ để mô phỏng, tung một cú “Đoạn Không” hảo. Chiêu là Đoạn Không, Đoạn Không.
E rằng ngay cả Đại tông sư hệ Tinh Chiến thấy cũng chấn động – trong tình thế nguy cấp, Lê Dạng mà dựa Đoạn Không để tự sáng tạo một Tinh kỹ hệ tinh thần!
Tinh thần lực x.é to.ạc gian, một bàn tay vô hình khổng lồ xuất hiện lưng Trầm Nhật, lôi tuột tinh thần của cô trong.
Lê Dạng cảm thấy tinh thần hoảng hốt, mắt hiện lên những ký ức thuộc về như đèn kéo quân.
Đây là gì?
Ký ức của chúa tể Sinh vực!
Một bà cụ hiền từ đang âu yếm vuốt ve thanh trường kiếm màu đỏ, : “Con như vầng thái dương ló dạng, nhưng cái tên Hoàng Hôn may mắn... Lạc Nhật (Mặt trời lặn) cũng đủ tráng lệ. Hay là gọi... Trầm Nhật (Mặt trời lặn sâu) .”
“Trầm Nhật , con là đứa con yêu nhất.”
“Trầm Nhật , con là đứa con quý giá nhất của .”
“Trầm Nhật , sẽ mãi mãi bán con .”
một ngày, bà cụ đau khổ : “Trầm Nhật, xin con.”
Bà đặt Trầm Nhật hộp kiếm thon dài, nơi thần quang tỏa rực rỡ, ấm áp và sáng ngời. Ban đầu Trầm Nhật vui, cô thích căn phòng mới . , cô mãi còn thấy giọng của bà nữa.
Một đàn ông trẻ tuổi hỏi: “Thưa thầy, đây là tâm huyết của , thật sự bán ?”
“Đem , đem .”
Đó là lời cuối cùng bà cụ để cho Trầm Nhật.
Từ đó về , Trầm Nhật lưu lạc khắp nơi, qua tay nhiều , nhưng chẳng ai với cô một lời, thậm chí ai “ thấy” cô nữa. Trầm Nhật ở trong chiếc hộp kiếm lộng lẫy, cảm nhận sự lạnh lẽo và cô đơn đến cùng cực.
Cô liên tục xuất hiện ở các buổi đấu giá, chứng kiến những Tinh binh mua bán . Cô cũng giao dịch hết đến khác, ai cũng khen ngợi vẻ của cô, kinh ngạc sức mạnh của cô , chấn động vì giá trị đắt đỏ của cô.
Thư Sách
chẳng ai mang cô khỏi chiếc hộp kiếm chật hẹp .
Cô giam cầm nơi tấc vuông, lắng âm thanh bên ngoài, nhớ nhung tạo . bà cần cô nữa. Bà bán cô .
Những ý niệm như từng dòng suối nhỏ, tích tụ qua năm tháng thành đại dương mênh mông. Cho đến một ngày, biển cả dậy sóng dữ dội, Trầm Nhật thức tỉnh ý thức tự chủ giữa đại dương cuồn cuộn – cô thể điều khiển thể .
Khoảnh khắc phá vỡ hộp kiếm, Trầm Nhật cảm nhận niềm vui sướng tột cùng.
Cô nhốt trong hộp kiếm, mua bán, còn khao khát ai cần đến nữa. Cô tạo , nhưng cô chỉ thuộc về chính !
Tinh binh nổi loạn sẽ trấn áp, Trầm Nhật dốc hết sức lực chạy trốn, cuối cùng rơi hư .
Luân hồi xoay chuyển bao lâu, cô tỉnh trong Kiếm Trủng. Cô tự do. Cô trở thành chúa tể Sinh vực! Cô thề sẽ bao giờ thu phục, bao giờ trở thành vũ khí trong tay Chấp Tinh Giả. Cô sẽ đợi bọn chúng đến Kiếm Trủng, để chúng nếm trải nỗi đau mất tự do.
Lê Dạng tỉnh từ ký ức của Trầm Nhật. Cô nhanh chóng tay, dùng thêm một “Đoạn Không” tinh thần nữa.
Lần , cô dừng ký ức của Trầm Nhật ngay khoảnh khắc sắp bán .
Giọng đàn ông trẻ tuổi đổi thành giọng của Lê Dạng: “ thể mang cô ? sẽ bạn bè, đồng đội, chiến hữu của cô .”
Giọng bà cụ già nua nức nở: “Đứa trẻ ngoan, cảm ơn con, thật sự cảm ơn con.”
Rõ ràng cách biệt ngàn năm thời , rõ ràng chỉ là giao lưu trong ký ức, nhưng họ như thể đang thấy . Lê Dạng trịnh trọng gật đầu, nụ của bà cụ an lòng thanh thản.
“Không!” Trầm Nhật im lặng kháng cự.
Lê Dạng mở chiếc hộp kiếm tràn ngập ánh sáng Thần Nhật, lấy cô . Lê Dạng nghiêm túc cô, khẽ : “Tin , chỉ tin một thôi, ?”
Đột nhiên, ký ức mắt vỡ vụn, hồng quang xung quanh cũng thu trong nháy mắt.
Lê Dạng giữa T.ử vực u ám, thấy thanh trường kiếm tàn tạ mặt đất. Thân kiếm màu đỏ tuyệt , đường nét lưu loát, lưỡi kiếm sắc bén như cắt ngang hoàng hôn, nhuốm màu đỏ rực diễm lệ.
Rắc!
Thanh trường kiếm xinh nứt toác. Những vết rạn nứt như m.á.u tươi chảy , đỏ đến chói mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-258.html.]
Lê Dạng hoảng hốt chạm nó: “Trầm Nhật... thật sự dối...”
“Ta đợi nữa.” Giọng Trầm Nhật khôi phục vẻ lạnh lùng như , còn phẫn nộ, cũng còn cố chấp. Dù như đang rỉ máu, giọng cô vẫn bình tĩnh lạ thường: “Ngươi bây giờ chỉ mới tứ phẩm, đợi đến khi ngươi lên bát phẩm, ngươi sớm quên .”
Lê Dạng gấp gáp: “ sẽ !”
Trầm Nhật hỏi: “Ngươi tên gì?”
“Lê Dạng.”
“Mặt trời ban mai ?” Trầm Nhật nghĩ chữ “Dạng” trong Lê Dạng nghĩa là thái dương.
Không đợi Lê Dạng giải thích, Trầm Nhật khẽ : “Cũng , ‘Mặt trời ban mai’ g.i.ế.c c.h.ế.t.”
Lê Dạng cảm thấy n.g.ự.c đau nhói. Cô thật sự giữ cô ?
Lúc , Kiếm Linh bỗng lên tiếng: “Ngươi nguyện ý chia sẻ tuổi thọ cho cô ? Cô khả năng chuyển hóa thành Tinh binh dạng trưởng thành.”
Lê Dạng: “!”
Cô chằm chằm Hũ Ầm Ĩ: “Phải thế nào?”
“Ngươi chịu đưa cho cô 1000 năm tuổi thọ ?”
“Không thành vấn đề!”
Kiếm Linh : “Ta sẽ dẫn đường cho cô , nhưng thành công còn xem ý nguyện của chính cô nữa.”
Lê Dạng gật đầu thật mạnh.
Chỉ thấy từng dòng suối màu xanh lục từ đầu ngón tay Lê Dạng tràn , chậm rãi chảy về phía thanh trường kiếm đỏ rực nát vụn. Những dòng suối mang cảm giác quen thuộc mãnh liệt. Cô đó là “tuổi thọ”.
Trên giao diện hệ thống, cô quả nhiên mất 1000 năm tuổi thọ. vì Liên Tâm vẫn luôn lo lắng, ngừng gia tăng tuổi thọ cho cô, nên lỗ hổng 1000 năm nhanh chóng lấp đầy.
Thanh Trần và Giang Dữ Thanh cũng xúm gần. Họ cụ thể chuyện gì xảy , chỉ cảm thấy Lê Dạng dùng một chiêu thức cực kỳ lợi hại đ.â.m thẳng biển tinh thần của Trầm Nhật. Chiêu đó rõ ràng hình thái là Đoạn Không, nhưng là đòn tấn công hệ tinh thần.
Điều khiến hai xem đến trợn mắt há mồm.
【 Giá trị khiếp sợ từ Giang Dữ Thanh +1000 điểm. 】
【 Giá trị khiếp sợ từ Giang Dữ Thanh +1000 điểm. 】
Ngay đó, cảnh tượng càng khiến họ khiếp sợ hơn xuất hiện. Thanh Tinh binh bát phẩm nát vụn thế mà đang dần chữa trị dòng suối màu xanh lục. Vật thể u linh trôi nổi giữa trung đang cẩn thận nhét những đốm sáng tinh thần thanh trường kiếm màu đỏ.
Thanh Trần lẩm bẩm: “ chỉ từng ... trong truyền thuyết Kiếm Linh thể tạo Tinh binh dạng trưởng thành...”
Giang Dữ Thanh hít sâu: “Ý là ? Tạo Tinh binh trưởng thành á?!”
【 Giá trị khiếp sợ từ Giang Dữ Thanh +3000 điểm. 】
Thanh Trần lắc đầu: “ cũng rõ, chỉ đồn nếu mang theo Kiếm Linh đến Kiếm Trủng thì xác suất gặp Tinh binh trưởng thành cao, nhưng đồng thời cũng sẽ truy sát đến c.h.ế.t.”
Giang Dữ Thanh kinh hãi.
Thanh Trần vốn hiểu mấy chuyện , nhưng cảnh mắt, dần ngộ . Kiếm Linh tạo hấp dẫn Tinh binh trưởng thành, mà là thể chuyển hóa Tinh binh thể thành dạng trưởng thành.
vấn đề là – Kiếm vô chủ dạng thể tuyệt đối chịu khuất phục. Chúng sẽ điên cuồng truy sát Chấp Tinh Giả dám mang Kiếm Linh Kiếm Trủng. Vì thế, gần như chẳng ai dám điều đó.
Kiếm Linh thở dài thườn thượt: “Được .”
Thanh trường kiếm màu đỏ khôi phục như cũ, nhưng dường như giống lắm.
Lê Dạng khẽ gọi: “Trầm Nhật...”
Vút! Hồng quang nổ tung.
Trong tiếng rắc rắc, thanh trường kiếm màu đỏ thế mà hóa thành một con búp bê cơ giáp cao nửa mét.
Búp bê cơ giáp nghiêng đầu Lê Dạng: “Cô là bạn của ?”
Lê Dạng: “!”
Kiếm Linh ho nhẹ: “Khụ, dù cũng là Tinh binh dạng trưởng thành, các bồi dưỡng tình cảm từ đầu sẽ sâu đậm hơn chút.”
Nói xong, Kiếm Linh định nhân cơ hội chuồn êm.
Búp bê cơ giáp bỗng nhiên : “Lê Dạng, chạy.”
Lê Dạng tóm gọn Kiếm Linh đang ở trạng thái linh thể.
Kiếm Linh la oai oái: “Ta giúp ngươi chuyển hóa Tinh binh trưởng thành ! Ngươi thể nhốt cái bình đó nữa!”