Là Sinh Viên trường quân đội nhưng lại đam mê làm ruộng - Chương 262

Cập nhật lúc: 2025-11-29 12:23:31
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Thư Sách

 

Sau khi rời khỏi Kiếm Trủng, cả nhóm xuất hiện tại trạm trung chuyển của Hoa Hạ ở Tinh Giới.

Vừa mới tiếp đất, của Hoa Hạ lập tức tới tiếp ứng.

Bất ngờ thấy Thanh Trần, vị Chấp Tinh Giả phụ trách tiếp ứng kinh ngạc thốt lên: “Trần sư, ngài đây là…”

Thanh Trần hắng giọng: “Ta vốn đang ở giới Cốt Đào, lỡ chân lạc Kiếm Trủng, may mắn gặp nhóm Lê Dạng nên cùng trở về.”

“……”

Lượng tin tức trong câu quá lớn, khiến lười chẳng buồn bắt bẻ.

Tuy nhiên, tộc Cốt Đào vốn luôn đối địch với biên giới Hoa Hạ, hai bên thường xuyên xảy xung đột nhỏ. Việc Thanh Trần cướp một suất Kiếm Trủng của bọn họ cũng là chuyện đáng để hả hê. Rốt cuộc, cản trở kẻ địch mạnh lên chính là giúp phe lợi.

Vị Chấp Tinh Giả tiếp ứng híp mắt Lê Dạng và Giang Dữ Thanh, ánh mắt tràn đầy tán thưởng, hỏi: “Thu hoạch chắc là khá lắm nhỉ!”

Lê Dạng gật đầu, thêm gì.

Giang Dữ Thanh thì ngược , hận thể mở ngay một cuộc họp báo, kể tường tận từng chi tiết những gì họ trải qua trong Kiếm Trủng, sót một chữ. Không màu, mà thực sự là chịu nổi sự cám dỗ của giá trị khiếp sợ!

Lê Dạng dặn dò tạm thời tiết lộ ngoài, đến lúc.

Cái gọi là “ tội, tội là ở chỗ mang ngọc quý”. Gần ba vạn thanh tinh binh chắc chắn sẽ dẫn dụ ít kẻ dòm ngó.

Thực lực của Tự Nhiên Các hiện tại đủ mạnh, thể quá phô trương.

Lê Dạng hứa với Trầm Nhật mang tinh binh về, trong lòng tự nhiên tính toán. Cô coi 27.000 thanh tinh binh là vật vô tri, mà xem họ như những cá thể độc lập. Chỉ là mắt, họ buộc trong Hồ Trung Thiên Địa, chờ một cơ hội an mới thể ngoài.

Vì thế, Giang Dữ Thanh dù nghẹn lời đến khó chịu nhưng cũng phân biệt nặng nhẹ. Chỉ cần theo Lê Dạng, kiểu gì cũng giá trị khiếp sợ nhập tài khoản. Hắn sẽ vì chút lợi nhỏ mắt mà gây rắc rối cần thiết cho cô.

Lê Dạng với Thanh Trần: “Sư , định về bộ Đan d.ư.ợ.c cùng chúng em đến Tự Nhiên Các một chuyến?”

Thanh Trần : “Lâu lắm đến Tự Nhiên Các, phận phụ tu sinh (sinh viên học văn bằng 2) của còn dùng để đó nữa?”

Hắn lấy Quang Ngưng Thái, nhưng còn về Trung Đô một chuyến để đưa cho Lý Yêu Hoàn. Tuy nhiên chuyện đó gấp, định ghé Tự Nhiên Các .

Thế là, cả nhóm về đến Thiên Cung Hoa Hạ thẳng tới Tự Nhiên Các.

Cái bình ồn ào đang ở chỗ Liên Tâm, nên sợ ai cảm ứng điều gì bất thường. Dù giả c.h.ế.t , tiềm năng của Liên Tâm là vô hạn. Anh mang theo một kiếm linh thì thể giả bộ, giờ mang theo gần ba vạn thanh tinh binh vẫn cứ giả bộ tỉnh bơ như thường.

Phong Đình Hầu lẽ cảm ứng trở về, nhưng bà cùng lắm chỉ thấy thần binh dạng trưởng thành là Trầm Nhật, những thứ khác chắc chắn cảm nhận .

Tất nhiên, chỉ cần một thanh thần binh trưởng thành thôi cũng đủ để coi trọng . Phải rằng, thế hệ trẻ của Thiên Cung Hoa Hạ hiện nay, tính tính cũng đến 20 thanh thần binh trưởng thành. Các thế gia đại tộc chiếm cứ Thiên Cung đến hai ba mươi nhà, nhưng nhà nào cũng khả năng trang thần binh trưởng thành cho hậu bối.

Nhóm Lê Dạng đến khu Đông, đám Vu Hồng Nguyên, Chung Khôn từ Tự Nhiên Các lao như bay, chạy chậm tới đón cô.

Đừng Lê Dạng ở trong Kiếm Trủng nhiều ngày, thực ở Hoa Hạ mới chỉ trôi qua một hai ngày. Dòng thời gian của hai biên giới khác , nếu Lê Dạng tốn khá nhiều thời gian đường, lẽ ở Hoa Hạ mới chỉ qua nửa ngày.

Chung Khôn hứng chí hỏi: “Sư tỷ, thu hoạch thế nào? Có gặp tinh binh nào thuận tay ?”

Thoạt , Lê Dạng vẻ như tay trắng trở về, nhưng chắc là để trong túi Càn Khôn.

Chung Khôn tràn đầy mong đợi, điều tò mò hơn cả là: “Có kiếm thần binh trưởng thành ?”

Vừa , Chung Khôn thấy con búp bê cơ giáp mà Lê Dạng đang dắt tay, kinh hô: “Oa! Vị chính là…”

Hạ Bồ Đào theo phía cũng trầm trồ: “Dễ thương quá, dễ thương quá !”

Lữ Thuận Thuận cũng đến mức mắt tròng.

Khoa Nông học, bộ ba “lão nông”, là những sức đề kháng nhất với những thứ đáng yêu. Hồi Lê Dạng mới mang Liên Tâm ngoài, ba bọn họ dù cố gắng thế nào cũng kiểm soát tầm mắt, cứ chằm chằm suốt mấy ngày mới quen dần.

Lúc thấy búp bê cơ giáp đáng yêu thế , Lữ Thuận Thuận và Hạ Bồ Đào mắt tròn mắt dẹt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/la-sinh-vien-truong-quan-doi-nhung-lai-dam-me-lam-ruong/chuong-262.html.]

Phong Nhất Kiều đang bận rộn ở ngoại thành cũng đang hối hả chạy về phía Tự Nhiên Các. Lâm Chiếu Tần, Phương Sở Vân cũng .

Lê Dạng tủm tỉm: “Về Tự Nhiên Các .”

Mọi về đến Tự Nhiên Các. Đối mặt với tòa gác mái gió lùa tứ phía, Lê Dạng thế mà cảm thấy sự an tâm khi về nhà. Nơi tuy “thông thoáng”, nhưng hệ an cực cao.

Thanh Trần lúc còn khá thấp thỏm, : “Anh vẫn luôn hủy bỏ dấu vết tinh thần của phụ tu sinh hệ Tự Nhiên, chắc là nhỉ…”

Hắn thử bước qua kết giới bên ngoài Tự Nhiên Các.

Chung Khôn và vị là ai, thấy Tự Nhiên Các đều khỏi ngạc nhiên.

Lê Dạng Thanh Trần bước , đăm chiêu : “Em nhớ sư từng bảo, hệ Tự Nhiên nhiều phụ tu sinh…”

Thanh Trần hiểu cô đang lo lắng điều gì, đáp: “Yên tâm , hiện giờ những còn giữ dấu vết tinh thần đều là những sẽ hại hệ Tự Nhiên.”

Lê Dạng nghĩ cũng , lúc mới yên tâm.

Khi hệ Tự Nhiên còn như mặt trời ban trưa, nhiều chen chúc phụ tu sinh. Sau t.a.i n.ạ.n 28 năm , trừ khi tình cảm sâu đậm với hệ Tự Nhiên, nếu đa phần đều chủ động xóa bỏ dấu vết .

Giang Dữ Thanh thì đáng thương hơn. Hắn sinh viên Tự Nhiên Các, cũng chẳng ai cấp cho phận phụ tu sinh, nên tư cách .

Lê Dạng bảo : “Hay là về bộ Đan d.ư.ợ.c …”

Giang Dữ Thanh: “Cho , cho , ơn đấy chị Dạng! Việc quan trọng với lắm!”

Người khác hiểu vị thiên vận giả hệ Đan d.ư.ợ.c phát điên cái gì, nhưng Lê Dạng thì tỏng tâm tư của . Chung quy cũng chỉ là tham lam chút giá trị khiếp sợ thôi.

Vu Hồng Nguyên đầy địch ý: “Cậu giáo viên ? Không bộ chiến đấu ? Cứ ở lì Tự Nhiên Các bọn gì!”

Giang Dữ Thanh thèm để ý Vu Hồng Nguyên, chỉ Lê Dạng với ánh mắt đáng thương vô cùng.

Thanh Trần ngược thấy nỡ. Dù cũng từng cùng Giang Dữ Thanh sinh tử, là chiến hữu thực sự. Tuy cũng thấy đầu óc vị thiên vận giả hệ Đan d.ư.ợ.c tưng tửng, nhưng nhân phẩm vẫn , trung thành với bạn bè.

Thanh Trần ngẫm nghĩ : “Với giá trị tinh thần của sư , chắc là thể cảm ứng Tự Nhiên Các…”

Lời thốt , Lê Dạng liền .

Thanh Trần giải thích: “Bản Tự Nhiên Các cũng là một món bí bảo cực phẩm, mà bí bảo đa phần đều dựa tinh thần lực để cảm nhận. Khi tinh thần lực của các đủ thì đương nhiên cảm ứng , nhưng hiện tại với tinh thần lực của thử xem?”

Thanh Trần cũng chắc Lê Dạng . Còn Lê Dạng thì từng nghĩ đến phương diện .

Cô hào hứng : “Để em thử xem.”

Một thu hoạch quan trọng khác của Lê Dạng trong chuyến Kiếm Trủng là khả năng thao túng tinh thần lực ngày càng thuần thục. Việc liên tục giải phóng các sợi tinh thần giúp nàng dù kỹ năng hệ tinh thần vẫn thể sử dụng tinh thần lực một cách nhẹ nhàng.

Vương Thụy Già mà trợn mắt há mồm. Thân là con nhà thế gia hệ Tinh thần, từng gặp bao nhiêu thiên kiêu, nhưng mặt Lê Dạng, tất cả đều đáng nhắc tới. Vương Thụy Già còn trẻ, kịp chứng kiến thời hoàng kim của hệ Tự Nhiên. Nếu chẳng ngạc nhiên đến thế.

Rốt cuộc thì 28 năm vẫn luôn lưu truyền một lời đồn: Hệ Tinh thần chắc tinh thần lực thực sự mạnh, nhưng tinh thần lực của Tự Nhiên Các thì thực sự “chiến”.

Lê Dạng thử đưa sợi tinh thần thăm dò về phía Tự Nhiên Các.

Trong khoảnh khắc đó, cô bỗng thấy vô cùng nhỏ bé. Sợi tinh thần vươn giống như dòng suối nhỏ hòa biển cả, lập tức nuốt chửng.

Đại dương mênh m.ô.n.g … là Tự Nhiên Các ?

Lê Dạng thử tăng cường quán chú tinh thần lực. Ngay khi cô sắp chịu nổi nữa thì thấy một giọng già nua, xa xăm vang lên.

“Phát hiện dấu vết hệ Tự Nhiên.”

“Đang phân biệt phận.”

“Đã xác định là t.ử truyền.”

“Đang mở quyền hạn.”

 

 

 

Loading...